Vẻ mặt của Tống Hoài Minh rõ ràng có chút dị động, y hít sâu vào một hơi, cấp tốc điều chỉnh lại tâm tình một chút: "Bình Hải là một chiếc thuyền lớn, mỗi người chúng ta đều có phân công rõ ràng, công tác của mỗi người đều không thể thiếu, bất luận xảy ra chuyện gì, chúng ta đều chớ quên, mục đích của đám người chúng ta là làm sao đem chiếc thuyền lớn lớn này đi thẳng dựa theo phương hướng từ trước, bảo đảm cho lữ khách trên thuyền lớn bình an đến được trạm kế tiếp, tôi muốn mỗi người đều phải lấy lợi ích của nhân dân làm đầu, phong ba mưa gió đã tới, đám thuyền viên xuất hiện một chút tâm lý ba động là không thể tránh được, thế nhưng nếu có người dám quên an nguy của hành khách, không để ý tới lợi ích của tập thể, vậy chứng minh anh chủ động rời khỏi cái đoàn đội này, tôi không chào đón người như vậy, nhân dân của chúng ta cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho người như vậy tồn tại!" Tống Hoài Minh nói cho hết lời, Giám đốc Sở Công an Cao Trọng là người đầu tiên vỗ tay, kế tiếp các Thường ủy có mặt đều bắt đầu vỗ tay, thế nhưng trong lòng mỗi người đều là tâm tình cực kỳ phức tạp.
Sau khi tan họp, thư ký trưởng Tỉnh ủy Diêm Quốc Đào và Phó Chủ tịch Thường Vụ Tỉnh Tiêu Nãi Vượng đi cùng nhau, Tiêu Nãi Vượng nhẹ giọng nói: "Quốc Đào, khi nào bí thư Kiều trở về?"
Diêm Quốc Đào hướng bốn phía nhìn một chút, sau khi vững tin xung quanh không có người mới nói: "Lão Tiêu, ông hỏi tôi, tôi đi hỏi ai đây?"
Tiêu Nãi Vượng thở dài một hơi.
Diêm Quốc Đào nói: "Ông có tin tức?"
Tiêu Nãi Vượng nói: "Có tin tức tôi lại phải hỏi ông sao?"
Sau khi hội nghị Thường ủy đi qua khong lâu, Tống Hoài Minh nhận được tin tức, Phó Bộ Trưởng Bộ Trung Tổ Tra Tấn Nam đi tới Đông Giang, muốn cùng y gặp mặt riêng, trước đó cũng không có bất luận cái dấu hiệu gì, lúc Tống Hoài Minh nhận được tin tức, trước tiên cho an bài tiếp đãi ở nhà khách, trên đường Tống Hoài Minh đã dự đoán được, lần này Tra Tấn Nam đến có tám chín phần mười có liên quan tới chuyện của Kiều Chấn Lương.
Tra Tấn Nam và Tống Hoài Minh cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt, lúc Tra Tấn Nam xuống xe, Tống Hoài Minh mỉm cười nghênh đón, Tra Tấn Nam hướng Tống Hoài Minh vươn tay ra: "Hoài Minh, chúng ta lại gặp mặt."
Tống Hoài Minh bước nhanh về phía trước, cầm tay Tra Tấn Nam nói: "Bộ trưởng Tra, ngài tới lần này thế nào lại làm tôi trở tay không kịp như vậy chứ?"
Tra Tấn Nam cười nói: "Tôi cũng không phải tới Bình Hải, là muốn tới Thượng Hải tham gia một cái hội nghị, trên đường đi qua Đông Giang, cho nên thuận tiện qua thăm."
Tống Hoài Minh biết Tra Tấn Nam tuyệt đối không sẽ thuận tiện mà qua, hắn lần này đến đây nhất định có mục đích chính trị quan trọng, y mời Tra Tấn Nam đi tới tiểu lâu số 1 của nhà khách.
Tra Tấn Nam và Tống Hoài Minh ngồi xuống tại trên sô pha, Tống Hoài Minh nói: "Bộ trưởng Tra, tôi đã an bài rồi, buổi tối cùng nhau đi ăn."
Tra Tấn Nam cười nói: "Chúng ta Trung Hoa tầm thường nhất chính là ăn, vô luận làm chuyện gì, tới nơi nào, mở miệng ngậm miệng thì câu nói đầu tiên đều là muốn mời ăn, bất quá ai cũng không thể ngoại lệ, dân lấy ăn là trời mà!"
Tống Hoài Minh theo đó nở nụ cười.
Tra Tấn Nam nói: "Cơm tối thì tôi không ăn, tôi nói rồi, là thuận tiện qua thôi, tìm anh cũng chỉ là vì nói chút chuyện, nói xong chuyện tôi sẽ đi."
Tống Hoài Minh nói: "Mời bộ trưởng Tra chỉ thị!"
Tra Tấn Nam nâng chung trà, uống vài ngụm, nhẹ giọng nói: "Hoài Minh à, trên tổ chức sắp thêm trọng trách cho anh."
Lời hắn nói cũng không có gây cho Tống Hoài Minh rung động quá lớn, bởi vì Tống Hoài Minh đã có chuẩn bị tâm lý đối với việc này, từ trước khi Kiều Chấn Lương đi kinh đô đã nói lên tình huống, y cũng dự liệu đến rất khả năng sẽ phát sinh loại tình huống này, điều làm Tống Hoài Minh thực sự lo nghĩ là, Kiều Chấn Lương tại trên công tác chính là tương đối xứng chức, lẽ nào chỉ bởi vì chuyện của con hắn mà bị mất đi cuộc đời chính trị?
Tra Tấn Nam tựa hồ đoán được nghi ngờ của Tống Hoài Minh, mỉm cười nói: "Thân thể của đồng chí Chấn Lương xuất hiện vấn đề, là chính ông ấy chủ động yêu cầu lui ra, cũng là ông ấy hướng lên tổ chức đề cử anh tiếp nhận công tác của ông ấy, Hoài Minh à, Bình Hải là tỉnh kinh tế lớn của quốc gia chúng ta, Quốc Vụ Viện Trung Ương Đảng rất coi trọng sự phát triển của Bình Hải, đem gánh nặng này giao cho anh, cũng thể hiện đầy đủ tin tưởng đối với anh, cá nhân anh có lòng tin hay không?"
Tống Hoài Minh gật đầu: "Bộ trưởng Tra, cảm ơn tổ chức đã tín nhiệm tôi, tôi sẽ cố hết sức gánh vác cái trách nhiệm này!"
Tra Tấn Nam lời nói thấm thía nói: "Nhất định phải bảo đảm chiến thuyền lớn Bình Hải này bình ổn chạy tiếp." Hắn nhìn thời gian một chút rồi nói: "Triệu tập mọi người trong Thường ủy một lần đi, tôi sẽ đem mệnh lệnh lần này hướng mọi người tuyên bố một chút!"
Mục đích của Tra Tấn Nam đến đây, thứ nhất là tuyên bố quyết định phân công của tổ chức đối với Tống Hoài Minh, thứ hai là nói rõ tình hình của Kiều Chấn Lương, Kiều Chấn Lương bởi vì tình hình thân thể đã nằm viện kiểm tra, sau đó khi điều kiện thân thể cho phép, tổ chức sẽ phân phối công tác mới, Tra Tấn Nam cũng cường điệu đây chỉ là một hồi biến động công tác bình thường, mong muốn mọi người không nên suy nghĩ nhiều, phải đem tinh lực tập trung tại trên công tác. Đối với Khổng Nguyên, Tra Tấn Nam không có khách khí như vậy, hắn tại chỗ vạch rõ một ít vấn đê của Khổng Nguyên, hiện tại Ủy ban Kỷ luật đang bắt tay vào điều tra, rất nhanh sẽ có ý kiến chính xác.
Trong một cái buổi chiều ngắn ngủi, nhóm Thường ủy được tập trung mở hai lần hội nghị. Lần đầu tiên mọi người dự họp trong lòng đều là thấp thỏm, nhưng tới lần hội nghị thứ hai, chuyện đã rõ ràng, thật sự có một số người trong lòng càng thêm sợ hãi,đại biểu trong đó chính là Diêm Quốc Đào, dự cảm trong lòng Diêm Quốc Đào rốt cục được chứng thực, Kiều Chấn Lương rốt cục chính là lấy phương thức nhu vậy cáo biệt sân khấu chính trị của Bình Hải, làm cho Diêm Quốc Đào tràn ngập oán niệm chính là, trong làn trò chuyện ngày hôm đó, Kiều Chấn Lương lại có thể không lộ ra nửa điểm ý tứ cho y, y tuyệt không tin khi đó Kiều Chấn Lương không có chút cảm kích nào đối với việc an bài của tổ chức, Diêm Quốc Đào có loại cảm giác bị vứt bỏ, Kiều gia quả nhiên không còn là Kiều gia lúc trước, nguy cơ chính trị lần này lại có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như thế, nếu như không phải Tra Tấn Nam chính miệng tuyên bố, Diêm Quốc Đào sẽ tuyệt đối không tin tưởng.
Sau khi tan họp, y thậm chí còn xung động muốn gọi điện thoại cho Kiều Chấn Lương chứng thực chuyện này, thế nhưng cuối cùng khống chế được bỏ đi, Diêm Quốc Đào rốt cục thấy rõ được hiện thực trước mắt, hiện tại Kiều Chấn Lương căn bản không rảnh bận tâm đến vấn đề của y. Y phải một lần nữa suy nghĩ tới việc đứng thành hàng của chính mình, thế nhưng Diêm Quốc Đào vẫn đang không cách nào chấp nhận được, quan hệ hợp tác thời gian dài như thế, Kiều Chấn Lương lại có thể keo kiệt đén cả một tiếng nhắc nhở cũng đều không nói.