“Đã nghe ngóng rõ ràng chưa? Diệp Thạch thích cái gì?” Mộ Thần không chờ đợi được, vừa đi vào phòng liền hỏi Nhâm Tam.
Nhâm Tam do dự một chút rồi trả lời: “Nô tài đã hỏi thăm rồi ạ, hình như Diệp Thạch không có thứ gì đặc biệt thích, chỉ có thích ăn.”
“Thích ăn?” Mộ Thần nhướng mày.
Nhâm Tam gật đầu trả lời: “Vâng ạ.”
Mộ Thần nâng cằm như có điều suy nghĩ, nói: “Y hiện tại đang làm công trong tửu lâu, hẳn là không thiếu ăn đi?”
Nhâm Tam liếc mắt nhìn Mộ Thần một cái rồi nói: “Mộ thiếu, đồ ăn trong tửu lâu đều chỉ cung ứng cho khách nhân, Diệp thiếu làm công trong tửu lâu, nhưng một ngày cũng chưa chắc có thể ăn được một miếng thịt.”
Sắc mặt Mộ Thần hơi đổi, lập tức chuyển chuyển tròng mắt, “Vậy à! Vậy ta phải ngẫm lại.”
… …
Mộ Viễn Hàng thần tình âm trầm đi vào phòng, Mộ Hồng thấy sắc mặt Mộ Viễn Hàng không tốt, trong lòng căng thẳng.
“Phụ thân sao vậy?” Mộ Hồng hỏi.
Mộ Viễn Hàng cắn răng, không cam lòng nói: “Tiểu tử Mộ Thần kia gần đây đã triệt để đổi tính, về sau chúng ta không thể coi thường hắn nữa!”
Trước kia Mộ Viễn Phong bất hòa với Mộ Thần, tiểu tử Mộ Thần kia rất là tín nhiệm ông, nhưng hiện tại, quan hệ của Mộ Thần và Mộ Viễn Phong ngược lại thân cận hơn rất nhiều, đối với ông lại rất phòng bị.
Sắc mặt Mộ Hồng âm trầm, Mộ Thần gần đây chuyển biến, làm cho hắn nhịn không được cảm thấy bất an, nhưng mà, đến tột cùng tên Mộ Thần ngu ngốc này là bị thứ gì kích thích, mới có thể lập tức biến thành như thế?
“Đã kêu con hỏi thăm chuyện kia, con đã nghe ngóng rõ ràng chưa?” Mộ Viễn Hàng hỏi Mộ Hồng.
Mộ Hồng lập tức gật đầu, “Con đã nghe ngóng rõ ràng, vị hôn thê của Mộ Thần tên là Diệp Thạch, mặc dù là con trai trưởng Diệp gia, nhưng địa vị trong Diệp gia lại rất thấp, sau khi Diệp Hách chết, Diệp Thạch không có chỗ dựa vào, y đã bị người Diệp gia đuổi ra.”
“Con đã gặp qua Diệp Thạch, diện mạo y xấu xí không chịu được, lúc trước con tưởng rằng nếu Mộ Thần nhìn thấy vị hôn thê khó coi như vậy, hắn sẽ cãi lớn, không nghĩ tới, hắn vậy mà lại rất bình tĩnh, con thực sự có chút bội phục hắn.” Mộ Hồng có chút vui sướng khi người gặp họa.
Mộ Viễn Hàng nhìn Mộ Hồng, có chút ngoài ý muốn hỏi: “Diệp Thạch thực sự xấu như vậy?”
Mộ Hồng gật đầu trả lời: “Vâng.”
“Vậy thì có chút kỳ quái, nhìn bộ dáng Mộ Thần trái lại giống như là rất thích vị hôn thê này.” Mộ Viễn Hàng nhíu mày nói.
… …
Trước sự mong đợi của mọi người, hội đấu giá Tế Nguyệt đúng hạn bắt đầu.
Mộ Thần sớm đã chờ trước cửa khu đấu giá Tế Nguyệt, Diệp Thạch luôn do dự mãi, vẫn là nhờ Trần Đạt khuyến khích dụ hoặc nên Diệp Thạch mới quyết định đi tới đó.
Người tới tham gia hội đấu giá nối liền không dứt, Mộ Thần chú ý tới, có rất nhiều người không phải ở Mặc Thành cũng tới tham gia hội đấu giá.
Mộ Viễn Phong, Mộ Viễn Hàng cùng một ông lão đi tới, Mộ Thần thấy ba người đi tới, lập tức cung kính kêu: “Chào ông nội, chào đại bá, chào phụ thân.”
Mộ Kha đánh giá Mộ Thần, vui mừng cười nói: “Không tồi, không tồi, ta bế quan nhiều ngày, cũng không biết hiện giờ Thần nhi đã thoát thai hoán cốt. Sau này tiền đồ vô lượng!”
Mộ Viễn Phong cười nói: “Phụ thân, nó chỉ là may mắn thăng cấp võ giả mà thôi, ngài đừng khen nó như vậy, một hồi coi chừng khen nó tới mức thói cũ nảy mầm nữa.”
“Tốt, rất tốt!” Mộ Kha vỗ vai Mộ Thần khen.
“Ông nội quá khen ạ.” Mộ Thần cúi đầu nói.
Chờ tới lúc đám người Mộ Kha cất bước, Mộ Thần không khỏi thở ra một hơi, không đợi Mộ Thần thư giãn, lại một đám người quen bước tới.
Trang Du được vài thiếu niên vây quanh đi tới, Trần Mạc Nhiên đứng ngay vị trí gần tay phải của Trang Du, như là đang bảo vệ địa vị chính cung của hắn.
Mộ Thần thấy một màn như vậy, không khỏi có chút buồn cười, Trần Mạc Nhiên hiện tại làm nhiều hơn nữa, chờ tới lúc chính quy nam chủ đánh tới thì cũng phải xuống đài thôi.
“Mộ Thần, ngươi đứng trước cửa làm gì? Sao không đi vào?” Trang Du chớp chớp mắt, thiên chân vô tà hỏi.
Mộ Thần có lệ nói: “Ta đang chờ người, các ngươi vào trước đi.”
Trang Du mang theo vài phần thương hại nhìn Mộ Thần, nhíu nhíu đôi mày xinh đẹp, muốn nói lại thôi.
Mộ Thần bị ánh mắt tràn đầy đồng tình kia của Trang Du nhìn tới mao cốt tủng nhiên.