Chương Duệ Dung cắn cắn đôi môi anh đào, đôi mắt đẹp lại có chút ươn ướt, nàng sợ Thường Lăng Phong nhìn thấy ánh lệ của mình, buộc mình lộ ra một nụ cười.
Thường Lăng Phong cũng cười, hắn không nói gì, đi nhanh tới, hỗ trợ ôm lấy một hòm giấy đóng dấu.
Thường Hải Tâm nhìn thấy thần thái vừa rồi của hai người, không khỏi nở nụ cười, nàng nhẹ giọng nói: "Chương Duệ Dung, còn không mau dẫn đường cho đồng chí Thường Lăng Phong, anh ấy không quen thuộc nơi này của chúng ta."
Chương Duệ Dung cúi đầu, cũng ôm lấy một cái thùng giấy, nhỏ giọng nói: "Đi theo tôi, lầu ba!"
Trương đại quan nhân lúc này xuất hiện ở lầu hai, cười híp mắt, nhìn thấy Chương Duệ Dung cùng Thường Lăng Phong một trước một sau đi tới, hắn đứng ở cửa thang lầu, đợi cho bọn họ đi đến gần mới nói: "Thường Lăng Phong cậu cũng đủ nhanh, yên tâm đi, đồng chí Tiểu Chương đã là nhân viên chinh thức của chúng ta, không chạy được đâu."
Thường Lăng Phong cười cười, Chương Duệ Dung lại không dễ bắt nạt như vậy, trừng mắt nhìn Trương Dương một cái nói: "Anh không giúp đỡ làm việc, ở chỗ này nói cái gì?"
Trương Dương nói: "Dám phản đối à, tôi là lãnh đạo, lãnh đạo sao có thể làm loại việc nặng này chứ..." Lúc nói chuyện nhìn thấy Thường Hải Tâm ôm cái rương lớn đi tới, hắn nhanh chóng nghênh đón, tiếp nhận cái thùng trong tay nàng, thừa dịp không ai, hạ giọng nói: "Bảo bối, đừng làm nữa mệt đó, để đó cho anh làm là được rồi!"
Thường Hải Tâm cười ngọt ngào, lo lắng người khác nhìn thấy ám muội giữa bọn hắn, vội vàng đi xuống lấy vật gì đó.
Thường Lăng Phong đi tới Đông Giang, làm cho Trương đại quan nhân như trút được gánh nặng, không có vị sư gia này ở bên người,lúc làm việc chung quy lòng cảm thấy thiếu chút gì đó. Hắn mang theo Thường Lăng Phong đi vào văn phòng Tần Thanh, vui tươi hớn hở nói: "Bí thư Tần, cô xem tôi đưa ai mời tới này?"
Tần Thanh chứng kiến Thường Lăng Phong đến cũng là phi thường vui vẻ, tươi cười đứng dậy đón chào, hướng Thường Lăng Phong vươn tay ra: "Lăng Phong, hoan nghênh hoan nghênh, lần này tới nhất định phải ở lại Đông Giang làm lớn một hồi, mọi người cùng nhau đồng tâm hợp lực khai sáng một phen sự nghiệp."
Thường Lăng Phong mỉm cười nói: "Thường Lăng Phong tôi có tài đức gì mà lại có thể được hai vị lãnh đạo xem trọng như thế chứ."
Trương Dương nói: "Đừng đùa chứ, cậu là có bản lĩnh thật sự, bằng không tôi làm sao phải sống chết mời cậu lại đây chứ."
Tần Thanh nói: "Lăng Phong, hướng về phía chủ nhiệm Trương tỏ thành ý đi, anh lần này cũng nhất định phải lưu lại hỗ trợ."
Thường Lăng Phong nói: "Không dám không giúp, nếu tiếp tục không đáp ứng đến Đông Giang hỗ trợ, tôi phỏng chừng hắn cũng sẽ đến truy sát tôi."
Tất cả đều nở nụ cười.
Tần Thanh trở lại sau bàn làm việc của mình ngồi xuống, Trương Dương cùng Thường Lăng Phong ngồi ở trên ghế sa ***, Tần Thanh để hai tay đan chéo đặt lên bàn, nhẹ giọng nói: "Lăng Phong, trên đường anh tới đây đã xem qua hoàn cảnh nơi này của chúng tôi, cảm thấy như thế nào?"
Thường Lăng Phong nói: "Vừa rồi tôi ở bảng tuyên truyền xem trong chốc lát, xem sơ đồ quy hoạch khu Tân Thành, nhìn kế hoạch 10 năm phát triển của các vị, còn nhìn thấy cả tờ thông báo phê bình kia."
Tần Thanh cười nói: "Mới vừa xuống xe đã thấy được nhiều vấn đề như vậy, nói thử xem, có phát hiện điều gì không?"
Thường Lăng Phong nói: "Tuy rằng quy hoạch khu Tân Thành rất to, nhưng là chỉ cần làm tốt công vêệc giai đoạn trước thì sẽ không có khó khăn quá lớn."
Con mắt Tần Thanh chớp chớp sáng, không có cắt đứt lời của hắn.
Thường Lăng Phong nói: "Giống như có người cho cô một bức tranh giấy, nếu như là một tờ giấy trắng thì có thể trực tiếp vẽ lên trên mặt, nếu đưa cho cô một tờ giấy đã dùng qua, nhất định phải tiêu phí một hồi công phu để tẩy sạch đi, khó khăn hiển nhiên sẽ lớn hơn cái trước."
Trương Dương nói: "Nhưng bức tranh giấy này cũng không phải trắng, cũng gặp phải rất nhiều vấn đề phá bỏ và dời đi nơi khác."
Thường Lăng Phong cười nói: "Kỳ thật hai ngày này tôi đặc biệt tìm đọc một chút quy hoạch của khu Tân Thành, có thể nói Đông Giang về phần quy hoạch làm được tương đối không tồi, cố gắng hết khả năng tránh khỏi phá bỏ và dời dân đi nơi khác quy mô lớn, thành phố đưa ra chính sách bồi thường cũng tương đối ưu đãi, tôi tin tưởng chỉ cần làm tốt công tác tuyên truyền, không nên làm sinh ra mâu thuẫn ở mặt này."
Tần Thanh nói: "Những lời này của Lăng Phong làm cho lòng tin của tôi lại tăng thêm không ít, đúng rồi, tôi chuẩn bị an bài anh đảm nhiệm chủ nhiệm Ban Chiêu Thương của Ban Chỉ Huy Xây Dựng khu Tân Thành, anh cảm thấy thế nào?"
Thường Lăng Phong nói: "Tất cả đều tuân theo sắp xếp của lãnh đạo!"
Tần Thanh cầm lấy điện thoại, gọi Chương Duệ Dung vào, bảo nàng dẫn dắt Thường Lăng Phong đi tới văn phòng chuẩn bị trước cho tốt.
Sau khi Thường Lăng Phong rời đi, Trương Dương vui tươi hớn hở hướng Tần Thanh khoe thành tích nói: "Thế nào, anh đã nói gọi hắn đến là hắn sẽ đến mà."
Tần Thanh cười nói: "Chỉ là trong lòng anh mưu mô, biết lợi dụng từ chỗ Chương Duệ Dung."
Trương Dương nói: "Chiêu này kêu là mỹ nhân kế, kỳ thật anh đến Đông Giang cũng là trúng phải kế này." Tần Thanh dễ thương nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói: "Trương Dương, em cảm thấy anh vẫn là cố gắng làm tốt quan hệ với các đồng chí xung quanh, không cần phải quá cứng rắn đối với chủ nhiệm Lưu, nếu không sẽ bất lợi đối với công tác sau này của chúng ta."
Trương Dương gật đầu nói: "Biết rồi, sau này anh sẽ cố gắng nhường y."
Tần Thanh nói: "Tuy rằng em đem công tác chiêu thương giao cho Thường Lăng Phong, nhưng trên thực tế phương diện này là điểm mạnh của anh, ưu điểm của Thường Lăng Phong ở chỗ trù tính quy hoạch chung, bất quá các anh cùng phối hợp chắc chắn sẽ không tồn tại vấn đề gì."
Trương Dương cười nói: "Quan chức chỉ là một cái danh xưng, anh đã sớm nói rồi, anh chính là dầu vạn năng, cần anh bôi trơn chỗ nào, anh sẽ lau chỗ đó=)), bí thư Tần hẳn là hiểu rõ điểm này nhất."
Tần Thanh trừng mắt liếc hắn một cái, nhẹ giọng nói: "Có lẽ em phải đi lên thành phố một chuyến, gần đây bởi vì động tác ở tren mặt nhân sự quá lớn đã sinh ra không ít phê bình, có một số việc nhất định phải cùng lãnh đạo khai thông."
Trương Dương nói: "Rất nhiều người đều muốn nhét người vào đơn vị chúng ta, kết quả nguyện vọng không đạt được, trong lòng chắc chắn sẽ không thoải mái, có chút ý kiến cũng là khó tránh."
Tần Thanh nhìn đồng hồ, nàng hẹn Lương Thiên Chính ba giờ rưỡi buổi chiều gặp mặt, hiện tại hẳn là nên xuất phát, trước khi đi nàng lại hướng Trương Dương nói: "Anh đi đặt một bàn cơm, buổi tối mời khách từ phương xa Thường Lăng Phong đến dùng cơm, đại biểu cho Ban Chỉ Huy chúng ta hoan nghênh sự gia nhập của anh ấy."
Trương Dương gật gật đầu.
Tần Thanh lại nói: "Gọi cả hai người Đường Tự Lập cùng La An Định qua nữa."
Trương Dương nhíu mày, hắn không thích đám người kia, bất quá Tần Thành là người đứng đầu nơi này, nhất định phải quan tâm đến đại cục.