Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra một tia bất đắc dĩ: “Con cũng vậy không nghĩ tới lại đi vào thời gian lâu như vậy, sư phụ, hôm nay đã qua bao nhiêu năm?” Ngược lại nàng cũng nghĩ đi ra, nhưng luôn không có cơ hội mà thôi
“Bao nhiêu năm?” Phong Hàn nghi ngờ lên tiếng: “Con đi vào mới được ba tháng.”
Nghe thấy lời nói của Phong Hàn…, Mộ Chỉ Ly mở to hai mắt nhìn: “Con tiến vào mới có ba tháng? Làm sao có thể?” Nàng ở bên trong ngây người gần như mười năm, làm sao có thể mới ba tháng?
Trương chấp sự ở một bên nghe thầy trò hai người cũng cảm thấy trán đổ mồ hôi, này đi vào thời gian ba tháng cũng đã để cho bọn họ gấp đến độ không được muốn phá cửa mà vào rồi, nếu là mấy năm thời gian mà nói…, điện Chu Tước sợ là đã biến thành một trong bốn điện đứng thứ nhất từ dưới lên.
“Chính xác là ba tháng, chẳng lẽ con ở bên trong đó đã qua vài năm?” Trước tiên Phong Hàn chính là nghe ra đầu mối trong giọng nói của Mộ Chỉ Ly, nếu không phải vì vậy mà nói…, nét mặt của nàng cũng sẽ không kinh ngạc như thế.
Phải biết rằng tâm tính của Mộ Chỉ Ly rất tốt, nếu không phải kinh ngạc tới cực điểm mà nói…, quả quyết sẽ không lộ ra vẻ mặt như thế .
Nghe được lời khẳng định của Phong Hàn, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy bình thường trở lại: “Không nghĩ tới bên ngoài bất quá là ba tháng thời gian, mà con ở trong tấm bia đá Phượng Vũ Cửu Thiên ngây người gần như mười năm.”Như hạ được gánh nặng, ngay cả nói chuyện giọng nói cũng nhẹ nhàng đi không ít.
“Khó trách con ở bên trong ngây người thời gian lâu như vậy.” Trong mắt Phong Hàn giống như chợt hiểu ra nhiều hơn trước, tình huống mỗi người đi vào lúc gặp được cũng là bất đồng , bất quá tình huống của Mộ Chỉ Ly hiện tại hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói, nghĩ đến chính là bởi vì ở bên trong dạo chơi một thời gian dài, cho nên thời gian bên ngoài cũng qua ba tháng: “Nói như thế, con đã tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên rồi?”
Mộ Chỉ Ly gật đầu, trên mặt dung nhan tuyệt mỹ tràn đầy bình tĩnh, không có một tia vui sướng hoặc hưng phấn hay cảm xúc dao động. Mặc dù thời gian bên ngoài bất quá mới ba tháng, nhưng đối với nàng mà nói cũng là chân chính qua mười năm, nàng trải qua cảm giác cô tịch cũng không phải là người bình thường có thể nhận thức, đối với nàng chính là tôi luyện tâm trí, cũng không phải là người bình thường có thể hiểu rõ.
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly gật đầu, Phong Hàn lộ ra vẻ rất là hài lòng. Đệ tử của hắn không có gì để mà nói, dường như cho tới bây giờ hắn không có nhìn thấy thất bại của nàng, hắn là người từng trải tự nhiên sẽ không cho là đây hết thảy cũng là vận khí và thiên phú của Mộ Chỉ Ly, ở trong đó có sự trả giá, cố gắng khó mà tưởng tượng ra được.
Mặc dù Mộ Chỉ Ly chỉ nói hời hợt quá trình bên trong, nhưng là hắn lại biết một người ở bên trong khôn cùng và cô tịch trong mười năm, đủ để cho người ta nổi điên. . . . . . Song, chuyện này chẳng những không có đối với nàng tạo thành chút ảnh hưởng nào, ngược lại còn giúp ích cho nàng.
Tùy ý nói hai câu, một sư một đồ chính là rời đi điện Vũ Kỹ, chi tiết vấn đề đợi sau khi bọn họ trở về từ từ thương lượng, Trương chấp sự lại là tiếp tục canh chừng tại điện Vũ Kỹ .
Đi theo Phong Hàn một đường trở về, lần nữa thấy đệ tử điện Chu Tước, nghe được thanh âm bọn họ trò chuyện, cười đùa ,nhưng trong lòng Mộ Chỉ Ly lại chợt hiểu ra có một loại cảm giác thân thiết. Có lẽ là quá lâu không có nghe được tiếng người sao, thời điểm lần nữa nghe được luôn có chút mừng rỡ.
Bên trong nhà.
Phong Hàn cười giải thích: “Từ lúc điện Chu Tước bắt đầu sáng lập, còn chưa từng có bất kỳ một gã đệ tử đi vào tìm hiểu hao tốn thời gian ba tháng, dĩ vãng bọn họ mỗi người bất luận thành công hay không đều chỉ có tầm một tháng thời gian chính là sẽ ra ngoài, mặc dù bọn họ không muốn đi ra ngoài cũng không thể không đi ra ngoài.
So ra mà nói ba tháng thời gian thật sự quá dài, lo lắng ngươi xảy ra điều gì ngoài ý muốn cho nên mới chuẩn bị đi phá vỡ phong tỏa.” Hôm nay nghĩ đến cũng may hắn đợi lâu hơn hai tháng, nếu không đó chính là có lòng tốt làm thành chuyện xấu.
Nghe vậy, tới đây Mộ Chỉ Ly giờ mới hiểu được lúc mình mở cửa chứng kiến đến một màn kia là chuyện gì xảy ra.
“Đa tạ sư phụ quan tâm.” Mộ Chỉ Ly khóe miệng tràn ra một tia cười yếu ớt: “Lần này ở trong tấm bia đá Phượng Vũ Cửu Thiên kinh nghiệm thật đúng là làm cho người ta khó mà quên, bất quá thu hoạch cũng không ít”
Nàng ở trong tấm bia đá Phượng Vũ Cửu Thiên như cũ vẫn tiến hành tu luyện, mặc dù phần lớn thời gian đều tiến hành nghiên tập, bất quá thời gian nàng tu luyện nói như thế nào cũng so sánh với ba tháng thời gian nhiều hơn rất nhiều, như vậy tính ra đây đối với nàng cũng là rất tốt. Dù sao ở nơi đây thời gian trôi qua so sánh với bên ngoài chậm hơn, nhưng là tốc độ tu luyện lại cũng không chậm hơn so với bên ngoài.
Phong Hàn gật đầu, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Chỉ Ly hắn chính là phát hiện khí tức của nàng lần nữa tăng cường không ít, nhưng là bây giờ hắn quan tâm hơn cũng là một vấn đề khác: “Chỉ Ly, con lĩnh ngộ Phượng Vũ Cửu Thiên mấy chiêu thức?”
Qua nhiều năm như vậy, các đệ tử của điện Chu Tước lĩnh ngộ được chiêu thức cực ít, chiêu thức lĩnh ngộ càng nhiều, đối với điện Chu Tước bọn họ cũng là có lợi hơn. Dù sao bốn điện so sánh với nhau không chỉ là thực lực bên ngoài, mà ở cả phương diện các đệ tử so đấu vũ kỹ của bổn điện nữa. Hắn cực kỳ tò mò Chỉ Ly ở bên trong Phượng Vũ Cửu Thiên sẽ có thành tựu như thế nào.
Mộ Chỉ Ly nhìn bộ dáng vội vàng kia của Phong Hàn, đáy mắt xẹt qua một tia ba động, đã biết sư phụ đối với mọi chuyện rất bình tĩnh, nhưng đối với chuyện tình của điện Chu Tước thì lộ ra vẻ vô cùng quan tâm, lập tức chính là lên tiếng nói: “Chín chiêu đều lĩnh ngộ.”
“Nha” Phong Hàn gật đầu cười nói, song sau một khắc vẻ mặt của Phong Hàn cũng là giật mình, mở to hai mắt nhìn nói: “Chín chiêu? Ta không có nghe lầm chứ?”
“Sư phụ, ngài không có nghe lầm.” Mộ Chỉ Ly cười lần nữa xác nhận.
“Này, đây quả thực bất khả tư nghị! Trong lịch sử điện Chu Tước trừ vị Điện chủ đầu tiên ra, không có bất kỳ một người đem chín chiêu toàn bộ lĩnh ngộ, coi như là ta cũng vậy bất quá là lĩnh ngộ tám chiêu mà thôi, nhưng một chiêu cuối cùng bất luận như thế nào đều lĩnh ngộ không được.” Phong Hàn kinh ngạc lên tiếng, không thể trách hắn đối với chuyện này không bình tĩnh, chủ yếu là Mộ Chỉ Ly làm ra chuyện làm cho người ta bình tĩnh không được a.
“Mặc dù chiêu thức đều lĩnh ngộ, nhưng lại tốn gần như mười năm thời gian. . . . . .” Giọng nói của Mộ Chỉ Ly bình tĩnh không có sóng, cùng so sánh với thời gian này, nàng đem chín chiêu toàn bộ đều lĩnh ngộ cũng là chuyện bình thường.
Phong Hàn nghe thấy Mộ Chỉ Ly ý tại ngôn ngoại, vỗ vỗ bả vai Mộ Chỉ Ly lời nói thấm thía nói: “Chỉ Ly nha đầu, ta nghĩ con còn không biết trình độ cường hãn của chiêu thứ chin của Phượng Vũ Cửu Thiên, nếu có thể ta sẽ tình nguyện bỏ thời gian hai mươi năm để học xong chiêu thứ chín này, sau này con sẽ rõ.
Con đã làm được rất tốt, đổi lại là người bình thường thì sẽ tốn nhiều thời gian hơn con nhiều , phải biết rằng những đệ tử khác tìm hiểu nhiều nhất bất quá cũng năm chiêu thôi. Hãy cố gắng cho tốt, con tuyệt đối có thể đi xa hơn.”
“Đa tạ sư phụ đã chỉ dạy, con nhất định sẽ .” Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy kiên định, nàng nhất định sẽ kiên định đi hết con đường mình chọn.
. . . . . .
Phong Hàn cùng Mộ Chỉ Ly nói không ít chuyện, là để cho Mộ Chỉ Ly đừng coi nhẹ bản thân mình, người tu luyện thực lực càng mạnh, thời gian sống cũng là càng dài, cho nên ở việc tu luyện một lần bế quan mười năm cũng coi như là không có gì, chỉ cần có thể tăng lên thực lực, hết thảy cũng là đáng giá .
Mộ Chỉ Ly ở nơi này trong mười năm, tâm tính trở nên trầm ổn thành thục đúng là không tệ, nhưng không thể phủ nhận cũng có một chút ảnh hưởng của mặt trái, nhưng trải qua một phen trao đổi cùng với Phong Hàn, tình huống mặt trái cũng đã nhạt bớt đi nhiều. . . . . .
Thời điểm Mộ Chỉ Ly trở lại trong nhà mình, Thiên Nhi, Mộ Dật Thần cùng A Vũ cũng không có ở nhà, nói vậy bọn họ đã đi tu luyện. kể từ khi Mộ Chỉ Ly tiến vào điện Chu Tước, cùng các sư huynh đệ tu luyện cùng nhau cũng bất quá chỉ một lần mà thôi, những lúc khác bọn họ là làm chuyện của mình, hoàn toàn không có trói buộc.
Gần trưa, Thiên Nhi mới trở về, nhìn thấy Mộ Chỉ Ly phía trước cũng là lộ ra nụ cười: “Ngươi có thể tính trở lại, đi lần này chính là ba tháng, nếu không phải Điện chủ Phong Hàn nói cho ta biết ngươi đang ở đây tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên mà nói…, chúng ta liền nên nghĩ đến ngươi mất tích.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly một trận lúng túng: “Lúc ấy ta cũng vậy không nghĩ tới tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên lại tốn thời gian lâu như vậy. . . . . .” Lúc ấy nhất thời cao hứng chính là đi theo sư phụ trước nếm thử tìm hiểu Phượng Vũ Cửu Thiên, ai ngờ đến thời gian hẳn là như thế dài, cũng may sư phụ báo cho Thiên Nhi, cho thấy sư phụ chu đáo hơn nàng nhiều
Chỉ là trải qua biến hóa mười năm này, nàng tin tưởng mình sau này sẽ không tái phạm sai lầm như vậy.
Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly lúng túng, Thiên nhi bật cười: “Tốt lắm, ta trêu chọc ngươi. Ta không biết ngươi đang ở đây địa phương nào, Mộ Dật Thần còn có thể không biết sao? Phải biết rằng giữa các ngươi vẫn có liên lạc .”
Trong lúc hai người đang nói chuyện, Mộ Dật Thần và A Vũ cũng là đi đến, sau khi bọn họ biết Mộ Chỉ Ly trở về trước tiên chính là chạy tới.
“Tỷ”
“Mộ cô nương”
Mộ Chỉ Ly mỉm cười gật đầu: “Các ngươi gần đây tốt không?”
“Tốt, chúng ta có thể có cái gì không tốt?” Mộ Dật Thần cười nói, thấy Mộ Chỉ Ly hắn rất là an tâm, dù sao từ khi hắn bắt đầu xuất hiện ở trên cái thế giới này chưa bao giờ rời khỏi Mộ Chỉ Ly.
Sau khi hàn huyên, Mộ Chỉ Ly chính là phát hiện ánh mắt Mộ Dật Thần có chút lóe lên, này nhưng không giống hắn bình thường, lập tức lên tiếng hỏi: “Dật Thần, đệ nhưng là có chuyện gì muốn nói?”
Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Mộ Dật Thần hơi chút chần chờ chính là gật đầu đáp: “Tỷ, thật sự ta có kiện sự tình muốn nói với tỷ.”
A Vũ còn đang thầm than Mộ Chỉ Ly tâm tư linh hoạt, lập tức là có thể nhìn ra Mộ Dật Thần có tâm sự.
“Nói đi, giữa chúng ta còn cần ấp a ấp úng sao?” Mộ Chỉ Ly mỉm cười nói, nàng thật đem Mộ Dật Thần làm thành thân đệ đệ của mình, liên lạc tâm linh giữ bọn họ giống như là cùng một loại với huyết mạch tương dung cảm giác thân thiết mãnh liệt.
“Là như vậy, lúc trước ta chính là tính toán cùng A Vũ một chuyến về tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang, về thân thế của ta còn có rất nhiều chuyện cũng không biết rõ, hôm nay ta đây đã hóa thành hình người, thực lực coi là có thển trở về xem xét thế nào.
Hơn nữa sau khi trở về, A Vũ nói nếu là huyết mạch của ta tiến hành thức tỉnh mà nói…, thực lực của ta là có thể tăng lên một bậc nữa, lấy thực lực hôm nay của ta không giúp được tỷ cái gì, nếu là huyết mạch thức tỉnh rồi mà nói…, kia liền không giống với lúc trước.
Tin tưởng không bao lâu nữa tỷ chính là muốn xây dựng lại Thiên Âm môn, ta sẽ hết sức sớm đi trở lại, đợi đến khi đó tin tưởng ta có thể trợ giúp tỷ nhiều hơn.” Mộ Dật Thần tràn đầy chân thành nói, hắn thật lòng hi vọng mình có thể giúp Mộ Chỉ Ly.