Y Thủ Che Thiên

Quyển 4 - Chương 1: Đi đến Thiên Âm Môn

Nhìn thấy vẻ mặt giận giữ của Lăng Phong, Phong Hàn vẫn thản nhiên:

“Nếu như ta cho ngươi biết, nàng ấy cũng vẫn sẽ đi,vậy thì sao?”

“Như vậy sao ngươi lại không nói cho ta biết ? Ngươi biết rõ ràng nếu như nàng ấy rời đi Thần Quyết Cung của chúng ta như thế, chúng ta sẽ có bao nhiêu tổn thất?”

Bây giờ danh tiếng của Mộ Chỉ Ly không chỉ ở trong môn phái, lần thi Trục Đỉnh Tái Sự lần này ngay cả hào quang của Lăng Lạc Trần cũng bị nàng ta làm cho lu mờ. Hôm nay danh tiếng của Mộ Chỉ Ly đã vang xa vạn dặm , Thần Quyết Cung của bọn họ cao hơn các môn phái khác là ở điểm này, hiện tại nếu để cho nàng ấy đi …!

“Ta biết là như vậy, nhưng là nàng ấy có chuyện quan trọng cần phải hoàn thành, chúng ta coi như có thể nhất thời cản được nàng ấy, cũng không thể nào ngăn cản được nàng ấy cả đời.” Phong Hàn đối với quyết định của chính mình cũng không hối hận. Ông cũng có thể hiểu được nguyên nhân vì sao Lăng Phong lại giận giữ như vậy, dù sao ông ta cũng là Cung chủ của môn phái, đương nhiên sẽ toàn tâm toàn lực vì môn phái làm việc, đây cũng là nguyên nhân tại sao thái độ của bọn họ với chuyện này là hoàn toàn khác hẳn nhau.

“Coi như là giữ được nhất thời thì ngươi cũng phải lưu nàng ta lại cho ta. Nàng ấy đã cố ý đến nói cho ngươi biết như thế có thể chứng minh được ngươi …người sư phụ này đối với nàng rất quan trọng, chỉ cần ngươi lên tiếng nàng ta cũng sẽ không rời đi.”

“Chính bởi vì nàng ấy quan tâm đến người sư phụ như ta đây, ta mới không thể ngăn cản tiền đồ tương lai của đồ nhi!” Qua nhiều năm như vậy, đây là lần đâu tiên ông phản đối lại quyết định của Cung chủ, dù thế nào đi nữa lần này ông nhất định sẽ phản đối đến cùng.

“Tiền đồ? Nàng muốn đi làm cái gì?” Theo như ông biết, Mộ Chỉ Ly cùng lắm là muốn quay về Bạch gia , dù sao nàng ta cũng vừa mới nhận chủ quy tông, như vậy cũng là chuyện rất bình thường mà.

“Nàng ấy muốn đi chấn hưng môn phái!” Lúc này nói tới đây trong lòng của Phong Hàn không kìm được tia tự hào, đó là đệ tử của ông a! Nghe Phong Hàn nói như vậy, trong đầu Lăng Phong có suy nghĩ đầu tiên chính là mình nghe lầm! Tuy nhiên sau khi nhìn lại bộ dáng như thế kia của Phong Hàn hắn chắc chắn một điều là hắn hoàn toàn không có nghe lầm…

“Nực cười! Chấn hưng môn phái nào có dễ dàng như vậy, nàng ta hồ đồ mà ngươi cũng hồ đồ theo như thế là không được!” Chính tay ông lập nên môn phái, quá trình này có bao nhiêu gian khổ sao ông lại không biết! Nghe vậy, Phong Hàn kêu lên một tiếng: “Nàng ấy không có đi lập môn phái riêng, mà là đi chấn hưng môn phái!” Trên khuôn mặt Lăng Phong hiện lên một tia khinh thường, loại chuyện này bất luận với ai mà nói, đã nói vậy tất cả ý nghĩ của mọi người cũng như nhau: “Môn phái nào mà cần phải nàng ta đi chấn hưng?” Nhìn thấy bộ dáng này của Lăng Phong , Phong Hàn cũng thầm than một tiếng, đó là tại sao quan điểm của mình với ông ta là khác nhau a?

“Thiên Âm Môn!”

Lời này vừa nói ra, Lăng Phong kinh ngạc đứng ngây tại chỗ…

Ngày đó người của Thần Quyết Cung không biết Cung Chủ cùng Điện chủ Phong Hàn nói những chuyện gì, chỉ biết là bọn họ nói chuyện thật lâu, Cung Chủ nổi giận đùng đùng đi vào nhưng cũng mang vẻ mặt giật mình đi ra.

Mà cuối cùng Điện Chủ Phong Hàn tiến vào bế quan sau đó cũng không truyền ra bất cứ tin tức gì của hắn nữa.

Người thông minh cũng biết là Điện chủ Phong Hàn đôt nhiên bế quan chắc chắn không thoát khỏi có liên quan đến Cung chủ, chắc là Cung chủ cấm túc Điện chủ Phong Hàn! Cùng lúc đó, cũng có một tin tức làm mọi người khiếp sợ.

Mộ Chỉ Ly rời khỏi môn phái! Vĩnh viễn rời khỏi Thần Quyết Cung!

Mọi người chỉ cần đem ba câu chuyện này gộp lại ít ra cũng hiểu được đại khái, chỉ là không ai dám đàm luận, dù sao chuyện này liên quan cũng không phải nhỏ, nói ra nếu không cẩn thận chính bản thân bọn họ cũng phải rời khỏi môn phái a.

Đám người Hiên Viên Dật kia lại người cuối cùng biết được tin tức, bọn họ vẫn còn ngóng trông Mộ Chỉ Ly trở về mà, không nghĩ tới là nàng ấy vĩnh viễn không có trở lại.

Cũng may tất cả bọn họ đều hiểu lần này Mộ Chỉ Ly vội vàng như vậy , ắt hẳn là phải có chuyện quan trọng. Chuyện tình của Hàn Như Liệt bọn họ đều đã nghe nói, những hành động này của Mộ Chỉ Ly mà bọn hắn không phải là không hiểu được. Nếu ngay cả điểm này của Mộ Chỉ Ly mà bọn họ cũng không hiểu được thì … những đại ca như bọn hắn cũng vất đi!

Lăng Lạc Trần khi nghe được tin tức này cũng nhẹ nhàng chấp nhận, có thể thấy đối với chuyện Mộ Chỉ Ly rời đi trong lòng hắn chắc chắn cũng đã có chuẩn bị. Đối với hắn bất luận Mộ Chỉ Ly ở nơi nào cũng như nhau, chỉ cần nàng có thể thoải mái vui vẻ như vậy là được rồi. Thân là đệ tử thân truyền của Cung chủ hắn đương nhiên biết được một số chuyện mà những người khác không thể nào biết được, nhưng khi biết được Mộ Chỉ Ly rời đi là vì chấn hưng Thiên Âm Môn hắn không khỏi có chút kinh ngạc.

Chỉ Ly không phải một nữ tử bình thường, hắn tin tưởng dưới sự dẫn dắt của nàng ấy, Thiên Âm Môn nhất định có thể cường đại mà xuất hiên trước mặt mọi người lần nữa.

Đồng dạng, hắn càng thêm rõ ràng nguyên nhân… Mộ Chỉ Ly muốn đi chấn hưng Thiên Âm Môn. Hàn Như Liệt à … ngươi quả nhiên là nam nhân hạnh phúc nhất trên đời này!

Những chuyện xảy ra ở Thần Quyết Cung sau khi Mộ Chỉ Ly đi đương nhiên là nàng không biết, bởi vì nàng đang đi tới Thiên Âm Môn!

Ban đầu nàng đem tất cả mọi chuyện giao cho hai vị trưởng lão cuối cùng là Thiên Ngô và Phong Bạch, chuyện của Thiên Âm Môn nàng cũng không để bụng nhiều. Chỉ biết là hai vị trưởng lão đã rời khỏi môn phái của bọn họ, chuyên tâm đi xử lý chuyện của Thiên Âm Môn.

Mà lần này cũng là lần đầu tiên nàng đi đến Thiên Âm Môn, Thiên Ngô trưởng lão đã cho nàng địa chỉ, lần theo địa chỉ này chắc chắn sẽ tìm ra được Thiên Âm Môn.

Chỉ là ba người chưa vội đi đến nơi đó nên cũng không nhanh không chậm mà đi, trên đường đi đến Thiên Âm Môn, ba người còn cố ý đi qua một thành trấn nhỏ.

Đi ở ngã tư đường không tính là quen thuộc này, ba người Mộ Chỉ Ly đều nảy lên một tia hoài niệm, không biết tiểu nam hài đó bây giờ thế nào? Hắn có tu luyện tốt không!

Chuyến đi này của ba người bọn họ đúng là đi đến nơi lần trước cứu được Nam Cẩn! Lúc rời đi bọn họ đã nói nếu như hắn chăm chỉ tu luyện, đến lúc đó bọn họ sẽ quay lại đem hắn và mẹ hắn cùng di chuyển tới nơi ở tốt.

Nơi ở tốt này đương nhiên là Thiên Âm Môn! Dù sao một môn phái có đông đảo đệ tử, thêm Nam Cẩn chắc là không có vấn đề gì đi.

Kỳ thật lúc ấy Mộ Chỉ Ly coi trọng Nam Cẩn cũng là lúc nàng nhìn trúng tính cách đứa nhỏ này, về phương diện khác cũng là coi trọng tư chất của hắn. Nếu mà hắn có thể tu luyện sớm mà nói, bây giờ đương nhiên cũng không phải người tầm thường.

Chỉ là đáng tiếc nhà hắn không có điều kiện, chỉ hy vọng tư chất của hắn không có mất đi.

Mộ Dật Thần và Thiên Nhi đương nhiên đối với Nam Cẩn cũng có ân tượng vô cùng tốt, Nam Cẩn ở trong lòng bọn họ giống như một tiểu đệ đệ. Dù sao nam nhân thuần phác như hắn trên thế gian này cực ít, cho nên càng khiến cho người ta yêu mến.

Lúc này ba người đã đi tới chỗ ở lúc trước của mẹ con Nam Cẩn thì lại phát hiện ra nơi này rất lâu rồi không có người ở, vừa mở cửa ra bên trong nhà bám đầy tro bụi và mạng nhện, gió thổi qua mùi ẩm mốc bay vào trong mũi.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt ba người không khỏi biến hóa vài phần. Nói không chừng ngay sau khi bọn họ rời đi Nam Cẩn đã gặp nguy hiểm? Cứ nghĩ rằng sau khi trải qua sự chấp nhiếp của bọn họ như vậy … bọn hắn sẽ không dám làm gì Nam Cẩn, như vậy xem ra bọn họ đã đánh giá thấp những người đó?

Nếu như thật là Nam Cẩn do gặp bọn họ mà gặp chuyện không may như vậy thì bọn họ thực sự trở thành tội nhân…

Tuy nhiên, trong lúc bọn họ đang trầm mặc đau lòng tự trách, có một bà lão xuất hiện sau lưng bọn họ, cười nói: “Các ngươi đến tìm Nam Cẩn đúng không? Hắn đã chuyển nhà rồi ! Hắn chuyển đến ở trong thành!”

Nghe được lão bà nói như vậy, sắc mặt của ba người từ sửng sốt chuyển sang vui mừng: “Thật sự là như vậy?”

Lão bà gật đầu, rồi chỉ cho bọn họ phương hướng nhà ở của Nam Cẩn cho bọn họ, vừa nói lão bà vẫn không ngừng cảm khái nói Nam Cẩn thật sự là một người đại phúc khí!

Ban đầu là do có mấy quý nhân đến trợ giúp bọn họ, Nam Cẩn bỗng đột nhiên trở nên lợi hại, trong thời gian ngắn trở thành cao thủ ở trong thành, hiện tại đã không người nào dám bắt nạt hắn, mà bây giờ Nam Cẩn cũng đã trở thành một thanh niên tài tuấn, có không ít cô nương đem lòng si mê hắn nha.”

Nghe lão bà nói như vậy, trên mặt ba người đều lộ ra tia vui vẻ.Lão bà một mực nói cho bọn họ biết các vị quý nhân kia có đến bao nhiêu lợi hại, cũng không biết được rằng các vị quý nhân lợi hại kia đang đứng ở trước mặt mình đấy!

Dựa theo phương hướng chỉ dẫn của lão bà, ba người rất nhanh đã đi đến được nơi ở mới của Nam Cẩn!

Lúc đi đến trước cửa nhà Nam Cẩn , ba người không khỏi lộ ra sự kinh ngạc. Từ lúc đó đến bây giờ mới qua có bao lâu? Gia đình Nam Cẩn đã biến hóa đến nghiêng trời lệch đất, nếu không phải là đã xác nhận đúng là nơi này, chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ là đi nhầm nhà!

Ba người liếc mắt nhìn lẫn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ hài lòng. Nam Cẩn có thể đi được đến bước này đúng là không phụ sự kỳ vọng của bọn họ.

“Khấu khấu khấu ”

Người mở cửa không ai khác chính là Nam Cẩn, Nam Cẩn nhìn thấy ba người trong nháy mắt sững sờ đứng ở một chỗ, trên mặt bỗng hiện lên vẻ vui mừng cực độ: “Ân nhân,là các người sao! Mau mời vào nhà!”

Nghe vậy, ba người cũng rất nhanh đi vào trong nhà Nam Cẩn. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, nơi ở của Nam Cẩn cũng đã thành một ngôi nhà lớn, cuộc sống cũng sung túc hơn trước đây rất nhiều

Mẫu thân của Nam Cẩn khi biết tin tức liền chạy tới đây, sau khi nhìn thấy ba người, trên gương mặt cũng lộ ra tia vui vẻ, lập tức đi chuẩn bị trà bánh.

Nhà bọn họ có thể có được sự thay đổi lớn như vậy là do ba vị quý nhân đây , bà vui vẻ không phải là do mình được ở nhà cao cửa rộng, mà là bà thấy được tương lai tốt đẹp của đứa con mình, điều này quan trọng hơn bất cứ cái gì.

Nếu như không phải có bọn họ trợ giúp, hai mẹ con bọn họ bây giờ không biết đang lưu lạc nơi nào.

“Hảo tiểu tử, chỉ trong thời gian ngắn mà ngươi đã có sự thay đổi lớn như vậy! Đúng là không nhìn lầm ngươi a!” Mộ Dật Thẫn vỗ vỗ bả vai Nam Cẩn cười nói

Nghe vậy, Nam Cẩn cũng cười ha ha: “Đại ca quá khen, đệ so với huynh đâu có là gì đâu. Đại ân của ba vị Nam Cẩn suốt đời không quên.!” Cuộc sống bây giờ so với cuộc sống lúc trước thì bây giờ đúng là thiên đường!

Cảm giác có được thực lực mạnh mẽ thật sự làm cho con người ta cảm thấy hoan hỉ, mà trong nháy mắt Mộ Dật Thần có thể giết hơn mười người nên trong mắt hắn Mộ Dật Thần chính là thần tượng! Hắn hy vọng bản thân mình trong tương lai cũng có thể trở thành người như vậy!

“Cái gì mà không là gì, ngươi cũng không có suy nghĩ ta đây đã tu luyện bao nhiêu năm, ngươi mới không lâu đã có thể có tiến bộ lớn như vậy thật sự là ngoài dự đoán của bọn ta!” Huống chi bản thân mình căn bản là thú chứ không phải là con người, vừa sinh ra đã có tu vi nhất định, điều này là hoàn toàn không thể so sánh?

Thực lực bây giờ của Nam Cẩn đã lên đến Toàn Thiên Cảnh, so với Mộ Chỉ Ly và bọn họ vẫn là rất yếu, nhưng ở trong mắt người bình thường đã là cực kỳ dũng mãnh !

Ba người Mộ Chỉ Ly không chú ý đến tu vi của Nam Cẩn , mà là chú ý trong thời gian ngắn có thể đạt được tu vi như thế, tốc độ này so với tốc đọ tu luyện của Mộ Chỉ Ly ban đầu không kém bao nhiêu!

Xem ra ban đầu bọn họ cũng không có nhìn lầm, Nam Cẩn thực sự là một kỳ tài tu luyện! Trước kia Nam Cẩn vì đi kiếm dược thảo trị bênh cho mẹ, thường xuyên leo trèo qua lại trên các vách đá, như vậy đã rèn luyện được bản thân .

Đó cũng là lý do vì sao Nam Cẩn đạt đến Thiên Tiên cảnh giới trong thời gian ngắn!

Bốn người hàn huyên một phen, mẫu thân Nam Cẩn ở một bên chỉ cười mà không nói, lúc ban đầu chính mình còn hoài nghi bọn họ là người xấu, hiện tại là có chút ngại ngùng

Con của mình quả nhiên là hảo phúc khí, ngẫu nhiên có thể biết những vị quý nhân này .Dù thế nào cũng có thể nhìn ra thân thế bọn họ bất phàm, có bằng hữu như vậy quả là may mắn trong đời.

Cơm nước xong xuôi, Mộ Chỉ Ly quay trở lại chủ đề chính: “Nam Cẩn, lần này chúng ta đến đây chủ yếu là hỏi ngươi một việc.”

Nam Cẩn gật đầu, im lặng lắng nghe.

“Ngươi còn nhớ lần trước, khi chúng ta rời đi có nói gì không? Chỉ cần ngươi tu luyện tốt ta sẽ dẫn ngươi và mẫu thân ngươi đi, có nhớ không. Chúng ta lần này đến cũng là vì mục đích này, thực lực tu luyện của ngươi, bọn ta đã thấy, nhưng quyết định đi hay ở là do bản thân ngươi.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói.

Này dù sao quyết định này cũng là tương lai của Nam Cẩn, nếu hắn không muốn bọn họ sẽ không gượng ép. Tuy nói hiện tại Thiên Âm Môn rất cần nhân thủ, nhưng Mộ Chỉ Ly nàng tuyệt đối sẽ không gượng ép người.Nàng muốn người đến Thiên Âm Môn là toàn tâm toàn ý!

Nghe Mộ Chỉ Ly nói như vậy, tầm mắt Nam Cẩn không khỏi chuyển qua mẫu thân hắn. Chuyện này trước khi ba người Mộ Chỉ Ly đến hắn có nghĩ qua,với hắn thì không có vấn đề gì, chỉ là hắn vẫn còn còn muốn hỏi mẫu thân hắn .

Trăm sự hiếu vẫn đứng đầu, trong lòng của hắn địa vị mẫu thân vô cùng quan trọng.

Lúc này, Thiên nhi cũng mở miệng: “Nam Cẩn, nếu là đệ không muốn đi thì cũng không có vấn đề gì, đệ như trước vẫn là đệ đệ của chúng ta .” Ba người bọn họ đều không thích ép buộc, huống chi ban đầu bọn họ chỉ là nhìn thấy hoàn cảnh cuộc sống của Nam Cẩn quá kém mới nảy sinh cái…ý nghĩ này, cũng không có ý gì khác.

Mẫu thân Nam Cẩn nhìn hắn gật đầu, bà vĩnh viễn sẽ không trì hoãn tiền đồ của con mình, tất cả liền theo ý nghĩ của hắn mà làm đi. Nơi nào có nhi tử nơi đó là nhà của bà, những cái khác bà cũng không quan tâm!

Nhìn thấy mẫu thân gật đầu, trên mặt Nam Cẩn nảy lên một tia hưng phấn, lập tức hướng tới Mộ Chỉ Ly nói: “Ta nguyện ý, ta nguyện ý đi theo các ngươi!”

Mặc dù hắn không biết chính mình sẽ đi đến nơi nào, nhưng là hắn tin tưởng ba người trước mắt. Hơn nữa trong lòng hắn mong muốn trở thành một cường giả, nếu cứ một mực sống ở chỗ này hắn mãi mãi không làm nên được đại sự gì.

Ba người trước mắt này đây chính là cơ hội tốt nhất của hắn! Thân là nam nhân trong cuộc đời sao lại không có mong muốn được đi thử sức một lần?

Ở trong lòng của hắn, ba người Mộ Chỉ Ly chính là ân nhân, bất luận là mệnh của hắn hay là của mẹ hắn đều do bọn họ cứu! Nếu như không phải bọn họ cứu bản thân mình có lẽ đã sớm không còn, nếu như bọn họ có lợi dụng hắn, hắn một câu cũng không oán trách!

“Ha ha” Mộ Dật Thần lên tiếng cười nói: “Ngươi đúng là không làm cho ta thất vọng! Sau này chúng ta chính sư huynh đệ!”

Nam Cẩn ngẩn ra: “Sư huynh đệ?”

“Đúng! Nơi chúng ta muốn dẫn ngươi đi chính là Thiên Âm Môn, mà Chỉ Ly tỷ tỷ chính là tân Môn chủ, đến lúc đó chúng ta không phải sư huynh đệ thì còn có thể là cái gì?” Mộ Dật Thần giải thích nói, trên mặt là nồng đậm vui vẻ

Đối với hắn mà nói, Thiên Âm Môn này có thể tốt hơn nhiều so với Thần Quyết Cung, mặc dù hiện tại môn quy của Thiên Âm Môn không thể so sánh cùng Thần Quyết Cung , nhưng dù sao Thiên Âm Môn chính là môn phái của Chỉ Ly tỷ ,cảm giác đương nhiên là khác nhau.

Nam Cẩn chỉ cảm thấy một tia hạnh phúc thật lớn bao phủ lên hắn, hắn biết trên đời này muốn thành cường giả thì phải tới một nơi, đó chính là các môn phái cường đại! Bất luận thực lực của ngươi có như thế nào, có thể đi vào được môn phái thì thực lực của ngươi sẽ tăng lên không ít!

Mỗi lần nghe được chuyện này, Nam Cẩn là cực kỳ hâm mộ, nhưng hắn nghĩ cũng không dám nghĩ đến, bởi vì chuyện đó đối với hắn thật sự rất xa xôi, cả đời cũng không thể nào thực hiện được.

Mà hiện tại cái ý nghĩ có nghĩ cũng không dám này lại rơi xuống trên người hắn, hắn thật muốn tát cho mình một bạt tai xem chính mình có phải đang nằm mơ hay không !

“Hắc hắc, hắc hắc” kích động mạnh mẽ khiến Nam Cẩn chỉ là không ngừng cười khúc khích được, lúc này trừ cười ra thì hắn không biết phải làm sao để diễn đạt được tâm trạng lúc này.

Nam Cẩn tốc độ cực nhanh, đem những đồ cần đóng gói để đóng gói đem đi theo Mộ Chỉ Ly xuất phát! Đồ đạc của mẫu thân hắn nhìn nhiều như vậy cái gì cũng không nỡ bỏ đi.

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly đưa tay, một cái túi Càn Khôn xuất hiện trên tay nàng.

“Cái này cho ngươi, ngươi có thể xếp đồ. Muốn mang cái gì thì cứ mang đi!” Nhìn cái túi Càn Khôn, Mộ Chỉ Ly không khỏi liếc mắt nhìn Thiên nhi . Lúc ban đầu túi Càn Khôn chính là Thiên nhi cho mình, ngay lúc đó chính mình cũng coi nó là đại bảo bối.

Thiên Nhi nhận thấy được tầm mắt của Mộ Chỉ Ly thì cũng bật cười, hiện tại nghĩ lại chuyện lúc trước thật đúng là buồn cười.

Mộ Dật Thần ở một bên giải thích cho Nam Cẩn về túi Càn Khôn, Nam Cẩn bây giờ mới hiểu, trong tâm không khỏi rung động thật mạnh. Thế gian lại có đồ vật thần kỳ như thế , khó trách bọn Mộ Chỉ ly đều đến hai tay không nửa điểm hành lý cũng không có. Mẫu thân Nam Cẩn nhìn cái túi kia hút hết tất cả hành lý trên mặt là ngỡ ngàng không thể tin được.

Vốn là ba người đi đương giờ thành năm người, bởi vì mẫu thân Nam Cẩn đi chung một chỗ cho nên tốc độ mọi người đều là thả chậm không ít. Dù sao mẫu thân hắn chưa từng tu luyện qua, dựa theo lẽ thường mẫu thân Nam Cẩn không đi vào Thiên Âm Môn, bất quá hiện tại môn phái trong cũng cần có người giúp đỡ một số việc nhỏ, mẫu thân của hắn có thể giúp đỡ.

So với lúc trước lúc này di chuyển có chút cảm giác du ngoạn, lúc này khí trời đúng là tốt , nhìn những cảnh sắc này, tâm tình của Mộ Chi Ly cũng là tốt hơn không ít. Nàng cũng không suy nghĩ đến chuyện đó, chuyện nàng bận tâm nhiều nhất là tình cảnh của Liệt năm năm sau .

Nhìn thấy tâm trạng Mộ Chỉ Ly tốt lên không ít, Thiên nhi cùng Mộ Dật Thần cũng yên tâm .

Chỉ ly khổ sở thì trong lòng bọn họ cũng không thoải mái, hiện tại tâm tình của nàng tốt lên, bọn họ cũng cảm giác được toàn thân dễ chịu không ít. Loại cảm giác này tựa hồ đã thật lâu cũng không có cảm thụ qua .

Mà hai người tâm tình tốt lên cũng tạo ra một việc, mọi chuyện ồn ào lại đến nữa! Cơ hồ là chuyện nhỏ nhất bọn họ cũng không ngừng cãi nhau, thi nhau tổn hại đối phương để tranh tài ăn nói.

Đối với chuyện này Mộ Chỉ Ly đã xem thành thói quen cũng không có gì khác lạ, nhưng đối với những người cho tới bây giờ chưa từng chứng kiến qua như Nam Cẩn cùng mẫu thân hắn bọn họ đều kinh ngạc không thôi. Trước đây một điểm không có nhìn ra hai người bọn họ lại có bộ dáng như vậy a…

“Sói ngu, ta đây lợi hại hơn ngươi nhiều!”

“Ngươi lợi hại như thế nào a, sao ta lại không có phát hiện ra nhỉ!”

“Như thế nào? Ngươi muốn đấu cùng ta ?”

“Đấu thì đấu, ngốc long, ngươi trước đây thích cười ta lắm mà! Hiện tại xem ai cười ai!”



Hầu như sau mỗi ngày đều có một đoạn trình diễn như vậy, Nam Cẩn cùng mẫu thân hắn cũng đã hoàn toàn bình tĩnh trước mọi việc. Trước đây bọn họ vẫn còn lo lắng hai người động thủ sẽ xảy ra chuyện gì nguy hiểm, càng về sau liền cùng Mộ Chỉ Ly một dạng không thèm để ý.

Có lẽ một ngày hai người bọn họ không có cãi nhau thì mới thật sự là kỳ quái! Nam Cẩn mỗi lần nghe hai người ồn ào đều cảm giác được rất là thú vị, trên thực tế như vậy cũng không phải biểu hiện ra quan hệ của bọn họ thực sự rất tốt sao?

Có một lần hắn đem ý nghĩ của chính mình cho nói cho mọi người lại bị Thiên Nhi và Mộ Dật Thần trợn mắt nhìn, hắn lập tức im bặt không bao giờ dám nói nữa

Ở trong đội ngũ cực kỳ náo nhiệt này, thời gian trôi qua rất nhanh.

Một ngày kia, đám người Mộ Chỉ Ly cuối cùng cũng đến Thiên Âm Môn ! Lúc mới đến đây Mộ Chỉ Ly nghĩ nơi này đúng là nơi nguời bình thường không thể nào tìm ra được, nhưng đối với môn phái mà nói cũng không phải là địa điểm tốt.

Mặc dù hiện tại bọn họ đứng ở bên dưới chân núi của Thiên Âm Môn nhưng nhìn xung quanh cũng không thấy được Thiên Âm Môn, nghĩ đến các môn phái khác cũng như vậy , Mộ Chỉ Ly trái lại không cảm thấy kinh ngạc.

Thiên Ngô và Phong Bạch hai người đang nói chuyện, đột nhiên cảm giác được phía dưới chân núi có người, mọi lần chuyện này chỉ cần giao cho đệ tử đi làm là tốt rồi, nhưng mấy ngày gần đây chuyện này đối với hai người bọn họ trái lại có chút để bụng, đơn giản là Mộ Chỉ Ly sẽ đến!

Tân môn chủ sẽ tới, hai người bọn họ còn không tự mình đi nghênh đón? Nếu là bảo đệ tử trông coi nghênh đón, như vậy bọn hắn mới là mất mặt đấy.

Mới vừa rồi bọn họ vẫn còn đàm luận chuyện Mộ Chỉ Ly từ Thần Quyết Cung rời đi tin tức ngay ngày thứ hai bọn họ liền nghe được, dựa theo cước trình bọn họ mà nói như thế nào cũng nên đến rồi chứ, nhưng đến tận bây giờ cũng là chậm chạp không có truyền đến tin tức, cũng có vài phần kỳ quái một chút!

Hai người sợ Mộ Chỉ Ly ở trên đường đi đã xảy ra chuyện gì , nếu là hôm nay nàng ấy còn chưa đến, bọn họ sẽ xuống núi đi tìm.

Mộ Chỉ Ly chính là tân Môn chủ do chính Tử Thấm chọn a. Có thể nói tất cả hy vọng quật khởi Thiên Âm Môn đều đặt tất cả trên người của nàng ấy, giấc mộng đời này của bọn họ cũng đặt lên trên người của nàng, bất luận như thế nào đều là kiên quyết không thể để nàng ấy gặp chuyện không may!

Thiên Ngô nhìn vào Kính Tử Thượng trong phòng thì thấy đoàn người của Mộ Chỉ Ly, chân mày cuối cùng cũng buông lỏng ra: “Đến rồi! Bọn họ rốt cục cũng đến rồi!”

Nghe vậy, Phong Bạch cũng quay qua nhìn, lập tức cười nói: “Mau gọi những người khác, chúng ta nhanh chút đi xuống nghênh đón đi!”