Ánh mắt Mẫn Vô Song đột nhiên ngưng kết, nhìn về phía Hàn Như Liệt, trong mắt sinh ra vẻ khiếp sợ. Lý Quỹ không thể nào đem chuyện như vậy ra nói giỡn được, mà có thể làm được quyền kình nửa đường ngưng trệ, vậy cũng chỉ có một loại khả năng, nhưng mà loại khả năng này bây giờ cũng không thể nào tồn tại ...
Đệ tử của một môn phái vừa vào sân, vũ kỹ trên lôi đài sáng rỡ, trên lôi đài tiếng vỗ tay như sấm động, do từ đầu tới cuối, Vạn Hoa tỷ thí đều có vẻ náo nhiệt phi phàm.
Lúc Mộ Dật Thần đang cùng đệ tử Huyết Khấp Minh giao thủ, giành được thắng lợi không ngoài suy đoán, làm cho độ cong khóe miệng Hạ Trường Thanh lại lần nửa mở rộng thêm mấy phần.
Mộ Chỉ Ly lại ra sân ở lôi đài số 2 lần nữa, một chiêu giống vậy đem đối phương trực tiếp đánh bại, động tác lôi đình như vậy làm cho không ít người chú ý tới. Cho dù là mọi người vẫn chú ý tới lôi đài số 1 nhưng lúc Mộ Chỉ Ly ra sân thì cũng không khỏi chú ý tới một phen.
Rất dễ nhận thấy, tất cả mọi người đều biết thực lực Mộ Chỉ Ly cũng không phải một tán tu bình thường có thể sánh bằng, tuy là một chiêu đơn giản nhưng khiến cho người ta không thể nào đánh đồn thực lực của nàng cùng với đệ tử môn phái hay không, nhưng ít ra tán tu tuyệt đối không thể nào có cơ hội chiến thắng nàng.
Vừa mới bắt đầu, không ít tán tu đều không phục Mộ Chỉ Ly, mà sau khi Mộ Chỉ Ly chứng minh bản lĩnh của bản thân lần nữa thì âm thanh không phục kia cũng dần dần nhỏ xuống.
- Tán tu tỷ thí lần này, ngươi là đệ nhất vững như Thái Sơn.
Ích Hàn cười nói.
Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười, gương mặt bình tĩnh thản nhiên:
- Khiêu chiến một hồi mới là trọng điểm.
Ánh mắt không khỏi nhìn về phía Mạc Vũ Vân trên khán đài, nếu không phải bởi vì Mạc Vũ Vân tạo áp lực với Thiên Âm Môn thì nàng cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như vậy, nói cho cùng, nàng đối với Mạc Vũ Vân cũng có chút chán ghét.
- Thực lực Dương Thiếu Phi không tệ, hai ngày nay ta cũng nghe thông tin từ Dương Thiếu Phi, địa vị hắn ở Sất Trá Điện rất cao, Sất Trá Điện vốn còn có một đệ tử mạnh hơn nữa, đó là Mạc Tập Lẫm, nhưng mà lúc ở Huyết sắc địa ngục đã bị Mộ Chỉ Ly của Thiên Âm Môn giết chết. Lúc đó nếu Dương Thiếu Phi không trong thời gian bế quan thì cũng sẽ tham gia lịch luyện ở Huyết sắc địa ngục.
Ích Hàn chậm rãi nói ra thông tin hắn nghe được.
- Nói như vậy, thực lực Dương Thiếu Phi so với Mạc Tập Lẫm phải yếu hơn đúng không?
Mộ Chỉ Ly cong môi mỉm cười, Mạc Tập Lẫm chả phải đã chết ở trong tay của nàng sao?
Ích Hàn nhìn nụ cười trên mặt Mộ Chỉ Ly, trong lòng có chút nghi hoặc, chỉ cảm thấy hình như giữa Mộ Chỉ Ly và Sất Trá Điện có chút cội nguồn nào đó, nếu không thì với tính tình Mộ Chỉ Ly, dù cho lúc trước La Chí Hiền tìm nàng gây phiền phức thì nàng cũng sẽ không hạ độc với bọn họ, trong đó nhất định còn có chuyện gì đó.
Tuy là hắn vẫn chưa biểu hiện ra, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ một số chuyện, chẳng hạn như Mộ Chỉ Ly trước đây cùng Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần đều là đệ tử Thiên Âm Môn, Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần ưu tú hắn biết, có thể Mộ Chỉ Ly ưu tú cũng không kém.
Nếu Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần có thể đi theo Hạ Trường Thanh tới Vạn Hoa tỷ thí, chắc chắn trước đây Mộ Chỉ Ly cũng có cơ hội như vậy, như vậy thì tại sao Hạ Trường Thanh lại không nhìn ra Mộ Chỉ Ly? Hắn thực sự không nghĩ ra điểm này.
- Trước đây thực lực Dương Thiếu Phi so với Mạc Tập Lẫm yếu hơn, nhưng mà Mạc Tập Lẫm ngã xuống đã hơn một năm rồi, thực lực Dương Thiếu Phi bây giờ lại vượt hơn hẳn.
Ích Hàn nghiêm túc nói, lúc giao thủ ở dạ yến hắn đối với thực lực Dương Thiếu Phi cũng có hiểu biết nhất định, cũng không phải là tu luyện giả Hóa Thân Cảnh hậu kỳ có thể ứng phó.
Dung mạo Mộ Chỉ Ly khẽ động, trong lòng lại có hiểu biết nhất định, nhìn vẻ lo âu trong mắt Ích Hàn, cười nói:
- Yên tâm đi, cho dù ta đánh không lại Dương Thiếu Phi, bản thân cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.
- Dương Thiếu Phi muốn đưa ngươi vào chỗ chết, một khi xuất thủ, nói không chừng đến lúc đó ngay cả cơ hội ngươi nhận thua cũng không có. Đến lúc đó ngươi cứ việc vẫy tay với ta, ta liền xông lên lôi đài.
Ích Hàn chậm rãi nói, giữa trán tràn đầy vẻ kiên định.
Nhìn vẻ nghiêm túc của Ích Hàn, trong lòng Mộ Chỉ Ly hơi rung động, cố chấp xông lên lôi đài tuyệt đối là chuyện phạm quy, mà hắn với tư cách là công tử Tuyệt Tình Cốc, làm như thế càng bị ảnh hưởng lớn hơn nữa, có khi bị tự hủy đi chiêu bài hiềm nghi, nhưng hắn lại sẵn lòng làm như vậy, chỉ với phần ân tình này thì đã đủ sâu nặng rồi.
- Vậy còn phải xem hắn có bản lĩnh kia hay không.
Mộ Chỉ Ly cười tà mị, nụ cười nơi khóe miệng sinh ra mấy phần tâm huyết ngoan ý.
Lúc dưới lôi đàn yên tĩnh hơn mấy phần, tỷ thí trên lôi đài cũng đã kết thúc. Lôi đài số một còn lại mười tên tu luyện giả, lôi đài số hai thì còn lại năm tên tu luyện giả.
Mười người đã ngồi trên mười cái ghế, mà thứ tự này thì lại căn cứ vào biểu hiện trước đó để ước chừng định ra, nếu có người bất mãn thứ tự, cũng có thể hướng về tu luyện giả đó mà tiến hành khiêu chiến.
Mộ Chỉ Ly nhìn mười người đang ngồi ở kia, Hoàng Phổ Vân ngồi ở vị trí thứ nhất, Hàn Như Liệt ngồi ở vị trí thứ hai, Dương Thiếu Phi thứ ba, Mộ Dật Thần thứ tư. Thật ra thì thực lực Mộ Dần Thần còn phải xếp hạng cao hơn nữa, nhưng mà lúc giao thủ thực lực của đối thủ không mạnh lắm, biểu hiện của hắn cũng không nhiều cho nên xếp hạng thứ tư. Hàn Như Liệt thì bởi vì đánh bại Lý Quỹ mà trở thành cao thủ đứng thứ 2.
Nhận thấy được ánh mắt Mộ Chỉ Ly, khóe miệng Hàn Như Liệt khẽ cong lên, trong mắt mang theo một chút hài lòng. Thực lực của Ly Nhi ở Huyết sắc địa ngục đã không ngừng tăng lên, hắn ở Thiên Âm Môn cũng chưa từng bỏ tu luyện.
- Đến tán tu bắt đầu được tiến lên khiêu chiến!
Ích Diệp chậm rãi tuyên bó, ánh mắt cũng rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly.
Nếu như Mộ Chỉ Ly vào khiên chiến Dương Thiếu Phi, với thực lực Dương Thiếu Phi, nếu Mộ Chỉ Ly hạ tử thủ, tình huống kia cũng không hay lắm, nếu Mộ Chỉ Ly không khiêu chiến Dương Thiếu Phi, không khỏi sẽ mất đi mấy phần thể diện. Tất cả còn phải xem cách nghĩ của bản thân Mộ Chỉ Ly.
Mà biết được cội nguồn của Mộ Chỉ Ly và Sất Trá Điện, các tu luyện giả cũng đều nhìn Mộ Chỉ Ly và Dương Thiếu Phi, Dương Thiếu Phi là không có quyền khiêu chiến Mộ Chỉ Ly, mà Mộ Chỉ Ly lúc này vẫn chưa nói gì, trận này cũng biến thành thú vị đây.
Mộ Chỉ Ly lẳng lặng đứng ở một bên, mắt híp lại dường như không có ý định xuất thủ vậy.
Ánh mắt Dương Thiếu Phi chăm chú nhìn Mộ Chỉ Ly, chẳng lẽ lúc này hắn lại bỏ qua không khiêu chiến sao? Vậy thì hắn muốn giữ lại mặt mũi cũng không dễ dàng gì, dù sao thì lúc hắn ở chỗ khác cũng sẽ giết chết Mộ Chỉ Ly, những người khác cũng không cách nào biết được chuyện này.
Mạc Vũ Vân cười khẩy một cái, nói:
- Thế nào? Người nào đó muốn làm rùa đen rúc đầu hay sao?
Mộ Chỉ Ly ngẩng đầu, nhìn Mạc Vũ Vân trên khán đài, thản nhiên nói:
- Ta là muốn để cho Dương Thiếu Phi có thêm chút thời gian, nếu không thì ghế kia ngồi còn chưa nóng thì đã bị ta đuổi xuống, vậy thì coi như quá thê lương rồi.
Giọng nói ngạo mạn, sắc bén vô cùng.
- Ngươi!
Dương Thiếu Phi bị kích động đứng lên, đưa tay chỉ Mộ Chỉ Ly, trong mắt dần như phun ra lửa giận.
Trong đám người một hồi im lặng, ánh mắt sâu xa hoặc là nhàn nhàn nhìn chăm chú Mộ Chỉ Ly, hoặc là nhìn chăm chú Dương Thiếu Phi. Cho dù ai cũng không ngờ được giữa hai người này lại có mâu thuẫn bực này, nhất là Mộ Chỉ Ly thân là một gã tán tu lại đối mặt với Dương Thiếu Phi lại có thể không có chút sợ hãi nào, tâm tính bực này cũng có thể không phải là người tầm thường rồi.
Đang lúc mọi người châm chú nhìn thì Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi lên trên lôi đài số một, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Ta khiêu chiến Dương Thiếu Phi.
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng lại có đầy khí phách.
Mộ Chỉ Ly vừa dứt lời, thân hình Dương Thiếu Phi khẽ động một cái liền nhảy lên trên võ đài. Đang lúc kẻ thù gặp nhau, ngoài việc đỏ mặt tía tai thì trong tầm mắt hai người còn màng theo vẻ sự lạnh lùng tâm huyết, quyết tâm muốn đem đối phương đưa vào chỗ chết.
Tài phán không khỏi nhìn về phía Ích Diệp, Ích Diệp than nhỏ một tiếng, sau đó nhàn nhạt gật đầu.
Thấy vậy, tài phán tuyên bố:
- Mộ Ly khiêu chiến Dương Thiếu Phi, tỷ thí bắt đầu.
Trên lôi đài, hai đạo nhân ảnh đối lập lẫn nhau, đang lúc ánh mắt đan vào nhau, mơ hồ có tia lửa sơn động, dù chưa động thủ nhưng thiên lực xung quanh lại có dấu hiệu sôi trào.
Ánh mắt Dương Thiếu Phi am tường, lau một cái lặng lẽ xẹt qua ngoan ý bén nhọn, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ nhìn Mộ Chỉ Ly, lạnh lùng nói:
- Hôm nay, ta sẽ khiến cho ngươi chôn theo La sư đệ.
Khóe miệng Mộ Chỉ ly cong lên:
- Chỉ bằng ngươi sao?
- Với thực lực của ta đã đủ để hủy diệt ngươi ở thế giới này.
Dương Thiếu Phi lạnh lùng nói:
- Trước khi chết mà miệng lưỡi còn lợi hại, cũng không có ý tứ gì.
Bàn tay nắm chặt, một thanh Tam Xích Thanh Phong lặng lẽ xuất hiện, thiên lực bàng bạc dâng trào dũng động, khí tức mạnh mẽ tràn ngập khắp nơi. Bàn chân bỗng nhiên giẫm lên mặt đất một cái, thân hình bạo động, tức thì xuất hiện ngay trước mặt Mộ Chỉ Ly.
- Tịch diệt Thanh Phong kiếm.
Tam Xích Thanh Phong nắm bên tay phải như linh xà du tẩu, nơi đi qua có từng đạo kiếm hoa sắc bén bất ngờ xuất hiện, đâm thủng bầu không khí, hướng về phía chỗ hiểm khắp người Mộ Chỉ Ly bất ngờ đâm tới.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly ngưng tụ, thiên lực trong cơ thể bạo dũng ra, thiên lực nhũ bạch sắc hóa thành chùm tia sáng oanh bạo bầu không khí, hung hăng hướng về phí đóa đóa kiếm hoa kia ngênh tiếp.
Ầm!
Xuy xuy!
Từng đạo kình khí xuất hiện, đem mặt đất gần đó bắn thành hàng ngàn hàng vạn lỗ hỏng.
Hai tay Mộ Chỉ Ly như gió táp, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt liền làm cho đóa đóa kiếm hoa đều nổ tung rền vang.
Ngay sau đó, thân hình Mộ Chỉ Ly bất ngờ lấn lên, tay phải nhanh chóng trào ra sắc ngọc óng ánh trắng toát, lực đạo cuồng mãnh trùng điệp đánh úp vào mặt Dương Thiếu Phi.
Ánh mắt Dương Thiếu Phi ngưng lại, ngay sau đó một quả đấm tràn ngập lực đạo mạnh mẽ cũng hung hăng nghênh đón. Nơi đi qua, mang theo trận trận tiếng âm bạo.
Ầm!
Hai đạo quả đấm, vừa chạm vào nhau liền tiếp nhận. Thân hình của hai người gần như cùng bị cổ kình phong cuồng bạo kia đẩy lùi mấy bước.
Dương Thiếu Phi nhìn Mộ Chỉ Ly đối diện, trong lòng hoảng hốt. La sư đệ chết ở trong tay Mộ Chỉ Ly quả nhiên không oan, lực đạo bực này không phải là một tu luyện giả bình thường có thể đối kháng. Cách ở dạ tiệc chẳng qua chỉ có hai ngày ngắn ngủi, thực lực của nàng lại đột phá lần nữa, hôm nay nếu không trừ người này, có lẽ nhất định sinh mần tai vạ.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly híp lại, thực lực Dương Thiếu Phi so với La Chí Hiền cũng không phải mạnh hơn chút ít, chỉ từ đợt giao thủ này liền có thể nhìn ra. Tiếp theo, là một trận ngạnh chiến đây!
Dừng lại chỉ mấy giây, hai người lại đánh nhau.
Làn sóng tấn công của hai bên vô cùng ác liệt, mà ở tại chính diện dao động mạnh mẽ dữ dội, Mộ Chỉ Ly vẫn chưa từng lộ ra thái độ bị bại, làm cho mọi người không khỏi ngạc nhiên sửng sốt.
- Mộ Ly này chẳng qua chỉ là một tán tu, thế nào lại chiến đấu cùng Dương Thiếu Phi Sất Trá Điện có thể khó phân?
- Ta đã sớm nhìn ra Mộ Ly không phải nhân vật đơn giản, nói không chừng trước đây chính là đệ tử Sất Trá Điện, bị đuổi khỏi Sất Trá Điện, lúc này mới cùng Dương Thiếu Phi xảy ra mâu thuẫn.
Một vị nhân huynh bắt đầu tưởng tượng ra nguyên nhân trong đó.
- Ngươi nói như vậy cũng rất có khả năng, nếu không thì tại sao lại có thể cùng Dương Thiếu Phi có liên hệ được.
Nhưng mà tu vi Mộ Ly này tương đối không tệ, Sất Trá Điện đuổi hắn ra khỏi môn phái có phần quá đáng tiếc.
Ích Hàn đứng một bên nghe những người xung quanh bàn tán, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ, người có mặt ở đây thực sự là có lắm người có trí tưởng tượng vô cùng tốt, trong khoảng thời gian ngắn lại rủ rỉ nói tới ân oán xích mích của Mộ Chỉ Ly và Dương Thiếu Phi, mấy phiên bản hắn nghe được làm hắn phải nhăn mặt nhíu mày.
Thân hình Dương Thiếu Phi chợt lùi mấy thước, thực lực Mộ Chỉ Ly mạnh mẽ, cho dù là hắn đối đầu cũng không có lợi. Thủ ấn đột nhiên phiên động, khí tức huyền ảo mà mạnh mẽ bắn ra tung tóe, ngay sau đó đang lúc dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, tu vi hắn đột phát từ Hóa Thân Cảnh đạt đến Xuất Khiếu Cảnh.
Hai tay bất ngờ nắm chặt, cảm thụ được sức mạnh dồi dào dâng trào trong cơ thể, khóe miệng Dương Thiếu Phi câu dẫn ra nụ cười dữ tợn, đối với thực lực Xuất Khiếu Cảnh mà nói, Hóa Thân Cảnh hoàn toàn không thể có sức chống cự.
Con ngươi Mộ Chỉ Ly hơi co lại, trong lòng cũng không khỏi sửng sốt, nếu tự mình có thể từ Hóa Thân Cảnh sơ kỳ đột phá đến Hóa Thân Cảnh trung kỳ, mà nội tình Dương Thiếu Phi làm đến bước này cũng là bình thường.
Ngay sau đó, Dương Thiếu Phi cười khẩy một cái, hỏa diễm đột nhiên hình thành ngập trời sau lưng, hóa thành một đạo biển lửa hướng về phía Mộ Chỉ Ly bao phủ đến. Nhiệt độ cực nóng dường như đốt cháy cả bầu không khí, hỏa diễm khắp bầu trời làm cho người xem khiếp sợ.
Mộ Chỉ Ly hừ lạnh một tiếng, mang tất cả thiên lực cuồn cuộn từ trong cơ thể bạo dũng ra, trong nháy mắt hóa thành một đạo biển rộng mênh mông, mang theo tiếng đại dương trùng xoát hướng về phía ngọn lửa kia đổ xuống.
Hai loại thuộc tính bất đồng này của mỗi người hoàn toàn chiếm cứ nửa phần không trung, xanh thẳm cùng đỏ ngầu đọ sức, tại lúc mọi người tập trung nhìn mà hung hăng đánh nhau.
Xuy xuy!
Hỏa diễm thiêu nước biển, đem nước bốc hơi lên hóa thành không khí, nước biển dập tắt hỏa diễm, truyền ra từng đạo tiếng ăn mòn.
Đáy mắt mọi người mang theo vẻ chấn động mà nhìn lên trên bầu trời nơi hai loại sức mạnh cuồng bạo dâng trào dũng động kia đụng độ nhau, uy lực bực này thực sự có chút kinh người.
Mắt Mẫn Vô Song lộ vẻ kinh ngạc, Mộ Chỉ Ly lại cũng là tu luyện giả song thuộc tính, sức chiến đấu Thủy thuộc tính mặc dù yếu nhưng cũng có thể giành được tác dụng không nhỏ, chẳng hạn như bây giờ.
Rào rào!
Nước biển đều bị bốc hơi, mà phạm vi biển lửa kia cũng thu nhỏ lại mấy lần, chỉ còn lại một ngọn lửa phạm vi cực kỳ nhỏ hướng về phía Mộ Chỉ Ly bay vút tới.
Nhìn ngọn lửa cực nóng bay vút đến, tay của Mộ Chỉ Ly lại vung lên lần nữa, một ngọn nước trực tiếp dập tắt ngọn lửa kia hoàn toàn.
Trên đài tỷ võ lần nữa lấy lại sự yên tĩnh, nhưng mà mọi người đối với thực lực của hai người cũng thay đổi cái nhìn hoàn toàn.
- Tu luyện giả có thiên phú Song thuộc tính, cũng không tệ, nhưng mà có thêm nhiều thiên phú thì như thế nào, thực lực của ngươi cuối cùng vẫn không sánh bằng ta.
Dương Thiếu Phi lạnh lùng nói, trong con ngươi đen thẫm xen lẫn chút giận dữ, đến bây giờ cũng không thể làm cho Mộ Chỉ Ly bị thương, chuyện này truyền đi cũng có chút mất thể diện nha.
Mộ Chỉ Ly cười khẩy:
- Cho đến tận bây giờ cũng chưa đánh bại được ta, ngươi có tư cách gì nói như vậy? Nói cho cùng, người khoe khoang miệng mồm lại chính là ngươi mới đúng.
- Ta liền để cho ngươi thấy xem cái gì mới là thực lực thật sự của ta.
Mắt Dương Thiếu Phi lạnh lùng, hai tay lần nữa phiên động, nhưng mà theo hai tay hắn phiên động, huyết dịch đỏ tươi từ hai tay hắn chảy ra, huyết dịch cuồn cuộn không ngừng tràn vào trong kết ấn, chỉ trong nháy mắt, mùi máu tanh phủ khắp lôi đài, khiến cho mọi người không khỏi nhíu mày.
Dương Thiếu Phi nhẹ nhàng lẩm bẩm:
- Lấy máu của ta dâng tế, nhờ vào năng lượng của ngươi, chém chết hạng người phản kháng.
Câu nói nhẹ giọng kia rơi vào trong tai Mộ Chỉ Ly nhưng làm cho nàng giật mình trong lòng, mặc dù không biết Dương Thiếu Phi đang làm những gì nhưng trong lòng nàng lại có một loại dự cảm cực kỳ xấu.
Sắc mặt chư vị trưởng lão trên khán đài gần như biến hóa, ngoại trừ khóe miệng Mạc Vũ Vân lau ra một nụ cười sáng tỏ. Từ lúc Mộ Chỉ Ly và La Chí Hiền giao thủ, hắn biết rõ thực lực Mộ Chỉ Ly không đơn giản, nếu đã có sức mạnh đáp ứng giao thủ cùng Dương Thiếu Phi, như vậy thì nhất định còn có con át chủ bài chưa sử dụng, chỉ khi nào Dương Thiếu Phi vận dụng một chiêu này, Mộ Chỉ Ly ngoại trừ cái chết thì không còn có khả năng nào khác.
Trong lòng Ích Diệp giật mình, chưa từng nghĩ đến Dương Thiếu Phi ngay cả thuật cấm kỵ bực này cũng đã học được, lấy máu của bản thân dâng tế, đây chính là thủ đoạn đả thương địch thủ một nghìn lần, tự tổn hại bản thân tám trăm lần. Xem ra, lần này Dương Thiếu Phi liều mạng thật. Ánh mắt không khỏi quay qua nhìn Mộ Chỉ Ly trên lôi đài, tình hình lần này của Mộ Chỉ Ly không xong rồi, chỉ hy vọng sau khi nàng cảm thấy thất thố không đúng thì nhận thua, hắn còn có thể kịp thời cứu được Mộ Chỉ Ly.
- Tâm Mạc Vũ Vân đối với Mộ Ly thật đúng là phải giết, ngay cả thuật cấm kỵ cũng thi triển, chẳng lẽ Dương Thiếu Phi không biết thuật cấm kỵ này nguy hại thế nào?
Hạ Trường Thanh nhẹ giọng cảm khái nói, nhìn hai đạo thân ảnh trên lôi đài, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Nghe Hạ Trường Thanh cảm khái, Hàn Như Liệt không khỏi hỏi:
- Trưởng lão, như thế nào là thuật cấm kỵ?
Trước đó hắn chưa từng nghe qua tên thuật cấm kỵ, nhưng mà ngay cả trưởng lão cũng có động tác lộ vẻ xúc động, uy lực của nó nhất định cực kỳ kinh ngạc.
- Thuật cấm kỵ là một loại thuật phong ấn, lấy máu của mình dâng tế, do đó có thể dùng sinh vật cường hãn cực kỳ làm tác chiến. Một khi có thể trở thành sinh vật của thuật cấm kỵ, thực lực cũng không phải có thể khinh thường, mà thủ đoạn này tuy là mạnh mẽ, nhưng không tới giây phút khẩn cấp thì tuyệt đối sẽ không có người nào thi triển, bởi vì môt khi thi triển, thực lực của người kia sẽ giảm xuống, thậm chí sau này muốn đột phá cũng có khả năng bị ảnh hưởng không ít.
Có lẽ bởi vì biểu hiện của Hàn Như Liệt vô cùng tốt, Hạ Trường Thanh rất hài lòng cho nên lúc này giới thiệu cũng có chút dụng tâm.
Hàn Như Liệt chau mày, thủ đoạn quỷ dị như vậy, Chỉ Ly ứng đối sợ là khá khó khăn, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng, giây phúc nguy nan trước mắt cho dù bại lộ trụ sở bí mật thì cũng không coi là gì cả.
Trên người Dương Thiếu Phi tản ra mùi máu tươi càng ngày càng nồng đậm, mà Mộ Chỉ Ly cũng phát hiện tinh mang trong mắt Dương Thiếu Phi dần dần tiêu tán, dễ nhận thấy hắn đem thân thể mình đảm nhiệm tế lễ cực lớn, coi như hắn cũng bắt đầu không chịu nổi.
Sau một khắc, một đạo gầm rống tựa như đến từ địa ngục bất ngờ vang dội ra, tiếng rống to lớn rung động tâm linh của người khác, không ít người có mặt ở đây sau khi nghe thấy tiếng rống truyền đến bì bước chân cũng trở nên không ổn định, phù phù, không ít người đều ngồi xuống đất.
Con ngươi Mộ Chỉ Ly co rút nhanh, chỉ cảm thấy dưới cổ uy áp này hai chân này có hơi run lên, nàng ngẩng đầu lên, nhìn hư ảnh to lớn phía sau lưng Dương Thiếu Phi, trong lòng hiện lên chấn động nồng nặc, đây là sinh vật gì?
Ầm!
Một trận uy áp đột nhiên hướng về phía Mộ Chỉ Ly đè tới, khí tức mạnh mẽ dường như ngay cả bầu không khí cũng bị đè ép, hai chân mộ Chỉ Ly lại trực tiếp rơi vào trong nham thạch cứng rắn trên võ đài, thân thủ không còn đứng thẳng, Vị Ương Kiếm đâm thật sâu vào trong lòng đất mới có thể làm cho thân hình của nàng chưa có ngã xuống hoàn toàn.
Nàng khó khăn ngẩng đầu lên, dươi loại uy áp ở nơi này, đừng nói là đối kháng, ngay cả đứng thẳng người cũng đã là khó khăn cực độ.
Khóe miệng Dương Thiếu Phi giương ra nụ cười dữ tợn, dưới trên gương mặt tái nhợt càng làm tăng thêm vẻ vô cùng quỷ dị:
- Mộ Ly, ngày chết của ngươi tới rồi! La sư đệ dưới đất cũng không lẻ loi.
Kèm theo câu nói Dương Thiếu Phi rơi xuống, kết ấn trên hai tay hắn đột nhiên ngừng lại, mà hư ảnh to lớn sau lưng cũng dần dần rõ ràng.