Tất cả thành viên hội nghị đều có mặt tại văn phòng thứ năm ở văn phòng chính phủ, Trương Dương lúc này mới lững thững đến, nhưng hắn cũng chưa bị tính là muộn, đúng mười giờ bắt đầu thì hắn bước vào phòng họp. Lúc đi vào hắn cười ha ha nói: "Thật ngại quá, chỉ vì trò chuyện quá hăng say với bộ trưởng Tiếu của bộ tổ chức, vừa không để ý một chút đã mười giờ rồi."
Ở nơi làm việc công khai, biểu hiện của Tần Thanh hoàn toàn như không có quan hệ đặc biệt gì với Trương Dương, cô lạnh nhạt nói: "May mà đồng chí chưa đến muộn, mọi người đang đợi đồng chí đó."
Trương Dương nhìn qua một chút, cuộc họp này có phó thị trưởng thường vụ Tùy Quốc Minh ngồi vị trí chủ tịch, hai bên là Tần Thanh và Bảo Toàn, những người khác cũng chia ra ngồi hai bên, Thường Hải Tâm ngồi xa hơn chủ yếu phụ trách ghi chép văn bản cuộc họp.
Trương Dương chọn vị trí ngồi đối diện với Tùy Quốc Minh, mọi người ngồi theo chiếc bàn họp hình elip, nên vị trí của hắn hoàn toàn cách xa mọi người. Tùy Quốc Minh cười nói: "Tiểu Trương, cậu ngồi gần vào đây, sao lại ngồi xa chúng tôi vậy?"
Trương đại quan nhân nhếch môi cười: "Tôi bị cảm cúm, sợ lây sang mọi người." Nói xong hắn lại thêm câu: "Tối qua ngủ không mặc quần áo!"
Tần Thanh nghe thấy câu này của hắn không khỏi chửi thầm: đồ đều cáng, cái gì cũng nói ra ngoài được, tối qua đâu chỉ một mình hắn không mặc đồ, câu này rõ ràng là nói cho mình nghe thấy đây mà. Tên tình lang đáng ghét này thật khiến Tần Thanh vừa yêu vừa hận, ở hoàn cảnh nào hắn cũng vẫn có thể cười đùa khiêu khích mình.
Tùy Quốc Minh không hiểu được ý của Trương Dương, cười ha ha nói: "Mùa thu mà, thời tiết lúc nóng lúc lạnh...phải chú ý giữ gìn sức khỏe." ông nhìn về phía Tần Thanh: "Tiểu Thanh, chúng ta bắt đầu thôi."
Tần Thanh cười, cô kính cẩn nói: "Xin mời thị trưởng Tùy phát biểu."
Tùy Quốc Minh cười lắc đầu: "Tôi đã nói rồi, hôm nay đến với cuộc họp tôi chỉ có nhiệm vụ lắng nghe, không có nhiệm vụ phát biểu, các đồng chí có khó khăn gì, ý kiến như thế nào, cứ nói với tôi, tôi có thể giải quyết được sẽ giúp các đồng trí gỡ rối luôn ngay tại cuộc họp. Nếu tôi không giải quyết được, sẽ lập tức hội báo với bí thư Lương, để nhanh chóng tìm ra giải pháp trong thời gian ngắn nhất có thể. Tóm lại, mọi người cứ yên tâm, tôi sẽ ủng hộ mọi người hết sức."
Lưu Bảo Toàn vỗ tay đầu tiên.
Trương Dương không vỗ tay, hắn đi đến đâu cũng hành động rất khác người, tay cầm cốc trà lên uống mọt hớp rồi lẳng lặng chờ đợi Tần Thanh phát biểu.
Ánh mắt Tần Thanh đảo qua từng người một, cô mỉm cười: "Chào mọi người, hôm nay chúng ta chính thức họp mặt hội nghị lần một của ban lãnh đạo bộ chỉ đạo kiến thiết thành phố mới, các vị có mặt ở đây ngày hôm nay đều là thành viên của tổ chức đảng thành phố mới. Đương nhiên không phải là toàn bộ, ban lãnh đạo của chúng ta mới được tổ kiến, sẽ dần được hoàn thiện hơn trong công tác sau này. Tôi nghĩ, về trách nhiệm công việc không cần tôi phải nói lại, chúng ta sẽ chính thức đi vào vấn đề."
Tần Thanh ra hiệu cho Thường Hải Tâm mở máy chiếu, Trương đại quan nhân lúc này mới nhận thấy mình ngồi vào vị trí bất tiện, đành phải chuyển chỗ ngồi kề bên cạnh cục trưởng Đường Tự Lập. Đường Tự Lập nhìn hắn gật đầu cười, y cũng khoảng ba chín tuổi, cũng là một cán bộ cấp sở trẻ tuổi. Đương nhiên y cũng không trẻ lắm, so với Trương Dương thì như một cán bộ già. Trong lí lịch hồ sơ, Trương Dương chỉ mới có hai bảy tuổi, nhỏ hơn y cả một giáp. Trương Dương và Đường Tự Sinh tuy đều là cục trưởng nhưng hắn hiểu rõ, cái chức cục trưởng này của Đường Tự Sinh có nhiều thực quyền hơn hẳn, công tác của hắn chỉ quản những việc vặt vãnh. Đường Tự Sinh lại nắm quyền lớn ở trong tay, phụ trách các công tác như chế định chính sách sử dụng đất của khu thành phố mới; hoạch định kế hoạch kiến thiết khai thác đất nội thành; quyết thầu và chiêu thương kiến thiết từ khâu tuyên truyền, đóng gói, thu hút đầu tư; đồng thời hợp tác với cục đất đai thị để giải quyết các thủ tục liên quan; giải quyết công tác di dời và đền bù đất đai. Kết hợp với các bộ ngành chủ quản để quy hoạch kiến thiết từ các công trình hạ tầng cơ sở như giao thông, dịch vụ, hệ thống đường ống nước, khí, điện, nhiệt....
Trong ba cục quản lí này, cục kiến thiết của Đường Tự Lập là quan trọng nhất.
Còn về cục quản lí tổng hợp, La An Định sẽ phụ trách các vấn đề cơ cấu tổ chức, đảng vụ cơ quan, nói chung vẫn có thực quyền hơn Trương Dương, chỉ tính đến mặt tài vụ và hậu cần cũng đủ hơn hẳn Trương Dương.
Nói chung ngồi mà so sánh thì càng thêm bực mình, Trương đại quan nhân miệng nói không quan tâm, coi quan chức như phù vân, nhưng đến lúc bắt tay vào làm việc, tâm lí của hắn nhất thời không thể cân bằng được, trong lòng thầm chửi Lương Thiên Chính, vì sao chứ? Bởi vì bề ngoài Lương Thiên Chính mời hắn về, Lương Thiên Chính à Lương Thiên Chính, mày mời tao đến đây, miệng lưỡi khăng khăng mời gọi nhân tài, ủy thác cho trọng trách, thì ra chỉ là chơi đùa giễu cợt. Gọi lã tử về đâu rồi gạt sang một bên cho cái chức cục nghiệp vụ xã hội, đây rõ ràng là chèn ép người quá đáng!
Người khác đương nhiên không biết Trương Dương đang nghĩ gì, tất cả đều hướng về màn chiếu.
Hình ảnh đầu tiên xuất hiện là tấn bản đồ quy hoạch thành phố, Tần Thanh nói: "Mọi người đang nhìn thấy là bản đồ quy hoạch thành phố, năm 1994, Đông Giang đã tiến hành sửa đổi bản quy hoạch tổng thể các thành thị, xác lập việc xây dựng thành phố mới, hình thành quyết định về kết cấu "hai trung tâm, sáu tổ đoàn" trong việc phát triển không gian của thành phố. Quy hoạch thành phố của Đông Giang với tổng diện tích là 100km2, dân số dự tính đạt 60 vạn người trong đó diện tích khởi bước là 35km2. Từ khi tiến hành thiết kế quy hoạch, cho đến các giai đoạn xin ý kiến phê chuẩn của lãnh đạo nay đã gần như chuẩn bị đầy đủ các điều kiện để bước vào công tác kiến thiết. Chúng ta sẽ lập tức bắt tay vào xây dựng trung tâm hành chính và cơ sở hạ tầng."
Tần Thanh lại ra hiệu cho Thường Hải Tâm đổi hình: "Trọng điểm công trình giai đoạn đầu của chúng ta là ở việc kiến thiết cơ sỏ hạ tầng, bao gồm hệ thống giao thông, đường ống, hệ thống điện cho đến thiết kế lắp đặt hệ thống thoát nước. Công trình được xây dựng đầu tiên sẽ là trung tâm hành chính Đông Giang!" Trên màn hình đang chiếu ra hình ảnh đồ họa của trung tâm hành chính.
Nhìn qua hình ảnh, trung tâm hành chính này trông thật hoàn hảo.
Tần Thanh lại tiếp tục: "Khu thành phố là trung tâm hành chính, kinh tế của Đông Giang, phạm vi thành phố bao gồm cả mở rộng đất đai theo cấp thị, tăng trưởng kinh tế chủ yếu của thành phố; trung tâm thành phố mới sẽ đảm nhiệm các công việc hành chính, mậu dịch tài chính, triển lãm hội nghị, văn hóa giải trí, phục vụ du lịch, giáo dục khoa học; là khu vực thể hiện tập chung hình tượng tiên biểu của thành phố hiện đại hóa..." Tần Thanh thuyết trình liên tiếp 40 phút về vấn đề quy hoạch thành phố, kì thực phương án quy hoạch này quá quen thuộc với các cán bộ địa phương, sau khi được xác định gắn kết với công việc này họ đã hoàn toàn nắm bắt tất cả, có thể nói chỉ có Trương Dương là không biết gì. Hôm nay là lần đầu tiên hắn được nghe giải trình kế hoạch một cách chi tiết đến vậy.
Trương đại quan nhân lắng nghe chăm chú, khác hẳn với mọi lần còn dùng cả sổ để ghi chép, hắn ghi lại những mục thiết yếu quan trọng.
Tần Thanh cảm thấy rất hài lòng với thái độ chăm chú đó, nhưng cô cho rằng Trương Dương chỉ đang giả bộ.
Tần Thanh phát biểu xong cười nói: "Chủ nhiệm Lưu, xin đồng chí cho ý kiến bổ xung."
Lưu Bảo Toàn nói: "Tôi muốn bổ xung một điểm. Tôi cho rằng nhiệm vụ cấp bách hiện nay là phải nhanh chóng hoàn thiện đội ngũ quản lí của bộ kiến thiết ta..." Gã chưa nói xong, Trương Dương đã vỗ tay nhiệt liệt.
Tiếng vỗ tay cắt ngang lời Lưu Bảo Toàn, có lẽ gã cũng thấy ngạc nhiên, trong đầu nghĩ thầm hắn vỗ tay gì chứ? Định gây rối sao?
Trương Dương nói: "Tôi tán thành ý kiến của chủ nhiệm Lưu, đến bây giờ tôi vẫn còn chưa nắm rõ cơ cấu tổ chức của chúng ta."
Tùy Quốc Minh cười: "Tiểu Trương, cậu có gì không hiểu? Đội ngũ lãnh đạo cốt cán gồm có mấy người chúng ta!"
Trương Dương lại nói: "Trong bộ chỉ đạo kiến thiết này còn có một hội ủy quản, tôi không hiểu rõ việc lãnh đạo lập ra hai bộ ngành nhằm mục đích gì? Nhiệm vụ công tác hai bộ ngành có bị trùng hay không? Quản quyền cụ thể được phân công như thế nào? Rốt cuộc là bộ chỉ đạo kiến thiết quản lí hội ủy quản hay ngược lại?" Câu này của hắn rõ ràng là đang hỏi xem rốt cuộc giữa Tần Thanh và Lưu Bảo Toàn ai là lãnh đạo? Tuy sự việc được phơi bày ra ngay trước mặt, nhưng lại không phải là việc cần thiết, Trương đại quan nhân tới Đông Giang này là vì cái gì? Chính là để trợ giúp Tần Thanh, thế nên đầu tiên phải xác định vị trí lãnh đạo của cô, làm được việc này phải dẫm lên người khác. Đương nhiên Lưu Bảo Toàn không may trở thành mục tiêu đầu tiên.
Tùy Quốc Minh cười ầm lên: "Tiểu Trương à, câu hỏi này của cậu à, đồng chí Tần Thanh là phó tổng chỉ huy bộ chỉ đạo kiến thiết, là bí thư công ủy đảng, đảm nhận công tác kiến thiết thành phố, lãnh đạo thi đã ban hành công văn rồi."
Trương Dương đáp: "Tôi hiểu!" Hắn cố tình liếc nhìn Lưu Bảo Toàn: "Theo cách nói của thị trưởng Tùy, chủ nhiệm Lưu sẽ chịu sự lãnh đạo của bí thư Tần, cũng có nghĩa là hội ủy quản sẽ trực thuộc bộ chỉ đạo kiến thiết lãnh đạo."
Lưu Bảo Toàn mặt mày đỏ bừng, hôm qua Liêu Bác Sinh đã khuyên gã khiêm nhường, nhất định không được xung đột với Trương Dương. Gã định bụng nhẫn nhịn nhưng hắn hiếp người quá đáng, ngang nhiên chà đạp gã trước mặt bao nhiêu người, như thế thì còn ai không công nhận vị trí lãnh đạo của Tần Thanh? Mọi người đều hiểu rõ sự việc, hắn lại nhất định lội ra để nói, rõ ràng là cố ý chế nhạo mình đây! Lưu Bảo Toàn thầm nghĩ.