Trở lại khách sạn thể dục thể thao đã mười rưỡi tối, Trương Dương sợ Thường Hải Tâm sẽ nói linh tinh cho nên không dám giải huyệt cho cô ta, trực tiếp đưa cô ta vào phòng của cô ta, may mắn là trên đường không gặp người quen, phó chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao thành phố Bắc Cảng Tào Diễm Diễm ở cùng phòng với Thường Hải Tâm bởi vì sự cố cho nên không thể tham gia hội nghị lần này, vừa hay tạo điều kiện cho Trương Dương chiếu cố Thường Hải Tâm.
Trương Dương giúp Thường Hải Tâm cởi giày, nhìn thấy đôi chân gợi cảm này, không nhịn được mà sờ vài cái, nhưng hắn lưu ý tới trên mắt cá chân của Thường Hải Tâm nổi lên một số nốt đỏ, Trương đại quan nhân trong lòng ngây ra, lật chân cô ta xem một lượt, phát hiện trên chân cô ta đầy là nốt nhỏ màu đỏ, hô hấp của cô ta cũng biến thành càng lúc càng gấp rút, Trương Dương thầm kêu bất diệu, chẳng lẽ cô bé này quá mẫn cảm với thành phần dược vật nào đó trong rượu? Nếu thật sự là vậy thì không khéo sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Trương Dương không dám chậm trễ, khóa kỹ cửa phòng lại, lột tất cả áo của Thường Hải Tâm ra, trên người Thường Hải Tâm chỉ còn lại có một bộ nội y màu đen, Trương đại quan nhân nhìn cảnh hương diễm này, cắn chặt răng, nuốt nước miếng một cái. Vừa tới địa giới Vân An đã gặp phải khảo nghiệm ý chí lớn như thế này, Trương đại quan nhân cảm thấy mình có chút bi thương. Trong lòng kêu khổ không ngừng, nhưng hắn đối với tình huống của Thường Hải Tâm cũng không dám chậm trễ, phát hiện tứ chi và phần cổ của Thường Hải Tâm có không ít chỗ nổi mẩn đỏ, chắc là mẫn cảm với dược vật, lại xe mạch đập của cô ta, phát hiện mạch đập của Thường Hải Tâm không ngờ trở nên yếu ớt vô cùng, thế này thì không ổn rồi.
Trương Dương cắn chặt răng, trước tiên giải huyệt đạo cho Thường Hải Tâm, sau đó lại nhanh chóng điểm á huyệt của cô ta, hắn là sợ Thường Hải Tâm một khi hét lên xe làm tỉnh tất cả đều lãnh đạo ở chung quanh, đến lúc đó, hắn cho dù nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
Thường Hải Tâm mở hé mắt, ánh mắt mê loạn nhìn Trương Dương, môi hé mở, bộ dạng như dê núi đợi làm thịt, Trương đại quan nhân nói khẽ: "Hải Tâm, cô nghe này, cô trúng mê hồn dược rồi, lại mẫn cảm đối với dược vật, tôi phải dùng nội lực giúp cô bức mê dược ra."
Thường Hải Tâm nhìn Trương Dương, trên khuôn mặt trước giờ luôn thanh lệ lúc này lại đầy vẻ vũ mị dụ hoặc, Trương Dương thầm than mê dược này lợi hại quá, cho dù là nữ hài tử băng thanh dục khiết trúng loại mê dược này cũng sẽ biến thành đãng phụ dâm nữ, hắn vươn tay ra nắt mạch của Thường Hải Tâm, thân thể của Thường Hải Tâm dán chặt vào lòng hắn, Trương đại quan nhân kêu khổ không ngừng, mục đích hắn giải huyệt đạo cho Thường Hải Tâm là sợ chế trụ huyệt đạo của cô ta sẽ ảnh hưởng đến sợ vận chuyển máu của cô ta, tăng thêm sự có hại của mê dược đối với thân thể, tiến thêm một bước dẫn tới phản ứng mẫn cảm, nhưng dược lực trong cơ thể Thường Hải Tâm lúc này đang ở vào lúc mạnh nhất, cô ta dán chặt lên người Trương Dương, hai tay liều mạng muốn xé quần áo của Trương Dương, Trương Dương chỉ có thể một lần nữa chế trụ huyệt đạo của cô ta, song chưởng áp lên hậu tâm của cô ta, chân khí của bản thân chậm rãi đẩy tới, trước khi khu trừ mê dược cho Thường Hải Tâm, Trương Dương đã đoán trước được hiệu quả sẽ không được tốt, loại mê hồn dược này tác dụng đối với máu chỉ là thứ yếu, kích thích hệ thần kinh dẫn tới ảo giác mới là mấu chốt, nội lực cho dù có thể khu trừ một bộ phận độc tố, nhưng không cách nào trong khoảng thời gian ngắn thay đổi hệ thần kinh đang hưng phấn.
Nội lực sau khi đẩy một vòng trong người Thường Hải Tâm, phát hiện những nốt đỏ trên người cô ta chẳng những không bớt đi mà ngược lại càng lúc càng nhiều, nhiệt độ cơ thể của Thường Hải Tâm cũng nóng tới dọa người, Trương Dương nhìn thấy hiệu quả kém như vậy, không dám chế trụ huyệt đạo của cô ta nữa, hắn sợ Lâm Thanh Hồng cũng phát sinh tình trạng tương tự, lại gọi điện thoại cho Tào Tĩnh, may mà Lâm Thanh Hồng không có việc gì.
Mặt Thường Hải Tâm đỏ bừng, Trương Dương cũng biết phương pháp chữa khỏi cho cô ta, nhưng quân tử không ra tay lúc người ta gặp nguy, hiện tại Thường Hải Tâm căn bản chính là ý thức không rõ ràng, mình nếu làm việc đó với cô ta, chẳng phải là rất bỉ ổi ư.
Trương đại quan nhân quyết tâm thử một lần nữa, ngưng thần nín thở, đang chuẩn bị khu trừ mê dược cho Thường Hải Tâm thì bỗng nhiên cảm thấy giữa hai chân căng ra, tay Thường Hải Tâm đã nắm trúng mệnh căn của hắn rồi.
]Trương đại quan nhân lòng thì mềm như sợi bún, nhưng chỗ đó thì lại cứng như sắt, ánh mắt lại một lần nữa chiếu lên người Thường Hải Tâm, trong thoáng chốc này cô bé này đã cởi nốt chút quần áo còn sót lại trên người mình xuống rồi.
Trương Dương lúc này thật sự là máu nóng dồn lên, nhìn thấy bộ dạng này của Thường Hải Tâm, phòng tuyến tâm lý của hắn như sắp sụp đổ, hắn nhắm mắt lại, chút ý thức còn sót lại vẫn đang do dự, thân thể mềm mại nóng rực của Thường Hải Tâm đã lao tới, ôm lấy cổ hắn, hôn như mưa lên mặt Trương Dương.
Vào sát na hai môi tiếp xúc với nhau, Trương đại quan nhân nhìn mị thái mê người của Thường Hải Tâm, trong lòng rung động, máu cả người tựa hồ dồn hết lên não. Một tay nắm lấy bộ ngực cao vút săn chắc của cô ta, miệng thì hôn lên cổ cô ta, dưới sự kích thích mãnh liệt của Trương Dương, Thường Hải Tâm cũng không chịu được mà bắt đầu thở dốc, thân thể của cô ta run liên tục theo từng cái hôn của Trương Dương, hô hấp biến thành càng lúc càng cấp xúc. Ngón tay lần mò cởi quần của Trương Dương, bàn tay mềm mại trực tiếp nắm chặt lấy cái chỗ đó của hắn. Trương Dương cảm thấy da của Thường Hải Tâm càng lúc càng nóng, ánh trăng mờ mờ xuyên qua cửa sổ chiếu vào phòng, trên mặt cô đầy là vẻ mê loạn trầm túy, thân thể nóng rực cũng nghênh hợp với sự vuốt ve ôn nhu của Trương Dương, tay Trương Dương lặng lẽ mò xuống phần chân của Thường Hải Tâm, nhẹ nhàng ma sát cái bộ vị mềm mại đang tách ra đó, ngón tay linh hoạt gẩy gẩy nơi mẫn cảm nhất của Thường Hải Tâm, Thường Hải Tâm cả người run bắn lên như điện giật, hai đôi chân thon dài trắng nõn liều mạng kẹp chặt lấy ngón tay của Trương Dương, theo sự vuốt ve của hắn mà rên rỉ, bàn tay thì nắm chặt lấy cái chỗ cứng ngắc đó của hắn, giống như là người chết đuối tóm chặt cọc, hai mắt thì nhắm hờ, má đỏ hồng, ngực phập phồng kịch liệt.
Trương Dương hôn rái tai của cô ta, ngón tay của hắn không ngừng khiêu khích thân thể của Thường Hải Tâm, nơi mà ngón tay chạm đến đã sớm ướt nhẹp. Dưới bóng đêm tĩnh lặng, ánh trăng mông lung, trong phòng ấm áp như xuân, trong lòng là một cô gái xinh đẹp, chỉ sợ trên thế giới này không một nam nhân khỏe mạnh bình thường nào chịu nổi sự dụ hoặc này, Trương Dương cảm thấy nhiệt độ cơ thể của mình không ngừng tăng lên, hắn không thể nào khống chế được sự xung động của mình nữa, hắn nắm lấy ngực Thường Hải Tâm, quỳ xuống giữa hai chân cô ta, đầu gối tách hai chân cô ta ra, hắn cẩn thận mà kích động bắt đầu tiếp xúc thân mật lần đầu tiên với Thường Hải Tâm.
Thường Hải Tâm cảm thấy đau đớn, cảm giác đau đớn như bị xé rách khiến ý thức của cô ta trong thời khắc ngắn ngủi khôi phục lại một chút tỉnh táo, cô ta tựa hồ nhận thấy được điều gì đang xảy ra, nhưng thân thể của cô ta nói rõ với cô ta rằng mình đang cần gì, Trương Dương cũng nhận thấy được thân thể mềm mại của Thường Hải Tâm dang run rẩy kịch liệt.
Hắn cảm nhận được sự ấm áp và ướt át sâu trong thân thể Thường Hải Tâm, Trương Dương nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô ta, thân thể cường tráng hành động nhịp nhàng theo tiết tấu, thể hội cảm giác tiêu hồn mà thân thể hoàn mĩ của Thường Hải Tâm mang tới.
Trương Dương dần dần đi sâu vào trong cơ thể Thường Hải Tâm mạnh hơn, thân thể của cô ta dưới sự trùng kịch điên cuồng của Trương Dương run rẩy kịch liệt, bởi vì bị Trương Dương điểm á huyệt, phản ứng của Thường Hải Tâm càng thêm tập trung vào hô hấp càng lúc càng dồn dập. Bụng của cô ta không nén được mà rướn về phía trước, tựa hồ hi vọng có thể cảm thụ khoái cảm bị Trương Dương trùng kích hơn nữa, tế bào cảm giác truy cầu khoái lạc của cô ta đã hoàn toàn công chiếm trung tâm thần kinh của cô ta, thân thể của Thường Hải Tâm giống như sóng nhấp nhô dưới người Trương Dương, cảm thấy mình giống như bị thủy triều tình yêu bao bọc, cảm giác sung sướng và sảng khoái lan ra tới mỗi một bộ phận trên người cô ta.
Ánh mắt mê loạn của Thường Hải Tâm dần dần trở nên trong suốt, nốt đỏ trên da thịt của cô ta đã hoàn toàn mất hết, tới cũng nhanh mà đi cũng rất nhanh. Tuy rằng mặt của của cô ta càng thêm hồng hào hơn, nhưng đó là tác dụng sau khi đã qua kích tình.
Nhìn thấy Thường Hải Tâm đã khôi phục lý trí, Trương Dương giống như một đứa nhỏ làm sai, tất cả những gì phát sinh trước mắt hắn phải giải thích với Thường Hải Tâm như thế nào đây, nói rằng là mình là để chữa bệnh cho Thường Hải Tâm ư? Là xả thân cứu người sao? Có trời mới tin?
Hai người cứ như vậy nhìn nhau, hơn nữa ngày Trương Dương mới ý thức được mình vẫn còn đang ở phía trên cô ta, hắn vội vàng bò xuống, nhưng lại bị Thường Hải Tâm vươn tay ra, ôm chặt lấy, miệng chu lên, bộ dạng rất đáng thương, Trương đại quan nhân cũng có chút tâm đắc đối với tâm lý của nữ nhân. Chẳng trách người ta nói đường thông tới tâm linh của nữ nhân là cái đó, xem ra mình liêu mạng biểu diễn đã chinh phục được Thường Hải Tâm rồi.]