Ngày kế, khi năm người Lăng Lạc Trần lần nữa đi tới nơi tán tu tụ tập thì tất cả mọi người đều nhìn bọn họ với ánh mắt hoàn toàn khác, từ vẻ phòng bị nghi ngờ ban đầu trở thành kích động hưng phấn. Một đôi mắt tràn đầy chờ đợi rơi trên năm người Lăng Lạc Trần, bọn họ không còn hoài nghi nữa.
Sau khi Thượng Quan Hạo ăn Bồ Đề Đan thì liền tiến vào trạng thái tu luyện, mà lúc rạng sáng thực lực của hắn đã đột phá một cấp. Hiệu quả này đúng với những lời người chủ trì nói trong buổi đấu giá ở Tuyệt Tình Cốc.
Một khắc kia, trong lòng mọi người đã phát sinh biến hóa, nhất là khi Thượng Quan Hạo mở mắt ra nói mình không bị chút ảnh hưởng nào thì tất cả tán tu đều sôi trào.
Đó chính là đan dược được bán ra với giá trên trời trong buổi đấu giá ở Tuyệt Tình Cốc, nhưng đối phương lại có thể giao cho bọn họ một cách tùy ý như vậy, chỉ dựa vào thủ đoạn này thôi đã có thể chứng minh bọn người đó có tiền tài bậc nào rồi, mà đối với việc đối nhân xử thế lại càng hiểu hơn.
Nếu như bọn họ thật sự có dư dả Bồ Đề Đan như thế thì bằng vào Bồ Đề Đan này, không biết là bọn họ có thể thu nhận bao nhiêu tu luyện giả. Mà đúng như những gì bọn họ nói, với sự trợ giúp của Bồ Đề Đan thì việc tăng tu vi lên đến Xuất Khiếu Cảnh cũng không có vấn đề gì.
Nhưng vì sao bọn họ lại muốn chiêu mộ tán tu? Chỉ có điều vào giờ khắc này, việc ấy cũng không nằm trong phạm vi suy xét của bọn hắn, bọn hắn chỉ hy vọng mình có thể gia nhập vào thế lực của bọn họ.
Đám người Lăng Lạc Trần đem tất cả những biến hóa trong mắt của mọi người thu hết vào đáy mắt, khóe miệng từ từ giương lên một nụ cười thản nhiên. Hiện tại, việc bọn họ muốn làm nhất chính là trợ giúp cho đám người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, bởi vì việc sửa chữa thông đạo không gian thì bọn họ không có cách nào giúp đỡ được, vậy bọn họ sẽ dốc hết sức để giải quyết những buồn phiền trong nhà giúp bọn họ.
- Chỉ cần chúng ta gia nhập thì thật sự sẽ có Bồ Đề Đan sao?
Một tên tán tu xoa xoa tay không nhịn được hỏi.
Tư Đồ Diêu gật đầu:
- Đều sẽ có, không riêng gì Bồ Đề Đan, những tài nguyên tu luyện khác, chúng tôi đều cung cấp đầy đủ.
- Các ngươi sẽ không giam cầm chúng ta chứ? Hoặc sẽ lợi dụng chúng ta để hoàn thành mục đích nào đó?
Thượng Quan Hạo chau mày hỏi, hắn hiểu rõ ở Bồng Lai tụ địa này có những thế lực thông qua những phương thức cực kỳ ác độc để tăng thực lực.
Tốn hao tài nguyên tu luyện như thế thì có dạng tu luyện giả nào không chiêu mộ được chứ? Dĩ nhiên đến chiêu mộ những tán tu bọn hắn là chuyện khác thường chắc chắn có gian ác, kinh nghiệm lang bạc nhiều năm qua đã khiến cho hắn cảnh giác.
Lời nói của Thượng Quan Hạo vừa vang lên thì trong mắt không ít tán tu cũng hiện lên vẻ hoảng sợ, đúng vậy một khi bọn hắn gia nhập vào thì lấy thực lực của bọn hắn căn bản không có cách nào chống lại, những người đó như là một tên đao phủ, còn bọn hắn như là một con cá nằm trên thớt vậy.
Tư Đồ Diêu nghe vậy thì không hề tức giận, thản nhiên nói:
- Nếu như chúng ta có mục đích như lời các ngươi nói thì cần gì phải hao tốn như thế chứ? Cứ trực tiếp dẫn một đám người đến bắt bọn ngươi trở về không phải tốt hơn sao?
Lời này của Tư Đồ Diêu không hề kiêu ngạo, đã khiến cho đám người Thượng Quan Hạo buông xuống lo lắng trong lòng.
Đúng như những lời Tư Đồ Diêu nói, bọn họ không chút nghi ngờ lực lượng sau lưng Tư Đồ Diêu, nếu như những người đó làm như vậy thì tán tu căn bản không có chỗ để trốn. Lại nói tiếp, chỉ là do tự bọn họ nghĩ sai lệch đi mà thôi.
Chuyện kế tiếp có vẻ rất thuận lợi, tất cả tán tu cũng không muốn vứt bỏ cơ hội này, người này tiếp nối người kia tiếp nhận khảo hạch của bọn người Tư Đồ Diêu. Những tu luyện giả thành công gia nhập đều cực kỳ vui mừng.
Mộ Chỉ Ly vẫn như cũ ngồi trong thất thải quang cầu, đôi mắt trong trẻo vẫn bình tĩnh nhìn vào một điểm, dáng vẻ như đang suy tư. Không Gian thuộc tính quả nhiên là cao thâm, nàng càng lý giải càng phát hiện sự cường đại của Không Gian thuộc tính.
Nàng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tuy rằng trong lòng nàng lo lắng không yên tình hình của Thiên Huyền đại lục, nhưng chuyện này lại không hề có nửa điểm ảnh hưởng đến nàng mà ngược lại còn khiến cho tốc độc lĩnh ngộ của nàng thay đổi.
Nàng tạm thời đem tất cả những lo âu trong lòng vứt sang một bên, một lòng bắt đầu lĩnh ngộ Không Gian thuộc tính. Đây là một thế giới huyền ảo, Không Gian thuộc tính của nàng vốn đã lĩnh ngộ đến tứ trọng, mà nàng đã cho là mình đối với Không gian thuộc tính vô cùng hiểu rõ, nhưng hôm nay lại giống như một cánh cửa vô cùng mới đã mở ra trước mắt nàng, để cho nàng có thể hấp thu những kiến thức lấp đầy chỗ trống này như đại hạn chờ cơn mưa vậy.
Không gian lực lượng trong cơ thể nàng vốn chỉ chút xíu nhưng giờ đã tăng lên nhiều, Mộ Chỉ Ly cũng không biết, theo Không Gian thuộc tính tiến dần dần vào trong cơ thể nàng thì kinh mạch trong cơ thể nàng cũng lác đác tản ra thất thải quang mang, tựa như cầu vòng bảy màu rực rỡ đẹp đẽ.
Xảo Xảo thì trở lại Trụ sở bí mật, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt cũng không ở đây nên Trụ sở bí mật chỉ có thể trông chờ vào hai tên tiểu tử bọn chúng kiểm soát, bằng không với thời gian lâu như vậy thì Trụ sở bí mật chỉ có thể đoạn tuyệt với đời.
Cũng may là bọn họ vốn đến từ Truyền thừa chi giới có thể kiểm soát những thứ này, bằng không thì chuyện tình sẽ phiền phức không ít.
Hàn Như Liệt ở trong quang cầu trong suốt, phảng phất như đang ngồi thiền nhập định vậy, đôi mắt ấm áp màu lam sâu sắc như biển cả vậy, một vài điểm sáng tỏ lặng lẽ xuất hiện, vẻ tà khí trên gương mặt tuấn tú không hề tiêu tán mà lại trở nên chăm chú lạnh lùng.
Ti Hạo Quân nhìn bộ dáng nghiêm túc đó của Hàn Như Liệt thì khóe miệng giương lên một nụ cười nhàn nhạt, có thể thông qua khảo nghiệm quả nhiên là nhân vật không đơn giản.
Ban đầu khi khảo nghiệm thì hắn liền biết rõ Hàn Như Liệt có bao nhiêu ương ngạnh cùng với nghị lực, đối với hắn mà nói, hắn không hề quan tâm một người có bao nhiêu thiên phú, điều hắn để ý nhất chính là tính cố chấp cùng với nghị lực, chỉ cần có hai phẩm chất này thì tương lai nhất định có thể mở ra một con đường riêng.
Hắn rất hài lòng với người thừa kế này, chỉ cần có thể tiếp tục trưởng thành thì tương lai chắc chắn có thể chủ tọa vị trí lão nhân nguyên tố thời gian.
Trong thời gian Mộ Chỉ Ly biến mất này, người tìm kiếm bóng dáng của nàng cũng không ít.
Cho tới nay Mẫn Vô Song vẫn cảm thấy rất hứng thú với Mộ Chỉ Ly, nhất là biểu hiện của Mộ Chỉ Ly trong lần tỷ thí ở Vạn Hoa đại hội đã khiến cho hắn sáng mắt lên.
Sau khi trở về, hắn đã suy nghĩ thật lâu, về chiêu thức kinh diễm mà Mộ Chỉ Ly sử dụng ở Vạn Hoa tỷ thí, kết luận cuối cùng khiến cho hắn giật nảy mình. Hắn cảm thấy chiêu thức mà Mộ Chỉ Ly thi triển có thể là chiêu thức Không gian thuộc tính.
Không Gian thuộc tính đã biến mất rất lâu ở Chủ thế giới, nhưng hắn thân là trưởng lão của Thiên Ma Tông nên đối với chuyện lần này cũng có hiểu biết nhất định. Hắn đã tìm hiểu rất nhiều thư tịch, cuối cùng xác định chiêu thức của Mộ Chỉ Ly là sử dụng Không Gian thuộc tính.
Hiện tại ở Chủ thế giới, chỉ có duy nhất một tu luyện giả sử dụng Không Gian thuộc tính chính là Vô Bi lão giả, lại liên tưởng đến Mộ Chỉ Ly đột nhiên mất tích ở Huyết Sắc Địa Ngục, sau khi xuất hiện thì thực lực bỗng trở nên vô cùng cường đại, hắn thoáng suy nghĩ đã đoán được đại khái nguyên do trong này.
Gần đây lại mới nghe môn chủ Thiên Âm Môn bế quan đã gần trăm năm nay rốt cuộc đã xuất quan, mà sau khi môn chủ xuất quan liền tức khắc đi tìm Vô Bi lão giả, điều này đối với bọn họ mà nói cũng không phải là một tin tốt lành gì.
Hắn phái người đi tìm tung tích gần đây của Mộ Chỉ Ly, nhưng lại lấy được kết quả là Mộ Chỉ Ly dường như đã mất tích vậy, không thể tìm được nửa điểm vết tích của nàng.
Đồng thời còn có một người nữa cũng đang đi tìm Mộ Chỉ Ly, đó chính là đám người Lăng Thiên trước kia đã rời đi.
Bọn họ đem chuyện Phó Dịch Hùng gặp phải kẻ thù ở Tuyệt Tình Cốc đi điều tra rõ ràng, cuối cùng tất cả mục tiêu đều tập trung lên người Mộ Chỉ Ly, trong nhiều người như vậy chỉ có Mộ Chỉ Ly là có khả năng lớn nhất!
Từ thực lực của Mộ Chỉ Ly mà suy đoán thì chuyện giết chết Phó Dịch Hùng cũng không phải là chuyện không thể nào. Hơn nữa hắn thấy trước đó Mộ Chỉ Ly và Dịch Hàn đang bố trí một cửa tiệm, tuy rằng cửa tiệm đó chưa khai trương nhưng hắn biết cửa hàng này chắc chắn sẽ bán đan dược.
Nếu như Mộ Chỉ Ly là một vị dược sư thì khả năng này càng thêm lớn hơn không thể nghi ngờ. Bọn họ đã gọi cứu viện tới, ngay cả thiếu công tử cũng tới rồi. Bức tàn đồ kia vô cùng quan trọng, bất luận thế nào cũng phải đem Mộ Chỉ Ly bắt lại.
Nhưng ngay lúc bọn hắn chuẩn bị xuất thủ thì Mộ Chỉ Ly đột ngột biến mất, loại tình hình này giống như là nàng đã bốc hơi khỏi thế gian vậy, bọn hắn đã tìm ở Bồng Lai tụ địa rất lâu cũng không thấy tung tích, cuối cùng chỉ có thể ở Tuyệt Tình Cốc há miệng chờ sung mà thôi.
Tin rằng Mộ Chỉ Ly sẽ không phớt lờ cửa tiệm đó, tính nhẫn nại của bọn họ cực tốt nên bọn họ sẽ đóng đô ở nơi này chờ đợi Mộ Chỉ Ly xuất hiện!
Ngạo Khinh Cuồng vẫn trên đường tiến về Long tộc, bầu không khí của mỗi vương quốc trên Thiên Huyền đại lục cũng không có sự thay đổi quá lớn, bởi vì bọn họ cũng không rõ lắm về chuyện Thiên Huyền đại lục đã đổi chủ.
Một số tu luyện giả có thể mơ hồ đoán ra bầu không khí không bình thường, bởi vì hiện tại mỗi môn phái đều không thu nạp đệ tử. Năm nay Thiên Huyền Chiến Trường cũng không mở ra, chuyện kỳ lạ này nối tiếp chuyện kỳ lạ khác. Nhưng lại không ai đi hỏi, con quái vật lớn là môn phái ở ngay trước mắt họ, nên bọn họ căn bản là không có can đảm đi dò hỏi.
Coi như trong môn phái có chuyện gì đó thì loại trình độ đó cũng không phải là việc mà bọn họ có thể xen vào. Những tu luyện giả vốn định tham gia Thiên Huyền Chiến Trường chỉ có thể ôm lấy thất vọng mà trở về, chờ đợi ba năm sau.
Mỗi môn phái đều hành động cực kỳ ăn ý, Thiên Huyền đại lục đã thay đổi, nhưng bọn họ tin rằng Tần Lãng không còn kiêu ngạo được bao lâu nữa, chắc chắn cũng không ảnh hưởng đến cả Thiên Huyền đại lục. Mà việc bọn họ không thu nhận thêm đệ tử chẳng qua là không muốn có thêm nhiều người bị hại nữa mà thôi, những thứ khổ sở này, mình bọn họ chịu đựng là đủ rồi.
Hiện tại, gần như là tất cả môn phái cùng với thế gia đều ngoan ngoãn nghe lời, bất kể Tần Lãng nói gì thì bọn họ đề làm theo. Tuy rằng loại cảm giác khom lưng nịnh bợ này khiến cho bọn họ cảm thấy bị lăng nhục đến tận xương cốt, nhưng nếu muốn thành đại sự thì trước mắt chỉ có thể chịu đựng thôi.
Bọn họ không thể khiến thế lực của mình tan rã như vậy được, bọn họ trông chờ một ngày mây mù tản đi.
Mỗi ngày Bạch Mạt Lăng đều ở bên cạnh chăm sóc cho Mộ Thiên Tĩnh, bệnh tình của hắn vốn có chuyển biến xấu cũng đã dần dần ổn định lại, khiến nàng bỏ qua ý định dùng bí pháp của gia tộc. Chỉ là Mộ Thiên Tĩnh vẫn chưa tốt lên, dáng dấp suy yếu kia khiến cho nàng vô cùng khó chịu, bệnh tình này đối với Mộ Thiên Tĩnh nhất định là một loại giày vò.
Một tháng sau, Ngạo Khinh Cuồng cuối cùng cũng tới Long tộc.
Xuyên qua cực bắc băng hà, nhìn thấy phong cảnh tươi đẹp trước mặt thì Ngạo Khinh Cuồng không kềm được mà cảm khái, nơi Long tộc lựa chọn để sinh sống thật sự không tệ.
Cực bắc băng hà tựa như một tường thành che chở do thiên nhiên tạo thành, bảo vệ Long tộc khỏi tầm mắt của những người khác, mà phong cảnh phía sau cực bắc băng hà lại vô cùng xinh đẹp như vậy. So sánh mà nói thì điều kiện sống của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũng không tốt bằng ở đây.
Tường thành tráng lệ đập vào mắt của Ngạo Khinh Cuồng, tấm tắc khen ngợi vài tiếng, sau đó mới ưu nhã dời bước chân đi vào bên trong.
Ngạo Khinh Cuồng chưa vào cổng thành đã bị ngăn lại, một đạo kim long lượn quanh trên bầu trời, mang theo uy thế bệ vệ thống trị thiên hạ, dùng ánh mắt trên cao nhìn Ngạo Khinh Cuồng, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng:
- Người tới là người phương nào?
Ngạo Khinh Cuồng không chút hoảng hốt, tiếp theo sau, thân hình trực tiếp hóa thành một Khiếu Nguyệt Thiên Lang toàn thân màu vàng kim chói mắt, lặng lẽ bộc phát ra khí thế mạnh mẽ mà cuồng mãnh, đối mặt với con rồng bay lượn trên không trung mà hoàn toàn không có nửa điểm yếu thế.
- Thiên Lang Vương của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc đến đây có vấn đề cần bàn bạc.
Ngạo Khinh Cuồng chậm rãi nói, giọng nói bình thản không che giấu được sự ngạo nghễ của hắn.
Nhìn thấy Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương thì trong mắt kim long lóe lên một tia kinh ngạc:
- Xin chờ chốc lát.
Giọng nói vừa vang lên liền bay vào trong thành, Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương vậy mà lại đích thân đến Long tộc, thật là chuyện lạ lùng mà.
Trước tiên Kim Long liền đem tin tức này nói cho trưởng lão Long tộc biết, sau khi mấy vị trưởng lão biết được chuyện này thì cảm thấy rất là ngạc nhiên, sau đó lập tức cùng nhau ra nghênh đón Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương.
Khiếu Nguyệt Thiên Lang cùng Long tộc đều là thần thú, nhưng từ trước đến nay hai bên đều là nước sông không phạm nước giếng, hôm nay lại đột ngột đến đây, nhất định là có chuyện gì đó. Chỉ là Long tộc đã nhiều năm chưa từng đi ra bên ngoài, hẳn là không có mâu thuẫn gì mới phải.
Bốn vị trưởng lão cùng nhau xuất hiện, biểu lộ vô cùng tôn trọng Ngạo Khinh Cuồng.
- Không ngờ Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương hạ cố đến Long tộc, mời ngài vào trong.
Trên mặt của Đại trưởng lão tràn đầy ý cười, đôi mắt cũng vô cùng bình tĩnh.
Ngạo Khinh Cuồng khẽ gật đầu, vẫn chưa bày tỏ thái độ gì, tiếp theo bốn vị trưởng lão cùng nhau đi vào. Đây là lần đầu tiên Ngạo Khinh Cuồng đến Long tộc, hắn lẻ loi một mình đến nhưng lại không hề sợ hãi.
Nghị sự điện của Long tộc.
Sau khi biết Ngạo Khinh Cuồng đến đây để bàn bạc về chuyện tình của Thiên Huyền đại lục thì bảy vị trưởng lão đều tề tựu ở nơi này. Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương đích thân đến nơi này nhất định có chuyện quan trọng.
Đợi đến sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình thì Đại trưởng lão mới mở miệng:
- Không biết là Khiếu Nguyệt Thiên Lang Vương có chuyện gì muốn bàn bạc?
Thái độ của chư vị trưởng lão Long tộc rất là khách khí, thực lực của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc không thể khinh thường, tuy đơn độc chiến đấu thì Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc không phải là đối thủ của Long tộc nhưng số lượng của Khiếu Nguyệt Thiên Lang rất nhiều, chỉ dựa vào điểm sinh sôi nảy nở này thì Long tộc đã không có cách nào so sánh với Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc, đây cũng chính là nguyên nhân mà hai chủng tộc ngang sức với nhau.
Ngạo Khinh Cuồng trầm giọng nói:
- Mạo muội làm phiền, tại hạ rất xin lỗi. Lần này ta đến đây là vì chuyện của Thiên Huyền đại lục, trước đó vài ngày, Thiên Huyền đại lục xuất hiện một cường giả có thực lực cực kỳ cao cường. Hiện tại, tất cả các môn phái ở Thiên Huyền đại lục đều nằm trong tầm khống chế của hắn, hắn còn tuyên bố hắn là người khống chế cả Thiên Huyền đại lục.
Nghe lời Ngạo Khinh Cuồng nói, sắc mặt của đám trưởng lão Long tộc đều khẽ biến đổi, Nhị trưởng lão nhíu mày nói:
- Nhân tộc xuất hiện tu luyện giả cường đại là chuyện bình thường, với lại đó là tranh chấp của Long tộc, chúng ta tham dự tựa hồ cũng không thích hợp.
Cho tới nay, chuyện vương triều bị hủy diệt, môn phái thế gia chìm nổi đều là chuyện bình thường, trước kia bọn họ chưa bao giờ quản lý đến những chuyện này, theo lý Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũng sẽ không nhúng tay vào.
- Người này cũng không phải là tu luyện giả của Thiên Huyền đại lục, chính là tu luyện giả của những thế giới khác. Các vị có biết chuyện ở Thiên Huyền đại lục có tồn tại một thông đạo thông với những thế giới khác. Người nọ chính là tu luyện giả đến từ Chủ thế giới, hiện tại hắn đang bức hại Thiên Huyền đại lục, rất nhiều cường giả đỉnh phong đều bị hắn chém giết, những người khác đang sống trong tình thế dầu sôi lửa bỏng.
Sắc mặt của mấy vị trưởng lão ngưng trong hơn mấy phần, nếu như tu luyện giả của Thiên Huyền đại lục thì bất kể phát sinh chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không quản, nhưng nếu như là người bên ngoài đến quấy nhiễu thì tình huống lại khác hẳn.
Trong lịch sử lâu đời của Long tộc bọn họ có ghi chép lại rất nhiều việc, cái gọi là thông đạo cũng có ghi chép trong đó. Chỉ là người kế thừa về sau lại không biết thông đạo kia ở nơi nào, không ngờ tới hôm nay nó lần nữa xuất thế lại đem đến cho bọn họ chuyện kinh ngạc như vậy.
Ở thời điểm cực kỳ lâu trước kia, một vị cường giả của Long tộc đã từng là người thủ hộ của Thiên Huyền đại lục. Chỉ có điều thời gian qua lâu như vậy, bọn họ đối với tình hình lúc đó cũng không rõ ràng lắm, mà vị cường giả đó đã ngã xuống rồi.
Nhắc lại chuyện cũ, ngược lại khiến cho bọ họ vô cùng cảm khái.
- Các vị cũng không tránh khỏi liên quan, Thiên Nhi của Long tộc các vị hiện tại đang tu luyện ở Chủ thế giới.
Ngạo Khinh Cuồng chậm rãi nói, nói đến cũng có duyên, Long tộc cũng có tu luyện giả tu luyện ở Chủ thế giới.
Thất trưởng lão khẽ run, hèn chi bọn họ không cảm nhận được khí tức của Thiên Nhi, hóa ra là bọn chúng đã không còn ở thế giới này.
- Ngài có biết thực lực của tên tu luyện giả đó mạnh thế nào không?
Đại trưởng lão hỏi, tất cả cường giả của Thiên Huyền đại lục cũng không cách nào so sánh, vậy chắc chắn thực lực của hắn cũng không đơn giản.
Ngạo Khinh Cuồng khẽ lắc đầu:
- Không biết, chỉ biết là thực lực mạnh hơn Càn Khôn Cảnh không ít, nhưng ta cảm thấy cũng sẽ không mạnh đến mức không hợp lẽ thường. Không biết Long tộc có tu luyện giả cường đại có thể cùng ta đối kháng với Tần Lãng.
Sự an nguy của Thiên Huyền đại lục đang ở trước mắt, cho dù là thú tộc cũng phải đoàn kết.
Bảy vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, trong mắt xẹt qua một tia sáng yếu ớt, tựa hồ như cùng lúc nhớ lại người kia, tùy tiện nói:
- Thiên Lang Vương, chuyện này chúng tôi cần phải bàn bạc lại với nhau. Căn cứ theo những điều kiện ngài nói thì chúng tôi nghĩ đến một người, chỉ là hiện tại hắn không ở trong Long tộc. Chúng tôi muốn tìm được hắn cần một khoảng thời gian, nhưng chúng tôi nghĩ rằng một khi yêu cầu hắn cũng sẽ không cự tuyệt.
Bảo vệ thế giới này, không phải là trước kia người nọ luôn nói câu đó sao? Những năm gần đây, hắn chính là ngôi sao lấp lánh của Long tộc, bởi vì ở Long tộc sống bình thản quá nhiều năm nên hắn đã đi đến nhân tộc. Hiện tại, hắn đã sống ẩn cư, bọn họ tin chắc nếu có chuyện gì phát sinh thì hắn nhất định sẽ đứng ra.
Bởi vì dòng máu chảy xuôi trên người hắn chính là huyết thống của vị thủ hộ kia.
Ngạo Khinh Cuồng nhìn bảy vị trưởng lão, tin chắc rằng bọn họ sẽ không lừa gạt mình, nên liền gật đầu đáp ứng. Cho dù Long tộc không muốn giúp hắn thì hắn cũng không có biện pháp. Nhưng mà hắn không ngờ tới Long tộc lại quyết định nhanh như vậy, dễ dàng thế khiến hắn cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ là không biết vị cường giả Long tộc đó đến tột cùng mạnh thế nào, Ngạo Khinh Cuồng ôm theo nghi vấn trong lòng rời khỏi Long tộc. Tuy rằng Long tộc giữ hắn ở lại chỗ này, nhưng hắn vẫn lựa chọn rời khỏi, dù sao thì trước sau hắn cũng không có thói quen ở lại bên ngoài. Hắn chỉ đem vị trí để lại cho Long tộc để cho vị cường giả Long tộc kia tìm đến hắn.
Tuy chỉ đến Long tộc trong thời gian ngắn, nhưng nỗi lo lắng trong lòng hắn đã bỏ xuống rất nhiều. Đã lâu rồi chưa thấy cường giả Long tộc xuất thủ, không biết mình liên thủ với Long tộc đối phó với Tần Lãng sẽ có kết quả như thế nào?
Hắn không rõ thực lực của Tần Lãng thế nào, nhưng hắn cũng hiểu một điều nhất định phải giải quyết Tần Lãng, đây cũng là một loại trách nhiệm.
Ngạo Khinh Cuồng mới vừa rời khỏi, trưởng lão Long tộc liền bắt đầu liên lạc với vị cường giả đã lâu chưa trở về kia. Cũng may là Long tộc có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn, nên gọi hắn trở về cũng không có gì trở ngại.
Liễu Bình, người nam tử kim quang lấp lánh kia chính là người đã đánh bại tất cả những cao thủ Long tộc nhiều năm trước kia, thực lực của hắn rất mạnh. Hiện tại đã qua nhiều năm như vậy, chắc chắn thực lực của hắn đã mạnh mẽ thêm vài phần.
Lần này, hắn rốt cuộc cũng đã trở lại rồi sao? Bọn họ cũng rất yêu thích người thanh niên này.