Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 45: Phong Bạch trưởng lão

Phong Bạch mặc trường bào màu đen, mái tóc cùng lông mày đều là màu trắng, từ chỗ này có thể nhìn ra được tuổi của hắn, trong đôi mắt mắt ưng có sự sắc bén, dường như có thể nhìn thấu mọi vật. Song khuôn mặt hắn cũng rất nhu hòa làm cho người ta nhìn vào sinh ra cảm giác thân thiết không diễn tả được. Bộ dáng phiêu dật có khí chất tiên phong đạo cốt,

Song, hai người Mộ Chỉ Ly không cách nào có thể đem vị Phong Bạch trước mặt này nghĩ thành một vị lão giả thân thiện được, bởi vì bọn họ có thể cảm nhận được lão giả này có thực lực vô cùng cường hãn. Cái hơi thở không tự chủ được mà thoát ra làm cho bọn họ cảm thấy áp lực lớn, thực lực như vậy làm người ra vô cùng sợ hãi.

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc nhìn nhau, lấy một ban chỉ ra, nhìn Phong Bạch: “Phong Bạch trưởng lão, chúng ta lần này đến đây là để tìm một cố nhân, không biết ngài có biết ban chỉ này không?”

Sắc mặt Phong Bạch không được tốt lắm, hai người trẻ tuổi này vô duyên vô cớ chạy đến trước mặt hắn bảo muốn tìm cố nhân. Hắn từng này tuổi rồi còn có thể biết cố nhân của bọn họ hay sao? Nếu không phải xem ở thân phận và đja vị của Hàn Như Liệt, thì cũng không phí nhiều tâm tư thời gian… hắn căn bản sẽ không gặp bọn họ.

Tùy ý nhìn lướt qua ban chỉ kia, đang chuẩn bị nói không nhận ra thì ánh mắt ngưng tụ lại, đáy mắt hiện tia khiếp sợ, nhưng ngay lập tức khôi phục lại sắc mặt bình thường. Tốc độ nhanh làm cho tất cả mội người không phát hiện ra, vẻ mặt lạnh nhạt chậm rãi hỏi: “Huyết sắc ban chỉ này cũng không phải là vật phàm, không biết ban chỉ này là có nguồn gốc từ đâu?”

Thái độ của Phong Bạch làm cho người ta không nắm được, rõ ràng là muốn dò ý bọn họ. Chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu lại, Phong Bạch này che dấu thưc sự tốt, làm cho người ta không thể phỏng đoán ý nghĩ của hắn.

“Đây là sư phụ đưa cho ta” Mộ Chỉ Ly lên tiếng nói, hai mắt chăm chú nhìn Phong Bạch, so với Thiên Ngô trưởng lão, Phong Bạch trưởng lão này khó đối phó hơn.

Mặc dù trên mặt Phong Bạch không biểu lộ gì, nhưng trong lòng thì đang vô cùng kích động. Huyết sắc ban chỉ kia làm sao hắn không nhận ra? Đây chính là tín vật của môn chủ a! Hắn đợi nhiều năm như vậy cũng chưa đợi được môn chủ đến, không nghĩ tới hôm nay là thấy được.

Ngoài dự kiến này làm cho hắn vô cùng vui mừng, chẳng lẽ đây là đồ đệ của môn chủ? Nhưng mà cô nương trẻ tuổi này có khả năng gì mà lại có thể trở thành đồ đệ của môn chủ? Bây giờ hắn không thể biểu lộ ra, nhất định phải xác nhận trước đã.

Ban đầu khi môn chủ mất tích, nhóm bọn họ tìm kiếm nhiều năm cũng không tìm được môn chủ. Mặc dù cô nương này nói huyết sắc ban chỉ này là sự phụ của nàng để lại cho nàng nhưng cũng không thể đảm bảo được sự thật đúng như thế hay không, trải qua nhiều chuyện như vậy hắn đã trở nên vô cùng cẩn thận.

Sư phụ ngươi bảo ngươi đem cái ban chỉ này đến tìm người? Cái này muốn tìm cũng không dễ.” Phong Bạch thử dò xét hỏi

Mộ Chỉ Ly nhìn Phong Bạch, trong mắt cũng mang theo tia nghi ngờ. Muốn Phong bạch lão hồ ly này nói ra thật sự là quá khó, hiện tại chẳng những không thấy hắn lộ ra ý nào, chính mình lại nói ra không ít.

Nếu tiếp tục trả lời…..bí mật của Thiên Âm môn sợ là bị lộ. Ở lúc không xác nhận được đối phương có phải là người nàng muốn tìm hay không thì tuyệt đối không được để lộ ra, dù sao tin tức của Thiên Âm môn không thể để cho những người khác biết được.

Hàn Như Liệt nghe hai người nói chuyện, nhưng trong lòng thì đang suy đoán ý nghĩ của Phong Bạch trưởng lão, theo như sự hiểu biết đối với cường giả này biết, nếu như Phong Bạch trưởng lão thật sự không nhận ra cái ban chỉ này thì nhất định đã sớm hạ lệnh đuổi khách rồi, sao lại tốn thời gian hỏi cái này?

Hắn nếu muốn hỏi, thì chứng minh dù thế nào Phong Bạch trưởng lão tuyệt đối biết ban chỉ này, huống chi hắn tin tưởng tin tức của mình tuyệt đối không sai,Phong Bạch trưởng lão này chẳng qua là đang lo lắng thân phận của Ly nhi thôi. Lập tức đưa cho Ly nhi một ánh mắt.

Tâm linh tương thông, Mô Chỉ Ly thấy ánh mắt Hàn Như Liệt lập tức hiểu ra ý tứ của hắn. Chẳng lẽ Liệt nhìn ra đầu mối gì? Mặc dù trong lòng vẫn có chút nghi ngờ, Mộ Chỉ Ly vẫn lựa chọn tin tưởng Hàn Như Liệt.

Quyết định như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không lãng phí thêm thời gian, một chiếc Cửu thiên tỳ bà xuất hiện trong tay nàng, vẻ mặt lãnh đạm nói: “Phong Bạch trưởng lão, nếu ngài biết thì xin nói thẳng, những lời lòng vòng này không cần, ta tin rằng thời gian của ngài rất quý.”

Nàng không muốn cùng lão hồ ly già này vòng vo, cho nên nàng đi thẳng vào vấn đề. Nếu Phong Bạch trưởng lão này không phải là người mà bọn họ cần tìm thì bọn họ cũng không muốn ở đây lãng phí thời gian. Huống chi nàng tin tưởng nếu Phong Bạch thật sự là người của Thiên Âm môn, nghe lời của nàng sẽ có chút vội vàng.

Quả nhiên, Phong bạch trưởng lão nhìn thấy Cửu thiên tỳ bà xong, vẻ mặt vẫn sâu cạn không hiện ra đã xảy ra biến hóa. Ban chỉ này có thể là Mộ Chỉ Ly nhặt được hoặc cướp được, mà Cửu thiên tỳ bà thì không thể.

Bởi vì Cửu thiên tỳ bà vẫn luôn là vũ khí thiếp thân của Tử Thấm môn chủ, một khi bị cướp đoạt Cửu thiên tỳ bà có linh tính sẽ tự động tiêu hủy, tuyệt đối sẽ không thể nguyên vẹn mà xuất hiện ở trên tay của Mộ Chỉ Ly.

“Ngươi là đồ đệ của Tử Thấm môn chủ?”Thái độ của Phong Bạch trưởng lão rốt cuộc cũng biến hóa, thở dài nói: “Tử Thấm môn chủ đã qua đời rồi đúng không” Lúc nhìn thấy Cửu thiên tỳ bà hắn đã biết, trừ phi Tử Thấm biến mất trên thế giới này, nếu không Cửu thiên tỳ bà này tuyệt đối sẽ không đưa người khác giữ.

Đối với Tử Thấm mà nói, Cửu thiên tỳ bà này chính là thân nhân của nàng, điểm này các trưởng lão của Thiên Âm môn cực kỳ rõ ràng.

Nghe thấy lời Phong Bạch trưởng lão, Mộ chỉ Ly sắc mặt cũng hòa hoãn xuống: “Ngài quả nhiên là trưởng lão của Thiên Âm môn. Ta là đệ tử của Tử Thấm sư phụ, sư phụ truyền thừa những thứ này cho ta xong đã qua đời” Nàng phát hiện dường như các vị trưởng lão của Thiên Âm môn nhìn thấy Cửu thiên tỳ bà xong liền tin thân phận của nàng, xem ra so sánh với cái ban chỉ này, Cửu thiên tỳ bà càng là cho người ta tin tưởng hơn.

Phong Bạch trưởng lão trong mắt hiện lên bi thống, lúc đầu bọn họ bị buộc rời đi, Tử Thấm môn chủ một mình đối mặt tất cả cuối cùng cũng không thể sốn sót. Chỉ tiếc lúc đầu lực lượng của bọn họ không đủ lớn mạnh, mới có thể tạo ra cục diện ngày hôm nay. Qua nhiều năm như vậy, một màn kia vẫn hiện rõ trong đầu hắn, vô cùng rõ ràng.

Lúc ở một mình, hắn thường hối hận, tại sao lại lâm vào tình cảnh kia. Thiên Âm môn đối với hắn là nhà, nhưng nhà bị hủy, người nhà bị diệt, loại đả kích này đối với hắn là rất lớn.

“Không sai ta là trưởng lão của Thiên Âm môn, lúc Thiên Âm môn gặp chuyện không may chúng ta liền mỗi người một phương, cũng may mấy trưởng lão chúng ta cũng ít người biết, cho nên mới không bị đuổi giết, dịch dung sau bây giờ trở thành trưởng lão Quyết Vân phái. Ngươi làm sao mà tìm được ta?”

Nghe vậy, Hàn Như Liệt đáp: “Mộ Chỉ Ly là vị hôn thê của ta, tin tức của tiền bối là do ta thăm dò”

Phong Bạch trưởng lão hiểu ra gật đầu: “Thì ra là như vậy” Nếu lấy thực lực của Hàn gia thăm dò tin tức của hắn cũng không phải là không có khả năng, dù sao nội tình thế gia sâu xa không phải là đơn giản như mặt ngoài, huống chi mấy ngày nay Hàn gia dường như chiếm được thần binh, thực lực hôm nay lại sâu thêm một tầng nữa.

Song, một khắc sau sắc mặt của Phong Bạch trưởng lão cũng thay đổi: “Ngươi là Mộ Chỉ Ly?”

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Chính là vãn bối, không biết có vấn đề gì?”

Phong Bạch khẽ cười lắc đầu: “Mộ Chỉ Ly ngươi gần đây danh tiếng thế nhưng cũng không kém, ta cũng nghe thấy không ít tin đồn về ngươi. Các vị trưởng lão Quyết Vân phái đang tiếc nuối vì lúc đầu không thể kéo ngươi vào Quyết Vân phái, khiến cho ta có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới trùng hợp như thế lại chính là ngươi”

Xác định được than phận của Mộ Chỉ Ly sau, ánh mắt Phong Bạch nhìn Mộ Chỉ Ly lại thêm vài phần từ ái. Lời của môn chủ trước khi đi hắn vẫn nhớ rõ ràng, Mộ Chỉ Ly xuất hiện nghĩa là Thiên Âm môn bọn họ sắp được nhìn thấy ánh mặt trời rồi!

Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, lại thấy Hàn Như Liệt cười nhìn nàng, nàng không nghĩ tới tên của mình ngay cả Phong Bạch trưởng lão cũng nghe nói. Bất tri bất giác thế nhưng có không ít người biết nàng, nghĩ tới thấy cảm giác có chút kỳ lạ.

Phong Bạch nhìn vẻ mặt Mộ Chỉ Ly chính là sao bọn họ lại biết ta, xem ra đứa nhỏ nà cũng không phải là người chú trọng danh lợi, sợ là vẫn đều ở trong môn phái chuyên tâm tu luyện, ngay cả danh tiếng của như thế nào cũng không biết.

Nói như vậy, Phong Bạch đối với nàng cũng là cực kỳ vừa ý. Ngắn ngủi mấy tháng nàng có thể có danh tiếng như vậy chứng tỏ thực lực của nàng cũng không đơn giản. Nghĩ đến cũng đúng, ánh mắt Tử Thấm luôn không sai, đệ tử nàng lựa chọn tự nhiên cũng không tệ.

“Mục đích mà ngươi tìm ta là gì?” Phong Bạch lên tiếng hỏi, hắn còn không biết Mộ Chỉ Ly có ý nghĩ như thế nào.

“Thiên Ngô trưởng lão của Dược Tông cũng là trưởng lão trưởng trước kia của Thiên Âm môn, ta đã cùng Thiên Ngô trưởng lão bàn bạc qua, hôm nay ta trước là ở Thần Quyết Cung tu luyện, mà Thiên Ngô trưởng lão thì đang bắt đầu tìm kiếm các vị trưởng lão đã thất lạc, ta hi vọng Phong Bạch trưởng lão cũng có thể cùng hỗ trợ tìm kiếm” Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy khẩn thiết.

Nếu là có thể sớm đem các vị trưởng lão tìm được, chuyện tình trọng trấn Thiên Âm môn cũng có thể sớm được thực hiện.

Nghe vậy, trong mắt Phong Bạch trưởng lão cũng kích động Thiên Ngô trưởng lão của Dược Tông quả nhiên chính là Thiên Ngô lúc trước, không nghĩ tới hắn liền tên cũng không đổi, ta cũng nên tìm thời gian đi thăm lão bằng hữu.

“Chuyện cứ làm theo ngươi, ở trong Quyết Vân phái ngây người nhiều năm như vậy, tầm mắt của ta cũng rộng, chuyện tìm người này cứ giao cho chúng ta. Cách nhìn của Thiên Ngô ta cũng nhất trí, hiện tại việc quan trọng nhất là tăng lên tu vi của ngươi.

Dù sao muốn trở thành môn chủ Thiên Âm môn, thực lực là qua trọng nhất. Ngươi là đệ tử do Tử Thấm môn chủ lựa chọn, ta tuyệt đối sẽ không có nhị tâm mà ủng hộ ngươi, ngươi cũng phải cố gắng”

Phong Bạch lời này là thật lòng, qua nhiều năm như vậy nhưng hắn cũng chưa bao giờ buông việc xuống. Trọng trấn Thiên Âm môn hăn đã nghĩ rất nhiều phương pháp, chỉ là đang đợi môn chủ kế nhiệm đến.

Nghe xong lời Phong Bạch nói, trên mặt Mộ Chỉ Ly thêm một tia ý cười: “Vậy liền đa tạ Phong Bạch trưởng lão rồi, ta nhất định sẽ đem hết khả năng tăng lên thực lực, hy vọng có thể sớm ngày hoàn thành nguyện vọng của sư phụ”

“Ngươi có quyết tâm này là được, tuổi còn trẻ mà có thể có danh tiếng như ngày hôm nay, ta tin tưởng ngươi tuyệt đối không phải là người nói được không làm được, muốn cho chúng ta toàn tâm toàn ý đồng ý ngươi, thực lực là mấu chốt, nếu không dù ngươi là đệ tử mà Tử Thấm môn chủ lựa chọn, sợ là cũng có người không phục” Phong Bạch nhắc nhở.

Ở trên thế giới này, thực lực chính là điều kiện tiên quyết.

Nếu mà Mộ Chỉ Ly không có thực lực, mặc dù có bọn hắn trợ giúp, thì những môn đồ kia sợ là cũng có ý kiến. Kể từ đó, quá trình trọng trấn sẽ gặp phải khó khăn.

“Ta nhất định sẽ” Mộ Chỉ Ly trong mắt tràn đầy kiên định. Từ một khắc bắt đầu trở thành Mộ Chỉ Ly của Mộ gia, nàng đã quyết định phấn đầu trở thành cường giả, mà hôm này những trọng trách đặt ở trên người trở thành động lức để cho nàng phấn đấu.

Tầm mắt Phong Bạch dừng ở trên người Hàn Như Liệt, nheo mắt lại: “Tiểu tử Hàn gia, chuyện hôm nay ta tin tưởng ngươi sẽ không nói ra, nếu như không …..”

Trong lời nói lộ ra ý uy hiếp, bất quá lời này của Phong Bạch cũng có đạo lý. Dù sao Hàn Như Liệt cũng không phải là người của Thiên Âm môn bọn họ, nếu như tin tức bị truyền ra ngoài, vấn đề mà Thiên Âm môn phải đối mặt sẽ nhiều thêm.

Cũng không phải là hắn không tin Hàn Như Liệt, hắn chịu nói ra trước mặt Hàn Như Liệt đã thể hiện ra là hắn tin tưởng Hàn Như Liệt, chẳng qua là nhiều khi có những lời không thể không nói.

“Phong Bạch trưởng lão yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ không nói ra. Một khi nói ra, mạng của ta tùy ngài lấy lúc nào cũng được.” Hàn Như Liệt cười nói, trong con ngươi màu lam đều là chân thành.

Phong Bạch nhìn Hàn Như Liệt một lúc mới gật đầu: “Ngươi hãy nhớ kĩ những lời ngươi nói hôm nay.”

“Ta sẽ. Ly nhi là vị hôn thê của ta, chuyện của nàng chính là chuyện của ta, sau này nếu có chỗ nào cần giúp thì hãy nói cho ta biết.” Nói đến đây, Hàn Như Liệt chuyển mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly.

Mặc dù hai người cái gì cũng chưa nói, nhưng Phong Bạch có thể từ ánh mắt trao đổ của hai người nhìn ra được, hai người này tình cảm là thật. Hi vọng bọn họ vẫn có thế tiếp tục như vậy, thế lực của Hàn gia không thể khinh thường.

Hôm nay Phong Bạch rất vui, ngày mà hắn mong đợi nhiều năm như vậy cuối cùng cũng đến. Mặc dù thời gian hắn tiếp xúc với Mộ Chỉ Ly không lâu, nhưng là từ những lời nói hôm nay của Mộ Chỉ Ly cùng với những danh tiếng của nàng có thể nhìn ra được thực lực bất phàm của nàng.

Không kiêu ngạo không siểm nịnh, không trọng danh lợi, lại càng không chút nào kiêu ngạo tự phụ, điểm này làm cho hắn rất vui mừng. Qua nhiều năm như vậy, thiên tài hắn nhìn thấy có thể đếm không xuể, nhưng phần lớn đều kiêu ngạo tự phụ cuối cùng biến thành người bình thường, gây thù hằn nhiều nơi. Hắn lo nhất chính là điểm này, nhưng mà Mộ Chỉ Ly cũng không phải là người như vậy, điều này làm cho hắn rất vừa ý.

Hai người Mộ Chỉ Ly cùng Phong Bạch trưởng lão trao đổi xong cũng không ở lại Quyết Vân phái lâu, dù sao bọn họ cũng không phải là người Quyết Vân phái, ở chỗ này lâu dễ làm cho người khác nghi ngờ, cho nên hai người cũng Phong Bạch trưởng lão trao đổi xong trực tiếp rời đi.

Dọc theo đường đi, trên mặt Mộ Chỉ Ly luôn treo nụ cười nhợt nhạt, trong lòng thỏa mãn nói không thành lời. Hôm nay tìm được hai vị trưởng lão, cộng thêm Thiên Ngô biết hai vị trưởng lão nữa, tổng cộng là bốn vị.

Nếu cứ tiếp tục phát triển theo tốc độ này, sợ là không lâu nữa có thể tìm hết các vị trưởng lão của Thiên Âm môn! Nghĩ tới điều này, nàng cảm thấy rất vui vẻ.

Hàn Như Liệt nhìn bộ dạng vui vẻ của Mộ Chỉ Ly, ý cười nơi khóe miệng cũng không tiêu tán. Những cố gắng lúc trước có thể đổi lấy nụ cười của Ly nhi làm cho hắn vô cùng thỏa mãn. Hiện tại gia tộc cũng đã nhận định quan hệ của hắn cùng Chỉ Ly, sau này hắn phái thêm người đi điều tra những tin tức này cũng không có vấn đề gì.

Ba ngày sau

“Liệt, ta rời đi trước. Ta phải nắm chắc thời gian đề cao thực lưc” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng, lần này thời gian tiêu tốn cũng không ít, nàng còn phải ra ngoài tìm kiếm Lôi Điện lực, như vậy Hỗn Độn Thiên Lực có thể tiến hóa.

Một khi Hỗn Độn Thiên Lực tiến hóa rồi, nàng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu vượt cấp. Dù sao theo tu vi tăng lên, chiến đầu vượt cấp cũng càng ngày càng khó khăn, chỉ cần Hỗn Độn Thiên Lực tăng lên, hết thảy không có vấn đề gì.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt gật đầu nói: “Nương tử, nàng yên tâm đi đi. Ta sẽ vẫn ủng hộ nàng, nhưng nàng phải bảo đảm với ta một việc”

“Việc gì?”

“Bất luận vào lúc nào, tính mạng của nàng cũng là quan trọng nhất. Lần sau gặp lại nàng nhất định phải hoàn hảo vô khuyết đứng trước mặt ta.” Vẻ mặt Hàn Như Liệt nghiêm túc, những chuyện khác hắn không thèm để ý duy nhất chỉ có việc này là không được.

Mộ Chỉ Ly ngốc lăng, chẳng lẽ Hàn Như Liệt biết nàng định đi làm gì? Nếu không sao lại nói ra những lời như vậy? Nhưng mà sau một khắc nàng xác định hắn không biết, nếu không chắc chắn sẽ ngăn cản nàng.

“Ta đáp ứng” Mộ Chỉ Ly cười nói, bất luận thế nào nàng cũng sẽ trở lại. Bởi vì nàng còn có rất nhiều chuyện cần làm, bởi vì nàng không nỡ rời xa Liệt.

Nghe được câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt lúc này mới lộ ra nụ cười: “Đây mới là nương tử tốt của ta”

Ở thời điểm hai người lưu luyến mà chia tay, trong nhà Hàn Như Hạo cũng là một cảnh tượng khác.

Mấy ngày nay hắn luôn cảm thấy thân thể không thoải mái, vẫn cho rằng là di chứng của lần trước đánh nhau cùng Hàn Như Liệt, cho nên cũng không để ý nhiều, chỉ cảm thấy qua mấy ngày là tốt rồi.

Song, nhìn máu tươi trong tay, hắn ý thức được chuyện này không đơn giản như vậy. Vết thương trên người đã khỏi được bẩy, tám phần sao lại chảy máu đây?

Đưa tay che mũi lại phát hiện máu chảy ngày càng nhiều, lập tức khẩn trương, đi ra bên ngoài, nhưng thân thể mềm nhũn ngã trên đất.

Trong cơ thể truyền đến một cỗ đau đớn toàn thân, chỗ nào cũng đau nhức thậm chí há mồm không kêu được ra tiếng. Đau nhức làm hắn hít thở không thong, khí lực chậm rãi hao đi, hắn cảm giác thân thể mình phảng phất cũng không khống chế được…..

Vào lúc này, trong đầu đột nhiên nhớ lại ngày đó mình bị ngân châm đột kích, trong hiểu ra. Trừ cái ngân châm kia, hắn không tìm được lý do khác, nhất định là trên ngân châm có độc cho nên hắn mới biến thành bộ dạng như bây giờ.

Nghĩ tới bộ dạng thanh thuần của Mộ Chỉ Ly, không ngờ lòng dạ nàng độc ác đưa mình vào chỗ chết! Song, tất cả những ý nghĩ cùng oán hận bây giờ cũng vô dụng, bởi vì hắn còn không có khí lực mà nói chuyện, mà ở thời điểm bế môn tư quá lại càng không có người đến tìm hắn….

Lúc Hàn Như Liệt về tới nhà, đã là nửa tháng sau. Cùng Mộ Chỉ Ly tách ra, Hàn Như Liệt cũng không có nhanh chóng về Hàn gia, mà ở bên ngoài điều tra tin tức rồi mới trở về. Dù sao hắn bây giờ cũng coi như là tự do, ở Hàn gia không có nhiều chuyện phải xử lí.

Thời điểm Hàn Như Liệt trở lại Hàn gia nghe được nhiều người đang bàn tán.

“Không ngờ Hàn Như Hạo thế nhưng ở thời điểm bế môn tư quá đã chết, thật làm cho người ta kinh ngạc a”

“Nghe nói đã chết chừng mấy ngày rồi, trên người đã phát ra mùi hôi thối, chết thật là thảm”

“Ai có thể nghĩ đến hắn có kết quả như vậy đâu, đều là mệnh a!”

…………

Hàn Như Liệt trước tiên trở về phòng mình, gọi Hàn Phong tới.

“Thiếu gia, người đã trở lại” Nhìn thấy Hàn Như Liệt đã trở lại, trên mặt Hàn Dạ cũng có tia mừng rỡ.

Hàn Như Liệt gật đầu: “Ta vừa trở về nghe mọi người đàm luận chuyện tình Hàn Như Hạo, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?” Mặc dù đã nghe được một phần, bất quá chuyện này hắn nhất định phải tìm hiểu rõ ràng, dù sao độc này là của Chỉ Ly, nếu như có dấu vết thì không xong.

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Hàn Dạ càng sâu: “Nói đến chuyện này thật sự là làm người ta hả giận. Kể từ khi cùng Thiếu chủ giao thủ sau, Hàn Như Hạo chính là một mình bế môn tư quá, nghe nói lúc ấy hắn còn cùng Tam trưởng lão cãi nhau, cho nên Tam trưởng lão tức giận không để ý hắn.

Ai ngờ chính là vì không để ý, trái tim của Hàn Như Hạo có vấn đề, xung quanh lại không có người. Dược sư nói ngay lúc đó hắn là muốn gọi người, nếu không cũng sẽ không ngã trên mặt đất, chẳng qua là lúc ấy hắn căn bản hô hấp cũng không được, cho nên cứ như vậy mà chết.

Thật là ác giả ác báo a! Trước kia Hàn Như Hạo vẫn muốn hãm hại Thiếu chủ, hiện tại hết thảy là báo ứng! Thiếu chủ, sau này người sẽ không có nhiều phiền toái nữa!

“Trái tim có vấn đề?”

“Không sai, dược sư nói vậy. Dường như trái tim của hắn không tốt, ta cũng không phải là dược sư, cũng không rõ lắm” Hàn Dạ không thèm để ý nói.

“Là vấn đề của chính bản thân hắn?”

“Đúng vậy a, dược sư nói như vậy, tất cả mọi người đều cho là như thế. Tam trưởng lão cũng vì chuyện này mà vô cùng phiền não, từ khi Hàn Như Hạo chết Tam trưởng lão cũng chưa xuất hiện.” Hàn phong gật đầu đáp.

Hàn Như Liệt trên mặt cũng nở nụ cười: “Ta biết rồi” Không nghĩ tới Chỉ Ly thế nhưng có thể làm như vậy một giọt nước cũng không lọt, tất cả mọi người đều không thể tìm ra vẫn đề. Ngay cả Tam trưởng lão cũng không thể tìm ra đầu mối, nếu là hắn nhìn ra đươc, tuyệt đối không hai lời mà chạy đến tìm hắn, hiện tại vấn đề Hàn Như Hạo coi như giải quyết xong…..

Vấn đề nhiều năm như vậy không nghĩ tới có thể giải quyết nhẹ nhàng như vậy, nghĩ đến vẻ mặt trước khi chết của Hàn Như Hạo chắc chắn rất đặc sắc.

Mộ Chỉ Ly đang tìm nơi thích hợp, nàng đối với nơi này cũng không hiểu nhiều, cũng không biết địa phương nào có thể hấp thu Lôi Điện lực tốt. Thiên nhi vì trợ giúp Chỉ Ly cũng xuống núi, chỗ này nàng có hiểu biết hơn Mộ Chỉ Ly.

“Nơi này chính là chỗ ta đã nói với ngươi. Ở chỗ này Lôi Điện lực rất mạnh, cho nên vùng này rất ít người đến, thậm chí yêu thú cũng rất ít. Ở chỗ này tiếp xúc với Lôi Điện lực là dễ dàng nhất” Thiên nhi cười nói, chỗ này là lúc trước nàng vô tình đi qua, không nghĩ tới bây giờ có tác dụng.

Mộ Chỉ Ly đánh giá một vòng xung quanh, phát hiện nơi này trụi lủi cơ hồ không có gì, liền thảm thực vật cũng rất ít, trên mặt đất có vết cháy đen chính là biết nơi này tần số Lôi Điện xuất hiện không phải nhiều bình thường.

“Cám ơn ngươi, Thiên nhi. Nếu như không có ngươi, chỉ riêng việc tìm địa phương ta cũng không biết lãng phí bao nhiêu thời gian.” Mộ Chỉ Ly cảm tạ nói, Thiên nhi cho tới nay giúp nàng cũng không ít.

“Còn nói những lời này làm gì?” Thiên nhi sẵng giọng, trên mặt lộ vẻ nghiêm túc: “Chỉ Ly, ngươi quyết định muốn hấp thu Lôi Điện lực sao? Trong thiên địa, Lôi Điện lực vô cùng cuồng bạo, tính nguy hiểm quá lớn.”

Năng lượng cuồng bạo này cho dù là yêu thú cũng khó mà thừa nhận, huống chi là loài người. Hơn nữa thời điểm Lôi Điện lực này đến căn bản cũng không có biện pháp lựa chọn, nếu Lôi Điện lực quá mạnh mẽ, không có cách nào hấp thu, tình huống kia có thể bị….

Sắc mặt Mộ Chỉ Ly ngưng trọng mấy phần, nhưng trong mắt kiên định cũng chưa thay đổi: “Ta sẽ cẩn thận, sư phụ đã đưa Kim tàm ti cho ta mặc, nếu như thật sự không chống đỡ được ta cũng không chết, tin tưởng ta”

Thấy Mộ Chỉ Ly kiên định như thế, Thiên nhi cũng không nói nữa: “Cố gắng lên, ta ở phía xa coi chừng ngươi, sẽ không để cho những người khác hoặc yêu thú khác tới gần.”

“Cảm ơn ngươi, Thiên nhi.”

Nói xong, Thiên nhi hóa thành một luồng khói xanh biến mất tại chỗ. Nàng ở phía trước coi chừng Mộ Chỉ Ly, Lôi Điện lực này không biết lúc nào sẽ tới, nếu như quấy rầy ở thời điểm Lôi Điện lực, tình huống sẽ hỏng bét, cho nên nàng chính là muốn coi chừng Mộ Chỉ Ly thật tốt.

Đợi sau khi Thiên nhi rời đi, Mộ Chỉ Ly trực tiếp ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.

Thời tiết không phải là thứ mà con người có thể khống chế, hôm sau nàng có thể làm chính là chờ đợi! Đợi Lôi Điện lực đến mà ở trong quá trình này nàng cũng không thể lãng phí thời gian, tu luyện là thích hợp nhất.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Suốt ba ngày Lôi Điện cũng chưa xuất hiện.

Ở nơi này chính là hiện tượng hiếm thấy, trong ngày thường cơ hồ mỗi ngày sẽ có. Song Mộ Chỉ Ly cũng không để ý, nàng vẫn như cũ không nóng không vội tu luyện, nàng tin tưởng cần tới sẽ tới.

Nếu liền chút kiên nhẫn này cũng không có, nàng còn có làm chuyện gì thành công?

Rốt cuộc, ban đêm đột nhiên cuồng phong gào thét, mây đen đầy trời. Giờ phút này bầu trời nhìn không thấy chút ánh sang nào, nói là đưa tay nhìn không thấy năm ngón cũng không quá đáng.

Mộ Chỉ Ly chậm rãi mở hai mắt, nhìn mây đen giăng đầy trên đỉnh đầu, khóe miệng nở ra một nụ cười. Đợi mấy ngày, rốt cục cùng chờ đến. Chỉ hi vọng mình có thể thành công!

Sau khi mây đen xuất hiện không lâu trên trời truyền đến tiếng sấm ầm ầm, thậm chí ở trong tầng mây có thể thấy được từng đạo Lôi Điện.

Thiên Nhi ở chỗ xa thấy một màn này, tâm thần căng thẳng. Nhìn Lôi Điện này nàng cũng không biết nên vui hay nên buồn, mấy ngày nay chưa từng xuất hiện Lôi Điện, cho nên Lôi Điện hôm nay vô cùng kinh khủng!

Nếu là đánh vào trên thân người….. kết quả kia đúng là làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, Chỉ Ly có thể chống đỡ được sao?