Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 54: Vân Cẩm

Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra tia kinh ngạc, tu luyện tới cảnh giới như bọn họ cũng biết so sánh ba loại thuộc tính Kim, Hỏa, Thổ, thuộc tính Mộc cùng thuộc tính Thủy muốn phát triển đến Thiên Huyền cảnh không thể nghi ngờ là tương đối khó khăn.

Bởi vì trên đường tu luyện có nguy hiểm khôn cùng, mà thuộc tín thủy cùng thuộc tính mộc ở trong các thuộc tính thì có lực công kích tương đối kém, đối mặt với đối thủ ngang cấp khả năng thất bại rất lớn. Đây cũng là lý do tại sao Mộ Chỉ Ly gặp phải đối thủ phần lớn là thuộc tính kim, hỏa.

Vân Cẩm có thể tu luyện thuộc tính thủy đến Thiên Huyền Thất cảnh cũng không đơn giản, khó trách Vân Cẩm thoạt nhìn nhu nhược, cô gái mang thuộc tính thủy tương đối thủy nhuận, đây là đều là mọi người công nhận.

Thiên nhi gật đầu, trong mắt mang theo một tia sáng: “Thiên Lực thuộc tính thủy, bất quá Thiên Lực thuộc tính thủy của nàng mang theo một tia biến dị, lúc gặp ngang cấp cũng không bị yếu thế, thậm chí….mạnh hơn đối phương!”

Mộ Chỉ Ly nhìn thoáng qua Thiên nhi, chợt đem tầm mắt đến trên người Vân Cẩm, trong mắt hiện lên sự hứng thú. Vân Cẩm này càng xem càng không đơn giản, Thanh Nhân coi như gặp phải địch thủ rồi.

Lúc này, Cung Linh đứng ở trước Mộ Chỉ Ly không xa quay đầu lại nói: “Chỉ Ly, lần này Quý So cùng với Quý So lần trước đặc sắc hơn nhiều”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nghi ngờ nói: “Chỉ giáo cho?”

“Lần này không riêng điện Thanh Long có đệ tử bế quan tham dự, điện Bạch Hổ cùng điện Huyền Vũ cũng có đệ tử bế quan tham sự, có thể nói lần Quý So này cạnh tranh muốn kịch liệt hơn. Đại đa số ánh mắt đều đặt lên đệ tử bế quan.” Trên mặt Cung Linh nụ cười càng rực rỡ, loại tin tức này đại sư huynh hắn là hiểu rõ nhất.

Mộ Chỉ Ly gật đầu, nếu thật có đệ tử bế quan ra sân thì Quý So này không thể nghi ngờ là đặc sắc hơn nhiều. Dù sao đệ tử bế quan lâu như thế coi như là đệ tử số một số hai của Chủ điện, thực lực của bọn họ so với đệ tử Chủ điện đang tu luyện mạnh hơn không ít.

Song, sau một khắc chân mày Mộ Chỉ Ly cũng nhíu lại: “Nếu ba chủ điện đầu có đệ tử bế quan ra sân, tại sai điện Chủ Tước chúng ta không có?” Như vậy chẳng phải là bọn họ rơi ở phía sau một bậc rồi?

Cung Linh giống như đoán được Mộ Chỉ Ly nhất định sẽ hỏi vấn đề này, cười tươi đáp lại: “ Điện Chu Tước chúng ta lần này lá bài chủ chốt chính là ngươi! Mặc dù chúng ta cũng không hiểu rõ lắm ý của Điện chủ, nhưng sự thật đúng là như thế. Chỉ Ly thực lực của ngươi vốn là không kém, cộng thêm năng lực chiến đầu vượt cấp, cũng nên liều mạng a!”

“Ta?” Mộ Chỉ Ly bất khả tư nghị nói. Làm cho mình cùng đệ tử bế quan tỷ thí? Nàng thật sự không nghĩ tới sư phụ thế nhưng lại làm như vậy, ngay cả nàng cũng không nhịn được mà kinh ngạc. Bất quá nàng cũng không sợ, thắng thua vốn là chuyện bình thường, huống chi nàng cũng thích tác chiến cùng với đối thủ mạnh, như vậy mới có thể nhanh chóng tăng lên thực lực của mình.

“Đúng là ngươi, một lát nữa ngươi phải biểu hiện thật tốt đấy!” Cung Linh trên mặt lộ ra nụ cười, hắn có lòng tin với sư muội Chỉ Ly, huống chi chiến đầu vượt cấp có thua, thì cũng chả sao.

Nói vậy, sư phụ chính là muốn mượn cơ hội lần này rèn luyện Chỉ Ly, tính ra sư phụ đối với Chỉ Ly thật là tốt, bọn họ những đệ tử này cũng không có đãi ngộ như vậy, bất quá trong lòng bọn họ cũng biết, tiềm lực của Chỉ Ly đúng là có tư cách đạt được những thứ này.

Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười cũng không nói gì, sư phụ đem cơ hội như vậy cho nàng, nàng cũng muốn nắm chắc. Tuy nói là nếu như bị thua thì mọi người cũng sẽ không nói gì, nhưng nàng cũng không muốn bị thua.

Đang lúc này, Trầm Thanh Nhân dẫn đầu công kích, thân hình vừa động là hóa thành luồng khói xanh xuất hiện trước mặt Vân Cẩm, song Vân Cẩm giống như là biết rõ ý nghĩ của Trầm Thanh Nhân, thân mình lùi về phía sau mấy bước, tằm ti lăng trong tay bay thẳng quất đến Trầm Thanh Nhân.

Tằm ti lăng dài chừng mấy mét ở trong tay Vân Cẩm giống như loại một loại vũ khí tiện tay, không kém chút nào tấn công đến trước mặt Trầm Thanh Nhân! Trong đó chứa Thiên Lực lại càng mag theo không khí rung động.

Thấy thế, động tác Trầm Thanh Nhân cũng không chậm, trường kiếm giao tiếp cùng tằm ti lăng, trong thời gian ngắn giao nhau mấy chiêu!

“Leng keng!”

Trường kiếm cùng tằm ti lăng tiếp xúc thế nhưng truyền đến từng tiếng kim loại chạm nhau, lần này ai cũng có thể nhìn ra tằm ti lăng kia không đơn giản. Tằm ti lăng này không có bị bảo kiếm của Trầm Thanh Nhân cắt rách, thậm chí cố gắng quấy quanh bảo kiếm quăng ra.

Lúc này hai tay áo Vân Cẩm không ngừng huy động, tằm ti lăng trong tay áo liên tục không ngừng, lúc dài lúc ngắn công kích Trầm Thanh Nhân, khiến cho Trầm Thanh Nhân không cách nào tiến gần người nàng.

Nhìn thấy một màn này, trên mặt của mọi người cũng mang theo vẻ sợ hãi, không nghĩ tới năng lực của Vân Cẩm này mạnh mà hung hãn như thế, dồn Trầm Thanh Nhân đến thế bị động.

Trữ Trí Viễn trên mặt mang theo nụ cười tươi, trong một năm thời gian thực lực của Vân Cẩm có thế nói là tăng lên rất nhiều, làm cho hắn rất vừa ý. Tin rằng lần này có thể lấy được thành tích không tệ.

Trên mặt Giang Tuyệt cũng không biến hóa gì, bất quá đáy mắt có tia lo lắng. Tằm ti lăng của Vân Cẩm này thay đổi liên tục, nếu như không tiến đến gần người thì rất khó lấy được hiệu quả. Nhưng hắn biết rõ ràng tằm ti lăng kia là Linh bảo, vô cùng cứng rắn, kiếm bình thường không thể nào tổn thương đến nó.

Thanh Nhân đối với loại hình đối thủ này rất xa lạ, sợ là không khỏi muốn quanh co một chút. Kết quả ván này, sợ là khó nói….

Dưới sự khống chế xảo diệu của Vân Cẩm, kiếm của Trầm Thanh Nhân hoàn toàn bị tằm ti lăng quấn lấy, ngay lúc này, chỗ kỳ quái của tằm ti lăng thể hiện ra, ở thời điểm quấn quanh lộ ra vẻ cực kỳ mềm mại, thật sự là vũ khí thần kỳ.

Dưới sức mạnh của tằm ti lăng, kiếm của Trầm Thanh Nhân thế nhưng bị quăng ra ngoài.

“Đinh”

Binh khí rơi xuống mặt đấy truyền đến một tiếng vang, nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn, ngay cả trên mặt Trầm Thanh Nhân cũng mang theo một tia khó tin. Nhìn tay trống trơn, không nghĩ tới khinh địch bị đối phương quăng vũ khí rồi.

“Kiếm của Thanh Nhân sư tỷ bị Vân Cẩm sư tỷ quăng ra rồi, điều này thật sự khó tin mà!”

“Trời ạ, cùng cảnh giới lại có thể quăng đi vũ khí của đối phương, thực lực của Vân Cẩm sư tỷ mạnh bao nhiêu a!”

“Xem ra lần này Vân Cẩm sư tỷ tất thắng không thể nghi ngờ! Trầm Thanh Nhân mất đi vũ khí lực công kích cũng bị giảm đi nhiều!”

…….

Mọi người rối rít bàn về cục diện trên đài, vừa nói về cách nhìn của mình. Không thể nghi ngờ, tất cả mọi người đều cho là Vân Cẩm tất thắng không thể nghi ngờ, dù sao từ một màn trên cũng thể hiện là sự chênh lệch của thực lực hai người.

Nếu không phải chênh lệch khá lớn thì đối thủ căn bản không thể nào quăng đi vũ khí của mình, đây là chuyện mọi người đều biết đến.

Thất một màn như vậy, Thiên nhi nhìn Mộ Chỉ Ly đang đứng một bên nói: “Ngươi thấy chuyện này như thế nào?”

Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cũng nhếch lên một độ cong: “Mặc dù mất đi vũ khí, nhưng ảnh hưởng cũng không lớn. Rất hiển nhiên là Vân Cẩm không thể đấu giáp lá cà với Thanh Nhân, chỉ cần Thanh Nhân cách Vân Cẩm đủ xa, làm cho tằm ti lăng không cách nào công kích được nàng, thả ra vũ kỹ thì kết quả cuối cùng cũng khó mà biết được”

Thiên nhi gật đầu, nàng cũng cho là như vậy. Tằm ti lăng này mặc dù mọi ngươi không nhìn ra được là nó dài bao nhiêu, mà nếu tằm ti lăng trân quý tuyệt đối không thể nào còn dài hơn võ đài.

Trầm Thanh Nhân ngạc nhiên sau cũng phản ứng lại, hai mắt híp lại. Sau một khắc kéo ra khoảng cách giữa mình với Vân Cẩm, hai tay bắt đầu động tác.

Mộ Chỉ Ly khóe miệng cong thêm mấy phần, ý nghĩ Thanh Nhân quả nhiên giống nàng, hiện tại ứng đối như vậy quả nhiên là phương pháp tốt nhất.

Nhìn thấy động tác của Trầm Thanh Nhân, chân mày Vân Cẩm khẽ nhíu lại. Trầm Thanh Nhân này cũng thực thông minh, ta xem ngươi có thể trốn được bao lâu! Nghĩ tới đây, Vân Cẩm mạnh mẽ tiến tới Trầm Thanh Nhân.

Thấy thế, Trầm Thanh Nhân biết ý nghĩ của mình đúng rồi, thân hình chợt lóe tiếp tục trốn! Đồng thời hai tay không ngừng lật qua lại, ấn kết phức tạp từ hai tay Trầm Thanh Nhân ngưng kết ra, hơn thế đồng thời , khí thế trên người Trầm Thanh Nhân cũng chậm rãi tăng lên.

Hiển nhiên, đây là một vũ kỹ cực kỳ cường đại! Lúc này, Vân Cẩm cũng không tiếp tục truy kích, thu vào tằm ti lăng, đồng thời hai tay cũng nhanh chóng kết ấn. Lúc này mà chậm thì kết quả cuối cùng sợ là bị thua.

Trầm Thanh Nhân động tác rất nhanh, hai tay trong lúc đó mơ hồ thấy được quang sắc lửa hồng, làm gương mặt nổi bật hồng lên, song mọi người cũng phát hiện trên trán Trầm Thanh Nhân rỉ ra mồ hôi.

Xem ra vũ kỹ này ngay cả Trầm Thanh Nhân cũng khó thi triển, cao thủ Thiên Huyền thất cảnh có thể thi triển ra vũ kỹ mạnh đến trình độ nào? Nghĩ tới đây, trên mặt mọi người lộ ra vẻ kinh hãi.

Xem ra chuyện lúc trước bị Vân Cẩm quăng đi vũ khí khiến Trầm Thanh Nhân rất để ý, chiêu thức như vậy rõ ràng chính là chuẩn bị một chiêu định ra thắng bại.

Chẳng qua một màn này mọi người đều là ý kiến góp vui, tỷ thí như vậy mới đặc sắc! Trận đầu hôm nay làm cho mọi người mở rộng tầm mắt rồi!

Dần dần chỉ thấy đỉnh đầu Trầm Thanh Nhân xuất hiện một đoàn màu đỏ, mà đoàn màu đỏ đang theo tay Trầm Thanh Nhân dần dần tạo thành đóa mây khổng lồ, làm nổi bật đám mây này, khắp bầu trời đã thành màu đỏ! Một cỗ uy thế cường hãn đang từ đám mây lan ra!

Phạm vi mây đỏ không mở rộng, sau đó che lại mặt trời, đang lúc trong mắt mọi người chỉ thấy một đoàn lửa màu đỏ ngoài ra không thấy sắc thái khác.

Trên mặt Giang Tuyệt lộ ra tia kinh ngạc: “Không nghĩ tới nha đầu này liền một chiêu này cũng dùng đến, xem ra là nghiêm túc” Hắn rất hiểu nha đầu Thanh Nhân này, nếu không phải nghiêm trọng cũng sẽ không triển khai chiêu thức này, thành bại hôm này dựa vài một chiêu này!

Cảm nhận được hơi thở cường hãn, trên mặt Vân Cẩm thêm phần ngưng trọng. Mặc dù nàng rất tự tin với thực lực của mình, nhưng nàng cho tới bây giờ chưa từng khinh thường Trầm Thanh Nhân. Có thể ở Thần Quyết cung có danh vọng như vậy thì thực lực sao có thể yếu?

Ấn kết trong tay càng lúc càng nhanh, Thiên Lực hùng hồn bị lấy ra, nhất thời một một cỗ Thiên Lực thuộc tính Thủy tràn ra xung quanh

Linh lực thuộc tính thủy dày đậm làm cho mọi người vô cùng sảng khoái, xung quanh phảng phất như đầy dẫy năng lượng thủy. Thủy là ngọn nguồn của sinh mệnh, trời sinh đã có lực tương tác như vậy.

Ấn kết theo tay Vân Cẩm xuất ra, thuộc tính thủy cường hãn đem không khí ảnh hưởng thành rung động, dần dần, ở trong hai tay tạo thành một thủy cầu thật lớn.

Không thể nghi ngờ, thủy cầu này là do Thiên Lực thuộc tính thủy trong cơ thể Vân Cẩm ngưng kết thành, ánh mắt mọi người nhìn thủy cầu trong suốt này cũng âm thầm phỏng đoán, thủy cầu này có tác dụng gì.

So với đám mây đỏ kinh người của Trầm Thanh Nhân, thủy cầu này có vẻ yếu ớt vô lực, thậm chí bọn họ không cảm nhận được lực công kích trong đó. Tất cả mọi người đều rõ ràng, Vân Cẩm tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện vô dụng, bất quá thủy cầu trong tay nàng có đặc thù gì?

Chỉ thấy trên mặt Vân Cẩm lộ ra vẻ chăm chú, hai tay không ngừng hành động, kỳ lạ là thủy cầu trôi nổi ở trước ngực Vân Cẩm, mà theo động tác của Vân Cẩm, thủy cầu thể tích càng ngày càng nhỏ, đồng thời bên trong thủy cầu năng lượng thủy cũng bắt đầu bạo động.

Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều hiểu được chuyện đang xảy ra,

Áp súc*(tăng thêm áp lực)! Vân Cẩm đang áp súc thủy cầu.

Thông qua hình thức áp súc, vốn là thuộc tính thủy vô cùng ổn định trở nên cuồng bạo.

Mộ Chỉ Ly ánh mắt ngưng tụ, không nghĩ tới Vân Cẩm này có thể làm ra một chiêu này, khó trách nàng ta có thể đem thuộc tính thủy tu luyện tới cảnh giới như vậy. Như thế liền khắc phục được khuyết điểm lực công kích yếu của thuộc tính thủy, thật sự là làm cho người ta bội phục.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly cảm thấy cuộc tỷ thí này thắng bại rất khó đoán. Từ dáng vẻ hiện nay của hai người, khả năng có thể chiến thắng cũng không sai biệt lắm, cuối cùng ai có thể thắng làm cho người ta vô cùng hồi hộp.

Vân Cẩm có thể dùng cách này vượt qua nhược điểm của Thiên Lực thuộc tính thủy, ở trên thế giới này sợ là cũng không có mấy người có thể làm được. Điện Thanh Long này đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp a….

Thể tích thủy cầu trên tay Vân Cẩm càng ngày càng nhỏ, mà tất cả mọi người có thể cảm nhận được năng lượng bạo động cường hãn bên trong, không thể nào tưởng tượng thủy cầu sau khi bị áp súc lại một khi nổ tung sẽ tạo thành lực phá hoại lớn thế nào.

Giang Tuyệt nhìn Trữ Trí Viễn, chậm rãi nói: “Không nghĩ tới trong thời gian một năm, Vân Cẩm thế nhưng có thể tiến bộ lớn như vậy, ngươi thật đúng là có phúc khí a”

Nghe vậy, Trữ Trí Viễn khóe miệng nhếch lên thành nụ cười ý vị thâm trường: “Vân Cẩm này vẫn đều phấn đấu ở vũ kỹ, như vậy có thể bù vào lực công kích chưa được mạnh”

Thủy cầu áp súc này nhìn như đơn giản, nhưng chỉ chân chính thử mới biết được có bao nhiêu khó khăn, muốn khiến cho Thiên Lực thuộc tính thủy bên trong quả cầu có thể bạo, mà bên ngoài lại muốn duy trì ổn định, sao có thể dễ dàng làm được?

Một năm qua, Vân Cẩm cơ hồ đều đem thời gian tiêu tốn lên việc này. Ở trong quá trình thử nghiệm, bởi vì năng lượng cuồng bạo làm cho chính mình bị nhiều lần đả thương. Ngay cả hắn cũng không khỏi đối với nghị lực của Vân Cẩm có cái nhìn khác, rốt cục sau một năm nàng thành công sử dụng chiêu này.

Nghe thấy lời nói của Trữ Trí Viễn. Trên mặt Giang Tuyệt cũng thêm tia hiểu rõ. Thì ra một năm này Vân Cẩm đều khổ luyện một chiêu này, như vậy tính ra lấy được thành tích như vậy cũng là bình thường.

Phong Hàn ngồi một bên cũng không nói chuyện, hai mắt híp lại nhìn tất cả, làm cho người ta không đoán được ý nghĩ trong lòng hắn…

Rốt cục, Trầm Thanh Nhân hai tay ngưng kết ấn, mà mây đỏ ở trên đầu cũng làm cho người ta kinh hãi.

“Xích Vân Che Nhật” Trầm Thanh Nhân quát một tiếng, đám mây đỏ đang trôi nổi trên đầu đúng là che lại mặt trời thật, loại cảnh tượng che khuất bầu trời này thật đúng là đánh sâu vào thị giác.

Theo một tiếng ra lệnh của Trầm Thanh Nhân, mây đỏ che khuất bầu trời trong nháy mắt áp bách hướng đến Vân Cẩm, trong đó tản mát ra uy áp quỷ dị như là muốn đè sụp Vân Cẩm.

Giống như bầu trời trong nháy mắt sập xuống, làm cho người ta sinh ra cảm giác khó chống cự. Mà khí thế cường hãn tản ra khiến cho không ít người lộ vẻ kinh hãi, nhất là các đệ tử mới đến, nhìn thấy một màn này trên mặt lộ vẻ vừa sợ hãi lại vừa kinh hỉ.

Lúc này, thủy cầu trong tay Vân Cẩm cũng áp súc thành công. Vốn là thủy cầu khổng lồ lúc này thế nhưng lại biến thành kích cỡ chỉ như thủy tnh cầu, một tay là có thể cầm được. Làm cho người ta để ý không phải là thể tích của thủy cầu này, mà là năng lượng cuồng bạo trong thủy cầu áp súc này đã đạt đến tầng nào?

“Bạo Thiên Cầu!” Vân Cẩm hét một tiếng, thanh âm kia cũng không không kém chút nào so với Trầm Thanh Nhân.

Lời vừa nói ra, Bạo Thiên Cầu hướng mây đỏ xông tới. Tốc độ kia cực nhanh, trong nháy mắt tiếp xúc với xích vân!

Cùng so với xích vân che khuất bầu trời, bạo thiên cầu có vẻ quá mức nhỏ yếu, giống như chênh lệch giữa voi cùng kiến, làm cho người ta khó mà vượt qua. Song, trong lòng mọi người cũng không nghĩ như vạy, bởi vì bọn họ không làm được đến trình độ như vật.

Lúc hai đạo công kích tiếp xúc nhau, cũng không có phát ra tiếng nổ mạnh.

Song, lúc mọi người đang nghi ngờ, một tiếng vang kinh thiên truyền tới.

“Oanh!”

Tiếng vang khổng lồ đập vào tai mọi người, mọi người chỉ cảm thấy nổ vang trong tai, làm đau cả màng nhĩ. Mọi người đều dùng Thiên Lực bảo vệ cho lỗ tai của mình, nếu không ở dưới tiếng nổ này sợ là làm điếc tai.

Lúc này mọi người cũng không có tâm tư đi để ý đến lỗ tai không thoải mái, bởi vì bọn họ bị một màn trước mắt là cho rung động.

Trước mắt bọn họ là một cảnh tượng sáng chói, xích vân bên trên trong nháy mắt phát ra ánh sáng màu đỏ, đem cả bầu trời thành màu đỏ, hồng quang bốn phía lại càng dị thường.

Song, ở dưới lại là một thế giới màu lam, ánh sáng màu thủy lam đem mặt đất làm thành màu lam, hai lại sắc thái hoa mỹ như là chia ra làm hai thế giới.

Dĩ nhiên, đây chỉ là bề ngoài của hiện tượng, Bởi vì ở chỗ hai đạo công kích tiếp xúc không ngừng điên cuồng truyền ra thanh âm, mà Thiên Lực trong không khí xung quanh rối loạn, nhân tố trong không khí cực kỳ không ổn định.

Từng cái khe màu đen xuất hiện ở xung quanh đài luận võ, Thần Quyết cung cực kỳ vững khắc trong nháy mắt xuất hiện rất nhiều khe không gian, đủ thấy được uy lực của hai đạo công kích này cường hãn như thế nào.

Trong nhất thời, sỏi cát bay đầy trời.

Không có người nào nhắm lại mắt của mình, bởi vì một màn trước mắt thật sự làm cho người ta rung động. Đài luận võ vô cùng cứng rắng nhất thời xuất hiện từng vết nứt, mà tình huống của hai người bị vây giữa đài tỷ lại càng hỏng bét.

Chẳng qua là dưới quang mang chói mắt, không thể thấy rõ thân ảnh của hai người.

“Oanh!”

Một tiếng vang truyền ra, đài luận võ trực tiếp sụp đổ…….

Rốt cục, hai tia sáng dần dần tiêu tán, đợi tất cả bình tĩnh lại, mọi người thấy đài luận võ sau kinh hô.

“Trời ạ, đài luận võ thế nhưng sụp đỏ thành bộ dạng này, khó có thể tưởng tượng uy lực vừa rồi kinh khủng như thế nào”

“Đúng vậy, nếu đổi lại là chúng ta, sợ là hài cốt cũng không còn”

……….

Từng tiếng thảo luận truyền vào trong tai Vân Cẩm và Trầm Thanh Nhân, hai người nhìn đối phương, lần giao thủ này làm cho bọn họ càng rõ ràng năng lực của đối phương, thật không ngờ lại cường hãn tới như vậy!

Trạng thái hiện tại của Vân Cẩm cũng không tốt, chiếc áo đã chật vật không chịu nổi, sắc mặt trắng bệch, vốn là nhìn nhu nhược hiện tại lại giống như sắp ngã xuống.

“Phốc”

Vân Cẩm phun ra một ngụm máu tươi, cả người lảo đảo muốn té xuống…….

Song, Trầm Thanh Nhân tình huống cũng thê thảm, trên quần áo dính đầy tro bụi, hai tay hơi run rẩy, mặc dù chưa phun ra máu, nhưng khóe miệng của nàng cũng có máu tươi tràn ra…

Trận chiến đầu tiên này bộ dáng vô cùng thảm thiết, mọi người nhìn thấy một màn này trong mắt cũng dâng lên tia bội phục.

Hai người ngã xuống, đồng thời có các đệ tử nhanh chóng đem hai người đưa tới chỗ dược sư. Loại tình huống này không cần nói cũng cũng biết bị thương rất nặng, nếu không nhanh chóng chữa trị, cũng không biết có lưu lại cái di chứng gì không.

Kết quả cuối cùng chính là hai người ngang tay, mặc dù mọi người có chút ngoài dự đoán, nhưng nghĩ lại cũng thấy hợp lý.

Mộ Chỉ Ly nhìn thấy một màn này, trên mặt cũng lộ ra vẻ cảm khái. Ở Thần Quyết cung lâu như vậy, biểu hiện của nàng cũng coi như không tệ, nhưng là không thể không thừa nhận ở nơi ngọa hổ tàng long như Thần Quyết cung, còn rất nhiều cao thủ chưa có xuất hiện.

Đệ tử bế quan điện Thanh Long đạt đến thực lực kinh khủng như vậy, càng đừng nói đến những điện khác. Tin chắc điện Chu Tước cũng giống như vậy, chẳng qua là sư phụ đem cơ hội này cho nàng, trừ Vân Cẩm ra, tin chắc đệ tử bế quan hai điện khác thực lực cũng không yếu.

Như vậy xem ra, nàng rất có thể đối mặt với kình địch cường đại trước mặt chưa từng có a!

Mấy trận tỷ thí kế tiếp cũng rất đặc sắc, chẳng qua dưới hào quang của trận tỷ thí đầu thì ảm đạm hơn nhiều.

Đối với cái hình thức tỷ thí này Thiên nhi cũng không có hứng thú, chuyển con ngươi nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Chỉ Ly, một lát ngươi tỷ thí phải cố gắng lên. Đối thủ hẳn là rất cường hãn nha”

Thiên nhi trên mặt mang theo nụ cười, cũng không có vì Chỉ Ly sắp đối mặt với đối thủ rất cường hãn mà lo lắng. Nàng biết rõ đặc điểm lớn nhất của Chỉ Ly chính là càng bị áp chế thì bùng nổ càng mạnh, đối thủ thực lực càng cường đại thì thực lực nàng bộc phát ra cũng sẽ càng cường đại.

Đối với những người bên cạnh thì chiến đấu vượt cấp là gần như không thể làm được, nhưng đối với Chỉ Ly mà nói, chiến đấu vượt cấp chính là một cách để nàng tăng lên thực lực!

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Yên tâm, ta sẽ” Trong lòng không khẩn trương chút nào, ở trong mắt nàng, nàng so đấu cũng không phải vì muốn được mọi người bội phục hoặc thu hút ánh nhìn, nàng chẳng qua là muốn thông qua tỷ thí với đối thủ cường đại mà tăng lên thực lực của mình mà thôi.

Tin rằng sư phụ cũng từ ý nghĩ như vậy mà cho mình dự thi, bất quá biết rõ tu vi của mình đối với đệ tử bế quan thấp hơn không ít, khả năng thắng được rất nhỏ, sư phụ vẫn lựa chọn làm như vậy, ân tình này không nói nàng cũng biết.

Nói xong, Thiên nhi cũng vô lực nhìn về phía đội ngũ đệ tử mới đến, ngoài dự đoán nàng lại nhìn thấy Thiên Cẩn Thần vốn bất cần đời lúc này vô cùng nghiêm túc nhìn lên đài luận võ, bất kỳ một chi tiết nhỏ nào cũng không bỏ qua.

Thiên nhi thầm than đây mới chính là tâm tính của Thiên Cẩn Thần, vẻ bất cần đời chẳng qua chỉ la ngụy trang thôi. Hắn bây giờ thoạt nhìn có chút thờ ơ, nhưng nàng cũng biết rõ hắn chính là vô cùng nghiêm túc.

Nghiêng mắt, lại thấy Mộ Dật Thần đang nhìn nàng. Trong nhất thời, ánh mắt đụng nhau.

Song, hai người cũng rất ăn ý đồng thời quay đầu đi, không để ý tới đối phương…..

“Trận tiếp theo, Mộ Chỉ Ly của điện Chu Tước cùng Thư Dao của điện Bạch Hổ!”

Làm cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc là đối thủ của nàng thế nhưng không phải là điện Huyền Vũ, mà là điện Bạch Hổ. Tuy nói thực lực của bốn điện chênh lệch không lớn, bất quá tương đối mà nói thực lực điện Bạch Hổ mạnh hơn điện Huyền Vũ một chút, điều này cũng có nghĩa là đối thủ của nàng cũng cường hãn hơn.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly lên đài luận võ cũng thấy rõ đối thủ của mình, chẳng qua nhìn qua trên mắt cũng nhiều hơn một tia sáng.

Thư Dao, trên người nàng mặc bộ áo đỏ thẫm, ở trong đám người vô cùng bắt mắt. Lúc trước Mộ Chỉ Ly cũng chú ý tới người này, không vì gì khác, chỉ vì bộ áo đỏ thẫm này.

Áo màu đỏ xinh đẹp, Thư Dao cũng có dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Làm da trắng nõn nhẵn nhụi, đôi mắt trong suốt thuần túy con ngươi đen sâu không thấy đấy, mũi quỳnh tinh xảo vểnh lên, mà môi đỏ mọng như lửa lại càng đoạt lòng người.

Đây là một nữ nhân cực kỳ diêm dúa lẳng lơ, cũng là nữ nhân có hương vị nhất mà Mộ Chỉ Ly từng gặp, nữ nhân như vậy là nam nhân không cách nào ngăn cản.

Hai người vừa xuất hiện trên đài tỷ võ, tầm mắt mọi người dưới đài cũng dừng lại rồi, tầm mắt nhìn hai người trên đài không dời ra.

“Oa, không nghĩ tới vòng tỷ thí này dĩ nhiên là hai đại mỹ nữ a!”

“Đúng vậy, đều mỹ, một tựa như tiên giáng trần, một tựa như yêu tinh diêm dúa lẳng lơ cực hạn, mỹ nhân như thế đều là ảo tưởng trong lòng mỗi nam tử!”

Nói thể không thể nghi ngờ là đưa tới sự đồng cảm của mọi người, sâu trong lòng bọn họ chính là hướng tới loại hình mỹ nhân này.

“Coi như là thế, chỉ cần nhìn bọn họ là ta đã hài lòng rồi!”

Đài luận võ vốn an tĩnh nhất thời náo nhiệt lên, bình phẩm hai cô gái dung mạo cực kỳ xinh đẹp phía trên, lần Quý So này đúng là làm hai mắt người ta tỏa sáng, bất quá bọn họ cũng biết, hai cô gái này có thể đại biểu cho Chủ điện ra sân, thực lực cũng không phải cường hãn bình thường!

Thư Dao nhìn Mộ Chỉ Ly trước mặt, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc. Thời điểm xuất quan nàng cũng nghe nói chuyện liên quan đến Mộ Chỉ Ly, nghe những người khác nói nàng rất đẹp nàng còn chưa tin, hôm nay vừa thấy mặt thì không thể không thừa nhận điểm này.

Cho tới này, nàng cũng đủ diêm dúa lẳng lơ, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có thể mị hoặc nam tử, nhưng thời điểm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly nàng không thể không thừa nhận nàng kém hơn một bậc.

Bởi vì Mộ Chỉ Ly cái gì cũng không cần làm cũng đủ để mọi người kinh ngạc vẻ đẹp của nàng, mà Thư Dao nàng lại không như thế. Chẳng qua là, không biết thực lực của nàng như thế nào

“Thư Dao” Thư Dao hướng Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói

“Mộ Chỉ Ly” Mộ Chỉ Ly sắc mặt lạnh nhạt nói

Hai người hướng đối phương giới thiệu đơn giản, bởi vì lúc này chính là hình thức với đối thủ trước mặt không cần tốn nhiều lời.

“Điện Chu Tước không phái đệ tử bế quan ra, mà để cho đệ tử mới vào Thần Quyết cung chưa đầy một năm, bản thân ta thật tò mò ngươi có khả năng như thế nào”

Nghe thấy, Mộ Chỉ Ly môi anh đào khẽ mở, không mặn không nhạt nói: “Thử một chút liền biết” nàng luôn luôn không thích ở trước khi tỷ thí nói những lời vô dụng này, thực lực như thế nào cũng không phải nói ra là được.

Thư Dao nghi ngờ trong mắt càng sâu, nàng có thể cảm nhận được thực lực của Mộ Chỉ Ly cũng chỉ Thiên Huyền Ngũ cảnh mà thôi, chênh lệch cùng mình không nói cũng biết, nàng hẳn là cũng có thể cảm nhận được, vì sao thần sắc vẫn nắm chắc như vậy?

Thật sự làm cho người ta khó hiểu, cách làm của điện Chu Tước càng làm cho người ta khó hiểu. Chẳng lẽ thực lực của Mộ Chỉ Ly cũng không phải là Thiên Huyền Ngũ cảnh mà nàng cảm nhận được? Chẳng qua nói như vậy, khả năng cũng không lớn, bởi vì cô gái trước mặt thật sự còn quá trẻ.

“Tỷ thí bắt đầu!” Trọng tài lên tiếng.

Nói xong, hai người đứng ở hai hướng trên đài luận võ, cách nhau khá xa.

Mộ Chỉ Ly trong mắt mang theo tia ngưng trọng, Thư Dao này thực lực rất cường hãn, chênh lệch thực lực lớn như vậy coi như là nàng đem hết toàn lực khă năng thắng cũng không cao, bởi vì thực lực chênh lệch.

Ánh mắt không tự chủ chuyển hướng lên Phong Hàn ở trên đài cao, Phong Hàn cũng chậm rãi gật đầu với Mộ Chỉ Ly, trong mắt tràn đầy tín nhiệm không thể nghi ngờ, trừ ủng hộ cũng là ủng hộ, không có bất kỳ áp lực nào.

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng gật nhẹ đầu, nhưng trong lòng như buông được tảng đá.

Mộ Chỉ Ly đột nhiên bước ra một bước, Thiên Lực trong cơ thể trong nháy mắt cuồn cuộn như thủy triều, mà hơi thở cũng chậm rãi tăng lên.

Thiên Huyền ngũ cảnh!

Dĩ nhiên là Thiên Huyền ngũ cảnh!

Phàm là đệ tử ở Thần Quyết cung một năm trên mặt đều lộ ra thần sắc khó có thể tin! Bở vì bọn họ nhớ rõ ràng, lúc Mộ Chỉ Ly mới đến Thần Quyết cung thực lực cũng chỉ la Thiên Huyền nhất cảnh thôi mà trong thời gian ngắn ngủi chưa tới một năm thế nhưng tăng lên tới Thiên Huyền ngũ cảnh!

Mới có bao nhiêu thời gian? Lại có thể tăng lên nhiều như vậy, loại tốc độ này không khỏi quá kinh khủng rồi! Lần trước trao đổi, mọi người đối với thực lực của Mộ Chỉ Ly sinh ra sợ hãi, song lúc này mới mấy tháng thế nhưng lại tăng lên.

Không ít người ở đây đều muốn trực tiếp tìm Mộ Chỉ Ly hỏi nàng một chút xem tu luyện như thế nào, tăng lên tu vi đối với bọn họ là một chuyện cực lỳ khó khă ở trước mặt nàng sao lại trở nên đơn giản như thế?

“Ta dựa vào, đây là cái tốc độ tăng lên gì a!”

“Một năm ta đột phá không được một cấp bậc, một năm nàng lại tăng tới bốn cấp bậc, đây là người sao?”

“Trong thời gian ngắn ngủi tu vi đã đuổi theo chúng ta, qua một thời gian nữa sợ là trực tiếp vứt chúng ta ở phía sau.”

………..

Thư Dao nghe được ngôn luận của mọi người, chỗ sâu trong đáy mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, Mộ Chỉ Ly này tốc độ tăng lên thật sự kinh người. Bất quá, kinh ngạc cũng chỉ trong nháy mắt thôi.

Xem ra chính mình cảm nhận được không sai, thực lực của Mộ Chỉ Ly chính xác là Thiên Huyền Ngũ cảnh! Nghĩ tới đay, khóe miệng Thư Dao chậm rãi giương lên nụ cười vui vẻ, ở dưới sự chênh lệch lớn như thế, ta xem ngươi còn có tư chất gì mà cuồng ngạo.