Y Đạo Quan Đồ

Chương 514-4: Chị lựa chọn (4)

Bên ngoài vang lên tiếng mưa rơi, tiếng mưa rơi rất lớn, Cố Giai Đồng cuối cùng cũng một lần nữa đặt Trương Dương dưới thân, dựa vào trong lòng của hắn, lẳng lặng nghe tiếng mưa rơi bên ngoài:" Mưa thật lớn!"

Trương Dương nói: "Lúc thì mưa lúc thì lạnh, trời càng ngày càng lạnh"

Cố Giai Đồng nói: "Cũng chỉ có trong lòng em là ấm áp nhất, chờ mùa đông đến chị sẽ đến Giang thành tránh đông, mỗi buổi tối đều trốn trong lòng em mà ngủ"

Trương Dương cười nói: "Sưởi ấm lẫn nhau!"

Cố Giai Đồng gật đầu, chỉ là lập tức lắc đầu: "Vậy không được, nếu như mỗi ngày chị đều cùng em, vậy thì người khác sẽ nghĩ thế nào?"

Trương Dương cười nói: "Mặc kệ người khác nghĩ thế nào, chúng ta là trai chưa vợ gái chưa chồng, ngay cả chút tự do ấy cũng không có sao?"

Cố Giai Đồng nói: "Em đó, rõ ràng là chột dạ mà, một chút chuyện nhỏ mà cũng phải lời lẽ hào hùng, biết chúng ta như vậy gọi là cái gì không?"

Trương đại quan nhân lắc đầu.

"Cái này gọi là ở chung phi pháp!"

Trương Dương cười nói: "So với pháp luật thì ai hơn được?"

Một ngón tay của Cố Giai Đồng vẽ loạn lên trên ngực của Trương Dương: "Nhưng mà như vậy rất tốt, nếu có một ngày chúng ta chán ghét nhau, thì chúng ta đường ai nấy đi, không cần lo lắng"

Trương Dương nói: "Sao có thể chứ, em đối với chị, là ngàn lần cũng không đổi!"

Cố Giai Đồng nói: "Trên đời này không có chuyện gì là không thay đổi cả, nhưng mà bây giờ chị cũng đã rất thỏa mãn rồi, chị lựa chọn em, chị không hối hận"

Trong lòng Trương Dương bỗng nhiên sinh ra một loại áy náy, hắn dùng lực ôm chặt lấy Cố Giai Đồng, thấp giọng nói: "Chị Giai Đồng, gả cho em được không?"

Cố Giai Đồng căn bản là không nghĩ nhiều như vậy, lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Đã từng có một khoảng thời gian, chị rất muốn gả cho em, chỉ là sau này chị càng ngày càng hiểu em, chị cũng không muốn làm cho em lo thêm nữa"

Trương đại quan nhân ngạc nhiên nói: "Vì sao?"

Cố Giai Đồng nói: "Quan hệ của chúng ta bây giờ, chị có thể bao dung, nhưng mà nếu chị thật sự trở thành vợ của em, thì chị đã tự hỏi bản thân rằng, chị có thể bao dung cho em phân tán tình cảm đi khắp thế giới không?"

Trương đại quan nhân lặng lẽ không nói gì, đáp án này hiển nhiên là không thể rồi.

Cố Giai Đồng đem mặt cười dán lên trên ngực của Trương Dương: "Trương Dương, chị đã đem em trở thành một phần trong sinh mệnh của chị, cho dù là lui thời gian về cho chị thêm một cơ hội, chị vẫn sẽ chọn em. Chị thấy chúng ta bây giờ rất tốt, chị không muốn thay đổi chính mình, cũng không muốn thay đổi em, chị sợ thay đổi!"

Trương Dương khẽ vuốt mái tóc của cô.

Cố Giai Đồng nói: "Thật ra ông trời đã đối với chị không tệ, lúc trước chị chẳng bao giờ cảm thụ cái gì gọi là tinh yêu chân thật cả, là em đã làm cho chị hiểu được, mặc dù em không có khả năng cho chị toàn bộ, nhưng mà ít nhất là lúc chúng ta ở riêng với nhau, chị tin tưởng em đối với chị là toàn tâm toàn ý"

Trương Dương mạnh mẽ gật đầu.

Cố Giai Đồng nói: "Đừng nghe thấy chị khen em là em liền gật đầu không thôi, cho dù chị nói ra nhiều ưu điểm của em đi nữa, thì cũng không thể nào che dấu được chuyện em là một tên hoa tâm"

Trương Dương cười khổ nói: "Em đã cố gắng khống chế bản thân rồi, nhưng đây là bệnh của em"

Cố Giai Đồng thở dài nói: "Gặp gỡ em, chính là số mệnh của chị!" Cô nhìn vào hai mắt của Trương Dương, nói: "Em và Sở Yên Nhiên chia tay có phải là bởi vì... nguyên nhân trong phương diện này không?" Cho đến nay Cố Giai Đồng luôn lảng tránh vấn đề này, tối hôm nay lại chẳng biết vì sao mà lại nói ra ngay mặt.

Trương Dương nói:"Em nói không phải, chị có tin không?"

Cố Giai Đồng nói: "Em có nghĩ tới hay không, làm vị hôn thê của em, cô ấy đã phải chịu đựng áp lực như thế nào?"

Trương Dương nói: "Hay là em không thích hợp để kết hôn, đối với chị, hay những cô gái mà em thích đều không muốn gả cho người khác, chị nói em có phải là ích kỷ cực độ không?"

Cố Giai Đồng nói: "Cái này không phải là ích kỷ cực độ, mà là vô sỉ cực độ!"

Trương Dương nói:" Nếu như chị gả cho người khác, có thể có hạnh phúc hay không?"

Cố Giai Đồng lắc đầu nói: "Chị không nghĩ là sẽ gả cho người khác, từ sau khi quen em, chị đã ôm ý định không kết hôn rồi, yêu người thì phải hy sinh cho người, bây giờ chị rất tốt, nếu như cho chị một lựa chọn, làm vợ của em hay làm tình nhân của em,t hì chị tình nguyện chọn cái thứ hai"

Trương Dương nói: "Chị Giai Đồng, đừng nói như vậy, chị nói như thế, em cảm thấy mình rất đê tiện, đặc biệt vô sỉ!"

Cố Giai Đồng cười nói: "Bây giờ cuối cùng chị cũng tin rồi, đàn ông không xấu đàn bà không thương, cái gì chị cũng có thể nhìn nhấu, nhưng chỉ có em là không nhìn được, chẳng biết là trên người em rốt cục có ma lực gì"

Trương Dương nói: "Khuyết điểm của em không ít, chỉ là ưu điểm cũng không ít, ví dụ như cần cù thiện lương, kiên định chịu làm, còn nguyện ý để cho chị ăn phía dưới!"

Cố Giai Đồng nghe thấy hắn nói được ba câu là bắt đầu nhắc đến phần dưới, liền nói: "Cút, lại đùa giỡn lưu manh!"

Trương đại quan nhân thấp giọng nói: "Thử lần này thế nào?"

"Mệt chết, chị muốn đi ngủ... a..."

Đôi mắt xinh đẹp của Cố Giai Đồng bỗng nhiên trợn tròn, Trương đại quan nhân đã bao phủ lấy đôi môi xinh đẹp của cô, giơ một ngón trỏ lên ngay giữa môi, làm ra một thế chớ có lên tiếng, vẻ mặt cười xấu xa nói: "Trăng đen gió lớn đêm giết người, tối hôm nay, chị tốt nhất là nên nghe lời, bằng không... hắc hắc..."

......................

Mưa thu tròn một đêm, lúc Cố Giai Đồng tỉnh lại đã là chín giờ sáng hôm sau, thấy Trương Dương không ở bên người, chân tay của cô bũn rũn, ngồi dậy, tối hôm qua bị tên nhóc này vật lộn một phen, nhưng mà nhớ lại, thì cũng có nhiều ngọt ngào và hạnh phúc, Cố Giai Đồng lộ ra một nụ cười hiểu ý, mặc váy ngủ đi xuống phía dưới, nhanh chóng ngửi được mùi mì ăn liền trong không khí.

Trương đại quan nhân đang ở trong phòng bếp nấu mì ăn liền nữa.

Cố Giai Đồng nói: "Lại là mì ăn liền?"

Trương Dương cười nói: "Phong phải là chị thích ăn bên dưới của em sao? Em đặc biệt nấu cho chị ăn đây"

Cố Giai Đồng nói: "Em không nên để cho chị ăn đến ói ra chứ?"

Trương Dương cười ha hả nói: "Bên ngoài đang mưa rất lớn, lúc này ra cửa cũng không tiện"

Cố Giai Đồng đang muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên nhớ đến chuyện đã hứa với cha, vội vàng xoay người kiếm điện thoại, thời tiết cũng đúng lúc là một cái cớ, cô nói với cha rằng bởi vì trời mưa xối xả cho nên máy bay đến trễ, ngày mai mới có thể về đến Đông Giang. Cố Doãn Tri cũng lo lắng cho an toàn của con gái, kêu không cần phải vội, chờ thời tiết tốt rồi trở về cũng được.

Cố Giai Đồng nói chuyện điện thoại xong, trở lại dưới lầu thì nghe thấy mùi vị hồ, Trương Dương luống cuống lấy một nồi hồ từ trong bếp lò ra.

Cố Giai Đồng cười hì hì nói: "Em phía dưới hồ!"

Trương Dương sửa đúng lại: "Là hồ phía dưới, không phải là phía dưới hồ!"

Cố Giai Đồng cười nói: "Em không phải là thích lẫn lộn khái niệm sao? Chị thì thích nghe em nói!"

Trương Dương nói: "Nếu như em phía dưới hồ, thì chị sẽ phải sống quả cả đời mất!"

"Ai mà thèm!"