Trương Dương nhìn thấy Lý Quang Nam, câu nói đầu tiên không nhịn được oán giận lên: "Tổng giám đốc Lý, làm sao anh lại treo tranh ảnh bắt mắt như thế, e sợ cho thiên hạ không loạn có phải hay không? Cái này được rồi, đem cả tất cả tộc truy tinh (đuổi theo sao) đều dẫn qua rồi đó."
Lý Quang Nam kêu khổ bất diệt nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi làm cái này không phải muốn giúp đỡ các anh tạo chút ảnh hưởng sao? Ai có thể nghĩ tới người tuổi trẻ bây giờ điên cuồng như thế, đám fan đại lục này đuổi theo sao còn ghê hơn cả Hồng Kông."
Trương Dương nói: "Hôm nay có chút phiền phức, khách sạn đều bị người vây quanh." Hắn đối với việc làm của Lý Quang Nam cũng có chút khó chịu, nhưng việc đã đến nước này cũng không tiện trách cứ gã cái gì.
Lý Quang Nam biểu hiện ra kêu khổ, thật ra trong lòng vui mừng không ngớt, khách sạn quốc tế Nam Dương này rốt cuộc kiếm đủ ánh mắt, gã muốn chính là nương theo đi nhờ xe đại sứ hình tượng đem chiêu bài của mình lau đến càng sáng. Thương nhân không sợ phiền phức, chỉ sợ là không có lợi nhuận, gã chính là muốn chế tạo hiệu ứng có tính bùng nổ, lần này tiếp đãi mấy đại sứ hình tượng, bằng là quảng cáo miễn phí cho khách sạn quốc tế Nam Dương.
Trương Dương không có thời gian đi tính toán với Lý Quang Nam, lúc này điện thoại của hắn vang lên, sau khi nhận thì được biết Băng công chúa Quan Chỉ Tình cũng đã tới Nam Tích rồi, nàng ở ngay chỗ cách khách sạn quốc tế Nam Dương không xa, nhìn thấy tình cảnh fan điên cuồng tràn tới cửa làm cho hoảng sợ, tính tình của Quan Chỉ Tình này không thích náo nhiệt, tuy rằng Trương Dương trước đó đã an bài nàng vào ở chỗ này, thấy loại tình huống này, nàng liền lập tức thay đổi chủ ý. Quan Chỉ Tình nói: "Trương Dương, ở đây quá lộn xộn, tôi không tiến vào, tìm khách sạn khác ở lại rồi lại cùng anh liên hệ."
Trương Dương nói: "Cô chờ một chút, tôi đi ra ngoài ngay!" Hắn hỏi rõ địa điểm bây giờ của Quan Chỉ Tình, vội vã đi ra khách sạn, lúc này cửa lớn của khách sạn đều bị chen lấn muốn vỡ, hơn mười cảnh sát cùng tất cả bảo vệ của khách sạn quốc tế Nam Dương đều xuất động, ngăn chặn giữ cửa, không cho đám fan điên cuồng kia chạy ào tới.
Trương Dương không ra được bằng cửa chính, chỉ có thể từ cửa hông rời khỏi khách sạn quốc tế Nam Dương, hắn đi một vòng tròn mới đến đến bên cạnh Quan Chỉ Tình, Quan Chỉ Tình vừa đưa tiền phí taxi, tài xế đang giúp nàng đem hành lý lấy xuống.
Trương Dương đi qua, đầu tiên nhìn một chút xem tài xế kia có lấy thêm tiền hay không, sau khi vững tin tiền xe chính xác không lầm, lúc này mới thoả mãn gật đầu, xem ra gần đây chỉnh đốn của thành phố Nam Tích đối với ngành dịch vụ cho thuê chính là rất có hiệu quả, tài xế taxi tại mặt thu phí đều quy củ hơn rất nhiều.
Trương Dương nâng hành lý của nàng lên, chỉ chỉ vào xe Jeep của mình cách đó không xa. So sánh với Trâu Đức Long tùy tùng đông đảo mà nói, Quan Chỉ Tình lần này có thể nói là cực kỳ đơn giản, nàng là một mình một người đến Nam Tích, phải nói Quan Chỉ Tình mới thực sự là đại minh tinh có lực ảnh hưởng quốc tế, có điều là nàng hành sự đè thấp, ăn mặc cũng cực kỳ đơn giản, để tận lực tránh cho người chú ý, còn đặc biệt mang một cái kính không khuông mắt. Nàng nhìn đám người đang náo loạn ở cửa khách sạn quốc tế Nam Dương, nhẹ giọng nói: "Tôi không thích ở đó, có thể đổi một chỗ ở khác hay không? Hay nhất là thanh tĩnh một chút."
Trương Dương cười nói: "Tôi cũng không nghĩ tới sẽ náo thành như vậy, đi thôi, tôi đưa cô tới Hải Thiên!"
Quan Chỉ Tình cùng Trương Dương cùng nhau đi tới trong xe Jeep, Trương Dương lại nhận được điện thoại của Hứa Di, Hứa Di cũng phải buổi tối mới có thể đến Nam Tích, bảo hắn không nên gấp gáp.
Trương Dương xuyên qua cửa sổ xe nhìn trước cửa khách sạn quốc tế Nam Dương một chút, tình trạng hỗn loạn vẫn đang không có dấu hiệu được dẹp loạn, lần này hắn quá thực thiếu chu đáo trên công tác an bài. Chủ yếu chính là không đoán được Trâu Đức Long trong khoảng thời gian này lại được thăng lên một bậc thang, dùng vinh quang tột đỉnh để hình dung gã cũng tuyệt không quá đáng.
Sau khi khởi động xe Jeep, Trương Dương hướng Quan Chỉ Tình nhìn thoáng qua nói: "Thế nào? Lần này một mình từ nước Mỹ bay về sao?"
Quan Chỉ Tình nói: "Tôi cùng Yên Nhiên cùng nhau trở về."
Nghe được tên của Sở Yên Nhiên, Trương Dương không khỏi ngẩn ra, hắn không thể lập tức nói gì.
Quan Chỉ Tình quan sát được biểu tình biến hóa vi diệu của hắn, nhẹ giọng nói: "Có chuyện tôi vẫn luôn không rõ, hai người đều nghĩ tới đối phương, vì sao lại muốn tránh mà không gặp?"
Trương Dương cười khổ nói: "Cũng không phải tôi tránh né cô ấy!"
Quan Chỉ Tình đem một tấm giấy viết từ trước đặt ở trên đài điều khiển: "Yên Nhiên đi Bắc Nguyên rồi, nói là muốn gặp ông ngoại của cô ấy, tôi bảo cô ấy cùng nhau qua đây với tôi, cô ấy cự tuyệt, phía trên đó có số điện thoại cô ấy, tôi nghĩ, con trai chung quy hẳn là chủ động một ít."
Trương Dương nói: "Cảm ơn!"
Quan Chỉ Tình mỉm cười nói: "Anh cùng Yên Nhiên đều là bạn tốt của tôi, theo ý tôi, hai người là một đôi cực xứng, lúc ở nước Mỹ, nàng liều lĩnh nhảy vào lãnh sự quán đi cứu anh, đã nói rõ tất cả, tôi vốn tưởng rằng từ đó anh sẽ rất nhanh sẽ đi tìm cô ấy, nhưng mà anh không làm thế."
Trương Dương lặng lẽ không nói gì, sau khi từ nước Mỹ trở về, hắn vẫn chìm đắm tại trong nỗi đau đớn mất đi Cố Giai Đồng, cho dù là bây giờ, hắn cũng vẫn ép buộc mình không được nghĩ về Cố Giai Đồng nữa, hắn chẳng biết mình nên đối mặt với Sở Yên Nhiên như thế nào. Chính như lời Quan Chỉ Tình nói, từ lúc Sở Yên Nhiên nhảy vào lãnh sự quán cứu hắn, hắn cũng đã rõ ràng, từ đáy lòng của Sở Yên Nhiên chưa bao giờ quên hắn, tình cảm của bọn họ cũng không vì biệt ly mà đến đây gián đoạn.
Ô tô đi tới khách sạn Hải Thiên, Trương Dương mở cửa xe, dẫn đầu nhảy xuống. Bởi vì trước đó cũng không có an bài đại sứ hình tượng vào ở Hải Thiên, ở đây tự nhiên không có người quan tâm nhiều như vậy, Trương Dương liên hệ với Viên Ba, bảo gã an bài cho Quan Chỉ Tình gian phòng tốt nhất khách sạn, rồi tự mình đưa Quan Chỉ Tình vào trong gian phòng, khi rời khỏi, Quan Chỉ Tình không quên nhắc nhở hắn nói: "Đừng quên liên hệ với Yên Nhiên đó."
Trương Dương cũng không phải là không muốn liên hệ với Sở Yên Nhiên, mà là hắn không biết nên xử lý quan hệ giữa bọn họ như thế nào, từ sau khi Cố Giai Đồng rời đi, tình cảm của Trương Dương liền lâm vào một loại trạng thái hoang mang chưa từng có, hắn biết Sở Yên Nhiên muốn không chỉ có là tình cảm, nàng cần chính là một cái hứa hẹn vĩnh hằng, mà trước mắt hắn lại không cho được. Mỗi khi đến loại lúc như này, Trương Dương cuối cùng sẽ trở nên cực kỳ mâu thuẫn, cầm lấy số điện thoại Quan Chỉ Tình lưu cho hắn, Trương Dương ngóng nhìn một lúc lâu, rốt cục hạ quyết định đặt quyết tâm, gọi thông tới điện thoại của Sở Yên Nhiên.