Y Đạo Quan Đồ

Chương 770-2: Trước khi khai mạc (2)

Sở Yên Nhiên dịu dàng nói: "Anh có phải là hối hận? Em cho anh cơ hội, hiện tại hối hận còn kịp."

Trương Dương nói: "Hối hận thì thật ra có chút."

"A" Âm thanh của Sở Yên Nhiên tràn ngập mất mác.

Trương Dương lại nói: "Hối hận lúc em ở bên cạnh, không thân cận với em nhiều, không chiếm chút tiện nghi."

Sở Yên Nhiên e thẹn nói: "Anh không nói bậy có phải là có thể nghẹn chết hay không vậy hả?"

Trương đại quan nhân nói: "Đúng vậy, đúng vậy, đến mức rất khó chịu."

Sở Yên Nhiên nói: "Không nói bậy với anh nữa, đúng rồi, anh đoán xem em đang ở đâu?"

Trương Dương cười nói: "Đã sớm nghe ra, em đang ở cạnh biển! Anh nghe được tiếng sóng biển đập vào bãi cát."

Sở Yên Nhiên ừ một tiếng nói: "Có nhớ tiểu đảo lần trước em nói với anh hay không?"

Trương Dương nói: "Nhớ, em không phải nói cái công ty lần trước bên em đầu tư đóng cửa, lần này trở lại chính là muốn tiếp quản cái tiểu đảo này sao?"

Sở Yên Nhiên nói: " Đảo này rất đẹp, còn lớn hơn dự đoán của em, hơn hai trăm cây số, không khác biệt với bán đảo cho lắm"

Trương Dương nói: "Có phải du khách rất nhiều hay không?"

"Hoang đảo! Công ty Mạc Tây Ngói lúc đầu muốn khai phá nơi này làm làng du lịch, nhưng khi công ty của bọn họ đưa vào hoạt động thì xảy ra vấn đề, hiện tại làng du lịch trên đảo đều thành nơi bỏ hoang. Em đang khảo sát trên đảo, nhìn xem có nên tiếp tục khai phá hay không"

Trương Dương nói: "Đảo lớn như vậy muốn khai phá thì cần bao nhiêu tiền?"

Sở Yên Nhiên cười nói: "Hoàn cảnh tự nhiên của nơi này tốt, nếu như khai phá được, tiềm lưc tiền tỷ cũng rất lớn, đúng rồi, công ty Mạc Tây Ngói đã mua lại tiểu đảo này"

Trương đại quan nhiên hỏi "Quyền tài sản hay quyền sử dụng?"

Sở Yên Nhiên nói: "Mua đứt vĩnh viễn, chỉ tốn hơn mười triệu đô"

Tuy rằng mười triệu đối với Trương Dương mà nói là một con số rất xa xỉ, nhưng mà bỏ mười triệu ra để mua một tiểu đảo thì vẫn có lời.

Sở Yên Nhiên nói: "Đảo này còn chưa có tên, lúc túước trên đảo có một thần miếu, cho nên tạm gọi là thần miếu đảo"

"Vanualu!"

"Va cái gì..." Trương đại quan nhân không thể nghe được cái tên này.

"Vanuatu, một trong các quốc gia nghèo trên thế giới"

Trương Dương nói: "Đảo lớn như vậy sao bán rẻ như thế?"

Sở Yên Nhiên nói: "Bởi vì trên đảo không có nước ngọt!"

"Còn gì nữa..."

"Còn nữa, trên đảo hay có địa chấn, địa chấn mỗi năm hơn trăm lần, năm ngoái còn gặp phải sóng thần"

Trương đại quan nhân cảm thán nói: "Hèn chi bán rẻ là phải, anh cảm thấy người ta không phải kẻ ngu, nếu như có một khối đất mà cái gì cũng không tiện thì bán đi cho rồi, ở chổ này nguy hiểm, đừng đứng ở đó nữa, nhanh chóng quay về New York, Manhattan của em đi"

"Em có mời mấy chuyên gia địa chất đến, đang khảo sát trên đảo, nhìn xem tình huống của đảo này, coi có thích hợp để ở hay không"

Trương Dương nói: "Em không phải là muốn ở luôn trên đảo đấy chứ?"

Sở Yên Nhiên nói: "Không có, chỉ là muốn dùng để làm du lịch, sau này nếu như chỉnh đốn ươợc, mỗi năm chúng ta có thể đến đây du lịch, anh cũng là chủ đảo"

Trương Dương nói: "Chúng ta trồng hoa đào trên đảo, thẳng thắn gọi đảo này là Đào Hoa đảo, anh là đảo chủ, em là đảo chủ phu nhân"

"Phi! Anh rủa em chết phải không?" Sở Yên Nhiên kháng nghị, truyện Anh Hùng Xạ Điêu cô ấy cũng có xem qua, đảo chủ phu nhân của Đào Hoa đảo chết khi còn rất trẻ.

Trương Dương nói: "Vậy không gọi là Đào Hoa đảo, gọi là Thiên Đường đảo đi, làm như thiên đường nhân gian ấy!"

Sở Yên Nhiên cười nói: "Anh này, mấy cái đó làm sao mà có!"

Trương Dương nói: "Nhất định sẽ có!"

Tuy rằng các thành phố Bình Hải đều bất mãn đối với đại hội tỉnh lần này, cũng ồn ào muốn liên hợp chống lại, nhưng gần đến giờ khai mạc, ai cũng không có hành động, cái đó có quan hệ với mấy lãnh đạo thành phố Nam Tích sớm chào hỏi các lãnh đạo thành phố khác rồi, ai cũng sẽ không vì sự kiện này mà làm tổn thương hòa khí, dù sao đều là thành phố anh em trong một tỉnh, còn có một nguyên nhân cũng là nghi thức khai mạc đại hội tỉnh, bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương sẽ đến đây, nếu như bọn họ chống lại đại hội tỉnh bị Kiều Chấn Lương biết, phỏng chừng Kiều bí thư khẳng định sẽ không vui vẻ.

Nam Tích trong phương diện tiếp đãi an bài tương đối chu đáo, có thể nói điều kiện ăn ở có thể đứng đầu trong các lần tổ chức đại hội tỉnh, Nam Dương quốc tế, khách sạn Hải Thiên đặc biệt vì vận động viên huấn luyện viên mà cung cấp cái ăn chổ nghỉ, hai khách sạn này đều là tiêu chuẩn năm sao.

Về phần khách quý của lãnh đạo thành phố Nam Tích đến đây đều an bài tại nhà khách chính phủ chiêu đãi, lần này đội hình khách quý tới cũng cực kỳ lớn, bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương, thường vụ phó tỉnh trưởng Tiêu Nãi Vượng, bộ trưởng tuyên truyền tỉnh ủy Tiếu Nguyên Bình, thư ký trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào, chủ nhiệm ủy ban thể dục tỉnh Cừ Thánh Minh, thường ủy tỉnh ủy, phó tỉnh trưởng Bình Hải, thị uỷ bí thư Đông Giang Lương Thiên Chính, bí thư thị ủy Giang thành Đỗ Thiên Dã, bí thư thị ủy Lam Sơn Thường Tụng, cùng với những người lãnh đạo chủ yếu của thành phố khác và chủ nhiệm ủy ban thể dục tất cả đều đi tới Nam Tích.

Đội hình này còn lớn hơn so với trong mong muốn của Trương đại quan nhân rất nhiều, hắn vốn tưởng rằng còn có thể có không ít thành phố bất mãn đối với chuyện báo danh, lúc khai mạc có thể hội ngộ một ít tình trạng dị thường, nhưng hiện thực cho thấy, bản thân thi đấu cũng không có quan trọng như hắn tưởng tượng, những lãnh đạo này tới căn bản không phải hướng về phía đại hội tỉnh, bọn họ là hướng về phía bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương mà tới. Bọn họ không phải tự cho Nam Tích mặt mũi, mà là vì trước mặt bí thư tỉnh uỷ tranh mặt mũi, ai cũng không muốn bỏ qua giao lưu cơ hội với lãnh đạo cấp trên, bản thử ngẫm lại đi, bí thư tỉnh uỷ đều tới, bạn là một bí thư thị ủy có thể không tới sao? Nếu như người khác không tới, chỉ mình bạn tới, như vậy chúc mừng bạn, bạn và Kiều bí thư có thể ở chung, cơ hội tiếp xúc gần gũi, nếu như người ta đều tới bạn không tới, như vậy Kiều bí thư sẽ chú ý tới bạn, ông ta sẽ nghĩ, vì sao bạn không tới? Tôi đều tới mà ông không đến, là không phải coi tôi không ra gì sao? Thật ra Kiều Chấn Lương sẽ không nghĩ như vậy, Bình Hải có hơn mười thành phố, nhiều bí thư thị ủy như vậy cộng thêm một đống quan viên tụ vào một chỗ, hơn mười mấy người, cho dù một hai người không có tới, ông ta cũng không chú ý được, ông cũng sẽ không suy nghĩ nhiều.

Nhưng đám quan viên hạ cấp này cho rằng Kiều bí thư nhất định sẽ nghĩ như vậy, ai cũng đều cảm thấy mình coi như là một nhân vật, nếu như mình vắng mặt, Kiều bí thư nhất định sẽ chú ý tới mình.

Sân khấu của đại hội tỉnh là Trương đại quan nhân xây lên, thế nhưng khi đến lúc mở màn, Trương đại quan nhân phát hiện, mình chỉ là làm công việc của đoàn kịch, trợ thủ công việc của đoàn kịch, tiếp đãi lãnh đạo chủ yếu có bí thư thị ủy Lý Trường Vũ, từ khi bí thư tỉnh uỷ Kiều Chấn Lương đến, bí thư Lý lúc nào cũng ở tại bên cạnh Kiều bí thư, hai ngày nay đem địa điểm làm việc đổi đến đây luôn, cái này không nói, ban đêm ngay cả nhà cũng không trở về, cùng lãnh đạo hoà mình, ăn uống ngủ nghỉ tất cả đều cùng một chổ.