Mộ Chỉ Ly nhìn thấy mọi người xung quanh đều ngây người thì khóe miệng nàng chậm rãi giương lên một độ cong xinh đẹp, tiếp theo sau, thân hình nàng hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ lướt về phía Dương Thiếu Phi đã bị hôn mê, lấy khí thế nhanh như sấm chớp đem Vị Ương Kiếm hung hăng đâm vào trong cơ thể của Dương Thiếu Phi!
Nàng đã sớm nói qua, trong trận đánh hôm nay, nàng nhất định phải đoạt lấy tính mạng của Dương Thiếu Phi! Nếu như Mạc Vũ Vân đã sớm hận nàng đến tận xương tủy vậy thì không bằng cứ để cho hắn hận nhiều hơn nữa đi!
- Dừng tay!
Mạc Vũ Vân vội vàng hô to, trong nháy mắt thân hình hắn nhanh chóng lướt tới Mộ Chỉ Ly. Trước kia, Mộ Chỉ Ly đã giết chết La Chí Hiền ở ngay trước mắt của hắn, nếu như hôm nay lại để cho Mộ Chỉ Ly lần nữa giết chết Dương Thiếu Phi trước mặt hắn, như vậy thì một vị trưởng lão Sất Trá Điện như hắn chẳng phải trở thành trò cười cho thiên hạ sao?
Mộ Chỉ Ly dường như đã sớm biết trước dự tính của Mạc Vũ Vân, Tiểu Huyết đã xuất hiện ở trước mặt Mạc Vũ Vân, ngăn chặn thân hình của Mạc Vũ Vân lại, không cho hắn đến gần nữa bước.
Nhìn thấy Tiểu Huyết ngăn cản ở trước mặt mình, sắc mặt của Mạc Vũ Vân đột ngột trở nên trắng bệch, cho dù là hắn cũng không có lòng tin có thể chiến thắng được Tiểu Huyết, thực lực của Huyết Nhân Hạt chúa quả thật không phải cường hãn bình thường.
Lúc hai bên giằng co cũng là lúc Vị Ương Kiếm của Mộ Chỉ Ly đã đâm vào trong lòng ngực của Dương Thiếu Phi. Diệt cỏ phải diệt tận gốc, đây vẫn luôn là quy tắc làm người của nàng!
- Phốc xuy!
Một trận âm thanh rất nhỏ truyền tới, sắc mặt của Mạc Vũ Vân đã trở nên cực kỳ trắng bệch.
Dương Thiếu Phi dưới tình trạng thân thể vô cùng đau nhức, cố gắng mở mắt ra, ánh mặt trời màu vàng chiếu lên người của Mộ Chỉ Ly khiến cho hắn nhìn không rõ sự việc trước mắt, sau khi đôi mắt hắn thích ứng với ánh sáng thì hắn mới nhìn rõ được thân ảnh trước mắt. Ánh mắt lưu chuyển, hắn nhìn thấy một lưỡi đao sắc bén đã cắm vào trong lồng ngực mình, vốn hắn cũng muốn chứng kiến một màn này nhưng trên thực tế thì hai người lại đổi chỗ cho nhau.
- Ngươi...
Chút lực lượng còn sót lại trong cơ thể đã dần dần biến mất, Dương Thiếu Phi đưa tay chỉ vào Mộ Chỉ Ly, muốn nói cái gì đó, nhưng vừa há miệng lại phun ra một ngụm máu tươi.
Trên khóe miệng Mộ Chỉ Ly nở một nụ cười điềm tĩnh mà xinh đẹp, nụ cười rực rỡ tựa như ánh sáng mặt trời, nhưng chuyện nàng mới làm lại vô cùng lãnh khốc. Dương Thiếu Phi bắt đầu hối hận, người như Mộ Chỉ Ly mới chính là nhân vật kinh khủng nhất, nhưng mà bây giờ hắn mới biết được điều đó thì đã quá muộn rồi.
- Ta đã nói rồi, từ ngày hôm nay, La sư đệ của ngươi nhất định sẽ không cô độc một mình, bởi vì có ngươi đi theo hắn!
Vừa dứt lời, Mộ Chỉ Ly hung hăng rút mũi kiếm sắc bén ra, sau khi xác định sức sống trong cơ thể hắn dần dần biến mất mới xoay người sang chỗ khác.
- Mộ Chỉ Ly, ta với ngươi chính là kẻ thù không đội trời chung!
Mạc Vũ Vân tức giận nói, mắt hắn trợn to, khóe mắt như muốn nứt ra, bộ dáng kia tựa như hận không thể lập tức uống máu ăn thịt Mộ Chỉ Ly vậy!
Khuôn mặt phẫn nộ của Mạc Vũ Vân lại không thể nào làm tâm tình Mộ Chỉ Ly nổi chút gợn sóng, khuôn mặt tinh xảo vẫn mang theo sự lạnh lùng, hờ hững như cũ.
- Vậy thì thế nào?
Lời nói khiêu khích trắng trợn như vậy khiến cho Mạc Vũ Vâng ngẹn cứng họng, đúng vậy, cho dù như vậy thì thế nào chứ? Trước mắt, hắn không thể nào đánh thắng Huyết Nhân Hạt chúa, cũng không tổn thương được Mộ Chỉ Ly, như vậy thì hắn nói những lời đó có ý nghĩa gì chứ?
Mãi cho đến khi mọi người xung quanh truyền ra hàng loạt tiếng bàn luận thì Mạc Vũ Vân mới hồi phục lại tinh thần, híp đôi mắt lại, nói:
- Mặc dù hôm nay, ta không thể giết chết ngươi, nhưng nếu như ngươi còn ở Chủ thế giới một ngày thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Sất Trá Điện tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Lúc hắn nói ra những lời này, mọi người nhận thấy đôi mắt của Mạc Vũ Vân đã đỏ bừng, trong mắt giăng đầy tia máu, những lời kia tựa như là hắn cắn răng nói ra, cố gắng kiềm chế một cái gì đó, cố gắng không để cho nó bùng phát ra.
Bầu không khí xung quanh lôi đài đều vô cùng yên tĩnh, mọi người đều nhìn chằm chằm vào hai thân ảnh đang đứng giằng co trên lôi đài. Hôm nay, ngay cả trưởng lão của Sất Trá Điện cũng không làm gì được Mộ Chỉ Ly. Nàng là bậc nữ lưu, tuổi tác cũng không lớn, nhưng nàng lại có tư cách cùng trưởng lão một môn phái hô to gọi nhỏ, đây tuyệt đối là người thanh niên mạnh mẽ nhất mà bọn họ từng nhìn thấy trong những năm gần đây.
Ánh mắt của đám tán tu nhìn Mộ Chỉ Ly trở nên vô cùng nóng bỏng, có thể nói nàng chính là thần tượng của bọn họ. Thân là tán tu, lại có thể đứng ở vị trí như vậy, chuyện mà bọn họ không dám ảo tưởng cũng đã có người làm được rồi!
Phảng phất như có một luồng ánh sáng ban mai ấm áp chiếu sáng tâm hồn tăm tối của bọn họ, chỉ dẫn cho bọn họ nhận thấy được con đường tương lai. Cho dù là tán tu thì sao? Cho dù là đệ tử môn phái thì thế nào? Chuyện mà đệ tử môn phái không làm được, nhưng tán tu bọn họ lại có thể làm được!
- Mạc Vũ Vân, lúc trước ở Huyết Sắc Địa Ngục, tôn tử của ngươi - Mạc Tập Lẫm đã hạ đòn sát thủ với ta, nhưng mà vì thực lực của hắn không bằng ta nên mới bị ta giết chết, ngươi muốn đe dọa khiến ta chùn bước sao? Hôm nay, ta cho ngươi biết, không phải là ngươi không buông tha cho ta mà chính ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Giọng nói hùng hồn khí phách mang theo sự tự tin khó diễn tả bằng lời, lại vừa lạnh lẽo quyết liệt kia khiến cho người ta không thể nghi ngờ tính chân thật trong đó!
Hai người đối chọi gay gắt, từng câu từng chữ cực kỳ sắc bén.
Nhìn thấy một màn này, Hạ Trường Thanh không nhịn được mà lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc này:
- Mạc trưởng lão à! Chuyện này về sau hãy bàn lại, bây giờ tỷ thí vẫn chưa kết thúc.
Sất Trá Điện dù sao cũng là môn phái chính đạo, nhưng hôm nay lại trở thành trò cười như thế, dù sao thì Thiên Âm Môn cũng là môn phái chính đạo đứng đầu, nên cũng không tránh khỏi mất mặt.
Mạc Vũ Vân hừ lạnh một tiếng, trong lòng đối với hành động lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc của Hạ Trường Thanh cũng có một cút cảm động. Nếu như cứ tiếp tục như vậy thì hắn thật sự không thể đảm bảo là mình có thể đấu lại nhóc con nhanh mồm nhanh miệng kia!
Mạc Vũ Vân trở về đài quan sát, nhưng bộ dáng giận dữ, sắc mặt xanh méc kia khiến cho đám người xung quanh không ai dám nói nửa câu, rất sợ sẽ chọc phải ngọn lửa chực chờ bùng cháy kia, rồi tự mình chuốc lấy phiền toái.
Đợi đến khi Mạc Vũ Vân trở về đài quan sát thì Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi lên chỗ ngồi của Dương Thiếu Phi, mà Tiểu Huyết thì trực tiếp biến mất dưới vô số con mắt sửng sốt của mọi người.
Ai cũng không hiểu là Tiểu Huyết đến tột cùng làm sao có thể đột nhiên xuất hiện, nếu như Mộ Chỉ Ly và Vô Bi lão giả có mối quan hệ thì chắc chắn nàng cũng được lão chỉ dạy một số chiêu thức kỳ lạ cũng không chừng, dù sao thì Dương Thiếu Phi cũng đã có kết cục như vậy rồi.
Tiếp theo, tuy rằng có người tiến lên khiêu chiến, nhưng mọi người cũng không còn cảm thấy hứng thú như trước nữa, sau khi xem một trận chiến đấu mạnh mẽ như thế thì những trận chiến đấu khác chỉ là trận đấu thông thường không đáng nhắc đến. Trong đầu bọn họ vẫn lưu lại hình ảnh chiến đấu rung chuyển trời đất của Mộ Chỉ Ly và Dương Thiếu Phi, có lẽ hình ảnh này đã khắc sâu vào trong tâm trí của bọn họ, muốn quên cũng rất khó.
Sau khi Mộ Chỉ Ly ngồi ở vị trí của Dương Thiếu Phi thì không có tỷ thí tiếp nữa, trận đấu vừa rồi cũng khiến nàng bị thương không nhẹ, muốn nghiêm chỉnh chiến đấu nữa là chuyện không thể nào.
Song, dù Mộ Chỉ Ly đã bị thương cũng không ai khiêu chiến với nàng cả, bởi vì thủ đoạn chiến đấu quỷ dị kia khiến cho bọn họ vô cùng khiếp sợ. Huống chi Huyết Nhân Hạt chúa kia vừa xuất hiện thì bọn họ cũng chỉ có thể đứng ngây ngô nhìn nhau thôi, ai lại đi chê mình sống quá lâu chứ?
Kỳ lạ là Mộ Dật Thần cũng không có khiêu chiến với Hoàng Phổ Vân, lúc đầu ở Vô Tận thử luyện, thực lực của hai người bọn họ ngang nhau, hôm nay gặp lại lần nữa thì hiển nhiên là trong lòng bọn họ khó tránh muốn so tài một phen rồi.
Hoàng Phổ Vân ngồi ở vị trí thứ nhất, không thể đi khiêu chiến với Mộ Dật Thần được, mà Mộ Dật Thần kia lại không hề có ý muốn khiêu chiến.
Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của Mộ Chỉ Ly, khóe môi Mộ Dật Thần nở một nụ cười ngọt ngào, nhưng lại không hề nói gì. Hôm nay, thái độ của Thiên Âm Môn đối với Mộ Chỉ Ly vẫn chưa rõ ràng lắm, nếu như hồi sau mọi người có liên thủ với nhau đối phó với Chỉ Ly tỉ thì hắn còn có thể ra tay ngăn cản.
Nếu như hắn đánh nhau với Hoàng Phổ Vân khiến cho khí lực của mình bị suy giảm thì quả thực là không đáng.
Mẫn Vô Song tựa như một con cáo già không ngừng đánh giá Mộ Chỉ Ly, ai cũng có thể nhìn ra được trong mắt hắn tràn đầy sự hứng thú. Chiêu thức kia của Mộ Chỉ Ly quá mức kỳ dị, hắn suy nghĩ một lúc lâu, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một đáp án có thể xảy ra nhất trong những đáp án không thể xảy ra - Không gian thuộc tính!
Mộ Chỉ Ly có thiên phú không gian thuộc tính, từ đó có thể giải thích được vì sao Vô Bi lão nhân lại đối xử khác biệt với Mộ Chỉ Ly. Bởi vì tất cả mọi người đều biết Vô Bi lão giả chính là tuyệt thế cường giả sở hữu không gian thuộc tính.
Hiện tại, số lượng tu luyện giả nắm giữ không gian thuộc tính rất ít, nếu như Mộ Chỉ Ly nắm giữ không gian thuộc tính, như vậy thì tiềm lực của nàng cũng đủ khiến cho người ta kinh ngạc!
Ích Diệp đang tuyên bố Vạn Hoa tỷ thí kết thúc một cách thành công rực rỡ, thứ hạng cũng giống như trước kia, Hoàng Phổ Vân thứ nhất; Hàn Như Liệt thứ hai; Mộ Chỉ Ly thứ ba; Mộ Dật Thần thứ tư.
Tuy tuyên bố thứ hạng như vậy nhưng trong lòng mọi người lại có cách nhìn khác.
Sau khi Ích Diệp tuyên bố Vạn Hoa tỷ thí kết thúc thì Ích Diệp liền đi đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly, tuy rằng ngoài miệng hắn không nói gì nhưng hành động này đã biểu đạt ý nghĩ của hắn – Hắn muốn bảo vệ Mộ Chỉ Ly!
Tuy rằng hắn vừa mới biết thân phận của Mộ Chỉ Ly, biết nàng có quan hệ sâu xa với Thiên Âm Môn và Sất Trá Điện. Nếu như Tuyệt Tình Cốc giúp đỡ Mộ Chỉ Ly thì chắc chắn Tuyệt Tình Cốc sẽ gặp phải chuyện phiền phức, nhưng chỉ dựa vào việc Mộ Chỉ Ly bày ra thực lực kinh người như thế ở Vạn Hoa tỷ thí cũng đủ để hắn mạo hiểm một lần.
Ích Hàn cũng đi đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly, trên gương mặt tuấn lãng xuất hiện một nụ cười thản nhiên, nhưng ánh mắt lại kia rõ ràng muốn nói với Mộ Chỉ Ly:
- Sau khi trở về, chúng ta sẽ tính sổ sau.
Mộ Chỉ Ly không nói gì, trong đôi mắt trong trẻo lại dâng lên một chút gợn sóng. Dưới tình huống hôm nay mà cốc chủ Tuyệt Tình Cốc lại bày tỏ ý định muốn che chở cho mình, bất luận là xuất phát từ mục đích gì thì nàng cũng không thể thừa nhận là trong lòng của nàng đang cảm thấy rất xúc động.
Hàn Như Liệt cùng với Mộ Dật Thần vốn cảm thấy rất lo lắng nhưng sau khi nhìn thấy một màn này thì hai người cũng cảm thấy hoàn toàn yên lòng, xem ra bây giờ Mộ Chỉ Ly sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng hai người bọn họ cần phải đối mặt với sự chất vấn của Hạ Trường Thanh, bọn họ cần phải chuẩn bị lời lẽ giải thích đàng hoàng mới được.
Mộ Chỉ Ly mặt không biến sắc hướng Hàn Như Liệt nháy mắt một cái, ăn ý với nhau nhiều năm như vậy, Hàn Như Liệt tức khắc hiểu ý của nàng, sau đó hắn cũng lặng lẽ gật đầu với Mộ Chỉ Ly một cái.
Mạc Vũ Vân nhìn thấy hành động của Ích Diệp thì sắc mặt của hắn vô cùng khó coi, cốc chủ Tuyệt Tình Cốc lại vì một tán tu mà sẵn lòng đắc tội hắn. Hôm nay chính là ngày mà Mạc Vũ Vân hắn nhếch nhát nhất trong nhiều năm qua! Cùng là ngày mà hắn bị người khác coi thường nhất!
Mẫn Vô Song cười cười vỗ vỗ lên bờ vai của Mạc Vũ Vân, nói:
- Mạc trưởng lão à, lúc dạ tiệc ngươi cũng đã nói trong lúc đám tiểu bối tỷ thí, sống chết là do mệnh trời, nhưng hôm nay ngươi lại xuất thủ như vậy có phải là có chút không hợp quy cũ hay không?
Nói đến đây, tuy rằng ngữ khí của hắn lười nhác, nhưng lại biểu hiện rõ là Mẫn Vô Song đứng về phía Mộ Chỉ Ly.
Mộ Chỉ Ly nhìn Mẫn Vô Song một lúc, ánh mắt nàng lộ ra vẻ phức tạp. Nàng cũng không phải là người đần độn, hiển nhiên nàng hiểu rõ Mẫn Vô Song là đang muốn lôi kéo nàng, Nhưng mà Mẫn Vô Song và Ích Diệp đứng ra bảo vệ nàng là hai tình huống hoàn toàn khác nhau.
Ích Diệp đứng về phía nàng sẽ đắc tội với Thiên Âm Môn cùng Sất Trá Điện, mà cách làm của Mẫn Vô Song từ đầu đến cuối căn bản không tạo thành bất cứ tổn thất gì, dù sao thì giữa ma đạo cùng với chính đạo vốn có mâu thuẫn, điểm này nàng nhận thấy rất rõ ràng.
Thấy Ích Diệp và Mẫn Vô Song biểu hiện như vậy thì Mạc Vũ Vân liền nhận ra hôm nay tuyệt đối không phải là thời cơ để đối phó với Mộ Chỉ Ly. Chỉ có điều thời gian còn dài, sau này Mộ Chỉ Ly sớm muộn gì cũng bại ở trong tay của hắn.
Trong tất cả mọi người, người có biểu cảm phức tạp nhất chính là Hạ Trường Thanh, trước đây chính hắn là người mời Mộ Chỉ Ly vào Thiên Âm Môn, sau đó bởi vì Mạc trưởng lão tạo áp lực mà hắn lại trục xuất Mộ Chỉ Ly khỏi môn phái. Nói cho cùng thì hắn mới chính là người cảm thấy áy náy với Mộ Chỉ Ly, nhưng trước mắt vì quyền lợi của môn phái thì cái gì hổ thẹn, áy náy,.. đều là ý nghĩ của riêng hắn mà thôi.
Hôm nay, Mộ Chỉ Ly đã bày ra thực lực nằm ngoài dự đoán của hắn, nhưng điều khiến hắn lo lắng chính là giữa Mộ Chỉ Ly và Vô Bi lão giả có mối liên hệ. Nếu như Vô Bi lão giả rất coi trọng Mộ Chỉ Ly thì một khi bọn họ động đến Mộ Chỉ Ly sẽ có hậu quả gì?
Mộ Chỉ Ly cũng không thèm để ý đến ánh mắt phức tap của mọi người, lập tức cùng với Ích Diệp, Ích Hàn rời khỏi. Về phần những trở ngại liên quan đến Thiên Âm Môn, nàng tin rằng Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần có thể ứng phó được.
Sau khi trở lại Tuyệt Tình Cốc, Ích Diệp vẫn không hỏi han bất cứ điều gì cả, mà trực tiếp rời khỏi, chỉ còn lại một mình Ích Hàn và Mộ Chỉ Ly.
- Không ngờ ngươi lại ẩn dấu kỹ như vậy nha, uổng công Ích Hàn ta được xưng là người thân cận với ngươi nhất, không ngờ ngay cả việc người huynh đệ của mình là nam hay là nữ mà ta cũng không nhìn ra được.
Ích Hàn chậm rãi lên tiếng, trên mặt hắn tràn đầy vẻ nghiêm túc.
Song, nhìn thấy Ích Hàn biểu hiện như vậy thì trong mắt của Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên ý cười, nói:
- Đừng có làm bộ làm tịch với ta, ta là nam hay nữ thì tình nghĩa huynh đệ giữa hai chúng ta cũng sẽ không thay đổi, không phải sao?
Nghe thấy lời Mộ Chỉ Ly nói, Ích Hàn khẽ run, gương mặt nghiêm túc kia cũng theo đó mà biến mất.
- Dù thế nào thì ngươi cũng phải vờ nhận lỗi với ta đi chứ, chẳng lẽ khả năng diễn kịch ta lại kém cỏi như thế sao?
Mộ Chỉ Ly khẽ cười:
- Kỹ xảo của ngươi không được thành thạo cho lắm, ta đã sớm nhìn thấu ngươi. Nhưng mà trước kia ta vẫn luôn gạt ngươi là ta sai, thân phận của ta rất nhạy cảm, một khi bại lộ sẽ gặp phải rất nhiều rắc rối, hôm nay ngươi cũng nhìn thấy rồi đó. Ta cũng không muốn bại lộ thân phận quá sớm.
- Ta hiểu, chỉ có điều ta không ngờ tới ngươi lại là Mộ Chỉ Ly, trước đây lúc ta nói chuyện Mạc Tập Lẫm bị ngươi chém giết thì ngươi cũng không hề thấy hiếu kỳ, ngược lại còn vô cùng tin tưởng nữa.
Hồi tưởng lại tình huống trước kia, giờ đây Ích Hàn cũng tỉnh ngộ ra tất cả.
- Ích Hàn, ta cũng không muốn mang đến phiền phức cho ngươi và Tuyệt Tình Cốc. Tuy rằng hôm nay Mạc Vũ Vân không thể động thủ với ta nhưng sớm muộn gì hắn cũng động thủ thôi, ta...
Không đợi đến khi Mộ Chỉ Ly nói xong câu thì Ích Hàn đã lên tiếng cắt đứt lời của nàng:
- Bây giờ nói những lời này đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi, phụ thân của ta đã bày tỏ thái độ, chỉ cần ngươi sống ở Tuyệt Tình Cốc thì Mạc Vũ Vân cũng không dám động thủ với ngươi! Hôm nay, Tuyệt Tình Cốc đã tham dự vào việc này, bất kể là chúng ta có kiên trì tới cùng hay vứt bỏ giữa đường thì Sất Trá Điện cũng sẽ không thay đổi thái độ với Tuyệt Tình Cốc.
Mộ Chỉ Ly trầm mặt không lên tiếng, nàng biết rõ chuyện Ích Hàn nói, nàng lập tức ôm quyền nói:
- Lần này, ta thiếu Tuyệt Tình Cốc ngươi một cái ân tình.
Ích Hàn theo thói quen vỗ vỗ lên bả vai của Mộ Chỉ Ly, sau đó hắn lại phát hiện hành động này hiện giờ có chút không thích hợp, lúng túng rút tay về, nói:
- Vừa rồi đánh nhau ngươi cũng đã bị thương, mau chóng về phòng chữa trị đi, cần đan dược gì cứ nói cho ta một tiếng. Tuy rằng ta không có đan dược như Bồ Đề Đan, nhưng những đan dược khác thì không thành vấn đề.
- Không cần, tự ta có thể giải quyết được.
Mộ Chỉ Ly mỉm cười, sau đó lập tức về phòng chữa thương.
Bên ngoài phòng, Ích Hàn nhìn theo bóng lưng rời đi của Mộ Chỉ Ly, ánh mắt có chút biến hóa, sau cùng lại trở bên cực kỳ kiên định.
So sánh với tình huống bình yên của Mộ Chỉ Ly bên này, thì Thiên Âm Môn và Sất Trá Điện gần như là nổ tung. Mộ Chỉ Ly đột nhiên xuất hiện chính là một quả bom hạng nặng, xử lý chuyện này như thế nào cũng là một vấn đề to lớn.
Sau khi Vạn Hoa tỷ thí chấm dứt thì Mạc Vũ Vân liền đi tìm Hạ Trường Thanh, lúc này hai người đang tĩnh tọa bên trong phòng, mắt nhìn đối phương, nhưng trong lòng đều đã có tính toán riêng mình.
- Hạ trưởng lão, lúc trước Thiên Âm Môn nói cho ta biết là Mộ Chỉ Ly đã chết ở Huyết Sắc Địa Ngục rồi, sao hôm nay nàng ta lại đột nhiên xuất hiện, chẳng phải là các ngươi cần cho ta một lời giải thích thỏa đáng sao?
Mạc Vũ Vân âm trầm nói, bởi vì Mộ Chỉ Ly mà cái mặt mũi già nua này của hắn không biết đã bị ném đi bao nhiêu lần. Sắc mặt của Hạ Trường Thanh cũng rất khó coi, hắn lúc này cực kỳ chán ghét Mạc Vũ Vân, nếu không phải lúc trước Mạc Vũ Vân đến nhà đòi công đạo thì Mộ Chỉ Ly cũng sẽ không bị trục xuất khỏi môn phái, Thiên Âm Môn cũng sẽ không bị tổn thất một nhân tài như vậy, mà bây giờ hắn cũng không rơi vào tình huống khó lựa chọn như thế này.
Nếu như sớm biết Mộ Chỉ Ly có thực lực như vậy thì cho dù là có đắc tội Mạc Vũ Vân thì như thế nào chứ? Suy cho cùng thì quyết định kia chính là sai lầm lớn nhất của hắn.
Bây giờ, Mạc Vũ Vân lại muốn đòi lại công đạo với mình, có thể tưởng tượng được là trong lòng hắn tức giận cỡ nào rồi đó.
- Mạc trưởng lão, ngươi cũng thấy con Huyết Nhân Hạt chúa kia rồi đấy, nó chắc chắn có liên hệ đến Vô Bi lão giả. Nếu như Mộ Chỉ Ly được Vô Bi lão giả che chở thì chúng ta làm sao biết được tin tức nàng chết đi là thật hay là giả chứ?
Hạ Trường Thanh thản nhiên nói, vẻ mặt của hắn rất bí hiểm khó dò, lời nói ý vị sâu xa.
- Hạ trưởng lão nói như vậy là có ý gì? Mộ Chỉ Ly còn sống, đối với một đệ tử như vậy mà các ngươi không muốn ra tay giải quyết sao?
Mạc Vũ Vân lập tức lên tiếng, lần này hắn chẳng qua chỉ đến tham gia Vạn Hoa tỷ thí mà thôi nên cũng không có mang theo nhiều binh lực.
Nếu như Hạ Trường Thanh giúp một tay thì hắn ngược lại có lòng tin giết được Mộ Chỉ Ly, nếu không thì cơ hội thành công gần như bằng không. Một khi để cho Mộ Chỉ Ly trốn thoát thì lần sau muốn tìm nàng ta cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
- Việc này… Mạc trưởng lão cũng đừng vội đổ lên đầu Thiên Âm Môn ta chứ, hiện tại, Mộ Chỉ Ly đã không còn là đệ tử của Thiên Âm Môn ta, nên nàng ở bên ngoài làm cái gì cũng không đến lượt Thiên Âm Môn ta đến quản.
Nghe lời Hạ Trường Thanh nói, Mạc Vũ Vân không kềm được mà đứng bật dậy, trên khuôn mặt khó có thể che giấu được cơn phẫn nộ đang dâng trào:
- Chẳng lẽ Hạ trưởng lão định cứ như vậy mà bỏ mặc tất cả sao? Trước đây chính các ngươi nói sẽ cho ta một câu trả lời thỏa đáng mà!
Hạ Trường Thanh chau mày, vì một Mạc Vũ Vân căn bản không cần thiết phải đắc tội Vô Bi lão giả, cho dù có chút khả năng cũng tuyệt đối thể làm.
Hắn đứng dậy, nhìn Mạc Vũ Vân ở đối diện, giọng nói dần dần lạnh như băng:
- Mạc trưởng lão, cho dù thân phận của ngươi ở Sất Trá Điện không tầm thường, thế nhưng đứng ở trước mặt ta, ngươi hình như không có tư cách kêu gào như vậy. Đối với việc ngươi muốn chúng ta giao phó, Thiên Âm Môn ta đã làm được, đó chính là trục xuất Mộ Chỉ Ly ra khỏi môn phái, về phần ngươi muốn nàng chết thì chắc là ngươi phải tự mình giải quyết thôi.
- Mạc trưởng lão, ngươi nên biết bởi vì ngươi mà Thiên Âm Môn chúng ta tổn thất một đệ tử có thiên phú yêu nghiệt, cái tổn thất này tuyệt đối không nhỏ hơn tổn thất của Mạc trưởng lão!
Hạ Trường Thanh đột nhiên cao giọng, mà giọng nói kia cũng trở nên vô cùng nặng nề, dáng vẻ Hạ Trường Thanh tự cao tự đại, mặt mày của hắn lạnh như băng nghiễm nhiên muốn cảnh cáo người muốn sống chớ chọc đến.
Mạc trưởng lão hoàn toàn sửng sờ tại chỗ, hắn rõ ràng cảm nhận được cơn tức giận của Hạ Trường Thanh. Đúng vậy, hắn đã phẫn nộ đến đầu óc mê muội, Hạ Trường Thanh mới là thủ tịch trưởng lão của môn phái đệ nhất chính đạo, tuy rằng hắn đối với mình có chút cố kỵ, nhưng tuyệt đối sẽ không sợ mình. Nhắc tới hành động của mình vừa rồi có chút quá phận.
- Hạ trưởng lão, vừa rồi ta chỉ là nhất thời vội vàng, nên mới lỡ lời, hy vọng Hạ trưởng lão đừng có để bụng.
Mạc Vũ Vân vội vàng nói.
Song, thái độ của Hạ Trường Thanh lại không hề có chút thay đổi.
- Ta đã cố hết sức rồi, về phần nên làm như thế nào thì Mạc trưởng lão tự mình suy ngẫm đi.