Cung Hoàn Sơn nói: "Cung phó bí thư, lẽ nào ông không rõ ràng chúng ta ngày hôm nay đàm luận chính là công tác kinh tế sáu tháng cuối năm của Bắc Cảng, khu bảo lưu thuế nhập khẩu xây dựng tại Tân Hải, lẽ nào chúng ta phải đi can thiệp công tác của Tân Hải sao?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Bắc Cảng và Tân Hải lúc đầu cũng là một thể, tôi không rõ ràng vì sao phải phân hai cái rõ ràng như vậy? Bắc Cảng muốn phát triển, nhất định phải lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng, quan hệ của Bắc Cảng và Tân Hải hẳn là cởi mở, gắn bó như môi với răng."
Hạng Thành cười lạnh nói: "Cởi mở, gắn bó như môi với răng, tôi còn tưởng rằng loại quan hệ này chỉ thích hợp giữa người với người." Ông ta trào phúng chính là quan hệ giữa Cung Kỳ Vĩ và Trương Dương.
Cung Kỳ Vĩ nói: "Nếu như Bắc Cảng và Tân Hải đều không làm được chuyện tài nguyên cùng chung, như vậy phát triển chỉ có thể trở thành một lời nói suông."
Hạng Thành có chút tâm phiền ý loạn khoát tay áo nói: "Không nói chuyện này! Kỳ Vĩ đồng chí, chuyện kinh tế ông không cần quan tâm nhiều, ông hẳn là làm tốt công tác phân công quản lý của mình trước."
Cung Kỳ Vĩ nhìn Hạng Thành, không biết ông ta muốn mượn cơ hội tìm kiếm bệnh của mình.
Hạng Thành nói: "Gần đây công tác phòng thăm dò điều tra xuất hiện lui bước rõ ràng, hai tháng nay, người đi đến phòng ban cấp trên tiến hành trách cứ tăng nhanh, cái này có quan hệ trực tiếp với công tác bất lực của chúng tôi, trong lòng dân chúng có oán khí, nếu như chúng ta có thể làm được câu thông đúng lúc, giải thích đúng lúc, giải quyết đúng lúc, sẽ không tạo thành nhiều hiểu lầm như vậy, cấp trên đối với công tác phòng thăm dò điều tra của chúng ta cũng có chút bất mãn, tôi đã sớm nói qua, mọi người là một đoàn đội, nhất định phải làm tốt các trách nhiệm, đừng tưởng rằng công tác của mình không quan trọng, thật ra công tác vô luận tính chất, bất luận cái gì không làm được, ảnh hưởng không chỉ có một mình mình, mà là vinh dự của toàn thể lãnh đạo chúng ta, người kêu oan tăng nhanh trực tiếp phản ánh độ tín nhiệm của dân chúng với chúng ta đang giảm. Tại điểm này..." Hạng Thành dừng lại một chút lại nói: "Kỳ Vĩ đồng chí có trách nhiệm lãnh đạo trực tiếp, ông tốt nhất kiểm điểm lại công tác của mình trong khoảng thời gian này." Trước mặt cán bộ nhiều như vậy của thành phố Bắc Cảng, Hạng Thành trực tiếp điểm danh có thể nói là một chút mặt mũi cũng không lưu, Hạng Thành cho rằng cái này không tự trách mình, là Cung Kỳ Vĩ dẫn đầu khó dễ, ông bất kính với tôi, tôi làm sao cho ông mặt mũi?
Mâu thuẫn của Hạng Thành và Cung Kỳ Vĩ công khai hóa, người cảm thấy vui vẻ nhất đối với chuyện này là thị trưởng Cung Hoàn Sơn, ông ta chờ mong chuyện này rốt cục xảy ra, trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi, người đang trong đấu tranh dễ bại lộ khuyết điểm của bản thân, lúc trước ông ta và Tương Hồng Cương đấu tranh, ầm ĩ đến cuối cùng hai người không ai có chỗ tốt, kết quả Tương Hồng Cương không cần phải nói, mà mình tuy rằng thành công đánh nông Tương Hồng Cương, nhưng nghênh đón một đối thủ cạnh tranh rất có uy hiếp.
Các loại dấu hiệu cho thấy, Cung Kỳ Vĩ cũng là đương gia tương lai trong tỉnh sai khiến, ông ta đến Bắc Cảng chính là vì nhận ca, mà Tiết lão đột nhiên qua đời, khiến cho hy vọng của Cung Hoàn Sơn trở nên xa vời, ông rất ly giải Hạng Thành, biết với tính tình của Hạng Thành, rất khó khiến cho ông ta vì mình đi phấn đấu đi chiến đấu, trừ phi là lợi ích bản thân bị nguy hiểm, mà Cung Kỳ Vĩ tới Bắc Cảng thì biểu hiện ra cường thế cực đoan. Bức bách Hạng Thành phải đứng dậy nghênh chiến, cái này chính là Cung Hoàn Sơn muốn nhìn thấy.
Cung Kỳ Vĩ cũng không cho rằng mình trên công tác có cái gì cần kiểm điểm, ông ta trước khi tới Bắc Cảng, thì có chuẩn bị đối với áp lực công tác có thể đối mặt.
Hạng Thành đối với chỉ trích của mình cũng không phải không có nguyên do, gần đây án oan tại Bắc Cảng tăng vọt, bên trong bao gồm người nhà Đổng Chính Dương đi kinh thành kiện Trương Dương, đương nhiên không chỉ có là Trương Dương một mình gặp phiền phức, đồng dạng gặp phải phiền phức còn có bí thư ủy ban kỷ luật Trần Cương.
Hạng Thành đem Trần Cương lưu lại cuối cùng. Trần Cương chờ mọi người đi rồi. Theo Hạng Thành đi tới phòng làm việc của ông ấy, nói như lấy lòng: "Hạng bí thư, tôi thấy người này cũng không người lương thiện!" Tuy rằng không có điểm danh. Nhưng ai cũng đều rõ ràng ông ta nói chính là Cung Kỳ Vĩ.
Hạng Thành không nói gì, nâng tách trà uống một ngụm.
Trần Cương lại nói: "Hắn trước mặt công chúng, phủ định thành tựu xây dựng của cảng mới. Quả thật cũng là phủ định nỗ lực và thành tích của lãnh đạo Bắc Cảng chúng ta mấy năm nay, lúc trước tôi nghe nói người này cuồng vọng, chân chính công tác cùng một chỗ mới phát hiện càng cuồng vọng hơn so với nghe nói của tôi, Hạng bí thư, đối với người như thế nhất định không thể dung túng."
Hạng Thành nhìn Trần Cương vẫn không nói chuyện.
Trần Cương bắt đầu cảm giác được có chút không được tự nhiên, ông ho khan một tiếng nói: "Hạng bí thư, ngài lưu tôi lại có phải là có chuyện gì cần?"
Hạng Thành nói: "Lão Trần, có người tố cáo ông!"
Trần Cương không khỏi run lên một cái, Hạng Thành nói khiến cho ông cực sợ. Ai tố cáo mình? Người thứ nhất ông nghị tới cũng là Trương Dương. Chẳng lẽ là Trương Dương? Trong tay Trương Dương có nhược điểm của hai anh em bọn họ, chỉ cần Trương Dương nguyện ý, tùy thời đều có thể làm cho hai người bọn họ thân bại danh liệt, thế nhưng không có lý do! Trương Dương nếu như muốn cáo, đã sớm cáo, mình trong khoảng thời gian này đối với Trương Dương có thể nói là tương đối nhu thuận, thành phố có gió thổi cỏ lay gì. Mình đều bẩm báo với hắn trước tiên, biểu hiện như vậy, hắn không có lý do muốn tố cáo mình? Huống chi mình đối với Trương Dương hẳn là còn có giá trị lợi dụng, Trương Dương buông tha mình vào lúc mình còn có giá trị.
Hạng Thành nói: "Tôi đã sớm nhắc nhở ông, phương diện sinh hoạt nhất định phải chú ý."
Trần Cương nói: "Hạng bí thư. Tôi vẫn đều rất cẩn thận!"
Hạng Thành nói: "Có người đem tin cử báo đưa đến trong tỉnh, nói ông lợi dụng chức quyền. Cùng vài nữ cán bộ phát triển quan hệ bất chính, làm quyền sắc giao dịch."
Trần Cương nói: "Hạng bí thư, cái này thật sự là dục gia chi tội, tôi tuổi lớn như vậy, cho dù có cái tâm tư kia, cũng không cái năng lực kia."
Hạng Thành nói: " Người của ủỷ ban kỷ luật tỉnh, phỏng chừng hai ngày nay sẽ tìm ông nói chuyện."
Trần Cương nghe Hạng Thành nói như vậy âm thầm thở dài một hơi, xem ra trong tỉnh cũng không có bằng chứng xác thực, nếu như bọn họ nắm giữ chứng cứ, căn bản là sẽ không phí nhiều trắc trở như vậy, đã sớm trực tiếp bắt giữ mình. Trần Cương nói: "Hạng bí thư, ngài không cảm thấy gần đây chuyện của Bắc Cảng có chút nhiều sao? Có người âm thầm làm chuyện, có người muốn nhiễu loạn chính đàn của Bắc Cảng."