Tên trung niên thấp bé chính là đồn trưởng Chu Vĩnh Quý của đám công an này, hắn lạnh lùng nói: "Hiện tại hối hận cũng muộn rồi, các người tổ chức xã hội đen, nhiễu loạn trật tự thị trường..." Khi hắn đang đọc các hành vi phạm tội thì trong đám người thình lình có một đứa nhỏ hơn mười tuổi lao ra, bởi vì dáng người nó nhỏ gầy nên tất cả mọi người không chú ý tới nó, đứa nhỏ đó cầm trong tay một cái ống tuýp hung hăng nện ở vào lưng Chu Vĩnh Quý: "Tao giết mày, mày đánh cha tao."
Chu Vĩnh Quý đột nhiên trúng đòn, thân thể lắc lư, sau gáy có một dòng máu chảy ra, hắn suýt nữa thì ngã xuống đất, một người bên cạnh vội vàng đỡ lấy hắn.
Ống tuýp của đứa bé vẫn tiếp tục nện vào đầu hắn, lúc này một gã cảnh viên móc súng lục ra nhắm vào nó định bắn.
Trương đại quan nhân nhìn thấy vậy, mũi chân khẽ nhúc nhích gẩy một hòn đá lên, sau đó tung ra một cước. Hòn đá đó bay đi như viên đạn, nện đúng vào cổ tay của người móc súng. Bùng một tiếng, khiến cho đại bộ phận người ở hiện trường đều xuống. Không lâu liền truyền đến tiếng kinh hô, tiếng khóc nỉ non.
Đám người vây xem không hề bị tiếng súng đuổi đi, ngược lại càng tụ càng nhiều, khi đám người Chu Vĩnh Quý bắt được đứa nhỏ tấn cồng thì sự phẫn nộ của quần chúng vây xem đã bị đốt cháy lên, không biết là ai kêu một tiếng: "Đ*t con mẹ nó, mặc cảnh phục thì hay lắm à, ỷ thế hiếp người, không phải là muốn cướp nhà hàng của người ta ư?"
Mấy người Trương Dương và Thường Hải Thiên đứng ở bên ngoài, nghe thấy giọng nói phẫn nộ của người dân thì đều cảm thấy được một số chỗ bất thường.
Mấy cảnh sát bị quần chúng vây xem vây ở giữa. Chu Vĩnh Quý ôm cái đầu đổ máu, lớn tiếng uy hiếp: "Mau tránh ra, các người đây là phạm tội xã hội đen có tổ chức, có tin tôi bắt hết không?"
"Có gan thì bắt đi!"
"Đúng rồi, có gan thì bắt đi!"
Quần chúng phẫn nộ, mắt thấy tình tự của người dân không thể khống chế được, đám người Chu Vĩnh Quý sắc mặt cũng có chút thay đổi.
Đúng lúc này Trình Diễm Đông dẫn đội chạy tới, hắn dẫn cảnh sát tách đám công an kia và quần chúng ra, nhìn Chu Vĩnh Quý đầu dầy máu me, Trình Diễm Đông giận dữ hét: "Chu Vĩnh Quý, làm cái trò gì đó?"
Chu Vĩnh Quý căn bản không ngờ lại kinh động tới cục trưởng công an, hắn nói khẽ: "Có người tố cáo ông chủ làng chài hải đảo bị tình nghi dính líu đến phạm tội xã hội đen có tổ chức, cho nên tôi tới đây điều tra..."
"Vì sao không mặc cảnh phục? Hả?" Ai phê chuẩn cho anh hành động?" Trình Diễm Đông lớn tiếng chất vấn.
Chu Vĩnh Quý ôm đầu, bỗng nhiên cảm thấy choáng váng đầu, thằng cha này được thể ngã xuống.
Người bên cạnh kinh hô: "Đồn trưởng Chu xỉu rồi."
Trình Diễm Đông nhíu mày: "Trước tiên đưa tới bệnh viện đã, lát nữa sẽ điều tra tình huống."
Khi Nói chuyện thì Trương Dương từ trong đám người đi ra, hắn vươn tay tóm lấy mạch môn của Chu Vĩnh Quý sau đó đứng dậy nhấc chân đá một cái lên người Chu Vĩnh Quý, Chu Vĩnh Quý đau quá rên lên.
Trương Dương nói với Trình Diễm Đông: "Nhìn thấy không, giả vờ giống nhỉ, lính của anh đúng là diễn viên giỏi!"
Chu Vĩnh Quý sắc mặt hết xanh rồi lại tiếng, hắn cũng không biết Trương Dương là thần tiên nơi nào, không ngờ nhìn thấu mình té xỉu là giả vờ.
Trình Diễm Đông tức giận gật đầu: "Mang tất cả về điều tra cho tôi!"
Sau khi người ở hiện trường giải tán, Trình Diễm Đông đi tới trước mặt Trương Dương nói khẽ: "Bí thư Trương, chuyện là sao vậy?"
Trương Dương nói: "Tình huống cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, có điều bất kể đạo lý ở phía ai thì một đám cảnh sát đều không có quyền đuổi khách của nhà hàng, vừa rồi còn có một tên cảnh sát thiếu chút nữa thì rút súng bắn chết một thằng bé, may mà tôi lúc đó cản kịp, nếu không thì lớn chuyện đấy.
Trình Diễm Đông cắn cắn môi nói: "Đám hỗn đản này, tôi lát nữa sẽ không tha cho bọn họ."
Trương Dương nói: "Vừa rồi nghe người dân chung quanh nói, Chu Vĩnh Quý kia cũng mở một nhà hàng ở bên cạnh, hắn thấy sinh ý bên này thịnh vượng thì đố kỵ, cố ý đòi tra xét, anh điều tra thử đi, nếu chuyện này là thật thì tính chất vô cùng ác liệt đấy."
Trình Diễm Đông không khỏi thở dài, đội ngũ công an Tân Hải đúng là tốt xấu lẫn lộn, xem ra chỉnh đốn vẫn phải tiếp tục.
Cố Dưỡng Dưỡng Ở bên cạnh thầm oán: "Đang ăn ngon thì bị đám cảnh sát xấu phá hỏng."
Trương Dương cười nói: "Chuyện còn chưa điều tra rõ, em sao nhận định bọn họ là cảnh sát xấu?"
Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh nhìn bộ dạng của người vừa rồi xem, vừa lùn vừa béo, cảnh sát nếu ai cũng trông như hắn thì đừng nói tới bắt cướp, chạy bộ thôi cũng thành vấn đề rồi."
Mấy người đều bật cười, Trình Diễm Đông có chút xấu hổ, thật ra loại chuyện này hắn đã nhìn ra đại khái, vừa rồi đã điều tra mấy quần chúng vây xem, lại nghe những lời Trương Dương nói, cơ hồ có thể nhận định đây là sự kiện cảnh sát lạm dụng chức quyền trả đũa thù riêng, Trình Diễm Đông bởi vậy mà cảm thấy hệ thống cảnh vụ Tân Hải muốn hoàn toàn trong sạch thì còn phải cần thời gian.
Trình Diễm Đông đang chuẩn bị cáo từ thì di động của hắn đổ chuông, sau khi bắt máy, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, liên tục truy hỏi: "Thật ư? Thật ư?" Đợi sau khi hắn xác nhận thì vẻ mặt có chút uể oải, gác điện thoại, quang sang nói với Trương Dương: "Bí thư Trương Triệu Kim Khoa nhảy lầu rồi!"
Trương Dương mới nghe thì không nhớ ra Triệu Kim Khoa là ai, nhưng rất nhanh hắn hắn liền nhớ ra người này, Triệu Kim Khoa không phải là sở trường sở quản xe ư? Hôm nay ban ngày Trình Diễm Đông còn nói người này rất có thể có vấn đề về tham ô hủ bại, không ngờ giờ lại xảy ra chuyện.
Trương Dương nói: "Tự sát hay là ai giết?"
Trình Diễm Đông nói: "Từ tầng mười khách sạn Minh Duyệt nhảy xuống, người thì đã chết rồi, tôi giờ tới hiện trường điều tra đây."
Trương Dương gật đầu, tâm tình cũng trở nên có chút trầm trọng, chuyện này thật sự là quá khéo, ban ngày hôm nay mới thảo luận có cần điều tra Triệu Kim Khoa không thì buổi tối hắn đã nhảy lầu, sau lưng chuyện này rốt cuộc là ngẫu nhiên hay là tất nhiên?
Ngày hôm sau Trương Dương vừa tới đơn vị thì Trình Diễm Đông liền tới văn phòng hắn, báo cáo kết quả điều tra tối hôm qua với hắn.
Trình Diễm Đông mắt đầy tơ máu, nhìn ra được hắn cả một đêm không ngủ, Trương Dương bảo Phó Trường Chinh rót cho hắn cốc nước, Trình Diễm Đông uống rồi thở hổn hển nói: "Chuyện đã cơ bản đã điều tra xong, cái chết của Triệu Kim Khoa chắc không phải tự sát!"
Trương Dương không hề cảm thấy quá ngạc nhiên, chuyện này nằm trong dự liệu của hắn, trong nắt hắn người có thể lăn lộn ra được chút thành tích ở quan trường tố chất tâm lý tất nhiên rất cứng rắn, trước mắt điều tra đối với Triệu Kim Khoa vẫn chưa chính thức bắt đầu, chỉ có bắt có mười sáu cảnh viên của sở quản xe, hắn đã tinh thần sụp đổ lựa chọn nhảy lầu, thế thì quá yếu đuối rồi.
Trình Diễm Đông nói: "Tuy rằng ngụy tạo hiện trường rất tốt, nhưng tôi vẫn ở hiện trường phát hiện một số dấu vết đánh nhau, trên người Triệu Kim Khoa cũng thấy được mấy chỗ bầm dập, hắn là trần xuống ngã từ tầng mười xuống."
Trương Dương nói: "Có manh mối của hung thủ hay không?"
Trình Diễm Đông lắc đầu nói: "Trước mắt trừ một số chứng cớ có thể chứng minh là hắn bị giết ra thì không có chứng cớ hữu lực nào khác, chúng tôi đã điều tra băng ghi hình giám sát hôm qua mới phát hiện máy ghi hình trong phòng hắn đã hỏng."
Trương Dương nói: "Người giết hắn nhất định là chủ mưu đã lâu, sợ hắn lại bại lộ tội của mình, cho nên tiên hạ thủ vi cường, sau khi Triệu Kim Khoa chết, tất cả manh mối sẽ bị đứt từ hắn."
Trình Diễm Đông nói: "Quả thựclà vậy, trong túi của Triệu Kim Khoa tìm được một vạn đô la tiền mặt, đồng hồ của hắn cũng có giá trị hơi hai mươi vạn nhân dân tệ, ngoài ra còn có một số hóa đơn tiêu phí của hắn ở Mị Lực màu lam."
Trương Dương nhíu mày, một sở trường sở quản xe của một thị trấn nho nho không ngờ có hơn một vạn đôla tiền mặt, đồng hồ mấy chục vạn chỉ cần chỉ cần hai điểm này có thể chứng minh người này trên kinh tế có vấn đề rất lớn.
Trình Diễm Đông nói: "Trong phòng còn phát hiện một số thuốc phiện và bao cao su, tôi hoài nghi lúc ấy trong phòng chắc có nữ nhân."
Trương Dương nói: "Triệu Kim Khoa hít thuốc phiện ư?"
Trình Diễm Đông nói: "Giải phẫu thi thể ủng hộ điểm này, có điều rất khó chứng minh là hắn hít thuốc phiện hay là bị người ta tiêm vào."
Trương Dương trầm mặc, cái chết của Triệu Kim Khoa khiến trong lòng hắn bị phủ lên một tầng mây đen, vốn hắn đã quyết định tạm thời buông tha Triệu Kim Khoa, tránh cho đả thảo kinh xà quá sớm, nhưng vẫn bị người khác phát hiện động cơ của bọn họ, trước khi bọn họ triển khai điều tra toàn diện Triệu Kim Khoa thì đã hoàn toàn diệt trừ manh mối này.
Trình Diễm Đông nói: "Bí thư Trương, tôi muốn tiến hành điều tra chỗ ở của Triệu Kim Khoa."
Trương Dương gật đầu nói: "Lục soát, xem xem có thể tìm ra chứng cớ khác hay không." Trong lòng hắn đối với loại điều tra này không ôm hy vọng quá lớn, bàn tay đen trốn phía sau đã có thể xuống tay với Triệu Kim Khoa thì sẽ cân nhắc vô cùng chu đáo tất cả cái cái khác, sẽ không lưu lại dấu vết quá rõ ràng đẻ bọn họ tới điều tra.