Hà Trường An lần thứ hai biểu thị quan tâm đối với bệnh tình của Văn Quốc Quyền, La Tuệ Trữ mỉm cười nói: "Đa tạ Hà tiên sinh quan tâm, thân thể của Quốc Quyền đã hoàn toàn hồi phục, hơn nữa đã bắt đầu chính thức làm việc."
Hà Trường An vui mừng nói: "Vậy là tốt rồi, lần này tôi vừa xuống máy bay chợt nghe nói tin tức viêm phổi loại R tàn sát bừa bãi, các người không thấy được, sân bay kiểm dịch rất nghiêm ngặt, có chuyến bay chỉ phát hiện ca bệnh, toàn bộ hành khách của chuyến bay đều bị cách ly, tôi lúc đó cũng lo lắng, một máy bay lớn như vậy người nào cũng có, lỡ như có một ca bệnh viêm phổi loại R, tất cả mọi người sẽ gặp tao ương, cũng may, chuyến bay tôi ngồi không có phát hiện ca bệnh nào."
La Tuệ Trữ nói: "Lần này viêm phổi loại R ảnh hưởng rất lớn đối với trong nước, tình hình bệnh dịch nặng, lây nhiễm cấp tốc, những năm gần đây chưa từng có."
Hà Trường An gật đầu.
La Tuệ Trữ đổi đề tài: "Sao ông biết Quốc Quyền sinh bệnh?"
Hà Trường An sửng sốt một chút, có chút kinh ngạc nói: "Chuyện này đã sớm đồn ra mà, sao thế? Các người không biết?"
La Tuệ Trữ thở dài nói: "Chúng tôi còn tưởng rằng tin tức phong tỏa rất nghiêm mật." Bởi vậy bà cũng sản sinh một loại lo lắng, chuyện từ trong máu Văn Linh phát hiện kháng thể có thể cũng truyền ra hay không?
Hà Trường An nói: " Sau khi tôi đi tới kinh thành, gặp qua vài người bạn, đều đang bàn luận chuyện này, bất quá văn Văn tổng lý không có việc gì là tốt rồi..."
La Tuệ Trữ có vẻ có chút tức giận: "Lúc trước Quốc Quyền muốn phong tỏa tin tức này, cũng là sợ chuyện tình truyền ra đi sẽ tạo thành tâm tình khủng hoảng của dân chúng, không ngờ rằng vẫn có người đem chuyện này ra mà nói."
Hà Trường An mỉm cười nói: "Văn phu nhân, thật ra chỉ cần theo đà phát triển hiện nay, chuyện này chưa chắc sẽ không từ chuyện xấu biến thành chuyện tốt."
La Tuệ Trữ đương nhiên rõ ràng ý của Hà Trường An, nhẹ giọng nói: "Việc cấp bách là đối kháng tình hình bệnh dịch, Quốc Quyền bệnh vừa khỏi thì bắt tay vào làm công tác trong phương diện này."
Hà Trường An nói: "Văn phu nhân giúp tôi chuyển lời cho tổng lý, nhất định phải kêu ông ta chú ý thân thể nhiều hơn.”
La Tuệ Trữ gật đầu, bà đứng dậy nói: "Tôi phải đi trước, Quốc Quyền bệnh vừa khỏi, nếu như tôi không nhìn, ông căn bản sẽ không yêu quý thân thể của mình."
Hà Trường An đứng dậy đưa tiễn. La Tuệ Trữ tới tuy rằng không dài. Thế nhưng mục đích của bà đã đạt được, một là hướng Hà Trường An biểu đạt lòng biết ơn, hai là hướng Hà Trường An truyền lại tin tức, Hà Trường An ngầm hiểu, ông có thể làm tới trình độ hôm nay, cũng không phải ngẫu nhiên, một người thương nhân thành công đầu tiên phải có khứu giác chính trị nhạy cảm, ông trong phương diện này vẫn đều làm tốt.
Trương Dương cũng không theo La Tuệ Trữ rời đi. Hắn rất quan tâm tin tức của Tần Hoan, gần đây ít có liên hệ con nuôi, hắn có chút nhớ nhung tiểu tử kia.
Hà Trường An tiễn người trở về, cười nói: "Cậu có phải là muốn hỏi tôi cái gì?"
Trương Dương cười nói: "Ông rõ ràng mà!"
Hà Trường An gật đầu nói: "Hai mẹ con bọn họ hiện nay được tôi đưa đến Bahama!"
"Bahama?" Trương đại quan nhân mở to hai mắt nhìn, hắn không biết Bahama, chỉ biết là ở Bắc Mĩ.
Hà Trường An nói: "Bahama ở đối diện bờ đông biển nam nước Mỹ, tôi ở Bahama bỏ trăm ngàn đôla đăng kí một công ty hữu hạn, lại dùng tiền đút lót quan viên, lấy cho Manh Manh một thị thực công tác năm năm, hiện tại cô ấy đã mình có thẻ xanh chính thức của Bahama, tiểu Hoan cũng vậy."
Trương Dương thở dài nói: "Đều thành người nước ngoài!"
Hà Trường An nói: "Cậu có thời gian tôi mang cậu đi qua nghỉ phép, cảnh sắc bên kia tuyệt đối sẽ làm cậu lưu luyến không quên, cái tốt nhất là Bahama là một quốc gia miễn thuế, không trưng thu thuế thu nhập cá nhân, thuế công ty, thuế tư bản và thuế di sản, hơn nữa cũng rất gần nước Mỹ, là quốc gia giàu nhất ở Châu Mỹ ngoại trừ Mỹ và Canada."
Trương Dương biết được Tần Manh Manh và Tần Hoan bình an thì yên lòng, hắn mỉm cười nói: " Không biết bọn họ ở có quen không?"
Hà Trường An cười nói: "Quốc tế có câu, gọi là chổ nào có ánh sáng thì có người Trung Quốc, người Trung Quốc ở Bahama rất nhiều, phần lớn tập trung tại thủ đô, ở đàng kia cậu tùy ý đều có thể thấy người Hoa, còn có Đại Minh tinh cũng rất nhiều. Tiểu Hoan hiện tại theo học tại một trường học của người Hoa, tôi đặc biệt mướn bảo mẫu, tài xế, bảo tiêu cam đoan an toàn của mẹ con bọn họ."
Trương Dương liên tục gật đầu.
Hà Trường An nói: "Tôi hiện tại hầu như đã là trạng thái về hưu, có vài năm nữa, chờ vàng bên Châu Phi kia đào xong, tôi đem tất cả sinh ý kết thúc, cũng đi Bahama dưỡng lão, cái khác không nói, miễn thuế thật sự quá hấp dẫn tôi."
Trương Dương cười nói: "Ông là thương nhân yêu nước, đi như thế không có suy nghĩ sao."
Hà Trường An nói: "Mấy thứ tiền tài này, sống không mang theo tới chết không thể mang theo, tôi có nhiều tiền cũng vô dụng, Manh Manh cũng thường xuyên khuyên tôi, ở trong nước làm nhiều việc một chút, cho quốc gia một ít cống hiến, tôi cũng nghĩ rồi, năm nay tôi sắp năm mươi tuổi, chờ năm mươi lăm tuổi, tôi sẽ toàn thân trở ra."
Cửa phòng bị nhẹ nhàng gõ gõ, ông chủ của Tử Kim Các Phùng Cảnh Lượng đến đây kính rượu, vừa rồi La Tuệ Trữ có mặt, gã cũng không dám làm phiền, nhưng hiện tại La Tuệ Trữ đi, gã tự vấn là có chút giao tình với Hà Trường An cho nên đến đây liên lạc một chút tình cảm.
Vị trí của Hà Trường An tại thương giới rất cao, trong mắt rất nhiều thương nhân ông nghiễm nhiên là một thần thoại tồn tại, nước ngoài có một Warren Buffett, người khác cùng ông ta ăn bữa cơm tâm sự sẽ lấy được lợi ích to lớn, trong mắt nhiều thương nhân, Hà Trường An cũng là nhân vật như vậy, vô luận làm sưu tầm làm điền sản ông đều giành trước người khác, hiện tại nhãn giới của mọi người còn nhìn chằm chằm trong nước, người ta đã chạy đến châu Phi đào vàng.
Dục vọng của thương nhân đối với truy cầu tiền tài là không có chừng mực, Phùng Cảnh Lượng cảm giác mình phát triển cũng đến bình cảnh, sinh ý của Tử Kim Các tuy rằng vẫn cũng không tồi, thế nhưng hai năm nay không thể so với lúc vừa khai trương, Kim Vương Phủ của Tra Tấn Bắc phân lưu đi một phần khách tương đối lớn, tuy rằng kinh thành rất nhiều người, thế nhưng khách hàng cao cấp thì lại có hạn, lần này viêm phổi loại R cho Phùng Cảnh Lượng một cảnh báo, nếu như chỉ ôm cái ẩm nghiệp này, đối với sức chịu đựng nguy hiểm sẽ rất thấp, có câu là không thể đem trứng gà đặt ở trong một rổ, gã hiện tại đã mưu cầu cách đầu tư mới.
Tại trong mắt Hà Trường An Phùng Cảnh Lượng chỉ là một hậu bối, đối với hậu bối, ông luôn luôn vui lòng nhắc nhở.
Khi Hà Trường An rõ ràng ý của Phùng Cảnh Lượng, lập tức chỉ chỉ Trương Dương nói: "Tiểu phùng, cậu có thể suy nghĩ đi Nam Tích!"
Phùng Cảnh Lượng và Trương Dương gặp mặt tuy rằng không nhiều, thế nhưng đối với Trương Dương rất quen thuộc, chuyện thằng nhãi này lần đầu tiên tới Tử Kim Các hành hung Kiều Bằng Phi khiến cho gã được ấn tượng quá sâu khắc, ấn tượng của Phùng Cảnh Lượng đối với Trương Dương còn dừng lại tại giai đoạn con nuôi của Văn phó tổng lý, gã không biết công tác hiện tại của Trương Dương. Phùng Cảnh Lượng nâng ly rượu hướng Trương Dương nói: "Trương Dương, chúng ta coi như là quen biết đã lâu, có đầu tư tốt nhất định phải chiếu cố tôi à!" Cái lời nói này của Phùng Cảnh Lượng hơn phân nửa là khách sáo, gã không tin Trương Dương có thể có nhiều năng lực.
Hà Trường An kế tiếp nói làm cho Phùng Cảnh Lượng rõ ràng ông ta không phải đang nói giỡn, Hà Trường An nói: "Hiện tại Nam Tích đang chuẩn bị xây dựng khu công nghệ cao, đã có rất nhiều công ty nổi tiếng đến đầu tư xây dựng, cơ hội tốt như vậy cậu không đi nắm chắc sao?"
Phùng Cảnh Lượng nói: " Công ty English Bender ở lại Nam Tích tôi cũng biết, bất quá tình huống cụ thể tôi không rõ ràng lắm."
Hà Trường An cười tủm tỉm nói: "Không rõ ràng lắm thì hỏi, khu công nghệ cao của Nam Tích cũng là Trương Dương phụ trách."