Đi vào đồn công an liền nghe thấy tiếng khóc của Lương Nguyệt Linh, Lương Nguyệt Linh tối nay bị kích động, chỉ biết khóc, cảnh sát của đồn công an cũng không hỏi ra được nguyên cớ, lúc này cục trưởng Trương Đức Phóng, bộ trưởng tuyên truyền Lương Tùng cùng nhau đi tới,
Lương Tùng nhìn thấy bộ dạng này của cháu gái lập tức nổi giận, chỉ vào mũi đồn trưởng đồn công an mắng: "Anh con mẹ nó có muốn làm tiếp nữa không? Muốn vu oan giá hoạ ư?"
Đồn trưởng đồn công an không biết y, bị y mắng liền có chút ấm ức: "Tối nói này, vị đồng chí này, chúng tôi không đánh cô ấy, anh nói chuyện cũng phải suy nghĩ tới hậu quả chứ."
Lương Tùng giận dữ hét: "Trương Đức Phóng, cách chức hắn cho tôi, con mẹ nó, anh xem cái đám thủ hạ của anh kìa, làm ăn kiểu gì vậy?"
Trương Đức Phóng cười bồi, hung hăng trừng mắt nhìn lườm tên đồn trưởng đồn công an kia một cái, tên đồn trưởng đồn công an này hiểu ý, biết rằng người ta là đại nhân vật, ngay cả cục trưởng cũng dám mắng.
Lương Tùng nhìn thấy thần chí của cháu gái không tỉnh táo, chỉ biết ngồi khóc, mắt đỏ bừng cả lên, y ôm cháu gái, nghiến răng nghiến lợi nói: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Đồn trưởng đồn công an lúc này mới rụt rè nói: "Là như vậy, Lương Nguyệt Linh tối nay ở khách sạn Hải Thiên có quan hệ tình dục với một vị khách nhân Hongkong, có người tố cáo cô ấy hiềm nghi bán dâm, cho nên...."
"Anh đánh rắm à, cháu gái tôi sao có thể bán dâm? Anh dám vũ nhục sự thanh bạch của nó, có tin tôi kiện anh không?" Lương Tùng tức giận đến nỗi mất đi lý trí, không nhịn được mà chửi ầm lên.
Trương Đức Phóng vội vàng khuyên Lương Tùng bình tĩnh lại, nói khẽ: "Bộ trưởng Lương, tôi thấy hay là trước tiên đưa cô ấy tới bệnh viện kiểm tra một chút, tinh thần cô ấy hình như có chút vấn đề."
Lương Tùng mắt đỏ bừng nhìn Trương Đức Phóng nói: "Trương Đức Phóng, anh hiện tại bắt ngay cái thằng Hongkong khi dễ cháu gái tôi đó tới đây, tinh thần của cháu gái tôi không được bình thường, tôi hiện tại mang nó tới bệnh viện kiểm tra, nếu thật sự bị người ta xâm phạm, tôi sẽ tố cáo hắn tội hiếp dâm, anh hiện tại phải đi bắt người cho tôi."
Trương Đức Phóng nghĩ thầm, tốt thôi, hôm nay có náo nhiệt để xem rồi, bộ trưởng Lương phát uy rồi.
Một đám ngôi sao Hongkong bị Vương Chuẩn mắng cho một trận, có điều tối hôm đó bọn họ cũng không rời khỏi khách sạn Hải Thiên, đã trễ thế này rồi cũng không thể đi đâu được nữa, không ai muốn tiếp tục ở lại Nam Tích, trận đấu bóng đá ngôi sao gì đó, hiện tại cho dù cho bọn họ tiền bọn họ cũng không đá.
Người sợ nhất là Khâu Tử Kiện, trong mắt hắn lên giường với một fan nữ cũng không tính là gì, nhưng tối nay suýt chút nữa thì xảy ra án mạng, may mà Trương Dương xuất hiện đúng lúc cứu được cô gái đó, hiện tại nghĩ lại vẫn thấy sợ, nếu cô gái đó chết, hắn cho dù người đầy là miệng cũng không thể nào nói rõ được.
Khâu Tử Kiện trằn trọc ở trong phòng, hắn định trời sáng sẽ rời khỏi Nam Tích, mặc kệ những người khác, nói gì hắn cũng sẽ không tiếp tục ở lại đây nữa. Khi đang miên man suy nghĩ thì cửa phòng bị gõ mạnh.
Khâu Tử Kiện sợ tới mức suýt nữa từ trên giường lăn xuống: "Ai đó..."
"công an!"
Khâu Tử Kiện nghe thấy hai chữ công an sợ tới mức toàn thân không còn khí lực, ngay cả xuống giường cũng không xuống được, bên ngoài thấy cửa mãi không mở, một cảnh sát đi đến đá văng cửa phòng, cảnh sát nhân dân uy nghiêm xuất hiện ở trước mặt Khâu Tử Kiện, tên mày rậm mắt to đứng giữa quát lớn: "Dẫn đi."
Khâu Tử Kiện bị bọn họ từ trên giường lôi xuống, bẻ quặt hai tay, còng lại, Khâu Tử Kiện lúc này mới phản ứng lại, lớn tiếng hét lên: "Sao lại bắt tôi? Sao lại bắt tôi?"
"Anh con mẹ nó còn hỏi được à, anh bị hiềm nghi hiếp dâm con gái nhà người ta, hiện tại theo chúng tôi về điều tra." Mấy cảnh sát con mang cả chăn ga, và quần lót đã được Khâu Tử Kiện thay ra theo cùng, đây đều là chứng cớ.
Khâu Tử Kiện bị lôi ra ngoài, miệng không ngừng hò hét, đám ngôi sao HongKong kia không ngờ không có ai ra xem náo nhiệt, tối nay những gì xảy ra rõ ràng đã dọa cho họ sợ rồi, không ai dám đi ra cả. Khi phiền phức chân chính thực sự ập tới, mọi người chỉ biết bo bo giữ mình, không ai muốn chủ động dính vào phiền toái.
Vương Chuẩn mở hé cửa nhìn ra ngoài, thấy Khâu Tử Kiện bị người ta giải đi, vừa đi vừa hét: "Tôi không hiếp dâm cô ta, chúng tôi đều là tự nguyện lên giường, chúng tôi là tự nguyện..."
Một gã cảnh sát rút gậy cảnh sát ra vụt một cái vào mông Khâu Tử Kiện: "Tự nguyện cái rắm, tinh thần của cô gái đó không bình thường, anh không biết à?"
Vương Chuẩn nhìn thấy thảm trạng của Khâu Tử Kiện, không nhịn được liền nhắm mắt lại, y kêu thầm xong rồi, chuyện này truyền tới Hongkong khẳng định sẽ trở thành tin tức hàng đầu được người ta chú ý.
Dưới tình huống trước mắt, Vương Chuẩn chỉ có thể nhờ Trương Dương giúp đỡ, Trương Dương nghe nói Khâu Tử Kiện bị cảnh sát dẫn đi cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, chuyện này theo lý thuyết không phải là cảnh sát quản, tối nay nhất định là một đêm không yên tĩnh, hắn cảm thấy chuyện này có thể có liên quan tới Trương Đức Phóng, Khâu Tử Kiện này cũng không đáng được đồng tình, nhưng đám người này dù sao cũng là Trương Dương mời đến, hắn không thể bỏ mặc được.
Trình độ phức tạp của chuyện này Trương Dương trước đó cũng không ngờ tới, Lương Nguyệt Linh là cháu gái của bộ trưởng tuyên truyền Lương Tùng, hơn nữa phiền phức hơn là tinh thần của Lương Nguyệt Linh có chút vấn đề, điều này khiến tình cảnh của Khâu Tử Kiện càng trở nên không ổn.
Biểu hiện của Trương Đức Phóng ở trong điện thoại là lực bất tòng tâm, cảm thán nói: "Lão đệ, chuyện này tôi cũng không có cách nào khác, bộ trưởng Lương nổi giận, kết quả kiểm tra của bệnh viện cũng có rồi, chứng cớ vô cùng xác thực, Lương Nguyệt Linh quả thực phát sinh quan hệ tình dục với Khâu Tử Kiện, bộ trưởng Lương chuẩn bị khởi kiện Khâu Tử Kiện."
Trương Dương: "Sao lại kéo như vậy, không ngờ lại là cháu gái của bộ trưởng Lương, có điều chuyện này cũng không nghiêm trọng vậy chứ."
Trương Đức Phóng nói: "Không biết, nhưng tóm lại bộ trưởng Lương sẽ không chịu để yên đâu, lần này y rõ ràng muốn kiện tới cùng, hiện tại thần chí của Lương Nguyệt Linh không tỉnh táo, ở bệnh viện chỉ biết khóc, vốn chuẩn bị đưa tới bệnh viện tâm thần, là bộ trưởng Lương kiên trì cho nên mới ở lại bệnh viện nhân dân số hai để trị liệu."
Trương Dương nói: "Ai báo án?" Câu này của hắn đã hỏi đúng chỗ mấu chốt.
Trương Đức Phóng thở dài nói: "Lão đệ à, tôi đã nói từ trước rồi, chuyện này vẫn nên ém nhẹm đi là tốt nhất, giờ thì hay rồi, chuyện đã ầm ĩ lên rồi, vấn đề đã xảy ra, muốn ém đi cũng khó."
Trương Dương nói: "Tôi hỏi anh, rốt cuộc là ai báo án?"
Trương Đức Phóng tránh nặng tìm nhẹ nói: "Đồn công an khu trực thuộc bắt Lương Nguyệt Linh đi, thông tri cho người nhà tới nhận người, đến cuối cùng mới biết được chú của cô ta là bộ trưởng Lương, bộ trưởng Lương chửi cho tôi một trận, ở ngay trước mặt tôi tỏ rõ thái độ phải tố cáo tên ngôi sao Hongkong kia, Khâu Tử Kiện là tôi bắt, tôi cũng là bị tình thế bắt buộc, tôi không thể đắc tội với bộ trưởng Lương được."
Trương Dương nói: "Đồn công an khu trực thuộc là ai tới báo án? Đoàn Kim Long ư?"
Trương Đức Phóng nói: "Tôi cũng không rõ lắm, chuyện này tôi lát nữa sẽ hỏi cho cậu, lão đệ à, tôi thấy cậu hiện tại tốt nhất nên nghĩ cách đối phó với bộ trưởng Lương đi, đám ngôi sao đó là cậu mới đến, y khẳng định sẽ tìm cậu tính sổ đó."
Trương Dương cũng đoán ra được bảy tám phần, tám chín phần mười là phía Hải Thiên báo án, đưa Lương Nguyệt Linh đến đồn công an, mục đích bọn họ làm như vậy chính là chuyển hết áp lực lên người mình, Đoàn Kim Long cũng rất có thủ đoạn.
Trương Dương đặt điện thoại xuống, Vương Chuẩn quan tâm hỏi: "Sao rồi?"
Trương Dương nói: "Khâu Tử Kiện bị tình nghi hiếp dâm, đã bị cảnh sát giam giữ rồi."
Vương Chuẩn rùng mình sợ hãi: "Cái này..." Y thấy Khâu Tử Kiện cũng oan uổng, minh tinh điện ảnh và fan điện ảnh phát sinh loại chuyện này, cùng lắm cũng chỉ là ngủ với nhau một đêm, nói sao cũng không thể tính là hiếp dâm được, nhưng chuyện này lại vẫn xảy ra. Người là Vương Chuẩn dẫn tới Nam Tích, xảy ra chuyện Vương Chuẩn đương nhiên cũng khó tránh khỏi liên quan, Vương Chuẩn nói: "Chủ nhiệm Trương, anh nhất định phải giúp hắn, nếu thật sự bị phán tội hiếp dâm, tiền đồ vận mệnh của Khâu Tử Kiện sau này coi như đi tong." Vương Chuẩn thật ra cũng có tư tâm, Khâu Tử Kiện nếu thật sự phải ngồi tù, Vương Chuẩn y về sau ở trong giới giải trí của Hongkong cũng khó mà lăn lộn được tiếp.
Trương Dương nhíu mày nói: "Chuyện này tôi sẽ điều tra rõ ràng, cuộc thi đấu bóng đá ngôi sao chiều nay rất quan trọng, anh giúp tôi khẩn cấp mời người đến, trận thi đấu bóng đá nhất định không thể hỏng được."
Vương Chuẩn gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng: "Chủ nhiệm Trương, người tôi sẽ mời cho anh, Lưu Đức Chính, Tịch Nhược Lâm, thiên vương thiên hậu gì đó tôi đều có thể mời tới cho anh, nhưng chuyện của Khâu Tử Kiện anh nhất định phải giải quyết giúp tôi, nhất định không thể để hắn gặp chuyện không may."
Trương Dương lạnh lùng nói: "Anh bây giờ còn có tư cách để đề xuất điều kiện với tôi ư? Sớm biết rằng như vậy, anh vì sao còn lôi một đám diễn viên tuyến hai tới lòe tôi? hiện tại chuyện đã tới nước này, anh mới biết hối hận à?"
Vương Chuẩn không biết đáp lại như thế nào.
Trương Dương vỗ vai y, nói: "Liên hệ mau đi, tất cả phí dụng hành trình tôi phụ trách toàn bộ, buổi chiều hôm nay trận bóng ngôi sao anh nhất định phải làm thật phong quang cho tôi, mặc kệ xảy ra chuyện gì, trước tiên cũng phải làm tốt chuyện này đã."]