Y Đạo Quan Đồ

Chương 997-3: Thành ý (3)

Trương Dương từ dưới đất nhặt lên một cây gậy sắt, cười lạnh một tiếng, nhìn nhìn chung quanh, xác định không có ai lưu ý đến động tĩnh bên này thì lúc này mới nghênh ngang đi tới trước container số 32, cắm gậy sắt vào ổ khóa, rót nội lực lên hai tay, dùng sức gẩy một cái, rắc một tiếng, khóa sắt theo tiếng rơi xuống, Trương Dương mở cửa container, nhìn thấy trong đó có một chiếc ô tô, bên ngoài được chùm vải màu, Trương Dương đi tới vén lên, liếc một cái liền nhận ra chiếc xe này đúng là chiếc xe bị mất của Kiều Mộng Viện.

Trương đại quan nhân thở phào nhẹ nhõm, hôm nay không tới không công, tìm được chiếc xe này chẳng khác nào tìm được chứng cớ, tìm được chứng cớ chẳng khác nào chiếm được lý, thằng cha này là hạng người nào chứ? Luôn miệng đòi lấy đức thu phục người, nhưng trước giờ đều là hạng vô lý chiếm ba phần, huống chi hiện tại đạo lý ở trong tay hắn, Trương đại quan nhân mặc kệ nơi này là Bắc Cảng hay là Tân Hải, cảng mới thì sao? Phàm là chọc vào lão tử thì đánh tuốt!

Trương đại quan nhân sờ vào súng báo hiệu, đang chuẩn bị phát tín hiệu thì tay sờ đến báng súng lại thay đổi chủ ý, thứ đồ chơi này chưa đến lúc nguy cấp thì cũng không cần phải sử dụng, hắn trước tiên dùng bộ đàm liên lạc với Trình Diễm Đông.

Trình Diễm Đông dẫn hơn hai mươi cảnh viên đang khẩn trương chờ đợi, Trình Diễm Đông đoán rằng hôm nay khẳng định sẽ gặp chuyện không may, tuy rằng không biết đã phát sinh cái gì, nhưng nhìn điệu bộ khởi binh vấn tội của bí thư Trương hôm nay, đám người bọn họ tất cả là đồng lõa, Trình Diễm Đông không biết vì sao bỗng nhiên nghĩ tới từ đồng lõa này, chỉ lắc đầu cười khổ, hy vọng hôm nay bí thư Trương đừng làm ra chuyện kinh thế hãi tục gì.

Trương đại quan nhân cuối cùng cũng ra lệnh: "Diễm Đông, lập tức suất lĩnh người của chúng ta khống chế Hưng Long hiệu, con thuyền này có vấn đề, tôi đã tìm được chiếc xe bị mất của Kiều Mộng Viện.”

Trình Diễm Đông nghe thấy Trương Dương đã tìm được xe thì lập tức yên lòng, tìm được vật chứng là tốt rồi, ít nhất cũng không bị người ta chụp cho cái mũ tới gây sự, sau khi kết thúc thông báo, Trình Diễm Đông nói: "Hiện tại bắt đầu hành động, chia làm ba tổ, một tổ theo tôi đi chiếm lĩnh khoang điều khiển, một tổ phụ trách khống chế bến tàu và yểm hộ, còn một tổ đi tiếp ứng bí thư Trương."

Chu Sơn Hổ nói: "Tôi đi tiếp ứng bí thư Trương!"

Trình Diễm Đông gật đầu, sau khi phân phối nhân viên thì lớn tiếng nói: "Hành động!"

Tính cả Trình Diễm Đông thì 22 người chia làm ba triển khai hành động.

Trương đại quan nhân cất bộ đàm đi, nhìn thấy hơn mười người đang từ đuôi thuyền chạy tới chỗ hắn, Trương đại quan nhân lắc đầu nói: "Muốn chết!" Hắn cầm cái thung gỗ mà mình khiêng tới thuận tay ném ra, ý định ban đầu của Trương đại quan nhân tuyệt đối không phải là đại sát tứ phương, thùng gỗ đập lên khoang thuyền, rượu nho bên trong cũng vỡ nát, trên khoang thuyền chỗ nào cũng là mảnh vụn thủy tinh của bình rượu và rượu ngon.

Trương Dương đang chuẩn bị nhân cơ hội này thoát thân tới khoang điều khiển hội hợp với bọn Trình Diễm Đông thì phát hiện từ chỗ đầu thuyền cũng có hơn mười hán tử vọt tới, đối với hắn hình thành thế vây bắt trước sau, Trương đại quan nhân nhảy lên không, tóm lấy mép container, lập tức xoay người bay lên như diều hâu, thân hình của hắn vừa mới đứng vững thì liền cảm thấy sau đầu có tiếng gió ào ào, nhanh chóng cúi đầu, một chai rượu vang bay qua đỉnh đầu, một nam tử cao lớn mặt đầy râu đứng trên đài quan sát, nhìn thấy một kích không trúng, cầm cờ lê ném tới Trương Dương, chiếc cờ lê đó ở trong không trung xoay tròn như máy xay gió, Trương đại quan nhân vươn tay ra, không ngờ bắt được chiếc cờ lê đó, sau đó hắn dùng chiêu lấy của người trả cho người, cũng giơ cờ lê lên ném về phía tên nam tử đó, so với tên đó từ trên cao ném xuống, Trương đại quan nhân từ dưới ném lên thì đó khó lớn hơn nhiều, có điều độ chính xác của hắn so với đối phương thì cao hơn rất nhiều, tên nam tử đó nhìn thấy cờ lê xoay tròn trước mặt lớn dần, lại không thể tránh nổi, bốp một cái bị nện giữa đầu, chỉ cảm thấy trời đất đầy sao, ngay cả cổ họng cũng không kịp phát ra một tiếng kêu đã ngã ngửa ngất lịm.

Lúc này đã có hai tráng hán bò lên container, một người phía bên phải giơ gậy sắt lên cao đập vào lưng Trương Dương, Trương đại quan nhân chẳng thèm nhìn, chân đá ngược ra sau trúng bụng dưới của tên đó, khiến hắn kêu thảm thiết bay xuống khỏi container, ngã chỏng vó trên khoang thuyền.

Một người khác trong tay cầm gậy sắt quét vào chân Trương Dương, Trương Dương nhẹ nhàng nhảy lên, rồi giậm lên gậy sắc, khóe miệng lộ ra nụ cười nhát, chân trái nhấc lên nhanh như thiểm điện quét ngang, đá trúng ngực đối phương, đá kẻ tập kính xuống khỏi container, vừa hay ngã lên trên người tên vừa ngã xuống đất lúc trước, hai tiếng kêu đau đớn liên tiếp vang lên.

Nhóm người nàydù sao cũng là người đông thế mạnh, trong thời gian Trương Dương đá ngã hai người, lại có bảy tên thuyền viên bò lên container, trong tay bọn họ cầm gậy sắt, móc sắt còn có người còn có người trong tay cầm hồ điệp đao.

Trương đại quan nhân thở dài chậc chậc: "Tìm chết ư?" Hắn lao vè phía tên thuyền viên tay cầm hồ điệp đao, tên tay cầm móc sắt chắc cũng có chút can đảm, là người đầu tiên xông lên cản đường Trương Dương, móc sắt nhoáng lên một cái móc vào ngực Trương Dương, Trương Dương căn bản không có không thèm có động tác tránh né, vươn tay ra đỡ, một tay tóm lấy móc sắt rồi lập tức một quyền nện lên mặt tên đó, quyền này đánh cực vang, khiến cho mặt tên đó nở hoa, dện mông xuống đất.

Tên Tay cầm hồ điệp đao đầu tiên đành hờ hai phát, sau đó thì một đao đâm vào Trương Dương, móc sắt trong tay Trương Dương nghênh đón, tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, hồ điệp đao bị móc sắt móc lấy, Trương Dương thuận tay giật một cái, hồ điệp đao bay về phía giữa không trung, hắn lui về phía sau một bước, duỗi tay ra, vững vàng tóm lấy hồ điệp đao vào trong tay, đao ảnh trong tay biến ảo, mấy tên thuyền viên vây quanh hắn chỉ nhìn thấy hàn quang lóe ra, sau đó cảm thấy quần lỏng đi, thắt lưng không ngờ bị Trương Dương liên tiếp chém đứt, cả một đám vội vàng ném vũ khí trong tay đi để tóm quần, dưới tình trạng như vậy chẳng khác nào từ bỏ phản kháng.

Trương đại quan nhân cười ha ha, móc sắt trong tay liên tục đánh ra, hắn đều là dùng chỗ gấp khúc của móc sắt đánh trúng đám người này, phân thốn nắm rất chuẩn, nếu không hôm nay có không biết bao nhiêu người táng mạng dưới tay hắn.

Khi Trương đại quan nhân đang ra tay trên container, Trình Diễm Đông đã dẫn bộ hạ đã khống chế khoang điều khiển.

Chu Sơn Hổ dẫn bốn gã cảnh sát phụ trách tiếp ứng Trương Dương, nhìn thấy bí thư Trương đang tay đấm chân đá trên container, hơn hai mươi tên thuyền viên có ý đồ vây công hắn đều bị đánh xuống container như gió quét lá vàng.

Chu Sơn Hổ tuyệt đối không xa lạ gì với sức chiến đấu của Trương Dương, còn đám cảnh sát này đều là lần đầu tiên kiến thức bí thư Trương lấy mình làm gương tự mình chiến đấu, sức chiến đấu cường hãn khiến đám cảnh sát nhìn thấy mà há to miệng, công phu của bí thư Trương đúng là không phải bình thường, rất là thực chiến, so với xem phim võ hiệp còn đã nghiền hơn. Đám người này ngay cả mục đích chủ yếu hôm nay tới đây cũng quên mất, chỉ lo thưởng thức, không ai nghĩ đến đi tiếp ứng.

Trương đại quan nhân cũng không có ý để bọn họ nhúng tay vào, bốp, một quyền lại đánh ngã một tên, nhìn chung quanh container, đã ngã xuống một mảng rồi, ít còn ai dám xông lên khiêu chiến.

Trương Dương vỗ vỗ hai tay, nhìn bọn Chu Sơn Hổ ở phía dưới: "Thất thần ra đó làm gì? Bắt người!"

Lúc này bọn Chu Sơn Hổ mới có phản ứng, cả đám đi tới hỗ trợ bắt người, còng tay khẳng định là không đủ dùng, liền dùng dây giầy của những người này lật tay họ lại mà trói.

Trương đại quan nhân từ trên container nhảy xuống, gật đầu hài lòng: "Không nhìn ra kỹ thuật đóng gói của các anh tốt như vậy."

Chu Sơn Hổ nói: "Bí thư Trương, tìm được chưa?"

Trương Dương chỉ chỉ vào bên trong container, hắn bỗng nhiên rút súng báo hiệu ra rồi nhấn cò súng, một gã nam tử mặc áo đen ở trên đài quan sát đang dùng nỏ cơ giới nhắm vào ót Trương Dương, hắn còn chưa kịp bắt thì nhìn thấy một quả cầu lửa bốc khói trắng bay về phía mình rồi nện trúng ngực, lực trùng kích của đạn tín hiệu cũng không phải là nhỏ, tên đó hét thảm một tiếng, ngửa đầu ngã xuống từ lan can, người nện lên cầu thang thuyền, sau đó thì lăn lống lốc xuống, sau cùng thì ngã xuống khoang thuyền, nằm đó không động đậy, không biết là đang sống hay chết.

Chu Sơn Hổ vọt tới kịp thời, một cước đá văng cái nỏ cơ giới rồi đá thêm một cước vào bụng tên đó.

Mấy gã cảnh sát rút súng thật ra, không ngờ những thuyền viên này gan lớn như vậy, có người không ngờ muốn bắn chết bí thư Trương.

Trước sau không đến hai mươi phút thời gian, bọn họ đã khống chế toàn bộ thuyền hàng Hương Long hiệu, chiến đấu kịch liệt phát sinh ở bên này rất nhanh liền truyền tới phân cục cảng mới.

Cục trưởng phân cục cảng mới Tô Vinh Thiêm sau khi nhận được tin tức thì dẫn hơn trăm cảnh sát tới bến tàu số bảy, khi bọn họ tới thì ở hiện trường đại cục đã định. Năm mươi ba thuyền viên bao gồm cả thuyền trưởng Lưu Quốc Phú toàn bộ bị mắt, trên Hưng Long hiệu lục soát của ba chiếc ô tô xịn, còn tìm được không ít rượu nho, chỗ rượu nho này toàn bộ là lén buôn lậu từ nước ngoài vào.

Tô Vinh Thiêm sắc mặt xanh mét, Trương Dương dẫn người của cục công an Tân Hải tới cảng mới phá án, trước chuyện hắn cũng không nhận được bất kỳ tin tức gì, hành vi như vậy là rất quá đáng.