Trương Dương không muốn tiếp tục tham thảo xuống ở trên vấn đề này, hắn khẽ cười, thấy xa xa Kỳ Sơn cùng mấy anh em Viên gia đi về phía hắn, hắn nói một tiếng với Tra Tấn Bắc, đứng dậy nghênh đón.
Anh em Viên gia tới bốn người, Viên Hiếu Công, Viên Hiếu Nông, Viên Hiếu Binh, Viên Hiếu Thương, có thể nói là cho Trương Dương đủ mặt mũi, Viên Hiếu Nông mặc dù không muốn đến, nhưng mà anh cả lên tiếng, hắn không dám cãi lời, cũng chỉ có thể kiên trì tới tham gia tiệc cưới em gái Trương Dương.
Trương Dương mỉm cười vươn tay ra, cùng anh em Viên gia lần lượt bắt tay, Viên Hiếu Công nói: " Trương bí thư, chúng tôi là trùng hợp, vừa hay dịp 1/5 mang người nhà đến Đông Giang du ngoạn, nghe nói em gái anh kết hôn, cho nên mới tới đòi uống rượu mừng".
Trương Dương cười nói: "Đa tạ thịnh tình của Viên cục, mau, mau ngồi vào! "
Trương Dương đem anh em Viên gia giao cho Kỳ Sơn chiêu đãi, bên này Phó bí thư thị ủy Bắc Cảng Tương Hồng Cương cùng Thương vụ Hằng Mậu Đinh Cao Sơn cũng đến, cùng bọn họ đi đến còn có mấy vị nòng cốt thương hội Bắc Cảng, Tương Hồng Cương cười nói: " Trương Dương, tôi bảo cậu chuẩn bị một bàn tiệc rượu đã sắp xếp xong xuôi chưa?"
Trương Dương cười nói: "Sắp xếp xong rồi, Tương bí thư, hôm nay tôi nhất định phải cùng anh uống nhiều mấy chén".
Tương Hồng Cương cười nói: " tôi tới chính là uống rượu! "
Trương Dương cùng Đinh Cao Sơn bắt tay, vỗ vỗ mu bàn tay Đinh Cao Sơn nói: " Đinh tổng đặc biệt chạy đến, thật là khiến tôi cảm động".
Đinh Cao Sơn nói: "Không đến thật phi lễ. Trước kia Trương bí thư tham gia hôn lễ tiểu nữ, tôi về tình về lý đều nên tới trả nhân tình này". Hắn đem mấy người bạn sau lưng giới thiệu cho Trương Dương, Trương Dương lần lượt bắt tay, đám người này phần lớn là thương hội Bắc Cảng, muốn mượn cơ hội này kết bạn với hắn, Trương đại quan nhân sáng mắt sáng lòng, đem đám người kia giao cho Tạ Chí Quốc chiêu đãi.
Khách quý tiến đến nối liền không dứt, xa xa đám Sở Yên Nhiên cùng Tần Thanh cũng đã tới, Tần Thanh cùng đám cố nhân của bộ chỉ huy kiến thiết tân thành cùng tiến đến, hai ngày này mặc dù Tần Thanh biết Trương Dương đi vào Đông Giang, nhưng nàng hiểu Trương Dương nhiều việc bận rộn, cho nên không chủ động cùng hắn liên lạc, mãi đến ngày Triệu Tĩnh kết hôn mới cùng đồng sự tới, đi vào chỗ yến hội đầu tiên liền gặp Sở Yên Nhiên phụ trách tiếp khách, phải nói giữa Sở Yên Nhiên cùng Tần Thanh đã có một ít ăn ý, hai người bọn họ biểu hiện vô cùng tự nhiên, trò chuyện với nhau vô cùng vui vẻ, Trương đại quan nhân thấy tràng diện hài hòa như thế, trong nội tâm tất nhiên vui vẻ không thôi.
Tần Thanh nói: " Trương Dương, hôm nay tôi mang đồng nghiệp cùng tới ủng hộ anh! "
Trương Dương cười nói: "Đa tạ Tần bí thư nể tình, đa tạ Lưu chủ nhiệm nể tình".
Chủ nhiệm hội quản ủy tân khu Lưu Bảo Toàn cười nói: " Trương bí thư, hôm nay tôi tới không chỉ là để uống rượu mừng, còn là để nhắc nhở anh một chuyện".
Trương Dương thấy Lưu Hi Đình bên cạnh Lưu Bảo Toàn liền hiểu, hắn cười nói: " Hi Đình tốt nghiệp chưa?"
Lưu Hi Đình gật đầu nói: " Vẫn chưa tốt nghiệp, có điều em đã chuẩn bị thực tập".
Trương Dương cười nói: "Phải đi Tân Hải thực tập đó, khu bảo lưu thuế nhập khẩu bọn anh trước mắt thiếu người nhất".
Lưu Hi Đình hớn hở gật đầu nói: " cám ơn anh Trương! "
Lưu Bảo Toàn cố ý nghiêm mặt nói: " không có quy củ, phải gọi là Trương bí thư".
Trương Dương cười nói: "Thân thiết gọi như vậy, khoan hãy nói điểm này thì Hi Đình mạnh hơn nhiều so với Hổ Tử, biết quan hệ gần hơn với lãnh đạo". Người chung quanh đều vì lời của Trương Dương mà nở nụ cười.
Chu Sơn Hổ lúc này cũng chạy đến, ở trước mặt Lưu Bảo Toàn, hắn có vẻ xấu hổ, thấp giọng kêu lên: " Chú Lưu..."
Tất cả mọi người lại nở nụ cười, Tần Thanh trêu ghẹo nói: "Ai nói Hổ Tử không biết quan hệ gần hơn với lãnh đạo?"
Sở Yên Nhiên cười nói: " hắn đi chính là lộ tuyến nhạc phụ! "
Trương Dương bảo đám người Sở Yên Nhiên và Chu Sơn Hổ cùng Tần Thanh ngồi trước.
Bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ sáng sớm liền tới đây đưa con gái nuôi Triệu Tĩnh xuất giá, có điều hắn vẫn không có thời gian rảnh cùng Trương Dương nói chuyện, lúc này mới có thời gian, Lý Trường Vũ đi tới bên người Trương Dương nói: "Bọn Ngọc Vũ đã tới chưa?"
Trương Dương vừa nghe có chút sửng sốt: " cái gì?" hắn biết Phó thị trưởng thường vụ Tân Hải Đổng Ngọc Vũ là bạn học cũ Lý Trường Vũ, nhưng mà hắn cũng không biết Đổng Ngọc Vũ muốn tới tham gia hôn lễ em gái, hơn nữa mình cũng không hề báo cho hắn mà. Nhưng Trương Dương lập tức đã nghĩ minh bạch, mình là Bí thư thị ủy Tân Hải, mặc dù không có hạ thiếp mời cho đồng sự Tân Hải, những người có tâm vẫn sẽ đi qua.
Quả nhiên, cũng không lâu lắm, liền thấy Đổng Ngọc Vũ, Vương Quân Cường, Từ Thắng, Trình Diễm Đông kết bạn tiến đến, mấy vị này đều là thường ủy thành phố Tân Hải, cũng là người giữ nhất trí trên mặt chính trị với Trương Dương.
Có điều mấy người đến cũng không khiến có chấn động quá lớn, chủ yếu là có một đám tân khách đặc thù cơ hồ cùng bọn họ đến đồng thời, Tam Bảo hòa thượng mặc áo cà sa đỏ thẫm, suất lĩnh tám vị cao tăng tiến đến chúc mừng, trang phục như vậy, mở trận như vậy, vừa xuất hiện ở tiệc cưới liền đem danh tiếng những người khác đoạt mất, Trương Dương đem đám người Đổng Ngọc giao cho Lý Trường Vũ chiếu cố, bản thân đi tới trước mặt Tam Bảo, cả đám hòa thượng đồng thời hai tay hợp thành chữ thập, tuyên đọc Phật hiệu: " A di đà phật, chúc mừng chúc mừng! "
Trương đại quan nhân thật là có chút dở khóc dở cười, hắn đem Tam Bảo gọi tới một bên: " Tam Bảo, đệ tử cửa Phật các người có thể trầm thấp một chút không?"
Tam Bảo cười nói: " ở trong mắt Phật vốn không có phân chia cao thấp".
Trương đại quan nhân thở dài nói: "Tôi nói không lại anh, thấy không, tôi đặc biệt chuẩn bị cho anh một bàn tiệc chay".
Tam Bảo cười nói: "Sáng sớm hôm nay chúng tôi ngay ở chùa Thu Hà cầu phúc cho em gái chúng tôi, không thể tưởng được đã tới chậm, không có đưa em gái chúng tôi xuất giá".
Trương đại quan nhân kháng nghị nói: "Anh là người xuất gia, đó là em gái tôi, không phải là em gái các người".
Tam Bảo nói: " Trong mắt Phật, tất cả mọi người là người một nhà! "
Trương Dương biết người này am hiểu nhất chính là cố ý làm lệch, hắn vỗ vỗ bả vai Tam Bảo nói: " Được, chính các người tự chiếu cố mình, tôi đang vội".
Tam Bảo cười nói: "Nếu cần tôi giúp, chỉ cần nói thẳng".
Trương Dương nói: " uống rượu anh uống được không?"
Tam Bảo nói: " tôi mặc dù không uống, nhưng tôi giúp mời rượu".
Trương Dương quả thật phục người này, Sở Yên Nhiên thấy Tam Bảo, chủ động đi tới, ngoắc hắn nói: " Tam Bảo, bà ngoại tôi gọi anh, tới đây! "
Tam Bảo vội vã đi đến, Mã Cách Lệ Đặc là gọi hắn đi giảng kinh.
Sắp xếp xong xuôi đám hòa thượng này, cũng đã sắp đến thời gian mở tiệc, khách quý tiến đến vẫn đang nối liền không dứt, sớm đặt 30 bàn, lại tăng thêm mười lăm bàn, nhưng nhìn bây giờ chỉ sợ sẽ hơn năm mươi bàn rồi.
Kỳ Sơn tới nói sơ qua tình huống sắp xếp mới nhất với Trương Dương, Trương Dương nói: " đúng 12h giờ mở tiệc, hôm nay dù sao là tới nhiều ít cứ tới bao nhiêu chúng ta sắp xếp bấy nhiêu".
Kỳ Sơn cười nói: " Anh quen biết thật không ít! "
Trên sâu khấu dựng lên tạm thời vang tiếng nhạc, đoàn nhạc giao hưởng tỉnh bắt đầu biểu diễn, Lâm Tuyết Quyên trái ngược hình tượng văn tĩnh ngày xưa, mặc trang phục cao bồi màu đen, ở trên sân khấu dùng violon điện kéo khúc《 hỏa vũ 》đầy nhiệt tình, tiết tấu âm thanh khúc nhạc thanh thoát lưu loát không bị cản trở trong nháy mắt đốt lên tất cả nhiệt tình của mọi người, hiện trường tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Bắt đầu từ lúc Lâm Tuyết Quyên đi lên sân khấu, ánh mắt Kỳ Sơn chưa từng rời khỏi nàng, Trương Dương lấy tay huýt hắn một cái, Kỳ Sơn mới ý thức tới thất thố của mình, xấu hổ ho khan một tiếng nói: "Tôi vẫn chưa bao giờ thấy nàng từng biểu diễn như vậy".
Trương Dương cười nói: " mỗi người đều có mặt khác không để người ta biết, anh cho rằng rất hiểu nàng, nhưng mà anh cũng không hiểu rõ toàn bộ của nàng".
Kỳ Sơn vì những lời này của Trương Dương mà lâm vào trong trầm tư ngắn ngủi.
Một cỗ Porsche màu vàng đi vào hiện trường, sau khi cửa xe mở ra, Tiết Vĩ Đồng là người đầu tiên từ trên xe đi xuống, sau đó xuống chính là Chu Hưng Quốc cùng Từ Kiến Cơ. Ba người này chính là anh em kết nghĩa của Trương đại quan nhân, Trương Dương thấy ba người bọn họ, trong lòng thầm kêu hỏng bét, mình tại sao lại quên bọn họ chứ, lần này không thể thiếu sẽ bị chỉ trích một trận.
Quả nhiên, Tiết Vĩ Đồng là người đầu tiên hưng sư vấn tội: "Anh ba, anh quá vô tâm rồi, em gái kết hôn, ngay cả an hem kết nghĩa cũng không thông báo, sao nào, trở thành Bí thư thị ủy liền xem thường người khác?"
Trương đại quan nhân cuống quít nói: " Tiết gia, Tiết gia, các người chớ ồn ào, lớn giọng như vậy, cậu muốn dẫn sói tới à! "
Từ Kiến Cơ cười lạnh hắc hắc: "lão Tam à lão Tam, hôm nay anh không bênh chú được, chú nhìn thử xem bản thân làm được chuyện này, đáy lòng anh đây thật lạnh đó".
Trương đại quan nhân nói: "Anh hai, em sai rồi, em..."
Chu Hưng Quốc tiến lên vỗ vỗ bả vai Trương Dương, thở dài một tiếng nói: " lão Tam à, làm khó anh phải giúp chú giải thích, tôi theo chân bọn họ nói, lão Tam không phải là loại người này, chúng ta đều là an hem kết nghĩa, em gái hắn kết hôn là chuyện lớn như vậy, không thể có lý do không cho bọn anh biết, anh bảo bọn họ kiên nhẫn chờ, chú nhất định sẽ mở miệng mời..."
"Em..."
"Nhưng đợi một ngày không đến, hai ngày không đến, Vĩ Đồng thiếu kiên nhẫn, nàng muốn điện thoại cho ngươi, anh vẫn cứ khuyến bọn họ, anh nói chú vội, chú nhất định là không để ý, chắc chắn trước hôn lễ sẽ gọi điện thoại cho bọn anh thông báo một tiếng, an hem nhà mình, có cho thiệp mời hay không đều giống nhau, nhưng lại tính sai với chú. Lão Tam à lão Tam, đúng là biết người biết mặt không biết lòng, vẽ hổ vẽ da khó vẽ cốt, chú đúng là quá khiến anh thất vọng rồi! "
Trương đại quan nhân cười khổ nói: "Anh cả, anh hai, em gái, em sai rồi, em đáng chết, các người đừng nói nữa, nói nữa em liền áy náy muốn chết, đúng là bận quá, đầu em liền hôn mê rồi".
Tiết Vĩ Đồng nói: "Anh đừng giả bộ đáng thương kiếm đồng tình, bận ngay cả thời gian gọi điện thoại cũng không có à? Lừa gạt ai chớ?"
Từ Kiến Cơ gật đầu theo nói: "Đúng đấy! "
Chu Hưng Quốc nói: "Anh vẫn luôn rất tin tưởng chú, làm nửa ngày, bọn anh xem chú trở thành anh em, chú lại ngay từ đầu không hề xem chúng ta là người một nhà".
Trương đại quan nhân vái sâu: "Các anh em, các vị xin bớt giận, đi vào ngồi bên trong trước, tí nữa em kính rượu bồi tội với các người, nếu không thì lát nữa em gọi cả em dâu của các người lên, bọn em dập đầu bồi tội với các người được chưa?"
Sau lưng vang lên thanh âm Sở Yên Nhiên nói: " chính anh làm việc không chu toàn, dựa vào cái gì lôi cả em vào?" nàng cười dịu dàng đi tới bên người Tiết Vĩ Đồng, kêu một tiếng Vĩ đồng.
Thấy Sở Yên Nhiên tới, bọn Chu Hưng Quốc tạm thời buông tha Trương Dương, Từ Kiến Cơ đá một cước ở trên mông Trương Dương nói: " tạm thời ghi nợ cho chú, xem biểu hiện của chú sau này, để làm tiếp xử lý".
Trương đại quan nhân cười nói: " Cảm ơn ân không giết của anh hai".