Mấy người chúc tụng nhau, không lâu sau hai bình rượu ngũ lương đã cạn kiệt, Phùng Cảnh Lượng nói: "Lão Tra keo kiệt quá, tặng có hai bình rượu, uống chả bõ."
Chung Tân Dân cười cười vẫy vẫy tay với phục vụ, bảo hắn lại đi lấy hai bình rượu tới đây.
Phục vụ ra ngoài không lâu liền có một mỹ nữ mang hai bình rượu tới, Trương Dương đưa lưng về phía cửa nên không thấy được là ai, cô gái đó đi tới phía sau hắn, trước mặt nhiều người như vậy lại chụp một túi hạt dẻ nổ vào đầu hắn, Trương đại quan nhân võ công tuy cao, nhưng hắn không ngờ có người dám tập kích mình, may mà cú đòn này cũng không tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho Trương Dương, hắn đã đoán được là ai rồi. Trương Dương cười ha ha xoay người lại: "Tra Vi, đầu nam nhân, thắt lưng của nữ nhân chính là cấm khu đấy!"
Tra Vi nhướn mày liễu, mắt đẹp nhìn thẳng vào hắn, nói: "Anh tới kinh thành sao không nói với tôi một tiếng."
Trương Dương nói: "Không có việc gì thì tôi sao lại phải tìm cô."
Tra Vi đặt rượu xuống, đẩy hắn một cái: "có loại bạn bè như anh à?"
Trương Dương cười nói: "Tôi bảo này cô bé, có nhiều người như vậy, cô đừng có động tay động chân."
Tra Vi nói: "Tôi cứ động tay động chân với anh thì sao? Giờ là năm nào rồi, còn ai quản chuyện của người khác nữa!"
Tiết Vĩ Đồng không nhịn được cười nói: "Tiểu Vi, hai người có quan hệ gì vậy."
Tra Vi nói: "Chẳng có quan hệ gì cả, chính là bạn bè so với bình thường thì tốt hơn một chút, chị Tiết, chị đừng có nghĩ linh tinh!"
Trương Dương quen Tiết Vĩ Đồng đã được mấy ngày, nhưng đây là lần đầu tiên nghe có người gọi cô ta là chị.
Tra Vi ngồi xuống bên cạnh Tiết Vĩ Đồng, hai người quen nhau từ nhỏ, quan hệ khá là thân thiết.
Tiết Vĩ Đồng nói: "Em biết bọn chị ở đây, sao không tới sớm một chút!"
Tra Vi nói: "Em buổi sáng hôm nay mới trở lại kinh thành, lần này đặc biệt từ Đài Loan mời tới Tuệ Không pháp sư, vừa rồi tiếp ông ấy ăn đồ chay!"
Trừ Trương Dương ra, mấy người khác đều đã nghe nói tới đại danh của Tuệ Không pháp sư, Tiết Vĩ Đồng kinh hỉ nói: "Tuệ Không pháp sư tới ư? Chị muốn gặp ông ta từ lâu rồi."
Tra Vi nói: "Đại sư vừa mới dùng cơm chay xong, giờ chị em đang tiếp ông ấy nghỉ ngơi, lần này ông ta sẽ ở lại kinh thành chơi vài ngày, ông ta đến là để khai quang cho đồ trang sức sắp đưa ra thị trường của Tinh Toản chúng em."
Phùng Cảnh Lượng nói: "Thật sự là bội phục sáng kiến kinh doanh của Tinh Toản các cô, không ngờ ngay cả một chiêu này cũng nghĩ ra được."
Tra Vi cười nói: "Là tôi nghĩ ra đấy, lợi hại không, vốn đại sư cũng không muốn tới đâu, nhưng tôi biết cành dùng lý để lấy tình, cuối cùng cũng thuyết phục được ông ta tới đại lục giao lưu phật học."
Trương Dương nói: "Những trang sức được đại sư khai quang các cô cầm đi bán lấy tiền, các cô đối với Phật tổ không thể nói là thành kính được!"
Tra Vi trừng mắt lườm hắn hắn một cái, nói: "Hai việc khác nhau, anh đúng là chả hiểu gì."
Trương Dương nói: "Tôi không hiểu, cô hiểu, cùng là một món trang sức, giá được khai quang và không được khai quang giá đám bảo là chênh lệch không ít."
Tra Vi cười cười, không trả lời hắn, nhưng vẻ mặt đã công nhận là hắn đoán đúng.
Buổi trưa sau khi mấy người ăn cơm chiều, ai về nhà nấy. Trương Dương vốn muốn về ban trú kinh tỉnh nghỉ ngơi, nhưng Tra Vi lại gọi hắn cùng đi gặp Tuệ Không pháp sư, Trương Dương đối với chuyện cầu phật không có hứng thú lắm, nhưng nghĩ cũng đã một đoạn thời gian rồi không gặp Tra Vi, trong lòng cũng có chút nhớ nhung, thế là liền đi cùng cô ta.
Tiết Vĩ Đồng khẳng định muốn đi gặp Tuệ Không pháp sư, cô ta từng xem qua không ít tác phẩm nghiên cứu về Phật học của Tuệ Không pháp sư, đối với Tuệ Không pháp sư có chút tôn sùng.
Chiếc Lamborghini đi trên đường cái của kinh thành tuyệt đối là một cảnh bắt mắt, Trương Dương uống không ít rượu, để tránh gặp phiefn toái, liền đưa cho Tra Vi điều khiển, Tiết Vĩ Đồng đi trước dẫn đường, Trương Dương lưu ý cô ta thay biển, không ngờ là biển quân dụng, trong lòng thầm cảm thán, năng lực của đám con cháu nhà quan to này đúng là không tầm thường.
Tra Vi hỏi: "Tới mấy ngày rồi?"
"Một tuần rồi, mấy ngày nữa chuẩn bị về."
"Tôi vừa về anh đã đi, có phải là muốn tránh tôi không?"
Trương Dương cười nói: "Tránh cái gì, tôi sợ cô ăn tôi chắc?"
Tra Vi cắn môi, nói: "Vậy ở lại thêm vài ngày đi, ngày kia sản phẩm mới của mùa thu chúng tôi sẽ dưa ra triển lãm, tôi vừa hay thiếu một bạn trai, anh ở lại cùng tôi đi."
Trương Dương nói: "Tra Vi, cô thực sự coi tôi là bồi nam à?"
Trương Dương nói: "Để anh làm bồi nam là nể mặt anh rồi đó, anh xem thế nào mà làm, nếu anh không giúp thì sau này chúng ta không làm bạn bè nữa."
Trương đại quan nhân nhếch miệng cười nói: "Không làm thì không làm, không làm bạn bè thì chúng ta làm tình nhân đi!"
Tra Vi gắt: "Cút, đừng có mà giở trò lưu manh, tôi đá anh xuống xe bây giờ đấy."
Trương đại quan nhân lười biếng ngáp một cái: "Không cần phải ác vậy chứ!"
Tra Vi cười nói: "Thế mới đáng đời anh."
Chiếc xe trước sau tới một khu biệt thự ở sườn tây công viên Bích Thủy đàm, Tra Tấn Bắc tạm thời an bài cho Tuệ Không pháp sư ở nơi này, Tuệ Không pháp sư lưu lại ba ngày ở kinh thành, sau đó chuẩn bị tới Cửu Hoa và Phổ Đà trao đổi một số phật sự.
Tiết Vĩ Đồng đỗ xe xong, lấy ra một bình nước thơm xịt vào miệng, Trương đại quan nhân nói khẽ với Tra Vi: "Tiết gia rất coi trọng chuyện này, mà có phải là bảo cô ta đi hôn nhau đâu, việc gì phải dùng nước thơm."
Tra Vi tức giận đến nỗi nhéo tay hắn một cái: "Đừng có nói linh tinh, để chị Tiết nghe thấy thì không tha cho anh đâu."
Trương Dương nói: "Địa vị của Tiết gia trong giới này rất cao, cứ như là đại tỷ vậy."
Tra Vi nói: "Chị Tiết rất lợi hại, không phải dễ bắt nạt như tôi đâu, tán thủ, vật tự do, thương quyền đạo, các loại đều tinh thông, anh tốt nhất đừng có chọc chị ấy."
Trương Dương nói: "Cho tôi mượn thêm một lá gan tôi cũng không dám chọc cô ta."
Tra Vi nói: "Nói xấu về chị ấy cũng không được."
Tiết Vĩ Đồng nhìn thấy hai người vẫn còn chưa xuống xe, vẫy vẫy tay với bọn họ, nói: "Mau xuống xe đi, còn lằng nhằng ở đó làm gì nữa, muốn tâm tình gì thì để về hẵng nói?" Tiết Vĩ Đồng ăn nói bỗ bã quen rồi, Trương đại quan nhân nghe thấy câu này thì không sao cả, nhưng Tra Vi nghe xong mặt đỏ tía tai, nói: "Chị Tiết, chị nói gì vậy!"
Tiến vào trong hoa viên của biệt thự, nhìn thấy Tuệ Không pháp sư đang khoanh chân ngồi dưới tàng cây nhắm mắt tu thiền, một gã hòa thượng trẻ tuổi đang phụng dưỡng ở bên cạnh, nghe thấy tiếng bước chân của bọn họ, hòa thượng trẻ tuổi trước tiên mở mắt, nhìn thấy ba người bọn Tra Vi tới đây, gã vội vàng đứng dậy.
Tuệ Không pháp sư vẻ mặt vẫn không có bất kỳ biến hóa gì, vẫn đắm chìm bên trong thế giới của mình.
Tra Vi cười cười với hòa thượng đó, cô ta xoay người làm thủ thế yên lặng với Tiết Vĩ Đồng và Trương Dương, ba người đều ngồi xuống bên cạnh bàn bàn đá, lẳng lặng đợi Tuệ Không pháp sư thanh tu xong.
Nhưng bọn họ đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, Tuệ Không pháp sư vẫn ngồi yên ở đó, Trương đại quan nhân cũng hiểu được ngồi thiền, hắn không tin lão hòa thượng này có thể làm được tới cảnh giới bàng quan, bọn họ tới lâu như vậy rồi, lão hòa thượng không thể không phát hiện, chơi thâm trầm à? Giả vờ khệnh ư? Lợi dụng phương thức này để cho người khác thấy lão sâu không lường được chắc? Trương đại quan nhân là hạng người không chịu ngồi yên, thừa dịp mọi người chung quanh không chú ý, hắn lặng lẽ từ trên bàn đá nhặt lên một cái lá thông, cong ngón giữa lại, búng lá thông vào mông của Tuệ Không đại sư.Ông không phải muốn biểu diễn công phu ngồi thiền của ông ư? Hôm nay tôi sẽ khảo nghiệm định tính của ông một chút.
Tuệ Không đại sư bỗng nhiên mở mắt, hai mắt trợn to, hit thật sâu một hơi, công phu trên tay của Trương đại quan nhân lợi hại cỡ nào chứ, tuy rằng chỉ là một cây lá thông, nhưng dưới sự kích phát của nội lực của hắn, cũng chẳng khác gì cương châm, này đây là hắn còn lưu tình, tuy vậy, cái lá thông vẫn có hơn một nửa đâm vào mông của Tuệ Không đại sư.
Lão hòa thượng nhịn đau, miệng niệm phật hiệu: "A di đà Phật! Các vị thí chủ đợi lâu rồi!"
lão chậm rãi đứng lên. Phải chịu tôi, tuy công phu ngồi thiền của lão hòa thượng là nhất lưu, nhưng mông bị đâm một cái, vẫn đau lắm.
Trương đại quan nhân vẻ mặt tựa cười mà như không phải cười, thằng ôn này trong lòng biết rõ lão hòa thượng vì sao vội vàng đứng lên.
Lão hòa thượng tay áo vung lên, thừa dịp mọi người không, duỗi tay nhổ cái gai nhọn trên mông ra, mắt lại trợn trừng, biết sao được, lại đau mà, lá thông rất giòn, rút không cẩn thận lại làm gẫy rồi. Tuệ Không đại sư trong lòng buồn bực lắm, lão cũng không hiểu vì sao lại xui xẻo vậy, ngồi thiền mà cũng có lá thông đâm vào mông à.
Tiết Vĩ Đồng cung kính nói: "Đại sư mời ngồi!"
Lão hòa thượng lạnh lùng cười nói: "Các vị thí chủ ngồi trước đi, Minh Giác, đi pha trà cho mấy vị thí chủ." Lão chắp tay thành hình chữ thập, nói: "Tôi đi thay quần áo, mọi người cứ dợi ở đây nhé."
Tiết Vĩ Đồng và Tra Vi đều cảm thấy kinh ngạc, Tuệ Không đại sư lúc này đột nhiên muốn đi thay quần áo, chẳng lẽ sau khi ngồi thiền cũng phải thay quần áo ư? Hai cô nào biết đâu rằng đại sư phải đi rút gai.
Tiểu hòa thượng Minh Giác giúp bọn họ rót mấy chén trà, nghe thấy sư phụ gọi gã, vội vàng chạy tới.