Lý Hồng Dương thở dài nói: "Nhưng cứ như vậy, vận động viên ưu tú trong tỉnh vắng mặt tập thể, lực hấp dẫn của đại hội tỉnh sẽ suy giảm lớn."
Trương Dương cười nói: "Đại hội tỉnh còn lực hấp dẫn gì? Tôi tra qua số ghế ngồi của mấy lần đại hội tỉnh trước, thấp đến đáng thương, đa số ngay cả một phần mười ghế ngồi đều không đầy, các người thật đúng là đem đại hội tỉnh này thành thế vận hội Olimpic? Không có khả năng, căn bản một chút có thể cũng không có."
Vài đảng viên đều không nói, Trương Dương nói đều là sự thật không thể nghi ngờ.
Trương Dương nói: "Chúng ta đem trung tâm thể dục mới xây mới, làm đại hội tỉnh vô cùng náo nhiệt, công tác kế tiếp là tranh thủ đem số ghế ngồi của mỗi trận thi đấu tăng lên, trọng điểm của đại hội tỉnh cũng không phải thi đấu, mà là quay chung quanh các loại công tác tương quan của tỉnh lần này, dù sao trò hề này cũng không có bao nhiêu người cảm thấy hứng thú, các lãnh đạo không quan tâm kết quả thi đấu, ai tham gia thi đấu, ai đoạt huy chương, đối với lãnh đạo không có ý nghĩa lớn, bọn họ quan tâm chính là, đại hội tỉnh này có thuận lợi khai mạc hay không, bế mạc viên mãn hay không, căn cứ tình huống của chúng ta hiện nay về tiêu thụ quảng cáo và tài trợ các phương diện, lần đại hội tỉnh này hẳn là không lỗ lớn." Thằng nhãi này nâng chung trà lên uống một hớp lớn lại nói: "Tôi sở dĩ nói như vậy, là bởi vì đại hội tỉnh khoá trước không có lợi nhuận, chúng ta chỉ cần làm lỗ lã ít nhất, lần đại hội tỉnh này của chúng ta cũng đã thành công."
Tất cả mọi người nở nụ cười, Trương Dương đem tất cả những lời ngại ngùng của mọi người nói ra nói tất cả, nhưng những lời này của hắn đều nói đúng thực tế không thể nghi ngờ.
Lý Hồng trở nói: "Chủ nhiệm Trương, ngày mốt cũng là ngày hết hạn báo danh, thật sự không lo lắng đến chuyện kéo dài thời gian?"
Trương Dương nói: "Cái cơ hội này là ông trời đưa đến trước mặt của chúng ta, chúng ta không muốn, chính là nghịch thiên, chuyện nghịch thiên chúng ta cũng không thể làm, bọn họ không phái vận động viên đứng đầu đến đây không sao cả, bọn họ không tới tham gia đại hội tỉnh cũng không sao cả, cho dù là một người không đến, tôi tin tưởng quan viên thể dục của bọn họ phải tới, vì sao? Lãnh đạo của ủy ban thể dục tỉnh muốn đến đây, lãnh đạo tỉnh muốn đến đây, bọn họ không dám không đến, vô luận phát sinh biến hóa thế nào, cho dù là viêm phổi loại R phát sinh trong lúc tổ chức đại hội tỉnh, chúng ta vẫn phải tiếp tục, sân khấu đã xây xong rồi, vở kịch này chúng ta phải phải diễn tiếp, các người yên tâm, tuyệt đối không phải kịch một vai."
Thôi Quốc Trụ nói: "Chủ nhiệm Trương vừa nói như thế, tôi đã có chút lòng tin đối với chúng ta thực hiện việc đạt hạng nhất của hai bảng huy chương và bảng thành tích."
Trương Dương cười nói: "Tôi vẫn đều tự tin." Hắn hướng Lý Hồng Dương nói: "Lão Lý, ngày hết hạn báo danh không thể thay đổi, hơn nữa chỉ cần báo danh, không có lý do rõ ràng, quyết không cho phép thay đổi vận động viên giữa chừng."
Lý Hồng Dương gật đầu, bóng ma của hiện tại viêm phổi loại R vẫn còn, nhưng từ đấy đến đại hội tỉnh dù sao cũng còn tới bốn tháng, đợi được mọi người thích ứng trên tâm lý, không chừng còn sẽ phát sinh biến hóa, Trương Dương nhấn mạnh điểm này mục đích cũng là muốn hướng về hạng nhất của hai bảng thành tích huy chương, vất vả lắm mới có được cơ hội, hắn tuyệt đối không từ bỏ đơn giản.
Sau họp, Trương Dương rời ủy ban thể dục, đi đến nhà máy của tập đoàn Oa Oa Hương ở khu khai phá Nam Tích, hắn và ông chủ Chu Tông Vạn của Oa Oa Hương hẹn gặp mặt.
Chu Sơn Hổ lái chiếc Toyota của ủy ban thể dục đưa Trương Dương đến ký túc xá của Oa Oa Hương, Trương Dương xuống xe, thì thấy một cô gái mặc váy liền áo màu xanh ra đón, cô ấy là trợ lý của Chu Tông Vạn Cơ Nhược Ảnh, Cơ Nhược Ảnh làm xong tự giới thiệu, Trương Dương lập tức nhớ tới Tổng Giám Đốc Cơ Nhược Nhạn của tập đoàn Thái Hồng, hắn có chút hiếu kỳ hỏi: "Cơ tiểu thư nhận thức Cơ Nhược Nhạn của tập đoàn Thái Hồng sao?"
Cơ Nhược Ảnh gật đầu nói: "Cô ấy là chị họ của tôi! Chủ nhiệm Trương nhận thức cô ấy?"
Trương Dương gật đầu, nghĩ thầm thế giới này thật sự là quá nhỏ, đến chỗ nào cũng đều có thể gặp phải người quen, Cơ Nhược Nhạn đã từng là vị hôn thê của Triệu Quốc Lương, trong lòng vẫn đem hắn trở thành kẻ thù giết chết vị hôn phu, đã từng nhiều lần xúi giục một trong Tam công tử kinh thành Lương Khang đối nghịch với hắn, nghĩ đến Cơ Nhược Nhạn, Trương Dương phát hiện kẻ thù của mình thật đúng là không ít, hơn nữa nữ chiếm đa số.
Tiến vào trong phòng làm việc của Chu Tông Vạn, Trương Dương mới biết được cái gì gọi là gian khổ mộc mạc phòng làm việc của, vị xí nghiệp dân doanh này cũng là loại phòng hơn mười một mét vuông, bàn công tác ghế ngồi đều là cái loại bình thường đến không thể tầm thường hơn, nhớ tới lúc trước đi nhà máy thuốc lá thấy phòng làm việc xa hoa của Liêu Vĩ Trung, so sánh với Chu Tông Vạn quả thật là trên trời dưới đất. Xem ra xài tiền của mình và xài tiền của nhà nước đúng là không giống.
Chu Tông Vạn cười đứng lên, đón đến đây, rất nhiệt tình cầm tay của Trương Dương nói: "Trương chủ nhiệm, hoan nghênh, hoan nghênh!"
Trương Dương cười nói: "Hy vọng không có quấy nhiễu đến công tác của ông!"
Chu Tông Vạn mời Trương Dương ngồi xuống: "Gần đây đã bị viêm phổi khẩu hình ảnh hưởng, phương diện nhà xưởng không tốt, chỉ tiêu định ra của quý hai phỏng chừng không được, hy vọng sáu tháng cuối năm có thể xoay sở."
Cơ Nhược Ảnh sau khi rót trà cho bọn họ thì rời đi.
Chu Tông Vạn nói: "Chủ nhiệm Trương lần này tới tìm tôi có chuyện gì?"
Trương Dương uống trà, đem tách trà nhẹ nhàng đặt ở trên bàn trà: "Là như thế này, hiện tại thành phố đang đẩy mạnh phổ biến loại xí nghiệp quốc hữu nhỏ thay đổi chế độ, hiện nay lấy nhà máy dụng cụ Nam Tích làm nơi thí điểm."
Chu Tông Vạn là một người thông minh, Trương Dương không nói hết lời, ông ta đã rõ ràng ý tứ của Trương Dương, Chu Tông Vạn cười nói: " Xí nghiệp quốc hữu thay đổi chế độ là chiều hướng phát triển... Nam Tích tại điểm này đã đi đằng trước Bình Hải."
Trương Dương nói: "Chu tổng... Thật không dám dấu diếm, lần này tôi đến tìm ông hỗ trợ."
Chu Tông Vạn nói: "Chủ nhiệm Trương muốn tôi hỗ trợ cái gì?" Những lời này thật ra là biết rõ cố hỏi, thế nhưng Chu Tông Vạn cần phải hỏi rõ ràng, ông đã đoán được Trương Dương muốn mình hỗ trợ giải quyết vấn đề công nhân vào nghề, thế nhưng ông không rõ ràng về nhân số... cho nên không dám tùy tiện đáp ứng.
Trương Dương nói: "Nhà máy Nam Tích lần này xuống tới phỏng chừng phải có năm trăm người, bỏ một trăm người phù hợp sớm điều kiện về hưu, còn tồn tại gần bốn trăm người cần bố trí công tác."
Chu Tông Vạn nói: "Tôi có hai phân xưởng sẽ xây xong ở tháng sau, đầu tư đại khái cần hai trăm công nhân, tôi có thể hỗ trợ giải quyết phân nửa.”
Chu Tông Vạn sảng khoái làm Trương Dương thật không ngờ, hắn vốn trông cậy rằng Chu Tông Vạn có thể hỗ trợ giải quyết một trăm người đã là không tồi rồi, có hai trăm người của Chu Tông Vạn, còn lại chưa đến hai trăm người, tùy tiện động viên một chút thì đã giải quyết xong, Trương Dương nói: "Cảm ơn Chu tổng!"