Y Đạo Quan Đồ

Chương 630-1: Gió đúng bệnh (1)

Sau khi Lý Trường Vũ tan họp, lập tức gọi điện ngay cho Trương Dương, trong phần tài liệu kia, nhìn không ra Trương Dương tồn tại vấn đề gì cả, nhưng mà Lý Trường Vũ có một dự cảm không tốt. Ngày hôm nay Từ Quang Nhiên vỗ bàn nổi giận đã cho một tín hiệu rất rõ ràng, ông ta muốn mượn chuyện của khách sạn Hải Thiên để nói, đây chính là một dấu hiệu không tốt, di dời lực chú ý là một thủ pháp rất thông dụng trong chính trị, cái loại cao thủ chính trị như Từ Quang Nhiên thì sử dụng loại phương pháp như vậy có thể nói là nhuần nhuyễn quen tay rồi. Trong khoảng thời gian gần đây là giai đoạn khó khăn trong cuộc đời chính trị của Từ Quang Nhiên, bởi vì chuyện của Từ Quang Lợi, đã làm cho ông bị nghi vấn các mặt rồi, Từ Quang Nhiên nóng lòng muốn thoát khỏi sự vây khốn này, nhưng mà ông vẫn chưa có được thời cơ thỏa đáng. Ủy ban kỷ luật nhận được tài liệu kiện cáo, đối với Từ Quang Nhiên mà nói cứ như là mưa đúng lúc vậy, ông muốn mượn chuyện này để che mưa đổi mây, xoay chuyển nghịch thế.

Lý Trường Vũ không lo rằng Trương Dương sẽ vấp ngã trong vấn đề kinh tế, ông rất hiểu Trương Dương, Trương Dương không phải là loại người có ánh mắt hạn hẹp, tên nhóc này có tâm tiến tới mạnh mẽ, hắn muốn làm quan, làm quan lớn, hơn nữa điểm xuất phát của hắn rất rõ ràng, làm quan không phải là vì phát tài, đương nhiên, Trương Dương cũng không phải là một người thiếu suy nghĩ, thái độ làm quan giống như là phục vụ cho người dân, nếu làm quan chỉ vì thỏa mãn dục vọng quyền lực của bản thân, thì hắn sẽ không phạm vào một sai phạm cấp thấp như thế, nhưng mà không phải ai cũng hiểu Trương Dương như ông cả, Lý Trường Vũ cho rằng ông cần phải nhắc nhở Trương Dương một chút, đấu tranh chính trị là vô tình, một người bình thường trong hoàn cảnh chính trị xấu, sẽ không tiếc mà hi sinh lợi ích của người khác, Lý Trường Vũ đã lăn lộn trong thể chế nhiều năm, nên đã không chỉ một lần chứng kiến chuyện này, ông có cảm giác rằng, Từ Quang Nhiên sẽ ra tay sau một hồi lâu nhẫn nhịn, không đánh thì thôi, đã đánh thì phải trúng!

Trương Dương nghe nói về chuyện của khách sạn Hải Thiên, hắn cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, hắn thở dài nói: "Thị trưởng Lý, chuyện này con đã giải thích rõ với bên ủy ban kỷ luật rồi, nếu như bọn họ còn không tin, vậy thì có thể đi điều tra, trong quá trình chuyển nhượng của khách sạn Hải Thiên con không hề thu một đồng tiền cũng không nhận một chổ tốt nào, hơn nữa đó là do Đoạn Kim Long tự mình đến cửa, kêu con giúp ổng, con nói bây giờ sao làm người tốt lại khó như vậy? Nếu như lúc đầu con từ chối ổng, thì sẽ không xảy ra nhiều chuyện phiền lòng như vậy"

Lý Trường Vũ noi:" Vô luậ là chức vị hay đối đãi đều phải nhìn xa, ai không nhìn xa, thì tất sẽ buồn gần, chuyện của Hải Thiên được lãnh đạo thành phố coi trọng cực kỳ, tài liệu kiện cáo lần này rất chính xác, bí thư Từ đã lên tiếng, muốn điều tra rõ chuyện này, không bỏ qua cho bất kỳ người có liên quan nào"

Trương Dương nói: "Con thừa nhận con có liên quan đến chuyện này, nhưng con không làm gì trái pháp luật"

Lý Trường Vũ nói: "Con tự cẩn thận một chút, suy nghĩ xem nên chứng minh mình thế nào!"

Trương Dương nói: "Chú yên tâm, con sẽ cẩn thận đối phó!"

Trương Dương cúp điện thoại không bgao lâu, thì thấy Thạch Thắng Lợi trở về, Trương đại quan nhân ngoài miệng nói là không quan tâm, nhưng mà trong lòng có chút khẩn trương, dù sao thì chuyện của khách sạn Hải Thiên, hắn cũng đã nhúng tay chân vào không ít, Thạch Thắng Lợi đi đến phòng làm việc của Trương Dương, kêu khổ không thôi: "Đám người của viện kiếm soát bị bệnh hết rồi, tự nhiên lôi tôi đi điều tra, tôi là người bị hại mà!"

Trương Dương làm ra vẻ dường như không có việc gì: " Không sao chứ?"

Thạch Thắng Lợi nói: "Tôi không có làm chuyện xấu gì, vô luận là bọn họ hỏi thế nào, có đánh chết tôi cũng không nói, hắc hắc, tôi cũng có tư cách làm đảng viên mà"

Trương Dương cười nói: "Làm tốt công tác của cậu đi, đừng nghĩ nhiều về chuyện này"

Thạch Thắng Lợi nói: "Chủ nhiệm Trương, anh nói chuyện của Hải Thiên có liên lụy đến chúng ta không?"

Trương Dương lắc đầu nói: " Đoạn Kim Long chỉ là một tiểu nhân mà thôi, nếu như lúc đầu tôi không giúp ổng, thì Hải Thiên đã bị người khác nuốt, không ngờ rằng sau khi ông ta rời khỏi còn cắn ngược lại tôi một cái"

Thạch Thắng Lợi nghiến răng nói: "Mẹ kiếp, đúng là không phải thứ tốt, lần sau để tôi gặp ổng, tôi sẽ đánh cho răng ổng rơi đầy đất"

Trương Dương nói: "Tự mình hiểu mình, không cần lo lắng bên ngoài nói thế nào, chỉ cần làm tốt công tác của mình mà thôi"

Thạch Thắng Lợi gật đầu.

............................................

Bên ngoài lại nổi gió lên, cành cây trụi lủi đập vào cửa kính, Trương Dương nhìn thời gian một chút, cũng đã sắp ra về rồi, hắn chuẩn bị đến bệnh viện thăm Phạm Tư Kỳ, đứng dậy mặc áo khoác vào đi ra cửa với Thạch Thắng Lợi, đang chuẩn bị đi thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng hô dưới lầu, sau đó nghe được một tiếng nổ, Trương đại quan nhân hai ngày trước gặp phải chuyện vụ nổ khí ga cho nên tương đối mẫn cảm, vô thức ngồi chồm hổm xuống, nhìn qua thì thấy Thạch Thắng Lợi đã ôm đầu nằm sát xuống đất, thằng nhãi này có ý thức bảo vệ bản thân thật là mạnh nha.

Tiếng nổ kia đã hấp dẫn rất nhiều người trong ủy ban thể dục đi ra, Thường Hải Tâm cũng từ phòng máy tính chạy ra, cô chỉ lên trên lầu của Nam Dương quốc tế.

Trương Dương ngẩn đầu lên nhìn bảng đèn hiệu chói mắt trên cao của Nam Dương quốc tế, hắn nhanh chóng phát hiện ra chổ không đúng, bảng quảng cáo bình thường vẫn dựng trên mái nhà của Nam Dương quốc tế đã không thấy đâu.

Tất cả mọi người đều chạy đến cửa lớn của Nam Dương quốc tế, Thường Hải Tâm đi đến bên người Trương Dương, có chút khẩn trương nói: "Có thể đã xảy ra chuyện rồi!"

Trương Dương nhíu nhíu mày nói:" Đi, đi xem!"

Trước cửa lớn của Nam Dương quốc tế là một đống hỗn độn, tấm bảng quảng cáo thật lớn bị gió thổi từ trên mái nhà rớt xuống, đập vào mặt đất trống, khắp nơi đều là mảnh thủy tinh nhỏ, một người bảo vệ dưới lầu xui xẻo đến cực điểm bị tấm bảng quảng cáo đè trúng, chết ngay tại chổ, hiện trường vô cùng thê thảm, Thường Hải Tâm thấy cảnh tượng này liền hét ầm lên, Trương Dương vươn tay che lấy con mắt của cô, đám người xung quanh đều đứng ngơ ngác ra, Trương Dương là người đầu tiên có phản ứng, lớn tiếng nói: "Mau báo công an, mau gọi xe cứu thương"

Lúc này gọi xe cứu thương đã muộn rồi, người bảo vệ kia đã chết ngay tại chổ, cho dù là Trương Dương cũng không cách nào làm cho hắn sống lại.

Cục trưởng Lâm Quang Minh phân cục khu Thiên Hối tự mình mang đội đến đây, chuyện này cũng không phức tạp, là do sức gió trong ngày lớn, phần lắp đặt của bảng quảng cáo có vấn đề, trách nhiệm của sự kiện này rất là rõ ràng, hẳn là phải do công ty quảng cáo chịu trách nhiệm, Trương Dương nhìn cái xác dưới tấm bảng quảng cáo, lại thấy bốn chữ "quảng cáo nụ cười" trên tấm bảng, trong lòng không khỏi trầm xuống, mẹ kiếp, sao lại trùng hợp như vậy. Bảng quảng cáo này là do công ty quảng cáo của Hà Trác Thành làm, nếu như không phải là thấy cái tên "quảng cáo nụ cười", thì Trương Dương hầu như đã muốn quên chuyện này rồi, lúc đầu Trác Hà Thành tìm hắn muốn làm nghiệp vụ quảng cáo tại Nam Tích, Trương Dương nể mặt của Hà Hâm Nhan cho nên đã giúp hắn ta liên hệ với mấy người, Nam Dương quốc tế là một trong số đó, không ngờ rằng Trác Hà Thành làm ăn không kiên cố chút nào, chỉ một trận gió mà đã thổi bay tấm bảng quảng cáo xuống, càng phiền phức hơn là lần này đã xảy ra án mạng rồi.