Người nữ theo dõi hắn dĩ nhiên là Lý Uyển Cơ, y tá bên cạnh của Lý Ngân Nhật tướng quân lúc trước, Trương đại quan nhân nhận ra Lý Uyển Cơ trong lòng liền giận, trong lòng nói lúc trước ở kinh thành, cô hạ độc trong ẩm thực của Lý Ngân Nhật, muốn giết Lý Ngân Nhật thần không biết quỷ không hay, may mà bị tôi phát hiện, lúc trước tôi tha cho côn một lần, nhưng không ngờ rằng cô không chỉ không biết mang ơn, ngược lại lấy oán trả ơn, theo dõi tôi không tính, lại còn dùng súng bắn chết tôi, lòng của phụ nữ thật là ác độc.
Ngũ Đắc Chí và Triệu Thiên Tài lái xe chạy trở về, Ngũ Đắc Chí sau khi xuống xe nhanh chóng lượm khẩu súng mà Lý Uyển Cơ làm rơi lên, Ngũ Đắc Chí lo lắng động tĩnh bên này sẽ kinh động những người khác, hướng Trương Dương nói: "Mau rời khỏi đây!"
Triệu Thiên Tài lái chiếc xe Jeep màu xanh, Trương Dương lái chiếc xe màu xám đã tan nát, mang theo Lý Uyển Cơ rời khỏi hiện trường.
Bất quá chiếc xe màu xám thật sự quá gây chú ý, chủ yếu là vết đạn quá dễ khiến cho người khác hoài nghi, Ngũ Đắc Chí công tác tại quốc an nhiều năm, kinh nghiệm vô cùng phong phú, tuy rằng hắn mất đi một cánh tay trong vụ nổ, thế nhưng đầu của hắn vẫn rõ ràng như cũ, Ngũ Đắc Chí kêu Trương Dương bỏ chiếc xe tại không người chỗ, Triệu Thiên Tài lên xe soát một lần, từ bên trong xe tìm được tất cả những thứ có thể dùng, sau đó đem Lý Uyển Cơ ném tới trong xe jeep.
Triệu Thiên Tài nói: "Cô gái này làm sao bây giờ?"
Ngũ Đắc Chí nhìn Trương Dương nói: "Cậu quen cô ấy sao?"
Trương Dương gật đầu, lúc này mới đưa chuyện hắn và Lý Uyển Cơ nhận thức nói một lần, Ngũ Đắc Chí nói: "Cô gái này rất có địa vị, lục soát trên người cô ấy."
Lý Uyển Cơ bị khống chế huyệt đạo, tuy rằng nói không ra lời, thế nhưng cô ấy có thể nghe rõ ràng được đối phương đang nói cái gì, đôi mắt trừng rất lớn, tàn bạo nhìn bọn họ.
Trương Dương cũng không có lập tức tiến hành soát người, nhìn Lý Uyển Cơ nói: "Vì sao muốn theo dõi tôi? Từ lúc nào bắt đầu theo dõi tôi?"
Lý Uyển Cơ hung hăng nhìn chằm chằm Trương Dương.
Trương đại quan nhân cười nói: "Cô đừng trừng tôi, tròng mắt có trừng lòi ra tôi cũng không sợ cô, tôi nói cho cô biết, chỉ cần cô không thành thật, tôi đem cô giao cho Lý Ngân Nhật tướng quân, để cho ông ta tính nợ với cô, rốt cuộc hậu quả gì, chính cô suy nghĩ."
Triệu Thiên Tài một bên nói: "Quá phiền phức."
Trương Dương nói: "Ngại phiền phức à, vậy bắn chết ném xác xuống biển." Hắn nói xong lại dừng lại một chút, trên mặt lộ nụ cười, cái nụ cười này theo Lý Uyển Cơ xem ra là cực kỳ dâm tà, Trương đại quan nhân nói: "Bắn chết thì quá đáng tiếc, Thiên Tài, Đắc Chí, nếu không hai người nếm thử đi, cứ thưởng thức một phen, dùng xong rồi giết!"
Trong ánh mắt của Lý Uyển Cơ lộ ra thần tình kinh khủng.
Ngũ Đắc Chí và Triệu Thiên Tài đều biết Trương Dương cũng không phải người như vậy, Lý Uyển Cơ đối với Trương Dương hiển nhiên không hiểu biết, tuy rằng Trương Dương đã từng buông tha cô ấy một lần, nhưng hiện tại tính mệnh của cô ấy nặm trong tay của đối phương, đe dọa của Trương Dương đối với nội tâm của Lý Uyển Cơ vẫn là có uy lực kinh sợ.
Ngũ Đắc Chí nói: "Lúc nào rồi mà còn nghĩ những cái này, bắn chết cho rồi!" Hắn giơ lên súng lục chỉ hướng đầu của Lý Uyển Cơ, súng lục là của Lý Uyển Cơ, có trang bị ống giảm thanh, cho nên không cần lo lắng tiếng súng kinh động đám người gần đó.
Ngũ Đắc Chí mặt thì có sẹo, tướng mạo vô cùng đáng sợ, hơn nữa lúc này hắn lại có biểu tình hung hãn, Lý Uyển Cơ cực sợ, nếu như đối với lời của Trương Dương cô ấy chưa chắc tin toàn bộ, thế nhưng Ngũ Đắc Chí nói Lý Uyển Cơ lại tin không nghi ngờ, Trương Dương giải huyệt câm cho cô ấy nói: "Cho cô ấy một cơ hội nói."
Lý Uyển Cơ cường tự trấn định nói: "Trương Dương, đừng cho là tôi không biết mục đích tới nơi này của anh."
Nghe được Lý Uyển Cơ mở miệng nói, Trương Dương và Ngũ Đắc Chí trao đổi một ánh mắt, Ngũ Đắc Chí và Triệu Thiên Tài đều đẩy cửa xe đi xuống, hai người một là vì trông chừng, hai là vì cho Trương Dương và Lý Uyển Cơ một không gian nói chuyện.
Hai người xuống xe, Trương Dương nhìn Lý Uyển Cơ nói: "Có cái gì cứ việc nói đi."
Lý Uyển Cơ nói: "Khi anh và Lý Ngân Nhật liên hệ thì tôi đã theo anh."
Trương Dương gật đầu, lúc ở kinh thành, Lý Uyển Cơ có ý đồ hại chết Lý Ngân Nhật, xem ra cô ấy từ lần trước âm mưu bại lộ, cũng không có buông tha suy nghĩ giết hại Lý Ngân Nhật, Trương Dương nói: "Vì sao theo dõi tôi."
Lý Uyển Cơ nói: "Trước nói cho tôi biết mục đích anh tới núi Kim Cương."
Trương Dương cười ha hả nói: "Lý Uyển Cơ, hiện tại cô có thể dám bàn điều kiện với tôi à."
Lý Uyển Cơ nói: "Ở đây cũng không phải Trung Quốc, anh cho rằng mình đối với tất cả đều rất rõ ràng, thế nhưng tình huống có thể không giống như anh nghĩ, nói cho tôi biết mục đích của anh."
Trương Dương nói: "Du lịch?" Hắn đương nhiên sẽ không nói thật.
Lý Uyển Cơ cười nói: "Du lịch? Vừa rồi anh đi gặp người kia là một người buôn lậu tình báo, nếu như là vì du lịch, vì sao không đi tìm hướng dẫn du lịch?"
Trương Dương nói: "Xem ra cô biết không ít chuyện, cái này càng kiên định ý niệm muốn diệt khẩu trong đầu tôi, hiện tại nói cho tôi biết cô theo dõi tôi làm gì? Cô rốt cục đại biểu lợi ích của ai? Tôi cũng sắp mất đi kiên trì."
Lý Uyển Cơ nói: "Anh căn bản không biết cái quốc gia này, càng không biết thực lực của Lý Ngân Nhật. Nghĩ anh cứu tính mạng của hắn hắn sẽ cảm kích anh sao?" Lý Uyển Cơ lắc đầu: "Đối với một người như vậy, anh vĩnh viễn không nên ký thác hy vọng tri ân báo đáp, cha tôi đã từng trợ giúp qua hắn, thế nhưng cuối cùng vẫn lọt vào độc thủ của hắn, với hắn mà nói trên đời này quan trọng nhất là lợi ích của mình, bất luận cái gì ảnh hưởng đến lợi ích của hắn đều là đi tìm chết."
Trương đại quan nhân cũng không cho rằng mình ảnh hưởng tới lợi ích của Lý Ngân Nhật.
Lý Uyển Cơ nói: "Lý Ngân Nhật có thực lực cường đại trong quân đội Bắc Triều Tiên, cảng Nguyên Sơn, tướng lĩnh quân khu núi Kim Cương đều là thân tín của hắn."
Trương Dương nhíu nhíu mày, điểm này hắn không rõ ràng.
Lý Uyển Cơ nói: " Người của tôi theo dõi Hàn Tích Thành đã một thời gian, biết một ít bí mật của hắn, bên ngoài hắn là một người buôn lậu tình báo, nhưng bên trong, hắn và người phụ trách Lý Xương Phổ của cấm địa quân sự Kim Cốc quân lén có liên lạc mật thiết, nói cách khác, Lý Xương Phổ cung cấp một ít tình báo giá trị không lớn cho hắn, mà hắn làm mồi buôn bán đối ngoại, mượn chút tình huống lý giải của đối phương, sau đó thông báo với Lý Xương Phổ, đây mới là nguyên nhân Hàn Tích Thành bình yên vô sự lâu như vậy tại Nguyên Sơn."
Trương Dương âm thầm hít một ngụm khí lạnh, nếu như Lý Uyển Cơ nói tất cả là thật, hành tung của mình hẳn là đã bị Lý Xương Phổ nắm giữ, nếu như mình đi đến vùng cấm quân sự Kim Cốc, đối phương khẳng định làm tốt chuẩn bị.
Lý Uyển Cơ nói: "Còn có một việc anh không biết, Lý Xương Phổ là người của Lý Ngân Nhật."
Trương Dương nói: "Xem ra cô biết không ít chuyện."
Lý Uyển Cơ gật đầu: "Lý Ngân Nhật giết cha tôi, tôi nên vì cha báo thù."
"Vừa rồi cô hình như muốn đem tôi vào chỗ chết!"
"Bất luận người cản trở tôi báo thù đều là kẻ thù của tôi!"
Trương Dương cười cười, giải toàn bộ huyệt đạo của Lý Uyển Cơ, Lý Uyển Cơ cũng bởi vậy mà được tự do, cô ấy sờ sờ cánh tay, nhìn thẳng Trương Dương nói: "Tôi không phải đối thủ của anh."
Trương Dương đem ảnh chụp Lệ Phù đưa cho cô ấy: "Có gặp qua cô ấy hay không?"
Lý Uyển Cơ nhìn ảnh chụp một chút, gật đầu nói: "Cô ấy đi tìm Hàn Tích Thành, tôi biết cô ấy tiến vào núi Kim Cương, về phần địa điểm của cô ấy tôi không rõ ràng lắm."
Trương Dương nghe Lý Uyển Cơ nói như vậy, không khỏi lo lắng.
Lý Uyển Cơ từ biểu tình của Trương Dương cũng nhìn ra một chút, cô ấy nhẹ giọng nói: "Chỉ cần dám phi pháp lẻn vào vùng cấm quân sự, trên mảnh đất này bị coi là kẻ thù quốc gia, anh muốn cứu cô ấy?"
Trương Dương cũng không phủ nhận, hắn gật đầu.
Lý Uyển Cơ nói: "Tôi có thể giúp anh."
Trương Dương nở nụ cười, một người vừa rồi hận không thể đem mình đưa vào chỗ chết hiện tại bỗng nhiên nói ra lời như vậy, nghe thế nào cũng cảm thấy rất kỳ quái.
Lý Uyển Cơ nói: "Cái tôi muốn chính là của tư liệu vũ khí bí mật vùng cấm quân sự Kim Cốc, anh muốn cứu người, trong điểm àny, chúng ta có khả năng hợp tác."
Trương Dương mang theo nụ cười nói: "Cô hiện tại là tù nhân của tôi mà thôi, cô có thể giúp tôi cái gì?"
"Tư liệu anh có được từ tay của Hàn Tích Thành không có khả năng đúng hoàn toàn, mà tôi đối với địa hình núi Kim Cương rất quen thuộc, tôi biết lẻn vào thế nào."
Trương Dương nói: "Nghe hình như có chút lực hấp dẫn, bất quá có một chút tôi vẫn đang không rõ ràng, cô rốt cục đại biểu lợi ích của ai?"
Lý Uyển Cơ nói: "Tôi đại biểu chính tôi."
Trương Dương trở lại bên cạnh Ngũ Đắc Chí và Triệu Thiên Tài, thương lượng với bọn họ một chút, Ngũ Đắc Chí thấp giọng nói: "Cô ta cũng không thể tin tưởng, sao cậu biết cô ấy không phải cố ý tới hãm hại cậu?"
Triệu Thiên Tài theo gật đầu nói: "Vừa rồi cô ấy hùng hổ như thế, căn bản là muốn giết cậu, hiện tại lại có thể muốn nói chuyện hợp tác với cậu, chuyện này quá kỳ hoặc."
Trương Dương thở dài nói: "Tôi hiện tại không có cách nào, cô ấy không thể tin tưởng, Hàn Tích Thành kia cũng không tin toàn bộ, nhưng ít ra có một điều có thể vững tin, Lý Uyển Cơ và Bắc Triều Tiên có thù oán, cô ấy không có khả năng hướng về Bắc Triều Tiên bán đứng hành động của chúng ta."
Triệu Thiên Tài nói: "Có thể cô ấy muốn lợi dụng cậu, tiến vào vùng cấm quân sự Kim Cốc, sau khi cô ấy lấy được tư liệu vũ khí bí mật, đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên trên người của chúng ta, đến lúc đó phiền phức có thể to lắm."
Trương đại quan nhân tràn ngập tự tin cười nói: "Vậy phải xem cô ấy rốt cục có bổn sự này hay không."
Ngũ Đắc Chí nói: "Cô ấy hẳn là không phải chiến đấu một mình, tra cô ấy, phía sau của cô ấy nhất định còn có những người khác."
Ngũ Đắc Chí cũng không có nói sai, Lý Uyển Cơ cũng không phải một người, phía sau của cô ấy có một tổ chức, dưới yêu cầu của Lý Uyển Cơ, Trương Dương và cô ấy cùng nhau đi tới một nhà khách tại Nguyên Sơn, trong phòng316, Trương Dương gặp được thủ trưởng của Lý Uyển Cơ, Quyền Chính Thái đến từ Nam Triều Tiên, từ lúc Tĩnh Hải phát sinh vụ nổ thương mậu Hàn Quốc, Trương Dương đã gặp mặt ông ta, khi đó thân phận của Quyền Chính Thái là chuyên gia chống khủng bố Hàn Quốc, hiện tại thân phận của ông ta đã nhanh chóng trở thành thương nhân Bắc Triều Tiên. Quyền Chính Thái mỉm cười đi qua, rất nhiệt tình nắm tay Trương Dương: "Trương tiên sinh, chúng ta lại thấy mặt!"