Y Thủ Che Thiên

Quyển 3 - Chương 114: Xuất thủ

Nàng không nghĩ tới ở dưới tình huống như vậy lại có thể đụng phải người Bạch gia, nàng nên làm thế nào cho phải? Nếu rời đi như vậy…, thì toàn quân của Bạch gia chắc sẽ bị diệt, để cho Lăng gia khoe khoang uy phong, chẳng qua là. . . . . . Nàng muốn đi giúp người Bạch gia sao?

Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly một bên không nói lời gì , hắn biết chuyện nàylàm cho tâm tình của nàng hết sức phức tạp, cho nên cũng không có lên tiếng quấy rầy. Dù sao chuyện này đổi lại bất cứ người nào để có quyết định cũng không phải là chuyện đơn giản.

Sau khi trầm mặt một lát, Mộ Chỉ Ly chính là ngẩng đầu lên nhìn về phía Hàn Như Liệt, trong mắt mang theo một tia mờ mịt. Nàng không muốn nhất là đụng phải thế lực Bạch gia, bởi vì nàng căn bản cũng không có nghĩ kỹ nên dùng vẻ mặt gì đi đối mặt bọn họ.

Thấy thế, Hàn Như Liệt nắm thật chặt tay Mộ Chỉ Ly nói : “Đừng vội mà ra quyết định, chúng ta đi trước xem một chút như thế nào?” Hắn không muốn Mộ Chỉ Ly vì sự kiện này mà lưu lại tiếc nuối.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu, phảng phất nhìn Hàn Như Liệt giống như tìm được người đáng tin cậy. Hàn Như Liệt cũng cảm nhận được Mộ Chỉ Ly lúc này không còn vẻ mê mang nữa, trong lòng của hắn cũng có một tia vui vẻ, bởi vì duới tình huống như thế có mình phụng bồi nàng.

Mặc dù đoàn người Hàn gia có nghi ngờ đối với quyết định Hàn Như Liệt, nhưng không có bất luận kẻ nào lên tiếng chất vấn. Bởi vậy có thể thấy được, nội bộ Hàn gia so với Thần Quyết Cung tốt hơn , đây là đội ngũ chỉ có một tiếng nói.

Đây chính là sự khác nhau giữa đội ngũ gia tộc và môn phái , trong gia tộc đệ tử có thân phận chênh lệch, cho nên trong bọn họ , tất nhiên là mọi người nghe theo mệnh lệnh của người dẫn đầu, mà môn phái còn lại là bất đồng. Mặc dù có sư huynh sư đệ phân biệt, nhưng tất cả mọi người là đệ tử tu luyện, tuy nói không tính là ngồi ngang hàng nhưng cũng không kém quá nhiều.

Nếu quyết định, đoàn người chính là nhanh chóng chạy tới phía trước. Loại chuyện này chỉ cần chậm hơn một phân, tình huống của Bạch gia sẽ kém thêm một phân.

Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly thấy được đội ngũ của Bạch gia và Lăng gia. Chẳng qua là hiện tại song phương lại là hừng hực khí thế giao chiến, hào khí vô cùng khẩn trương.

Lấy nhãn lực của Mộ Chỉ Ly chỉ cần liếc một cái là nhìn ra người Bạch gia đều trúng độc, song, làm cho người ta kinh ngạc là Bạch gia rõ ràng đã trúng độc thời gian không ngắn, nhưng đến bây giờ cũng không có tổn thất bất kì một người nào, ngược lại là Lăng gia lại tổn thất một người.

Tình huống như thế vừa nhìn liền biết người Lăng gia căn bản không phải đối thủ của Bạch gia, nếu bọn hắn không có dùng độc…, kết quả cuối cùng không cần phải nói cũng là Bạch gia thắng lợi.

Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt nhìn nhau, đều hiểu ý nghĩ của đối phương.

Thế lực Lăng gia là một trong rất nhiều thế lực tham gia Trục đỉnh Tái Sự, coi như trong hàng ngũ hạ đẳng đủ tư chất tiến vào Trục Đỉnh Tái Sự có thể nhìn ra bọn họ không đơn giản , song nghe nói người Bạch gia đã từng bước suy thoái lại có thể ở dưới tình huống trúng độc bức bọn hắn đến tình cảnh như thế, thực lực của Bạch gia đủ để thấy rõ.

Xem ra Hàn Như Liệt phỏng đoán không có sai, Bạch gia khẳng định không giống với lời nói của người bên ngoài, ngược lại qua nhiều năm như vậy bọn họ đều nghỉ ngơi dưỡng sức, thực lực của Bạch gia. . . . . . Không thể khinh thường!

“Cho dù thực lực của các ngươi không kém vậy thì như thế nào? Không bao lâu nữa, ngươi sẽ trở thành vong hồn dưới kiếm của ta!” Khóe miệng Lăng Tường Vũ lộ ra nụ cười lạnh lẽo, loáng thoáng còn có một tia khoái cảm.

Sắc mặt Bạch Thừa Doãn ngưng trọng, nhìn về phía Lăng Tường Vũ trong mắt tràn đầy lửa giận: “Ngươi là tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, ngay cả phương pháp dùng độc cũng sử dụng. Nếu hôm nay không thể giết chúng ta, ngày khác ta nhất định để cho ngươi thảm hại thật nhiều!”

Nghe vậy, trước mặt Lăng Tường Vũ cũng không có chút nào lo lắng: “Ngày khác? Ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi! Về phần chuyện ngày sau ngươi không cần suy nghĩ nhiều. Dù sao Bạch gia các ngươi cũng muốn bị người Lôi gia thu phục rồi, hiện tại chết chỉ vài người Bạch gia, ngày sau sẽ không giống như vậy.”

Mặc dù quan hệ Bạch gia và Lôi gia không có nói thẳng ra, nhưng các thế lực lớn đối với lần này đều có chút rõ ràng. Bạch gia rất nhanh cũng sẽ không họ Bạch rồi, cũng vì vậy bọn hắn càng thêm không có kiêng kỵ gì đối Bạch gia.

Sắc mặt Bạch Thừa Doãn lạnh xuống: “Ngươi nói bậy bạ gì đó! Bạch gia ta há lại sẽ bị người khác thu phục!” Chuyện này đúng là đâm chọt đúng chỗ đau của Bạch Thừa Doãn, qua nhiều năm rồi ngoại nhân cũng nói như vậy, trong lòng bọn họ rõ ràng không phải nhưng cũng không thể cãi lại.

Lần Trục Đỉnh Tái Sự này bọn họ thật vất vả mới có cơ hội chính diện phản bác lời đồn đãi, lại không nghĩ rằng bị Lăng gia dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy để đối phó! Lần Trục Đỉnh Tái Sự này là trận chiến để Bạch gia quật khởi đệ nhất , chẳng lẽ lại muốn hủy ở trên tay của bọn họ?

Nghĩ tới đây, trong lòng Bạch Thừa Doãn dâng lên một tia mãnh liệt không cam lòng. Đối với hắn mà nói chết không coi là gì, nhưng lúc này hắn tuyệt đối không thể chết được!

Lăng Tường Vũ cũng là lơ đễnh nói: “Bạch Thừa Doãn, ngươi cũng đừng có chết chống giữ. Chuyện này còn có ai không biết được? Kể từ sau khi phát sinh chuyện tình của Bạch Mạt Lăng, thái độ của Lôi gia đối với các ngươi càng ngày càng kém, cố gắng đem bọn ngươi trở thành của mình. Nếu không các ngươi há lại trầm mặc nhiều năm như vậy!

Ai bảo ngươi sinh ra ở một gia tộc vô dụng đây! Muốn trách thì trách Bạch gia các ngươi sinh ra cái đồ đê tiện Bạch Mạt Lăng, làm mất tương lai của các ngươi!”

Mộ Chỉ Ly đang đứng chỗ được cây cối che dấu sau khi nghe những lời này, hai tay không khỏi nắm thành quả đấm. Lại dám nhục mạ mẹ nàng như thế, thật sự là hành động muốn chết!

“Ngươi mới là đồ đê tiện, cả nhà ngươi cũng là đồ đê tiện!”

“Ngươi muốn chết! Chuyện tình Bạch Mạt Lăng cùng dã nam nhân sinh nghiệt chủng người người đều biết, ngươi có gì mà che dấu !”

“Lăng Tường Vũ, hôm nay không giết ngươi, ta thề không làm người! Nói xấu ai cũng được chính là không thể nói xấu cô ta!” Trong mắt Bạch Thừa Doãn tràn đầy lạnh lùng, chiêu thức cũng dũ phát ra bén nhọn!

Lúc này Bạch Thừa Doãn lại hoàn toàn không để ý an nguy bản thân, thái độ không có buông tay mà là toàn lực tiến công! Bộ dáng kia phảng phất như có thâm thù đại hận với Lăng Tường Vũ vậy!

“Ngươi kẻ điên, cho là ta sợ ngươi phải không!” Lăng Tường Vũ chiêu thức thay đổi, cũng là cùng Bạch Thừa Doãn liều mạng chống đỡ!

Trong lúc nhất thời, song phương giao chiến càng thêm kịch liệt. Binh khí giao tiếp thanh âm bên tai không dứt, kèm theo từng trận tiếng chém giết, chỉ là nghe thì làm cho người ta có cảm giác loại nhiệt huyết sôi trào.

Vốn là sau khi Mộ Chỉ Ly nghe lời của Lăng Tường Vũ thì không nhịn được muốn động tay, mặc dù nàng không cứu người Bạch gia, cũng không có thể cho phép vũ nhục mẹ nàng!

Song, thái độ của Bạch Thừa Doãn cũng làm cho nàng kinh ngạc thật nhiều, cô trong miệng Bạch Thừa Doãn rõ ràng là Bạch Mạt Lăng, mà hắn lại bảo vệ Bạch Mạt Lăng, đây chẳng phải là nói Bạch gia không hề vô tình giống trong suy nghĩ của nàng như vậy?

Nghĩ tới đây, trong lòng Mộ Chỉ Ly có chút chộn rộn.

Hàn Như Liệt nghe lời của Bạch Thừa Doãn, đáy mắt hiện lên nụ cười, may là hết thảy không có phát triển theo chiều hướng xấu. Khả năng rất lớn là có thể Bạch gia này cũng không phải là địch nhân của Ly nhi, kể từ đó áp lực của Ly nhi cũng sẽ giảm nhỏ rất nhiều.

“Ly nhi, đi đi!” Hàn Như Liệt khích lệ nói, hiện tại hình thức đã rất rõ ràng, không cần do dự có những thứ khác.

Nghe được lời ủng hộ của Hàn Như Liệt, trước mặt Mộ Chỉ Ly cuối cùng lộ ra nụ cười thoải mái, nện bước đi bộ ra ngoài! Vào giờ khắc này, nàng không hề do dự nữa, dựa theo ý nghĩ sâu trong lòng mà đi làm!

Ở trong tay của nàng, là bao độc phấn. Gậy ông đập lưng ông! Nếu Lăng gia thích thủ đoạn như vậy, kia liền để cho bọn họ từ từ thể nghiệm một chút cảm giác tốt đẹp này!

Đột nhiên Mộ Chỉ Ly xuất hiện không thể nghi ngờ dẫn tới song phương nhân mã kinh ngạc, nếu đi ra ngoài là một đoàn người có lẽ bọn họ vẫn có thể lạnh nhạt một chút, mà lúc này cũng là Mộ Chỉ Ly một thân một mình xuất hiện, không khỏi quá kỳ quái một chút.

Này một ít kinh ngạc chợt lóe rồi biến mất, song phương như cũ hừng hực khí thế chiến đấu, trong lúc giao thủ chỉ cần hơi chút tách ra một tia tâm thần liền có thể rơi vào chỗ vạn kiếp bất phục, hiển nhiên ai cũng không muốn nhận được kết quả như thế.

Đối phương chỉ có một người thôi, đối với bọn họ cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng kì lạ gì.

Mộ Chỉ Ly lẳng lặng đứng ở tại chỗ, nhìn song phương mọi người không ngừng giao chiến , trên mặt giương lên vẻ mỉm cười quỷ dị . Dung nhan trước mặt chói lọi như hoa đào lực hấp dẫn không gì sánh kịp , trước mắt đao quang kiếm ảnh phảng phất hoàn toàn không ăn khớp với nhau.

Chậm rãi mở hai tay ra, bao độc dược trong tay bị mở ra, theo gió nhẹ lưu loát phiêu tán trong rừng rậm. Nàng tìm được vị trí đúng lúc là đầu gió, đương nhiên độc phấn nhanh chóng bay về hướng mọi người.

Vốn là đoàn người Bạch gia và Lăng gia không có để ý, nhưng lúc độc phấn tản ra bọn họ chính là đã nhận ra không ổn . Này phấn vụn vô sắc vô vị, bọn họ căn bản là không cảm giác được chút nào dị thường, nhưng là rất rõ ràng nữ tử áo trắng này tuyệt đối sẽ không nhàm chán đến nỗi cầm lấy một bọc bột mì đứng ở chỗ này, không phải sao?

“Chết tiệt, ngươi đang ở đây làm gì?” Lăng Tường Vũ vừa chiến đấu với Bạch Thừa Doãn hết sức khó khăn, vừa phẫn nộ quát Mộ Chỉ Ly

Thật sự là quá ghê tởm, vốn là chỉ cần như vậy dông dài, không được bao lâu Bạch gia chính là sẽ bị bọn hắn hoàn toàn tiêu diệt hết. Lãng phí một ít thời gian đối với bọn hắn mà nói căn bản không coi là cái gì, nhưng bây giờ thế nhưng nửa đường xuất hiện một Trình Giảo Kim!

Bạch Thừa Doãn nhìn Mộ Chỉ Ly, cố gắng muốn nói điều gì cuối cùng cũng là không có mở miệng. Hắn còn nhớ rõ hành động cha hắn lúc trước, lúc ấy Bạch Mạch Lãnh cố ý hô to Mộ Chỉ Ly, về phần nói những thứ gì bọn họ không biết, không để ý a, hiển nhiên cô gái này không đơn giản.

Lấy thân phận cha hắn lại có đặc biệt tìm nàng thì có thể đủ nhìn ra. Nếu là Bạch Thừa Doãn nhìn thấy Bạch Mạt Lăng nhất định sẽ phát hiện cô gái trước mắt vô cùng giống cô của hắn, chẳng qua là đáng tiếc hắn đã suốt hai mươi năm không có nhìn thấy cô của mình.

Trong ấn tượng chẳng qua là nhớ được một thân ảnh mơ hồ, lúc hắn còn nhỏ đối xử vô cùng tốt với hắn, nhưng là bộ dáng của cô hắn cũng đã mơ hồ.

Nghe được câu hỏi Lăng Tường Vũ , Mộ Chỉ Ly cũng là không thèm quan tâm đến hắn, phảng phất căn bản chưa từng nghe tới .

“Tại sao không nói lời nào! Rốt cuộc ngươi muốn làm gì!” Lăng Tường Vũ quả thực mau tức điên rồi, nữ tử áo trắng này xuất hiện rất có thể phá hư kế hoạch của hắn, hiện tại những thứ bạch phiến kia không giải thích được lại không biết đến tột cùng là cái gì.

Mộ Chỉ Ly mí mắt cụp xuống, sau một khắc, con ngươi kia không có chút nào nhiệt độ chính là đột nhiên thị hướng Lăng Tường Vũ: “Muốn mạng ngươi!” Giống như thanh âm từ địa ngục truyền ra từ trong miệng của một cô gái tuyệt mĩ, thấy thế nào đều có chút kịch vui.

Chẳng qua là, bây giờ không có một người có thể cười được, nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, bởi vì bọn họ đã bắt đầu phát hiện thân thể mình biến chuyển.

Vốn là thân thể rất linh hoạt lúc này dần dần bị đông kết lại, động tác bắt đầu dần dần trở nên chậm chạp, thân thể không còn theo khống chế của mình

Mặc dù tốc độ này cũng không phải là rất nhanh, nhưng cũng rõ ràng không được bao lâu bọn họ sẽ hoàn toàn không thể động đậy. Tại chỗ mọi người cũng không phải là kẻ ngu, hiển nhiên cô gái này lúc trước sử dụng bạch phiến mà tạo thành , chẳng qua là này hiệu quả quả thực là lần đầu nhìn thấy!

“Độc phấn, mới vừa rồi đó là độc phấn! Nàng dùng độc!” Lăng Tử Ngọc vẻ mặt kinh ngạc nói, ngón trỏ chỉ vào Mộ Chỉ Ly tức giận nói: “Ngươi thật sự quá hèn hạ!”

Song, lời này vừa nói ra cũng là dẫn tới người Bạch gia nhân giễu cợt: “Ơ, hiện tại giả bộ chính nghĩa? Mới vừa rồi dùng độc mà dương dương đắc ý là không biết là ai!”

“Đúng vậy, dĩ bỉ chi đạo*(người khác đâm mình bằng cái gì thì mình đâm lại bằng cái đó), như vậy là thống khoái vô cùng!”

“Cô nương, làm tốt lắm!”

Người Bạch gia rối rít lên tiếng khen, vốn là ngưng trọng trước mặt lại nhiều hơn một bôi nụ cười. Phải biết rằng, không riêng gì người Lăng gia chính thân thể bọn hắn đã ở dần dần tê dại.

Chẳng qua là, bọn họ như cũ cảm thấy thống khoái!

Vốn là sau khi bị người Lăng gia hạ độc, bọn họ cũng đã biết được kết cục, hiện tại có người Lăng gia theo chôn cùng, cũng tính là có lời!

Mộ Chỉ Ly ống tay áo vung lên, trong tay ngân châm chính là nhanh chóng hướng Lăng Tường Vũ bắn ra. Ngân châm dưới sự che dấu của bóng cây nơi này lại càng không rõ ràng, cho dù là Lăng Tường Vũ cảm thấy ngân châm kia , song thân thể tốc độ phản ứng chậm cũng khiến cho hắn bị ngân châm đâm trúng!

Sau một khắc, thân hình Mộ Chỉ Ly vừa động, giống như quỷ mị thân ảnh sau một khắc chính là xuất hiện ở trước mặt Lăng Tường Vũ.

“Ba ”

Một cái tát vang dội chính là vỗ vào trên khuôn mặt anh tuấn của Lăng Tường Vũ .

Mộ Chỉ Ly một tát này đánh cho cũng không nhẹ, trước mặt dung nhan Lăng Tường Vũ nhất thời trở nên sưng đỏ không chịu nổi .

Mọi người vốn tưởng rằng Lăng Tường Vũ tức giận mắng, song thân thể Lăng Tường Vũ cũng là không thể tự chủ hướng phía sau thẳng tắp té xuống!

“Phanh”

Thân thể té xuống khơi dậy mặt đất trận trận bụi mù, song Lăng Tường Vũ té trên mặt đất sau lai không có chút phản ứng nào. Sau một khắc, mọi người kinh ngạc phát hiện Lăng Tường Vũ đã không còn tiếng động!

“Đã chết! Tường Vũ thế nhưng đã chết!”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở tại chỗ sững sờ, không thể tin nhìn Mộ Chỉ Ly.

Mới vừa rồi một màn phát sinh quá nhanh, tất cả mọi người không có thấy rõ ràng đến tột cùng xảy ra chuyện gì, cho nên khi bọn hắn xem ra giống như là một cái tát của Mộ Chỉ Ly chụp chết Lăng Tường Vũ vậy!

Một cường giả đứng đầu như vậy lại bị một cái tát của Mộ Chỉ Ly đánh chết rồi! Này nói ra ai có thể đủ tin tưởng? Nhưng hết lần này tới lần khác đây hết thảy nảy sinh trước mắt bọn hắn!

Người Lăng gia lúc này nhìn Mộ Chỉ Ly giống như là thấy được một sát tinh, bọn họ rõ ràng không có kết bất kỳ thù hận cùng với nữ tử này, kết quả đối phương vừa xuất hiện đã đánh chết đại ca mạnh nhất bọn hắn rồi! Này. . . . . . Điều này thật sự là. . . . . .

Cách đó không xa sau khi đoàn người Hàn gia nhìn thấy một màn này, trên mặt cũng là lộ ra một tia hoảng sợ. Thiếu chủ phu nhân quả nhiên vạm vỡ a! Loại chuyện này đổi lại người bình thường ai có thể có khả năng làm được?