Hồ Nhân Như nói: "Nếu như thật sự có thể thuyết phục cô ta, thì quảng cáo chiêu thương của chúng ta cũng dễ làm hơn một ít"
Trương Dương nói: "Anh phải đi tìm mấy chủ hãng lớn tài trợ mới được"
Hải Lan nói: "Người làm ăn đều đặt lợi ích lên trên đầu cả, chỉ kiếm danh tiếng không kiếm tiền thì thương gia người ta không đi làm đâu"
Trương Dương nói: "Vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần anh có thể làm tốt cái khởi đầu này, thì tất cả sẽ trở nên dễ dàng"
Những kẻ có tiền mà Trương Dương biết cũng không ít, không nói cái khác, chỉ cần nói về hai nhà đầu tư lớn trong công trình cảng nước sâu tại Nam Tích thôi, Hà Trường An và Phạm Tư Kỳ đều là người quen cũ của hắn cả, hơn nữa hai người có một điểm chung, đều thiếu nợ nhân tình Trương đại quan nhân cả. Nhưng mà Trương Dương cảm thấy rằng bây giờ không phải là lúc sử dụng phần nhân tình này, ít nhất là trước đại hội thì không cần dùng, nhưng đã đáp ứng với Kiều Bằng Cử liên hệ với Hà Trường An rồi thì phải làm thôi, Trương Dương có số điện thoại của Hà Trường An, biết Hà Trường An đang ở châu Phi giải sầu, hắn gọi điện cho Hà Trường An, kêu Hà Trường An chủ động liên hệ với Kiều Bằng Cử.
Giọng nói của Hà Trường An sang sảng vô cùng, xem ra tâm tình cũng không tồi, nghe Trương Dương nói xong chuyện kia, Hà Trường An không khỏi cười nói: " Có phải là tài chính của cảng nước sâu xảy ra vấn đề hay không?"
Trương Dương nói: "Tôi cũng không rõ ràng lắm, chuyện này không phải do tôi quản"
Hà Trường An cười ha hả, thật ra nếu Trương Dương chịu mở miệng, thì ông khẳng định sẽ giúp chiếu cố cho cảng nước sâu, ông cũng vui vẻ trả lại cho Trương Dương phần nhân tình kia, chỉ là Trương Dương lại không cầu ông, Hà Trường An bởi vì chuyện của con gái Tần Manh Manh và cháu ngoại Tần Hoan, thiếu Trương Dương một nhân tình rất lớn, thái độ làm người của ông cũng như công việc kinh doanh, luôn luôn dựa theo nguyên tắc cả hai cùng có lợi mà làm việc, ông không thích thiếu nợ gì người ta cả, Hà Trường An nói: "Tôi còn chưa chúc mừng cậu thăng quan tiến chức"
Trương Dương nói:" Đừng nói thăng quan tiến chức gì, tôi bị người ta đuổi ra khỏi Giang thành thì có"
Hà Trường An cũng nghe nói đến chuyệ này, sở dĩ Trương Dương bị đạp ra khỏi sân bay mới Giang thành, nguyên nhân căn bản chính là đã đắc tội với người của Tần gia, bọn họ lợi dụng lực ảnh hưởng của quân đội để khiến cho Đỗ Thiên Dã làm ra quyết định như vậy, chính bởi vì sự kiện này, Hà Trường An càng cảm thấy rằng chính mình đã làm liên lụy đến Trương Dương, Hà Trường An nói: "Là tôi làm liên lụy cậu"
Trương Dương cũng không tiếp tục cái đề tài nhàm chán này, hắn cười nói: "Du ngoạn giải sầu cũng phải có kỳ hạn chứ, pông vừa mới đi đã làm cho đám lãnh đạo của Nam Tích hoảng hốt không nhỏ, tài chính của cảng nước sâu đột nhiên bị gián đoạn"
Hà Trường An cũng không giấu diếm gì Trương Dương cả: "Công trình lớn như cảng nước sâu, một mình tôi không nuốt nổi, đầu tư của tập đoàn Tinh Nguyệt cũng không đủ, theo tôi được biết, trong nội bộ tập đoàn của bọn họ đang có ý kiến phản đối mãnh liệt, giả dụ như bọn họ có hành vi rút bớt đầu tư hoặc thậm chí là cắt đứt đầu tư, thì sẽ tạo thành ảnh hưởng khó đánh giá cho cảng nước sâu, tôi trốn đi cũng là chờ quyết định của bọn họ, nếu như bọn họ làm ra quyết định bất lợi, tôi phải một lần nữa suy nghĩ lại chuyện này"
Trương Dương nói: "Tài chính mà hạng mục cảng nước sâu dính dáng quả thật quá lớn, bây giờ trọng điểm đầu tư của tài chính Nam Tích đều vào nó cả, thành phố giao đại hội sang năm cho tôi, nhưng cũng không chi ngân sách cho tôi, thật sự đúng là vướng víu!"
Hà Trường An cười cười: "Có cần tôi hỗ trợ không?"
Trương Dương nói: "Không cần, lúc cần ông hỗ trợ tôi tự nhiên sẽ mở miệng!"
Hà Trường An nói: "Tốt, cần hỗ trợ thì cứ gọi điện thoại cho tôi"
Hai người nói lâu như vậy, nhưng cũng không có một câu nào đề cập đến tình hình gần đây của mẹ con Tần Manh Manh cả, cho đến khi sắp cúp máy, Hà Trường An mới chợt nói ra: "Tất cả mọi người đều khỏe"
Trương Dương ngầm hiểu nói: "Tôi rất yên tâm"
Trương Dương và Hà Trường An cúp điện thoại không lâu, Hà Trường An liền chủ động gọi điện cho Kiều Bằng Cử, Kiều Bằng Cử sau khi biết được mục đích trốn đi của Hà Trường An, cũng yên tâm lại, hắn ý thức được vấn đề tài chính của cảng nước sâu còn phải kéo dài thêm một thời gian nữa, trong khoảng thời gian ngắn không thể đưa ra quyết định được. Số tiền mà hắn đầu tư vào trong thời gian ngắn sẽ không có kết quả gì hết, điều này làm cho Kiều Bằng Cử đem toàn bộ tinh lực tập trung vào trung tâm thể dục mới, Lương Thành Long quyết định đầu tư vào trong công trình này, hắn ta cũng gọi Kiều Bằng Cử nhập cuộc, Kiều Bằng Cử lấy một phần tài chính của mình, và từ chổ em gái Kiều Mộng Viện gom góp được ba chục triệu, tổng cộng là năm chục triệu đầu tư khởi công xây dựng trung tâm thể dục mới, còn bên Lương Thành Long cũng gom góp được năm chục triệu đến.
Tin tức này truyền đến lổ tai của đám lãnh đạo Nam Tích, quả thật đã khiến cho đám lãnh đạo này chấn động không nhỏ.
Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên biết Trương Dương có năng lực chiêu thương, chỉ là không ngờ rằng ông mới giao quyền quản lý xây dựng trung tâm thể dục mới cho Trương Dương, thì thằng nhãi này đã tung một chiêu rất đẹp mắt ra, Kiều Bằng Cử từ đầu đến giờ vẫn rất tập trung đầu tư vào cho cảng nước sâu, Lương Thành Long cũng là bên nhận thầu của cảng nước sâu, nhưng mà hai người bọn họ thay đổi nhanh chóng, liên thủ hoán chuyển, và tập trung hết vào trong công trình trung tâm thể dục mới, điều này làm cho tất cả mọi người đúng là không ngờ được.
Trong hội nghị thường ủy, vị thường vụ phó thị trưởng vừa bước chân vào trong nhóm lãnh đạo, Trần Hạo, căm giận nói: "Làm cái gì thế? Lương Thành Long của tập đoàn Phong Dụ chơi trò đình công trong cảng nước sâu, khoản đầu tư mà Kiều Bằng Cử đáp ứng thì chậm chạp không đến, tôi tìm bọn họ nói chuyện vài lần, đều nói là tài vụ xảy ra vấn đề, không gom góp được tài chính, bây giờ sao lại đột nhiên có tiền? Hơn nữa đùng một cái còn bỏ ra trăm triệu để xây dựng trung tâm thể dục mới, tên Trương Dương này đúng là không biết suy nghĩ, đi giành chén cơm với người của mình" Trần Hạo tức giận là có nguyên do, từ khi ông ta lên làm thường vụ phó thị trưởng đến giờ, thì vẫn bị vấn đề tài chính làm cho đau đầu, không chỉ là phải đấu dũng khí với đám thương nhân bên ngoài, mà còn phải đối mặt với sự chỉ trích của lãnh đạo, bây giờ hầu như mỗi ngày ông ta đều bị Từ Quang Nhiên gọi lên chửi ầm ĩ cả, mà con người của Trần Hạo lại không bằng Thường Lăng Không, tuy rằng đều là cán bộ do Từ Quang Nhiên đề bạt lên cả, nhưng mà trong lòng của Từ Quang Nhiên, năng lực của ông ta còn kém Thường Lăng Không rất xa.
Bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi nói: "Trương Dương có thể trong khoảng thời gian ngắn làm cho bọn họ ra tiền, cũng là một người có bản lĩnh"