Lương Tùng lúc này cũng định thôi, lúc trước y hùng hổ đòi kiện Khâu Tử Kiện cưỡng gian. Nhưng tình huống vừa rồi y cũng nhìn thấy, cháu gái mình bị Khâu Tử Kiện lừa cho thần hồn điên đảo, cho dù có ra tòa cũng chưa chắc có phần thắng. Lương Tùng lo lắng nhất chính là Khâu Tử Kiện hiện tại nói rất dễ nghe. Nhưng toàn bộ đều là diễn trò vì bị tình huống bức bách, một khi chờ hắn thoát vây. Hắn sẽ mặc kệ tiểu Linh chết hay sống, sở khanh vô tình, con hát vô nghĩa, bất kể là trước đây hay là hiện tại thì những lời này đều đúng cả.
Khâu Tử Kiện đến quả nhiên khiến tình tự của Lương Nguyệt Linh an định tở lại, ầm ĩ cả một đêm, Lương Nguyệt Linh đã rất mệt mỏi rồi, nắm tay Khâu Tử Kiện thiếp đi, Khâu Tử Kiện chờ cô ta ngủ rồi mới cẩn thận rút tay mình ra, đi ra cửa.
Trương Dương đưa hắn tới phòng nghỉ ở bên cạnh, Lương Tùng sầm mặt ngồi trên sa lông, Trương Dương dẫn kiến với hắn: "Vị này chính là bộ trưởng Lương của bộ tuyên truyền chúng tôi."
Khâu Tử Kiện cung kính gọi một tiếng bộ trưởng Lương, chuyện tối hôm qua đã khiến hắn nhận thức được thực lực của vị quan viên đại lục này, mình ở Nam Tích đắc tội với người ta, không thể không cúi đầu.
Lương Tùng lạnh lùng nói: "Anh định xử lý chuyện ngày hôm qua như thế nào?"
Khâu Tử Kiện nhìn Trương Dương, Trương Dương đánh mắt ra hiệu cho hắn, cổ vũ hắn dũng cảm nói chuyện, không có gì phải sợ. Khâu Tử Kiện nói: "Ngày hôm qua.... Ngày hôm qua...."
Lương Tùng bực mình, cầm chén trà trong tay đập thật mạnh lên bàn trà, dọa cho Khâu Tử Kiện sợ hết hồn, hắn vẻ mặt cầu xin nói: "Bộ trưởng Lương, tôi... tôi thực sự không cường bạo tiểu Linh, chúng tôi là thật lòng yêu nhau!"
Lương Tùng hừ lạnh một tiếng: "Thật lòng yêu nhau ư? Không hổ là diễn viên, nói dối không biết đỏ mặt, anh và tiểu Linh mới quen hau chưa được bao lâu? Tổng cộng chưa tới mười tiếng, không ngờ còn nói là thật lòng yêu nhau, tình cảm của anh cũng quá nhiều đấy."
Khâu Tử Kiện nói: "Bộ trưởng Lương, ông có thể không tin nhất kiến chung tình, tôi trước đây cũng không tin, nhưng khi tôi nhìn thấy tiểu Linh tôi mới hiểu được, trên thế giới này thật sự có nhất kiến chung tình, tôi thề, tôi đối với cô ta là chân chính động lòng, nhìn thấy cô ta tôi mới biết được trên thế giới này cái gì mới là quan trọng nhất.”
Lần đầu tiên Trương Dương thật sự là phục Khâu Tử Kiện, đúng là diễn viên, nói gì nghe cũng thấy giống, chẳng trách những cô gái trẻ hiện tại lại dễ mắc mưu như vậy, có điều ngẫm lại, người ta là diễn viên chuyên nghiệp, bình thường đóng phim nói không ít những lời thâm tình, thuần thục ngành nghề cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Khâu Tử Kiện đương nhiên là nói những lời trái với lương tâm. Nhưng hắn không dám không nói như vậy, chuyện tối hôm qua khiến hắn kinh hồn chưa định, đến bây giờ hắn vẫn chưa rõ Lương gia có phải thật sự muốn kiện hắn hay không, hắn không muốn ngồi tù, mắt thấy sự nghiệp của mình vừa có chút khởi sắc, hắn không muốn cuộc đời coi như xong.
Lương Tùng nói: "Anh đừng có diễn trò trước mặt tôi, anh nghĩ gì tôi đều biết cả, tôi nói cho anh biết, tinh thần của tiểu Linh đã bị kích thích, anh còn lừa gạt nó nữa, nó sẽ càng lún càng sâu, người làm chú như tôi không thể trơ mắt nhìn nó bị anh lừa, anh mau đi tìm luật sư đi. Ngôi sao cái gì chứ? Ở trong mắt tôi anh chỉ là một tên lưu manh giỏi lừa con gái nhà lành thôi, sự trong sạch của cháu gái tôi đã bị hủy trong tay anh, anh chuẩn bị ngồi tù đi!"
Khâu Tử Kiện sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, hắn bất kể là như thế nào cũng không thể ngồi tù được, nhưng bằng vào thực lực của Lương Tùng, và dựa vào những chuyện mà hắn đã làm, chỉ sợ lần này tám chín phần mười là không thoát thân được, Khâu Tử Kiện càng nghĩ càng sợ, hắn bỗng nhiên bịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Lương Túng, hai mắt rưng rưng, tình chân ý thiết nói: "Chú! Vì sao chú không tin cháu!"
Lần này chẳng những là Lương Tùng, ngay cả Trương Dương cũng ngây ra, sao chỉ thoáng cái đã từ bộ trưởng Lương biến thành chú rồi?
Khâu Tử Kiện nói: "Cháu yêu tiểu Linh hơn tất cả, cháu sẽ chịu trách nhiệm vì cô ấy, chỉ cần mọi người đồng ý, cháu nguyện ý cưới cô ấy!"
Trương đại quan nhân chân chính bắt đầu bội phục Khâu Tử Kiện rồi, con mẹ nó, vô sỉ quá! Khâu Tử Kiện à Khâu Tử Kiện, anh còn có thể vô sỉ hơn được nữa không?
Một chiêu này của Khâu Tử Kiện khiến cho Lương Tùng ngây ngốc, mình không nghe lầm chứ, thằng ôn này muốn kết hôn với tiểu Linh ư? Lương Tùng lăn lộn trong chính đàn nhiều năm, chỉ cần hơi động não một chút là nhìn ra Khâu Tử Kiện hiện tại là bất đắc dĩ phải làm vậy, hắn sợ phải ngồi tù, cho nên mới cho nên mới đề xuất kết hôn với Lương Nguyệt Linh, chỉ cần hôn sự đã thành, quan tòa tất nhiên sẽ không kết tội được, đã có giấy kết hôn rồi, bọn họ lên giường cũng là thiên kinh địa nghĩa, pháp viện cũng không rảnh tới mức đi quản loại chuyện này.
Lương Tùng đầy hoài nghi nói: "Anh muốn cưới tiểu Linh ư?"
Khâu Tử Kiện gật đầu thật mạnh nói: "Đúng vậy, cháu muốn cưới cô ấy, cháu không nói dối đâu, mỗi một từ mà cháu nói hiện tại đều là thật lòng, nếu như cháu nói dối, cứ để cho thiên lôi đánh cháu, chết không toàn thây."
Lương Tùng nghe thấy vậy liền tâm phiền ý loạn xua xua tay nói: "Được rồi, được rồi."
Trong lòng Khâu Tử Kiện cũng có tính toán của hắn, chuyện đã phát triển tới tình trạng này, hắn không đưa ra chút hứa hẹn, Lương Tùng khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình, chỉ cần mình lừa được Lương Tùng, có thể trở lại Hongkong, về sau cũng không phải sợ ai nữa. Khâu Tử Kiện nhìn thấy vẻ mặt của Lương Tùng tựa hồ vẫn còn đang hoài nghi, hắn liền hạ quyết tâm, xem ra không cho thêm chút thuốc nặng thì không qua được cửa. Khâu Tử Kiện nói: "Bộ trưởng Lương, ông nếu còn chưa tin tôi, tôi hiện tại sẽ đính hôn với tiểu Linh."
Trương đại quan nhân ở bên cạnh nhìn cảnh này, hắn trải đời nhiều rồi, nhưng loại tràng diện này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, Trương Dương đương nhiên có thể nhìn ra Khâu Tử Kiện là hư tình giả ý, thằng ôn này đề xuất đính hôn cũng chỉ là để thoát thân.
Khi Khâu Tử Kiện nói ra những lời này, nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng khóc, tiếng khóc của hạnh phúc, Lương Nguyệt Linh không biết từ lúc nào đã đi tới ngoài cửa, cô ta sợ chú mình làm khó Khâu Tử Kiện chứ không phải là có lòng muốn nghe trộm, nhưng lại vừa hay nghe thấy Khâu Tử Kiện thổ lộ thâm tình, Lương Nguyệt Linh đẩy cửa phòng chạy vào: "Tử Kiện!"
Khâu Tử Kiện thâm tình nói: "Linh!"
Hai người lại ôm ôm chặt lấy nhau.
Lương Tùng và Trương Dương đều trợn tròn mắt mà nhìn, Trương Dương trong lòng than thầm, con mẹ nó, nhân sinh như kịch, kịch như nhâ sinh, Khâu Tử Kiện và Khâu Tử Kiện, anh đúng là mặt dày vô địch, tôi coi như là được lĩnh giáo sự vô sỉ của anh rồi. Tinh thần của Lương Nguyệt Linh không bình thường, anh chơi người ta rồi, giờ còn lừa gạt người ta nữa, nhẫn tâm quá đi, Lương Tùng muốn kiện anh hiếp dâm, không oan tí nào.
Lương Tùng nói: "Khâu Tử Kiện, anh thực sự đồng ý cưới tiểu Linh ư?"
Khâu Tử Kiện liên tục gật đầu liên tục gật đầu.
Lương Nguyệt Linh hạnh phúc vô bờ bến, con bé ngốc này xem film nhiều đến cuồng rồi, Khâu Tử Kiện chính là tình nhân trong mộng của cô ta, vì Khâu Tử Kiện cô ta nguyện ý tất cả, bằng không tối hôm qua cũng sẽ không chạy tới Hải Thiên hiến thân.
Chị dâu của Lương Tùng ở bên cạnh liều mạng lắc đầu, bà ta tuy rằng cũng không có kiến thức gì, nhưng cũng là thể nhìn ra Khâu Tử Kiện là kẻ giả dối, người ta không thể thích khuê nữ của mình được.
Lương Tùng nói: "Được, vậy hai đứa bây giờ lập tức đi đăng ký kết hôn, tôi sẽ báo một tiếng cho cục dân chính.”
Khâu Tử Kiện ngây ra, hắn căn bản không ngờ Lương Tùng có thể chơi chiêu này, hắn vốn muốn dùng đính hôn để lấy lòng tin của Lương gia, chỉ cần có thể thoát thân về Hongkong trước, hắn sẽ không bao giờ nữa quay lại đây nữa. Nhưng Lương Tùng cũng không phải là hạng dễ bị lừa, mày tưởng mà diễn giỏi lắm à, ông đây lăn lộn ở trong quan trường nhiều năm như vậy, ngay cả một chút kỹ xảo của mày chẳng lẽ cũng không nhìn ra ư? Lương Tùng cũng nghĩ rất thấu, nhìn bộ dạng của cháu gái mình, có tám chín phần mười là cam tâm tình nguyện lên giường với người ta, tuy rằng thần kinh của nó có chút vấn đề, nhưng chuyện này nếu thật sự tố cáo lên tòa, cũng không nhất định có thể trị tội Khâu Tử Kiện, hơn nữa chuyện nếu làm lớn lên, Lương gia bọn họ cũng mất mặt, Khâu Tử Kiện anh hư tình giả ý với tôi, tôi liền sẽ tương kế tựu kế với anh, tôi không yêu cầu anh cưới cháu gái tôi, là anh tự mình đồng ý, tôi không đẩy anh một cái thì uổng phí tâm cơ của anh quá. Lương Tùng còn có một tính toán, sau khi nhận giấy kết hôn rồi, chuyện này đã thành sự thực, chuyện giữa hai người bọn họ cũng sẽ không khiến người ta chê cười nữa, Khâu Tử Kiện anh muốn ly hôn ư, vậy thì phải chia một nửa tài sản cho cháu gái tôi.
Khâu Tử Kiện diễn hay, nhưng luận về tâm cơ thì hắn còn kém Lương Tùng không biết bao nhiêu lần, hắn là diễn viên giỏi, nhưng tùy tiện lấy ra một chính khách cũng chẳng kém hơn hắn chút nào, Khâu Tử Kiện cuối cùng cũng biết cái gì gọi là mua dây buộc mình.
Trương Dương ở bên cạnh nhìn, thiếu chút nữa thì cười thành tiếng, gừng càng già càng cay, một chiêu này của Lương Tùng quá độc, Khâu Tử Kiện nếu đáp ứng, Lương Tùng khẳng định sẽ tha cho hắn một con đường sống, nếu Khâu Tử Kiện đổi ý, chỉ sợ hắn không dễ dàng rời khỏi Nam Tích như vậy.
Khâu Tử Kiện nói: "Chú!" Tâm thái của thằng ôn này cũng tính là nhất lưu, dưới loại tình huống này vẫn bảo trì được trấn định: "Cháu và tiểu Linh là thật lòng yêu nhau, cháu trước tiên muốn đính hôn, dẫu sao thì sự nghiệp của cháu cũng chỉ vừa mới khởi sắc, nếu để các fan điện ảnh biết cháu đã kết hôn thì sự nghiệp của cháu coi như xong.”/SIZE]