Nghe xong thanh âm này, Cơ Na không hề nghĩ ngợi hồi đáp:
- Ta đã chết qua trăm lần rồi, sớm cũng không phải là nữ hoàng của Hoàng Kim Huyết tộc rồi, ngươi quản được ta sao, Công Tôn Y!
Công Tôn Y!?
Trầm Côn thoáng cẩn thận đánh giá nữ tử đầu lĩnh kia, quả nhiên tuy đã hơn ba năm không gặp, sau khi trưởng thành dung mạo của Công Tôn Y đã có rất nhiều biến hóa. Thế nhưng hai đầu lông mày mơ hồ vẫn có bộ dáng của thiếu nữ năm đó, mặt lạnh như tiền, ánh mắt thâm thúy, vĩnh viễn hiện lên một tia cười lạnh nhàn nhạt.
!!!
Trong lòng Trầm Côn hơi chột dạ, ở Tân Nguyệt thành, hắn không sợ trời không sợ đất, duy chỉ có Công Tôn Y này áp chế khắp nơi, hơn nữa lúc trở mặt cùng Dạ gia, hắn ở trước mặt mọi người đã làm bẽ mặt Công Tôn Y. Tuy Trầm Côn không làm sai, thế nhưng khẳng định đã kết thành cừu hận với nàng.
- Công Tôn Y tại sao lại ở chỗ này?
Trầm Côn thấp giọng hỏi. Ba năm trước đây, hắn đã mất đi tin tức của Công Tôn Y. Không nghĩ ra vừa mới tiến vào thượng giới đã gặp nữ nhân mà hắn kiêng kị:
- Hơn nữa nàng còn có thể nghe được cuộc nói chuyện bên linh hồn của chúng ta?
Cho dù khi Đông Ca gia gia còn sống cũng không dám giao phong chính diện với nàng. Hơn nữa sau khi Đông Ca gia gia chết, nàng được đưa tới Thần tộc, hôm nay là một thành viên của hoàng kim Thần tộc! Hơn nữa ngay cả Đông Ca thần tộc cũng không dám động thủ với nàng!
Trong lòng Trầm Côn lập tức trùng xuống. Hiện giờ, mình đại khái yếu hơn Đông ca một bậc, mà hắn không dám một mình đấu lại Công Tôn Y, chẳng phải bản thân mình còn kém hơn nhiều so với Công Tôn Y sao?
Hơn nữa đây cũng đã là chuyện tình một năm về trước!
- Trầm Côn, đã lâu không gặp!
Công Tôn Y rất lãnh đạm chào hỏi, Trầm Côn cũng cười hì hì ngồi chồm hổm xuống, thật ra từ linh hồn đến thân thể cũng đã ở trạng thái đề cao cảnh giác.
- Võ hồn Huyết Sắc Ánh Sơn Hà mở ra, băng hỏa linh khí trong thân thể phân mười ba đường, phân bố tại ba mươi bảy huyệt vị quanh thân!
Một câu của Công Tôn Y liền nói toạc ra bí mật của Trầm Côn, nàng tiếp tục lãnh đạm nói:
- Ngươi muốn so chiêu với ta sao?
[email protected]#$%^&*()
Ba năm rồi!
Sau ba năm tại sao ngươi vẫn còn cái bộ dạng này! Các ý niệm trong lòng Trầm Côn đều bị Công Tôn Y nhìn thấu, như bị nàng khống chế hết thảy, nàng nhếch miệng nói:
- Không thể buông tha, tự hồ chỉ còn nước đánh đúng không? Chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta thảo luận chuyện hôn ước?
Công Tôn Y nở nụ cười.
Nói tới hôn ước không có bất cứ hiệu lực nào kia, nàng cùng Trầm Côn đều có đầy đủ lý do đại chiến ở trong này một hồi, nhưng mà nghĩ tới nhiệm vụ của mình, nàng lại xoay người rời đi.
- Trầm Côn, ta lại thật muốn ở lại đánh với ngươi một trận, nhất là muốn biết qua uy lực của Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, đáng tiếc thân bất do kỷ, ta phải đi ứng phó với một đối thủ khó chơi khác!
Nàng vung tay hướng về phía quái vật bên người:
- Lưu lại mười người để bắt Cơ Na, đánh Trầm Côn!
- Mười người!
Bọn quái vật đều ngẩn ra, bọn chúng tổng cộng chỉ có bảy tám mươi đầu mà thôi, thoáng cái lưu lại mười đầu, vậy chẳng phải là khiến đại bộ phận chiến lực bị tản ra sao!
Với một phàm nhân như Trầm Côn mà phải lưu lại mười đầu, bọn chúng đều là hoàng kim Thần tộc, là Thần tộc a!
- Thánh nữ!
Một đầu quái vật cau mày nói:
- Gần đây quá nhiều phàm nhân xâm nhập thượng giới, nhất là còn đó Lý Trích Tiên, ngài phải mang theo nhiều người một chút, một mình ta cũng đủ ứng phó với Trầm Côn rồi!
- Từ tin tức tình báo mà hạ giới truyền tới, trong trận chiến ở Linh Lung cung, Trầm Côn đã hao hết khí lực mới có thể giết chết Kim Triết quái vật. Từ thực lực của đầu quái vật Kim Triết mà hắn giết, xem ra thực lực của Trầm Côn cũng chỉ mạnh hơn hoàng kim Thần tộc một chút thôi.
- Không nên đánh giá thấp Trầm Côn!
Công Tôn Y càng đi càng xa:
- Thời điểm giết Kim Triết, Trầm Côn vẫn chưa sử dụng võ hồn, khác biệt thế nào, ngươi hẳn là phải rõ ràng, mười người ở lại giết Trầm Côn cho ta!
- Vâng!
Nghe xong ngữ khí không thể nghi ngờ này, đám quái vật vội vàng cúi đầu. Mà Trầm Côn ở một bên cũng nghe rõ, Công Tôn Y không phải tới chặn đường hắn, mà là hoàng kim Thần tộc chặn đường đám người tới Thiên giới, tỉ như đám tử sĩ Dương Vô Tuyệt, Ngũ Đế Quân, Trung Châu Đường Quốc.
Mà mục tiêu của Công Tôn Y chính là Lý Trích Tiên ở phía trước cách đó không xa.
- Ha ha, có ý tứ, ý của Công Tôn mỹ nữ là ta còn không xứng làm đối thủ của nàng, chỉ có Lý Trích Tiên mới khiến nàng để mắt đúng không?
Trầm Côn đột nhiên phát hiện, tư vị chính mình bị vị hôn thê lúc trước khinh thường rất thú vị. Công Tôn Y mang theo bảy tám Thần tộc khác ly khai, chỉ chốc lát tầng mây phía trước đã truyền tới cảnh tượng chiến đấu mãnh liệt. Mà mười đầu hoàng kim Thần tộc ở lại từ từ xiết vòng vây đối với Trầm Côn.
- Trầm Côn, ngươi nhận ra nữ tử kia?
Bạch Khởi đột nhiên mở miệng, hắn có chút hưng phấn nhìn qua địa phương mà Công Tôn Y rời đi, đây là lần đầu tiên Trầm Côn phát hiện tuyệt đại Chiến thần này không ngờ cảm thấy hứng thú đối với một võ giả.
- Năm đó nàng ta là vị hôn thê của ta!
Trầm Côn cười tủm tỉm nói:
- Lão huynh thấy nàng thế nào?
- Rất mạnh!
Bạch Khởi nói ít mà hàm súc.
- Ừm, thực lực của nàng đã cường đại hơn ta một chút!
Trầm Côn cười hì hì thừa nhận, không nghĩ tới Bạch Khởi lại lắc đầu:
- Ta không phải nói tới thực lực của nàng mạnh, với thuộc tính sát thần trong Thất Sát của ta, chống lại nàng cũng không phải là không có phần thắng...Điểm đáng sợ nhất của nữ nhân này chính là lực quan sát cùng óc phán đoán của nữ nhân này!
- Ngươi xem mười người này!
Bạch Khởi giảm thấp thanh âm xuống, dặn dò Trầm Côn chú ý dò xét mười đầu hoàng kim Thần tộc đang vây tới:
- Với thực lực của bọn hắn, ngươi không sử dụng thuộc tính của ta, chỉ có thể đánh hai đến ba đầu trong đó! Mà khi ngươi vận dụng thuộc tính sát thần của ta, có thể ứng phó với chín đầu, mà Công Tôn Y hết lần này tới lần khác lại lưu mười người để đối phó với ngươi!
Không ngờ hắn lại cười nói tiếp:
- Không lãng phí một điểm chiến đấu lực, lại để đủ mười người chống lại ngươi, chỉ nhìn thoáng qua, có thể phối trí hoàn mỹ như vậy, Công Tôn Y có chút ý tứ!
Trầm Côn thoáng quan sát đám hoàng kim Thần tộc, không thể không thừa nhận, Bạch Khởi tán dương Công Tôn Y cũng không quá. Đúng vậy, thực lực của hắn nhiền nhất chỉ có thể ứng phó với chín đầu hoàng kim Thần tộc, mười đầu đủ có thể lấy mạng hắn!
Nếu như mười đầu Thần tộc đồng thời liều mạng, bản thân hắn phải chết không thể nghi ngờ. Nếu loại trừ một hai đối thủ thì ổn rồi! Trầm Côn đột nhiên hắc hắc cười rộ lên, lúc mười đầu hoàng kim Thần tộc chuẩn bị phát động thế công, hắn cười híp mắt, hô to một câu:
- Bất Sắc!
- Có ạ?
Thanh âm không sắc từ trong dây lưng truyền ra:
- Sư phụ có gì phân phó?
- Sau trận chiến ở Hồng Thổ hạp cốc, ngươi là người quét dọn chiến trường đúng không?
Trầm Côn nói:
- Thi thể của đám hoàng kim Thần tộc kia, ngươi có thu lại không?
Bất Sắc lập tức minh bạch ý tứ của Trầm Côn, trong Linh Lung cung giết được đám hoàng kim Thần tộc kia, vẫn luôn được hắn bảo tồn áp súc ở không gian trong người, phong ấn cùng một chỗ với Cửu diện Thú Thần đang bị hôn mê!
Đông!
Bất Sắc liền vứt mấy thi thể này ra.
- Mấy lão huynh!
Trầm Côn ngồi xổm bên cạnh mấy thi thể, cười hì hì nói:
- Đây là mấy kẻ do ta giết chết trong Linh Lung cung, lúc đó ta phải mất rất nhiều khí lực mới trấn áp được. Mấy vị lão huynh này coi như cũng là cường giả, anh hùng há có thể vô danh, ai có thể cho ta biết tên bọn họ, sau này cũng coi như di vật làm phần mộ a!
- Kim Triết!
Một đầu quái vật lập tức bi phẫn mắng to. Hoàng kim Thần tộc cũng có bằng hữu thân thích, Kim Triết chính là tên của thi thể này, mà quái vật mắng to chính là bạn thân của Kim Triết!
- Ái ui, lão huynh, Vị lão huynh này là bằng hữu của ngươi sao?
Trầm Côn mang theo vẻ mặt áy náy nói:
- Thật rất xin lỗi, ta không nghĩ tới việc này, đã đánh mất linh hồn của bằng hữu ngươi rồi.
- Ta giết ngươi!
Không đợi Trầm Côn nói xong, quái vật kia liền giương đôi cánh phía sau lưng ra, hung hăng giết tới. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bi phẫn xông lên, không quản trận hình gì, phối hợp gì, không đợi đồng đội viện trợ, hắn đều không quan tâm tới hết thảy. Mà phản ứng của Trầm Côn còn nhanh hơn cả hắn, thân thể vừa chuyển đã nhảy từ tầng mây xuống, còn tiếc nuối hô lớn:
- Mấy lão huynh, ta nhận thua, trên phù vân thai này ta có thể không đánh lại mười người các ngươi, vậy chúng ta sẽ gặp lại tại phàm giới!
Nói xong hắn mở rộng hai cánh bay xuống phía dưới. Con đường thượng giới có phần giống với vách núi, thời điểm đi lên phải nhờ vào Thông Thiên Tháp, nhưng thời điểm xuống lại đơn giản hơn một chút, đánh bạc với tính mạng nhảy xuống là được.
Trầm Côn có Sí Thiên Song Dực, cũng không sợ ngã chết. Hơn nữa thời điểm hắn nhảy xuống, còn thuận tay vơ lấy thi thể của Kim Triết.
- Tiểu tặc nhát gan!
Thoáng thấy thi thể hảo hữu bị người mang đi, quái vật phẫn nộ chuẩn bị truy đuổi, nhưng mấy đầu quái vật khác lại kéo hắn lại:
- Kim Phong, tỉnh táo một chút, nhiệm vụ của chúng ta là thủ hộ khu vực này, phòng ngừa có người tới gần Thiên Môn, chúng ta không được rời khỏi đây.
- Nhưng!
Nghĩ đến nhiệm vụ, động tác của Kim Phong liền chậm lại. Ngay tại lúc này, Trầm Côn không có đạo đức giơ cao thi thể của Kim Triết lên, rơi từ trên không trung xuống, trọn vẹn một đôi cánh là không đủ, tối thiểu cũng phải có một loại gì đó giống như cây dù chẳng hạn.
Thế cho nên Trầm Côn cũng không quản thi thể của Kim Triết có thể làm dù hay không, dù sao hắn vẫn giơ lên, trở thành dù để sử dụng.
Áp lực mãnh liệt, Trầm Côn chỉ hạ được xuống hơn mười km, thi thể Kim Triết đã bị gió mạnh đè ép trở nên biến dạng.
- Trầm Côn, hôm nay không giết ngươi, ta không xứng làm hoàng kim Thần tộc!
- Sau khi chết thi thể hảo hữu còn không được an nghỉ, Kim Phong rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, hắn đẩy đám quái vật kia ra rồi phi xuống.
Đám quái vật ngẩn ra:
- Chúng ta đi hỗ trợ, hay tiếp tục thủ vệ nơi này?
Đi hỗ trợ, thủ vệ trận địa sẽ không có một bóng người. Không đi hỗ trợ, vạn nhất Trầm Côn đột nhiên giết trở lại, trước tiên xử lý Kim Phong, sau đó diệt trừ từng bộ phận trong số chín người bọn họ thì phải làm sao?
Bọn họ chỉ do dự một hai dây, bất quá đối với Sí Thiên Song Dực của Trầm Côn mà nói, thời gian như vậy là đủ rồi.
- Lão huynh, ngươi thật đúng là dám đuổi theo a!
Hắn đột nhiên lăng không đứng lai, một mặt để Bất Sắc thu hồi thi thể Kim Triết, một mặt tại lòng bàn tay ngưng kết ra một đoàn Chích Hồn Hỏa, băng hỏa đệ bát trọng!
Tiếp đó thuộc tính Thất Sát của Huyết Sắc Ánh Sơn Hà mở ra, hết thảy phụ trợ một chiêu hỏa diễm kia!
Một đoàn hỏa diễm xoay tròn lấy Trầm Côn, rồi từ trong tay hắn bắn đi, Kim Phong đang toàn lực truy kích, mắt thấy một đoàn hỏa diễm đánh úp tới, hắn cười lạnh một tiếng xuất thủ đón đỡ, nhưng một chiêu này của Trầm Côn chính là sát chiêu nhằm vào linh hồn! Chỉ thấy hỏa diễm giống như ảo giác giống như xuyên qua cánh tay của hắn, theo thất khiếu chui vào đầu hắn.
- Sát thần, Chích Hồn Hỏa!
Trầm Côn cười híp mắt, búng tay, Chích Hồn Hỏa phụ gia Thất Sát thuộc tính, lúc này thế giới linh hồn của Kim Phong đã bạo liệt.
Thất Sát nhân, sát kim, sát mộc, sát thủy, sát hỏa, sát thổ, càng có thể giết oan hồn địa phủ, giết thần phật Thiên giới... Một chiêu Chích Hồn Hỏa này! Cộng thêm phụ gia Chích Hồn Hỏa có thể sát thần, sát phật!