Đối diện với tên Hứa Gia Dũng bất chấp thủ đoạn, Trương Dương chỉ đành thật sự phải chú ý, Hứa Gia Dũng quay trở lại Giang Thành nhất định là thiện giả bất lai, giành lại quyền quản lý Hối Thông chỉ là bước đầu tiên của gã, tiếp theo gã không biết sẽ dùng loại thủ đoạn gì để báo thù Trương Dương.
Trương đại quan nhân quyết tâm lần này sẽ không cho gã cơ hội, cùng hai anh em Viên Lập Cương hóa địch thành bạn chỉ là bước đầu tiên của Trương Dương. Hắn muốn kích nội Hứa Gia Dũng, muốn khiến Hứa Gia Dũng trong lòng đại loạn, muốn khiến Hứa Gia Dũng tự mình sẽ để lộ hết khuyết điểm ra.
Anh em Viên Lập Cương sau khi tắm rửa xong liền đi ra, đầu óc cũng tỉnh táo hơn nhiều, ngồi trong xe cảnh sát của anh trai, Viên Lập Ba thở phào một hơi thật dài, từ trong túi móc ra một điếu thuốc, vừa định châm thì bị Viên Lập Cương giật lấy: "Đừng có hút thuốc trong xe anh, anh ghét nhất là cái mùi này."
Viên Lập Ba cười cười: "Anh, trưa nay anh cùng Khương Lượng nói gì thế?"
Viên Lập Cương nói: "Không có gì, chuyện trong cục thôi mà." Tuy Khương Lượng đã hứa sẽ giúp gã giành lấy vị trị phó cục trưởng phân cục khu Văn Uyên, nhưng chuyên này vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn, cho dù là với em ruột của mình cũng không thể nói ra được.
Viên Lập Ba nói: "Anh, anh nói xem Trương Dương hôm nay xin lỗi em liệu có phải là thật lòng không?"
Viên Lập Cương mỉm cười nói: "Mặc kể hắn là thật lòng hay là giả dối, loại người này chúng ta không chọc vào được, cho dù là không thành được bạn bè thì cũng đừng là thành kẻ địch với người ta." Đây là kết luận mà Viên Lập Cương đưa ra sau khi thông qua mấy sự kiện.
Viên Lập Ba nói: "Khương Lượng nói với em là, bọn trộm xe lần trước một mực nói em là chủ mưu trộn xe, kẻ sai khiến sau lưng là Hứa Gia Dũng."
Viên Lập Cương nhíu mày, nói: "Vụ an này trước giờ đều là Khương Lượng tự mình phụ trách, anh cũng không rõ, có điều gã chắc không nói dối đâu." Gã nghĩ một chút rồi lại nói: "Em nói xem Trương Dương hôm nay mời hai chúng ta đi ăn cơm, phải chăng là muốn tiết lộ chuyện này cho chúng ta?"
Viên Lập Ba nói: "Hứa Gia Dũng có thù với hắn, kể ra em và Trương Dương cũng bời vì gã mà xích mích với nhau."
Viên Lập Cương thở dài, nói: "Cho nên mới nói em ngốc, bị người ta lợi dụng, Hứa Gia Dũng gã trước đây là công tử của tỉnh trưởng, nhưng hiện tại chỉ là một ngọn cỏ, đến cái rắm cũng không bằng, gã lấy gì ra mà đọ với Trương Dương? Em giúp gã ra mặt, mấy lần đều là tự chuốc lấy thiệt vào thân."
Viên Lập Ba nói: "Anh, em con mẹ nó càng nghĩ càng tức. Nếu không phải là bởi vì gã, em sẽ không cùng Trương Dương đấu thành như vậy đâu."
Viên Lập Cương nói: "Lập Ba, em phải là anh dạy em đâu, kỳ thực cái thời đại này phải học thực tế cái gì một chút. Trương Dương là nhân vật gì chứ? Người ta là tử đảng của bí thư Đỗ, có bí thư Đỗ chống lưng, ở Giang Thành này có còn phải sợ ai, em trước đây chống đối với hắn, tự chuốc lấy bao nhiêu phiền phức? Hại cho ông già của chúng ta cả ngày phải giúp em chùi đít, em nói xem cha già thế rồi mà chúng ta cho dù không giúp được cha cái gì thì cũng đừng cứ luôn mang tới phiền phức cho cha nữa."
Viên Lập Ba nói: "Anh, em hiểu rồi. Hôm nay em không phải là đã xóa sạch hận thù với Trương Dương rồi sao? Sau này em và hắn làm bằng hữu không được chắc?"
Viên Lập Cương nói: "Lập Ba à, người ta sẽ không vô duyên vô cớ mời chúng ta đi ăn đâu, trên thế giới này có thể khiến người ta đi lại cùng nhau chỉ có hai chuyện, hoặc là lợi ích chung hoặc là kẻ thù chung, giữa chúng ta là Trương Dương hình như không có lợi ích chung gì thì phải."
Viên Lập Ba từ trong những lời này của đại ca tự hồ như ngộ ra gì đó, gã nói khẽ: "Nhưng bọn em có địch nhân chúng!"
Viên Lập Ba lĩnh hội đầy đủ tinh thần của Trương Dương, hơn nữa gã rất nhanh liềuntỏ rõ thái độ của mình.
Hứa Gia Dũng lần này về Giang Thành không có ý nhún nhường. Mấy hôm nay gã trở lại Hối Thông, đa số thời gian đều giành cho nghiệp tích của Hối Thông trong đoạn thời gian này, chuẩn bị bước sau cùng để tiếp nhận lại Hối Thông. Kiều Mộng Viện đối với việc này lựa chọn tránh mặt, mấy hôm nay đều không tơi Hối Thông làm việc. Hứa Gia Dũng còn đặt tiệc ở chính phủ nhất chiêu mời một số bạn bè trước kia tới, một là để tuyên bố sự trở lại của mình, hai là để tuyên bố việc mình đã kết hôn.
Điền Bân và Viên Lập Ba đều nằm trong số những người được Hứa Gia Dũng mời.
Hứa Gia Dũng giới thiệu Phạm Tư Kỳ với các vị bạn học. Điền Bân cười nói: "Không ngờ cậu ra ngoài vòng một vòng, khi về lại đã kết hôn rồi, thật đúng là hâm mộ, hai người trời sinh một cặp, trai tài gái sắc."
Viên Lập Ba cũng a dua theo: "Nên là gái tài trai sắc mới đúng. Nghe nói gia đình của tẩu phu nhân giàu có số một ở Singapore."
Phạm Tư Kỳ cười cời: "Lời đồn ở bên ngoài không thể tin được."
Điền Bân cười nói: "Cậu nói vậy giống như là Hứa Gia Dũng bám váy đàn bà vậy." Gã là đang nói đùa, nhưng câu này lọt vào tai Hứa Gia Dũng lại đặc biệt không thoải mái.
Một đám đồng bạn đều bật cười, kỳ thực mọi người đều cho rằng là nói đùa. Nhưng Hứa Gia Dũng đối với điều này lại vô cùng mẫn cảm. Cảm thấy tất cả mọi người đều đang chê cười gã, gã tuy vẫn giữ phong độ, nhưng nụ cười trên mặt lại có chút cứng lại.
Phạm Tư Kỳ nói: "Các anh đừng nói Gia Dũng như vậy, Gia Dũng và tôi là thật lòng mà."
Viên Lập Ba cười ha ha, nói: "Tẩu phu nhân, sau này cô phải canh chừng Gia Dũng cho kỹ đấy nhé, Gia Dũng đào hoa lắm, ngàn vạn lần đừng để cô gái khác cướp cậu ấy rồi chạy mất."
Hứa Gia Dũng mỉm cười chỉ vào Viên Lập Ba, nói: "Thằng ôn cậu đừng có nói năng linh tinh nữa, trong lòng tôi chỉ có Tư Kỳ thôi, hai người chúng tôi là nhất kiến chung tình, những cô gái khác dù có xinh đến thế nào thì tôi cũng không động lòng đâu."
Viên Lập Ba đột nhiên đốp lại một câu: "Cậu đột nhiên kết hôn, Kiều Mộng Viện biết được chắc là thương tâm lắm đấy."
Hứa Gia Dũng nhíu mày, gã có chút không cao hứng rồi.
Điền Bân vỗ một cái lên đầu vai Viên Lập Ba, nói: "Ngày đại hỉ, chúng ta đừng có nói linh tinh nữa."
Phạm Tư Kỳ cười cười: "Tôi đã gặp Kiều Mộng Viện rồi, quả thật là rất xinh đẹp."
Viên Lập Ba nói: "Nghe nói gần đây Trương Dương đang theo đuổi Kiều Mộng Viện, Gia Dũng, hắn chắc không phải là cố ý theo đuổi cho cậu xem chứ?"
Hứa Gia Dũng nghe thấy câu này lập tức nổi giận, trừng mắt lên, nói: "Viên Lập Ba, cậu có ý gì?"
Viên Lập Ba nói: "Có ý gì đâu, chỉ nói cho cậu biết thôi, chúng ta là bạn học, không phải là quan tâm đến cậu sao?"
Hứa Gia Dũng nói: "Cậu quan tâm đến tôi à? Sao cứ phải nói ra trước mặt mọi người, cố ý chọc giận tôi có phải không?"
Viên Lập Ba nói: "Tôi tính tình thẳng thắn, có gì nói đấy, không thích ở sau lưng người ta giở trò, sao? Người khác làm rồi, tôi chẳng lẽ không nói được à?" Gã hôm nay tới chính là cố ý muốn giở trò, gã sợ Trương Dương, nhưng không sợ Hứa Gia Dũng.
Điền Bân đóng vai trung gian hòa giải, nói: "Nói ít thôi, Lập Ba, thằng ôn cậu cũng thật là, mấy ngày trước vào cục tiếp nhận giáo dục, còn chưa nhận được bài học nào à?"
Hứa Gia Dũng nói: "Với cái miệng của cậu ta, nên phán tù trung thân mới đúng." Bình tâm mà luận, câu này của Hứa Gia Dũng không có ác ý gì. Nhưng người nói vô tâm, người nghe hữu ý, Viên Lập Ba cười lạnh, nói: "Cậu đương nhiên là chỉ muốn tôi ngồi tù."
Hứa Gia Dũng càng nghe càng thấy không đúng, gã trừng mắt lên lườm Viên Lập Ba: "Viên Lập Ba, tôi đắc tội với cậu à?"
Viên Lập Ba nói: "Không có, cậu trước giờ không đắc tội với người ta bao giờ, cậu là người tốt, chuyện tốt đề để cậu làm hết!"
Hứa Gia Dũng nói: "Cậu con mẹ nó là có ý gì? Tôi lừa cậu hay là hại cậu?"