Trương Dương trở lại Hương Sơn biệt viện, thấy Trần Tuyết cầm cây dù, đem một đống bản dập lôi ra ở trong sân.
Trương Dương có chút hiếu kỳ đi tới: "Làm gì vậy?"
Trần Tuyết nói: "Thiên Trì tiên sinh trước khi lâm chung đã từng đem những cái bản dập này chôn, ông ta cho rằng là vật không may, tôi đào ra coi."
Trương Dương nói: "Không ngờ rằng lòng hiếu kỳ của em mạnh như vậy, mưa lớn như vậy, đừng làm những cái chuyện không ý nghĩa này nữa."
Trần Tuyết nói: "Giúp tôi một chút, tôi nhìn mấy thứ này một cái.”
Trương Dương lắc đầu, từ tiếp nhận cây dù trong tay cô ấy.
Trần Tuyết nói: "Những cái bản dập này, có âm sát Tu La chưởng, còn có thê phong khổ vũ kiếm, những cái này đều là của kiếm khách Tùy triều Kim Quyên Mậu."
Trương Dương nói: "Những cái này chúng ta đều biết!"
Trần Tuyết nói: "Vì sao Văn Linh lại nắm giữ những võ công này?"
Trương Dương nói: "Có lẽ cô ta khi còn bé tới Loạn Không Sơn du ngoạn, đúng lúc phát hiện những cái bản dập này, vì vậy tu luyện theo, cho nên bất tri bất giác học xong."
Trần Tuyết nói: "Anh không phải nói Văn Linh trước khi bị ngã từ nóc nhà xuống trở thành người thực vật, căn bản không biết bất luận võ công gì sao?"
Trương đại quan nhân không chống đỡ được, thật ra trong lòng hắn sớm bắt đầu hoài nghi Văn Linh, nhưng là chuyện này không thích hợp nhắc tới trước bất kỳ ai.
Trần Tuyết tìm kiếm vài khối bản dập, đứng lên, Trương Dương che dù cho cô ấy, hai người cùng nhau về phòng sách.
Trên bàn đã bãi đầy bản dập, xem ra Trần Tuyết đã tốn hao không ít công phu làm chuyện này. Trong ấn tượng của Trương Dương Trần Tuyết là một nha đầu bàng quan, đẹp không thể chạm, không chứa khói lửa nhân gian, trong ý nghĩa nào đó, cô ấy và Văn Linh có một mặt giống nhau, hai người đều là sống ở trong thế giới của mình, có vẻ không hợp với tất cả xung quanh, hay đây mới là nguyên nhân làm cho Trần Tuyết cảm thấy hứng thú đối với Văn Linh. Trương Dương lôi cái ghế ngồi xuống bên cạnh bàn học, nâng má nhìn Trần Tuyết bận việc, Trần Tuyết đem mấy cái bản dập trên bàn xếp tới xếp lui, xếp gần hai giờ, mới hoàn thành, cô ấy nhẹ giọng nói: "Anh có nhớ hay không, lúc chúng ta đi đồ thư quán tìm tư liệu của Kim Quyên Mậu trong trường đại học?"
Trương Dương nói: " Nhớ, không phải một thích khách Triều Tiên sao? Ông ta muốn ám sát Tùy Diễm đế, kết quả không thành công, bị tứ đại cao thủ của Tùy triều liên thủ đánh gục"
Trần Tuyết nói: "Có nhớ hay không, trong đoạn dã sử ấy có nói, Kim Quyên Mậu còn có một người con gái, con gái của ông ta vì báo thù cho ông ta, nên liều mình vào cung, trở thành quý phi của Tùy Diễm đế?"
Trương Dương gật đầu.
Trần Tuyết nói: "Trong những bản dập này, có thể chứng minh Kim Quyên Mậu thật sự có một người con gái"
Trương Dương cười nói: "Thì đã sao? Cho dù ông ta có con gái cũng không nhất thiết là vào cung hầu hạ Tùy Diễm đế, tuy rằng anh không học lịch sử, nhưng anh cũng biết, dã sử là do mọi người biên lung tung ra, mục đích chính là để cho nó dày lên"
Trần Tuyết nói: "Nếu như là thật thì sao? Anh có biết con gái của Kim Quyên Mậu tên gọi là gì không?"
Lòng hiếu kỳ của Trương đại quan nhân lúc này đã hoàn toàn bị kích thích: "Tên là gì?"
"Kim Văn Linh!"
"Cái gì?" Trương đại quan nhân cho dù có lá gan lớn, cũng không nhịn được ứa mồ hôi lạnh, tuy rằng hắn cũng biết có liên quan đến Văn Linh, nhưng sự trùng hợp vượt hơn ngàn năm này quả thật khiến cho kẻ khác chấn động.
Trần Tuyết tiếp tục nói: "Sau khi vào cung sắc phong làm phi, căn cứ theo tư liệu tôi thu thập được, cô ấy hẳn tên là Lan quý phi, lúc còn sống được Tùy Diễm đế sủng hạnh lắm, sau đó còn sinh con cho Tùy Diễm đế, nhưng vì sinh khó mà chết"
Lưng áo của Trương đại quan nhân lúc này đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, lúc mà Lan quý phi sinh khó, chính hắn ở trong cung cứu trị mà, nhưng hắn rõ ràng đã cứu được tính mạng của mẹ con Lan quý phi, vì sao cô ấy còn có thể chết vì sinh khó? Cái lão Tùy Diễm đế chết tiệt này, tôi có ân với ông, ông ngược lại lấy oán trả ân, giết tôi không tính, còn diệt khẩu luôn cả ái phi của mình.
Trần Tuyết nói: "Tôi lại tìm rất nhiều tư liệu, về nguyên nhân cái chết của Lan quý phi, còn có một tin đồn rất có thể tin tưởng
Trương Dương nói: "Tin đồn gì?"
Trần Tuyết nói: "Có người nói Lan quý phi không phải chết vì sinh khó, mà là bởi vì bà ấy cấu kết với ngự y đỡ đẻ, tư tinh của hai người bị Tùy Diễm đế phá thiện, cho nên đương nhiên là giết chết ngự y kia trước, sau đó giết luôn Lan quý phi"
Hai mắt của Trương đại quan nhân trợn tròn, cái này là thằng chó chết nào viết thế? Bố mày lần đầu tiên gặp Lan quý phi vào ngày cô ấy đẻ, cô ấy mang cái bụng to đùng, cho dù bố có muốn cấu kết làm bậy với cô ấy, còn kịp sao? Trương Dương nói: "Ngự y này là ai?"
Trần Tuyết lắc đầu nói: "Không biết, nhân vật như vậy trong lịch sử căn bản là không gây ra được bất luận sóng gió gì, rốt cục người này có tồn tại hay không cũng rất khó nói, làm gì có nhà sử học nào quan tâm đến chuyện nhàm chán như thế, lãng phí thời gian trên người của loại tiểu nhân vật này?"
"Tiểu nhân vật?" Trương đại quan nhân nhất thời không chịu nổi sự chế nhạo của người khác dành cho mình.
Trần Tuyết không hiểu được nhìn hắn, chớp chớp đôi mắt đẹp, nói: "Thế nào? Anh có phải là biết cái gì hay không?"
Trương đại quan nhân đầu như trống trơn, nói: "Tôi đâu phải là học giả lịch sử, làm sao mà biết cái gì?"
Trần Tuyết nói: "Anh giống như không phục lắm"
Trương Dương giả dối nói: "Tôi chỉ là cảm thấy không đáng cho những người làm nghề chữa bệnh thôi, học giả lịch sử thì thế nào? Dựa vào cái gì mà khinh thường những người làm đại phu bác sĩ như chúng tôi?" Hắn đưa mắt nhìn lên bàn, nhin nhìn một khối bản dập, chỉ là hắn không có kiên nhẫn tìm kiếm, thấp giọng nói:" Em nói nhiều như vậy, những cái này có liên quan đến Văn Linh sao?"
Trần Tuyết nói: "Chỉ là một giả thuyết, Văn Linh sau khi tỉnh dậy thì tính tình đại biến, hơn nữa cô ấy còn bỗng nhiên có được võ công lợi hại như vậy, tôi đã từng xem qua một vài tư liệu, cũng là nói về một người ngủ say, bỗng nhiên có đươc ký ức của những người khác, sau khi tỉnh lại liền biến thành một người khác, bất quá cái này đều phát sinh tại nước ngoài"
Trương Dương nói: "Tôi vẫn chưa rõ em muốn nói cái gì?" Thật ra, Trương đại quan nhân đã rất rõ ràng, Trần Tuyết đang chứng minh với hắn quan hệ giữa Văn Linh và Kim Văn Linh, bất quá Trương Dương có thể cam đoan, từ tướng mạo của Văn Linh hiện nay so với Lan quý phi thật sự là ngay cả nửa cọng lông cũng không có.
Trần Tuyết nói: "Anh cũng rõ, tôi chỉ đưa ra một giả thuyết, nếu như thật sự có chuyện mượn xác hoàn hồn, nếu như ý thức trong cơ thể của Văn Linh thật sự có phần của con gái Kim Quyên Mậu, như vậy thì tất cả đều dễ giải thích"
Trương Dương nói: "Tôi thật sự là bị em nói đến hồ đồ, em đang nói Văn Linh là người cổ đại, cô ấy từ cổ đại đến đây? Cho nên mới có được một thân võ công xuất thần nhập hóa, cho nên tính tình mới đại biến?"
Trần Tuyết nói: "Có thể là như vậy"