Đỗ Thiên Dã cười nói: "Thật sự định cách tuyệt với đời à?"
Trương Dương nói: "Tôi cũng muốn lắm, đáng tiếc tôi chính là một tục nhân, cả đời này cũng không thể thay đổi được."
Đại sảnh Trương Dương tới đại sảnh ở tầng một thì gặp bộ trưởng tổ chức thành phố Giang Thành Từ Bưu, Từ Bưu đang nói chuyện với một người trung niên da ngăm đen, người nọ chính là phó thị trưởng thường vụ tân nhiệm thành phố Giang Thành Tào Hướng Đông, Từ Bưu nhìn thấy Trương Dương liền vui mừng nói: "Trương Dương, cậu về khi nào đó?"
Trương Dương cười cười đi tới, vươn tay ra bắt tay với Từ Bưu: "Về đón năm mới, vừa gặp bí thư Đỗ xong."
Từ Bưu kéo tay Trương Dương giới thiệu với Tào Hướng Đông, Tào Hướng Đông làm người vô cùng khiêm tốn, y chủ động vươn tay về phía Trương Dương: "Trương Dương,tôi đã nghe đại danh của cậu từ lâu!"
Trương Dương nói: "Thị trưởng Tào, tôi nào có danh khí lớn như vậy, phải là tôi nghe danh ngài từ lâu mới đúng!" Hắn đã từng nghe nói về Tào Hướng Đông, biết Tào Hướng Đông trước đây là phó thị trưởng thành phố Bắc Cảng, cũng là một cán bộ trẻ tuổi có tiền cảnh nhất của tỉnh Bình Hải, rất được tỉnh trưởng Tống Hoài Minh thưởng thức, vốn Tống Hoài Minh có ỷ để Tào Hướng Đông tới Nam Tích tiếp nhận chức phó thị trưởng thường vụ của Trần Hạo, nhưng bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương đã an bài Lý Trường Vũ, để Tào Hướng Đông tiếp nhận phó thị trưởng thường vụ thành phố Giang Thành thay Lý Trường Vũ, tuy rằng ngoài mặt Tào Hướng Đông được đề thăng, Lý Trường Vũ chỉ là điều động cùng cấp, nhưng phát triển về sau lại rất khác biệt, Từ Quang Nhiên xuống ngựa, Lý Trường Vũ thành người được lợi lớn nhất, từ phó bí thư thị ủy, phó thị trưởng thường vụ thăng lên thành bí thư thị ủy Nam Tích, mà Tào Hướng Đông cũng là phó thị trưởng thường vụ thì không tốt số như vậy. Đứng ở đội khác nhau quyết định sự phát triển khác nhau, nếu hai người đổi chỗ, rất có thể bí thư thị ủy Nam Tích hiện tại sẽ Tào Hướng Đông.
Tào Hướng Đông mỉm cười nói mỉm cười nói: "Phó thị trưởng Lý đi rồi, tôi tiếp nhận công tác của anh ta, hiện tại hạng mục sân bay mới Giang Thành do tôi phụ trách, tiểu Trương à, cậu là công thần số một của hạng mục sân bay mới, trước giờ tôi luôn muốn tìm cơ hội để cám ơn công sức của cậu trước đây."
Trương Dương cười nói: "Thị trưởng Tào quá khách khí rồi!"
Tào Hướng Đông nói: "Muốn mời không bằng chẳng may gặp, trưa nay cùng nhau đi ăn cơm đi."
Trương Dương vốn đã hẹn với Hải Lan, cô ta ở nhà chuẩn bị bữa trưa, mình sẽ về ăn cơm, đang chuẩn bị chối từ thì Tào Hướng Đông nói: "Hôm nay mấy người phụ trách của hạng mục sân bay mới cùng nhau đi ăn cơm, chủ nhiệm Thường cũng sẽ tới đây, đều là người quen của cậu, mọi người ôn lại chuyện xưa cũng hay."
Trương Dương nghe nói Thường Lăng Phong cũng tới, nhất thời thay đổi chủ ý, hắn gật đầu nói: "Cũng tốt!"
Tào Hướng Đông buông tay Trương Dương ra, cười cười với Từ Bưu: "Bộ trưởng Từ, hai người đi trước đi, tôi về văn phòng một chuyến rôi lập tức tới ngay!"
Từ Bưu và Trương Dương đi ra cửa, Trương Dương mượn điện thoại di động của Từ Bưu, gọi điện thoại cho Hải Lan, nói với cô ta rằng trưa nay mình không về ăn cơm được, Hải Lan nghe hắn nói không về, không khỏi có chút mất mát, nhẹ giọng nhắc nhở: "Anh uống ít một chút."
Trương Dương dập máy trả lại cho Từ Bưu, Từ Bưu cũng có nghe nói về chuyện của Trương Dương, có điều những chuyện không vui này cũng không tiện nhắc tới, Từ Bưu nói: "Buổi tối có rảnh không? Tới nhà tôi uống rượu, con gái con trai tôi đều về rồi."
Trương Dương cười nói: "Lần này không tiện quấy rầy, tôi ở Giang Thành đã quá mấy ngày, tối nay đã hẹn với bí thư Dỗ đi ăn cơm rồi, sáng mai tôi phải trở về Nam Tích."
Từ Bưu nói: "Vậy lần này chẳng phải là không có cơ hội ư?"
Trương Dương cười nói: "Kiểu gì cũng có mà, tôi có phải là sẽ không về nữa đâu, bộ trưởng Từ, ngài có rảnh thì tới Nam Tích chơi đi, tôi dẫn ông đi tham quan."
Từ Bưu không khỏi phàn nàn: "Công tác bận lắm, lấy đâu ra thời gian!"
Trương Dương: "Bộ Tổ chức bận như vậy à?"
Từ Bưu nói: "Nam Tích các cậu xảy ra chuyện lướn như vậy, bí thư Kiều rất giận, ông ta hạ lệnh cho Bình Hải chúng ta khai triển hành động tự tra tự luật cán bộ trong phạm vi lớn, Ủy ban kỷ luật và bộ tổ chức dẫn đầu, tôi thấy năm nay khó mà được yên rồi."
Hai người lên xe pick-up của Trương Dương, Trương Dương lái xe tới thị chính phủ nhất chiêu, xe của hắc vừa đỗ ở trước sảnh ảnh thì có mấy người vây lên. Trương đại quan nhân càng ngày càng phát hiện chiếc xe pick-up này của hắn rất gây chú ý, người khác nhìn thấy chiếc xe này lập tức sẽ đoán được là hắn tới.
Có điều vây tới toàn là mấy người quen, Trương Dương mở cửa xe bước xuống, nhìn thấy Tôn Đông Cường vừa tiếp nhận chức vụ bí thư thị ủy Phong Trạch không lâu, nhìn thấy thị trưởng mới trúng cử Trần Gia Niên, trong đó cũng có người bạn thân của hắn Thường Lăng Phong, Tần Bạch cũng có mặt.
Tuy rằng trước đây giữa Tôn Đông Cường và Trương Dương từng có một đoạn thời gian đối lập nhau, nhưng về sau lại bởi vì đối thủ chung là Thẩm Khánh Hoa, bọn họ liền bắt tay với nhau, hơn nữa phối hợp rất ăn ý, Tôn Đông Cường thuận lợi thăng chức, trong lòng đối với Trương Dương vẫn rất cảm kích. Gã bước lên bắt tay Trương Dương, tươi cười nói: "Chủ nhiệm Trương, thật sự không ngờ anh lại đến!"
Trương Dương cười nói: "Nghe nói đám bạn cũ đều ở đây, tôi đương nhiên phải tới chào hỏi rồi!"
Trần Gia Niên nói: "Chủ nhiệm Trương, còn ho rằng anh sau khi thăng chức sẽ quên đám người chúng tôi chứ!"
Trương Dương nói: "Làm sao mà quên được!" Thật ra hắn với đám người Tôn Đông Cường, Trần Gia Niên cũng không thể nào gọi là bạn bè được, có điều nhìn thấy cố nhân trong lòng vẫn cảm thấy rất thân thiết ấm áp Trương Dương đột nhiên phát hiện, mình trong thể chế không phải là toàn kẻ thù, hắn cũng có rất nhiều bạn bè, hắn cũng tạo phúc cho rất nhiều người, làm quan một nhiệm tạo phúc một phương, hắn không dám nói là toàn bộ, ít nhất một bộ phận kha khá người cũng nhận được lợi ích từ hắn.
Mọi người cùng nhau tiến vào nhà ăn, người đi vào trước tiên là Từ Bưu, Trương Dương và Tần Bạch Thường Lăng Phong thụt lại phía sau, Trương Dương nói với Tần Bạch: "Tần Bạch, chú Tần à ở nhà?" Tết năm nay bởi vì tình tự không tốt, hắn cũng không tới chúc tết những trưởng bối này, nghĩ lại cũng thấy thật là thất lễ.
Tần Bạch nói: "Ở nhà!" nói xong lại bổ xung một câu: "Chị tôi cũng chưa đi." Tần Bạch đương nhiên không có nhiều tâm tư như người khác, gã ít nhiều cũng biết quan hệ giữa chị gái và Trương Dương, cho nên rất tự nhiên nói ra, Trương Dương nghe nói Tần Thanh vẫn ở Giang Thành, trong lòng vui vẻ, nhưng hắn ở trước mặt nhiều người như vậy tất nhiên là không tiện hỏi tiếp.
Tần Bạch không biết chuyện gần đây xay ra với Trương Dương, nhưng Thường Lăng Phong thì lại nắm rất rõ tình hình gần đây của Trương Dương, là bằng hữu, gã cũng đã vài lần gọi điện thoại cho Trương Dương, đáng tiếc di động của Trương Dương thủy chung không thông, hôm nay có thể gặp ở đây, cũng là một chuyện kinh hỉ.
Thường Lăng Phong rất muốn nói chuyện với Trương Dương, xem xem có thể giúp gì cho hắn hay không, nhưng loại trường hợp này không thích hợp tâm sự riêng.
Có điều thấy trạng thái của Trương Dương tựa hồ đã khôi phục lại một chút, Trương Dương nói với Thường Lăng Phong: "Lăng Phong, công trình sân bay mới tiến triển thuận lợi không?"
Thường Lăng Phong nói: "Tất cả đều tiến hành thuận lợi, phỏng chừng trước 1.7 năm sau khẳng định có thể hoàn công, vừa hay làm một món quà mừng Hongkong trở về."