Cục trưởng phân cục công an khu Thiên Hối Lâm Quang MInh tự mình mang đội đến, trước khi đến Hải Thiên, gã đã hỏi thăm tình huống nơi này, nghe nói hai bên phát sinh xung đột một là con trai của bí thư khu ủy Thạch Thắng Lợi, người kia là chủ nhiệm ủy ban thể dục Trương Dương, đầu của gã nổ cái đùng, Thạch Thắng Lợi khó chơi thì gã đã lĩnh giáo nhiều lần rồi, Trương Dương thì cũng không yếu kém, gần đây có danh tiếng rất lớn trong thể chế của Nam Tích, hai người này gã chẳng thể trêu vào ai cả. Nhưng thân là quan trị an của khu vự cna2y, gã không đến không được, nếu như chỉ cho lính đến, thì lại có vẻ là gã không coi trọng việc này.
Trước khi Lâm Quang Minh đến thì nghĩ rằng đây là ẩu đả hai bên, đợi đến khi gã đến hiện trường rồi mới biết được, cục diện căn bản là ẩu đả một bên. Nếu như không phải là Thạch Thắng Lợi kêu một tiếng cục trưởng Lâm, gã cũng không nhận ra thằng đầu heo kia chính là Thạch công tử xưa nay kiêu ngạo.
Lâm Quang Minh không quen với Trương Dương, nhưng mà uy danh của Trương Dương thì gã đã nghe nói rất nhiều, thấy một mình Trương Dương đánh ngã sáu người, hơn nữa không bị tổn thương lông tóc gì cả, không khỏi cảm thán về sức chiến đấu cường hãn của Trương Dương. Lâm Quang Minh đi đến trước mặt của Chung Hải Yến hỏi thăm chuyện hôm nay rốt cục là thế nào, Chung Hải Yến đem tinh hình thực tế kể lại một lần.
Quan Chỉ Tình đã cho lời khai xong, cũng không có hứng thú tiếp tục ở chổ này, đứng dậy rời đi. Trương Dương đương nhiên là đi theo cô ta, Lâm Quang Minh liền gọi hắn lại: "Chủ nhiệm Trương, xin mời dừng bước!"
Trương Dương nhíu nhíu mày, chỉ là hắn cũng nghe ra trong lời nói của Lâm Quang MInh có chữ mời, Trương Dương nói: "Có việc gì?"
Lâm Quang Minh nói: "Tôi là cục trưởng cục công an khu Thiên Hối, muốn tìm hiểu về tình huống ngày hôm nay!"
Quan Chỉ Tình nói với Trương Dương: "Tôi đi trước, ngày mai lên máy bay, muốn nghỉ ngơi sớm"
Trương Dương cười lễ phép.
Lâm Quang Minh nói: Quan tiểu tỷ, có thể hỗ trợ chúng tôi điều tra, chúng tôi còn có một số chuyện muốn..."
"Không thể!" Quan Chỉ Tình lạnh lùng cắt đứt lời gã, nói xong xoay người bước đi.
Trương Dương nói: "Ở đây có rất nhiều nhân chứng, anh muốn hỏi thì cứ việc hỏi người ta"
Thật ra Lâm Quang Minh cũng đã hiểu rõ quá trình sự việc này rồi, chuyện này làm cho gã cảm thấy tương đối vướng tay, căn cứ theo tình huống mà xe, là Thạch Thắng Lợi gây chuyện trước, nếu như không phải hắn quấy rầy Quan Chỉ Tình, thì cũng sẽ không xảy ra chuyện tối hôm nay.
Trương Dương nhìn thời gian một chút, đã là bảy giờ ba mươi tối, hắn nói với Lâm Quang Minh: "Cục trưởng Lâm, anh hẳn là biết thân phận của Quan tiểu tỷ?"
"Hình như là quán quân trượt băng" Lâm Quang Minh cũng không có hứng thú trong mấy chuyện này"
"Đúng là quán quân trượt băng, cũng là đại sứ hình tượng của đại hội tỉnh của Nam Tích chúng ta, vừa mới ký kết xong, hồi nãy tôi mời cô ta ăn, tên khốn này chạy đến quấy rầy người ta, đùa giỡn lưu manh, hắn không chỉ đánh mất tính người, mà còn bôi đen hình tượng của thành phố Nam Tích chúng ta, cục trưởng Lâm, chuyện này anh dự định xử lý như thế nào?"
Lâm Quang Minh ho khan một tiếng, nói: "Hắn uống say, chúng tôi mang hắn về phân cục xử lý"
Trương Dương nói: "Hắn có uống say hay không tôi không biết, nhưng mà hắn quấy rầy người ta thì tôi nhìn thấy rất là rõ ràng, các người xử lý như thế nào tôi mặc kệ, nhưng nếu như xử lý bất công, tôi sẽ không bỏ qua"
Lâm Quang Minh nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm, chúng tôi sẽ xử lý công bằng" Gã dự định đè chuyện này xuống, về phần chuyện giải quyết tốt hậu quả, thì sẽ có người làm, ông già của Thạch Thắng Lợi là bí thư khu ủy Thạch Trọng Hằng, cậu của hắn là thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo, cho dù Thạch Thắng Lợi có làm sai chuyện, bọn họ cũng không mở to mắt ra nhìn hắn bị bắt, Trương Dương ngoài miệng thì mạnh mẽ, nhưng mà hắn cũng không thể không cho những người này mặt mũi, trong lòng Thạch Thắng Lợi nói, tôi chỉ muốn đưa Thạch Thắng Lợi an toàn trở về cục, chuyện này sẽ không còn liên quan đến tôi nữa, tôi có cái để ăn nói với cấp trên rồi, tôi cũng không cần phải phát sinh xung đột với Trương Dương cậu. Qua đêm nay, ngày mai các người muốn chơi thế nào thì tùy các người.
Trương Dương nhìn bộ dạng vất vả của Thạch Thắng Lợi, gật đầu nói: "Cháu trai à, chuyện này không qua dễ dàng vậy đâu, ngày hôm nay chỉ là một bắt đầu!"
Thạch Thắng Lợi thấy công an đến, dũng khí cũng tăng lên, nghiến răng nói: "Con mẹ mày chờ..." Còn chưa nói xong, Trương Dương đã vọt lên vung cho hắn một cái tát tai, đánh cho Thạch Thắng Lợi kêu thảm một tiếng, đặt mông ngã xuống đất, tất cả công an đều sửng sốt, không ai nghĩ rằng vị chủ nhiệm Trương này ngay trước mặt của nhiều công an nhân dân như vậy mà dám ra tay đánh người, sự cường thế và kiêu ngạo của người này đúng là hơi quá.
Hai gã công an tiến đến ngăn cản trước Trương Dương, tránh để cho hắn lại ra tay, Lâm Quang Minh nói: "Chủ nhiệm Trương, cậu đừng làm khó tôi..."
Thạch Thắng Lợi ôm cái miệng đầy máu, kêu lên: "Hắn đánh tôi, bắt hắn, bắt hắn!"
Trương Dương nói: "Tôi ghét nhất là bị người khác chửi tôi, còn dám nói lung tung, tôi tát cậu tiếp đấy!"
Lâm Quang Minh khuyên can Trương Dương mãi, nói đơn giản cái gì mà đừng xúc động này nọ, tất cả giao cho công an xử lý, lại cho người mang Thạch Thắng Lợi đi, thật ra là đang bảo vệ cho Thạch Thắng Lợi.
Bên công an vừa bỏ đi, tổng giám đốc của khách sạn Hải Thiên Đoạn Kim Long chạy đến, ông ta chạy đến hỏi Chung Hải Yến về tình huống, Chung Hải Yến tức giận nói: "Ông đừng hỏi tôi, ông đi hỏi Thạch Thắng Lợi đi"
Lúc này Trương Dương đã rửa sạch vết máu trên tay, à, máu này đều là của người khác, bị dính lên quần áo của hắn, chậm rãi đi ra khỏi toilet, phàm là người nhìn thấy Trương đại quan nhân, đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hắn. Thằng nhãi này vừa nãy uy phong lẫm liệt, đại sát tứ phương, thật đúng là làm chấn động nhân tâm, người đến khách sạn Hải Thiên có không ít là nhân vật có uy tín danh dự, ngày hôm nay những người này đã nhớ kỹ tên của Trương Dương.
Chung Hải Yến chủ động đi qua hướng của Chung Hải Yến, áy náy nói: "Chủ nhiệm Trương, chuyện hôm nay, thật là xin lỗi"
Trương Dương cũng không còn hòa nhã với cô ta, lạnh lùng nói: "Ngay cả vấn đề an toàn của khách mà cũng không bảo đảm được, cũng không biết cái bằng năm sao của Hải Thiên các người làm sao mà lấy được"
Đoạn Kim Long cũng đã đi đến, tuy rằng trong lòng ông ta hận Trương Dương thấu xương, nhưng mà ngoài mặt thì vẫn giả bộ thân mật, nói: "Chủ nhiệm Trương không sao chứ?"
Trương Dương không phản ứn gông ta.
Đoạn Kim Long ngượng ngùng nói: "Chủ nhiệm Trương, chúng tôi cũng không muốn phát sinh chuyện như vậy, hắn rất có bối cảnh"
Trương Dương nói: "Không nói về người khác, nhìn chính mình đi, phương diện quản lý của Hải Thiên các người có vấn đề" Nói xong hắn đi đến hướng cửa thang máy, Đoạn Kim Long cho Chung Hải Yến một ánh mắt, Chung Hải Yến hiểu ý, vội đuổi theo Trương Dương, giải thích: "Chủ nhiệm Trương, ngài đừng nóng giận, khách sạn chúng tôi sẽ có bồi thường tinh thần cho Quan tiểu tỷ"