- Ngươi không nhận ra ta? Hay là ngươi đã quên ta rồi?
Tên nhỏ con lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng.
- Xem ra ngươi vì quá lo cho A La, đã bỏ qua rất nhiều chuyện. Bắt đầu từ Linh Lung cung, ta vẫn theo ngươi một đường tới đây…
Hắn xoa xoa mái tóc rối bù, đầu tóc hắn dần trở nên mềm mại như tơ lụa. Một mái tóc dài màu đỏ buông xuống vai. Gương mặt hắn cũng được lau sạch, lộ ra một gương mặt đoan trang, thanh lịch, hai tròng mắt lộ ra một chút màu đỏ nhàn nhạt.
- Cơ Na?
Đây chính là Nữ hoàng của Hoàng Kim Huyết tộc Cơ Na, năm đó đã từng bị Trầm Côn giết một lần. Càng kinh ngạc hơn là: năm đó, sau khi dịch dung Trầm Côn mới gặp Cơ Na. Lúc này dung mạo hắn đã biến hóa, ngay cả người quen thuộc hắn như Triệu Lạc Trần cũng nhận không ra, làm thế nào Cơ Na có thể nhận ra hắn?
- Ngươi, ngươi nhận ra ta?
Trầm Côn hoảng sợ lui về phía sau một bước.
- Đại tế tửu của ta, ta sao lại không nhận ra ngươi?
Cơ Na cười khổ một tiếng, ném ra mấy tờ văn kiện cơ mật của Trầm Gia. Trầm Côn vừa nhìn liền hiểu...
Tại Thu Diệp Thành, do không biết thân phận của Trầm Côn, Trầm Phương đã từng khiêu khích hắn. Sau đó, mặc dù Trầm Côn không so đo gì với Trầm Phương, nhưng tên tiểu tử này vẫn mang theo một phần văn kiện cơ mật chạy mất! Thì ra hắn chạy trốn tới Hoàng Kim Huyết tộc, đầu phục Cơ Na!
Mẹ nó!
Vậy là giờ, khi đứng trước mặt Cơ Na, bần tăng cũng không còn bí mật gì đáng nói nữa rồi!
Trầm Côn khẩn trương đề phòng.
- Đừng khẩn trương, ta không phải tới để đối địch với ngươi!
Cơ Na nhìn thấu tâm tư của Trầm Côn, nàng cúi đầu:
- Sau trận chiến ở Linh Lung cung, Trầm phương tới tìm ta, bán đứng ngươi...... Ta đã giết Trầm Phương, sau đó theo ngươi tới đây, ta chỉ tới khuyên ngươi một câu...
Nàng buồn bã nói:
- Ngươi đừng đi Phù Vân chi ước. Nơi đó nhất định là một cuộc tụ hội sanh ly tử biệt. Ngươi đi rồi chỉ sợ cũng không trở về được nữa.
Trầm Côn trong lòng vừa động.
- Ngươi biết lai lịch của Phù Vân chi ước?
Ba năm trước đây hắn đã nghe nói tới chi ước Phù Vân này rồi. Nhưng mãi tới hôm nay, hắn cũng không biết được nội dung cụ thể của nó là gì.
- Vé vào cửa Phù Vân chi ước chính là thi thể của Hoàng Kim Thần tộc chúng ta, làm sao ta lại không biết chứ?
Cơ Na cười khổ một tiếng, ngẩng đầu lên hỏi:
- Chẳng lẽ..., ngươi không biết nội dung của Phù Vân chi ước?
Trầm Côn ngượng ngùng gật đầu.
- Không biết Phù Vân chi ước là cái gì, mà ngươi cũng dám tới nơi này?
Cơ Na nhanh chóng dậm chân, chỉ vào Trầm Côn mắng:
- Ngu xuẩn, ngươi thật là ngu xuẩn! Phù Vân chi ước chính là lễ tuyên thệ của phàm giới, trước khi xuất quân tuyên chiến với thượng giới. Người ta đến đều vì muốn tuyên chiến với Thần Phật!
Tuyên chiến với Thần Phật?
Đầu của Trầm Côn thiếu chút nữa muốn nổ tung. Sư phụ hắn chính là một Thần Phật a. May sao gặp được Cơ Na ở chỗ này, nếu không hắn đã chẳng biết gì, hồ đồ mà đi Phù Vân rồi. Vậy chẳng phải là tuyên chiến với sư phụ mình sao?
- Phàm giới vì sao lại tuyên chiến với Thần Phật?
Trầm Côn khẩn trương hỏi.
- Ngươi ngay cả điều này cũng không biết?
Cơ Na tức giận liếc mắt nhìn Trầm Côn.
- Cái gì cũng không biết, ngươi còn dám giết Hoàng Kim Thần tộc, đi tới cái chi ước sinh ly tử biệt này!?
- Mỹ nữ, không phải ta đang chờ ngươi nói rõ ràng cho ta sao?
Trầm Côn mặt dày cười nói.
- Ngươi...
Cơ Na bị tức tới không còn lời nào để nói rồi, cũng lo lắng tới không còn lời nào để nói rồi. Sau một hồi lâu, nàng giải thích:
- Ngươi có thần binh Bất Sắc, vũ hồn của hắn chẳng phải chính là Quan Thánh Đế quân ngày xưa sao?
- Đúng vậy!
Trầm Côn gật đầu.
- Vậy ngươi trả lời ta, Quan Thánh Đế quân có xứng làm thần tiên hay không?
- Điều này có quan hệ với Phù Vân chi ước sao?
Trầm Côn hơi sững sờ, nhưng vẫn nghiêm túc suy nghĩ một chút.
- Quan Thánh Đế quân có rất nhiều khuyết điểm, bất quá nhiều năm trôi qua, người khác thành vương, vương thành thánh, thánh thành thần, thanh danh lớn lao, trung nghĩa nhiều năm. Sau khi chết hẳn cũng được phi thăng lên Tiên giới...
- Không tệ, hắn có tư cách phi thăng Tiên giới. Nhưng... tại sao bây giờ hắn lại lưu lạc tới tình trạng này, trở thành vũ hồn của một con khỉ?
Cơ Na hỏi ngược lại:
- Còn nữa, ngươi cũng biết vài Thần Cấp vũ hồn, bọn họ đều có khuyết điểm, nhưng tất cả bọn họ đều là một đời anh hùng, vang danh sử sách. Chỉ bằng địa vị lịch sử của bọn họ, dù họ không trở thành tiên cũng không làm lính đánh thuê cho người khác chứ?
Nàng dừng một chút.
- Hơn nữa, khi còn sống với thực lực của bọn họ cũng đủ để võ toái hư không rồi. Đã có thực lực võ toái hư không, tại sao bọn họ lại không phi thăng Thiên Môn? Còn có, nhiều năm trước, ở Cửu Châu có tin đồn, có rất nhiều biện pháp để võ toái hư không, tỷ như một thân tụ đủ tam đại thần công, tỷ như hợp lại phong thủy cùng linh phù. Rất nhiều người cũng hoàn thành những điều kiện này, nhưng tại sao bọn họ không có võ toái hư không?
Trầm Côn bị hỏi đến ngây dại. Đúng vậy, hắn đã nghe nói tới điều kiện để võ toái hư không từ rất sớm. Thậm chí chính hắn cũng đã hợp lại Tinh Hà Thiên Huyễn cùng Đại Nhật Càn Khôn, thỏa mãn một phần điều kiện phi thăng, nhưng phi thăng môn lộ ở nơi đâu?
- Đây cũng bởi vì thượng giới đã đóng cửa Thiên Môn!
Cơ Na thở dài nói:
- Đã ba ngàn năm rồi! Ba ngàn năm trước, có rất nhiều người võ toái hư không, phi lên thăng Thiên Môn thành thần tiên, nhưng là ba ngàn năm gần đây, thượng giới đóng cửa Thiên Môn. Cho dù ngươi có thực lực võ toái hư không, cũng đừng mơ tưởng phi thăng qua thiên môn!
- Thượng giới tại sao lại đóng cửa Thiên Môn?
Trầm Côn giật mình nói.
- Rất nhiều người cũng hỏi giống như ngươi, nhưng là không có ai biết tại sao thượng giới lại làm như vậy!
Cơ Na cười lạnh một tiếng.
- Đã có thực lực võ toái hư không, nhưng khi đi tới phi thăng đại môn, thượng giới lại không chịu mở. Ngươi nói xem, những cường giả ở phàm giới có chịu nổi không?
- Bọn họ chắc chắn bất mãn trong lòng....Đây chính là lý do mà phàm trần tuyên chiến với thượng giới sao?
Trầm Côn kinh ngạc nói.
- Ừ .
Cơ Na gật đầu.
- Sau ba ngàn năm áp chế, đã có quá nhiều cường giả phàm trần bất mãn đối với thượng giới rồi... Ngươi còn nhớ vở kịch chỉ diễn trong nội bộ Hoàng Kim không? Ta cho ngươi hay, khởi nguyên của Hoàng Kim Thần tộc, chính là một nhóm võ giả phi thăng Thiên Môn sớm nhất. Nhưng là bọn hắn lại bị thượng giới đóng cửa thiên môn!
- Tân tân khổ khổ võ toái hư không, lại bị chặn ở ngoài cửa, bọn họ tự nhiên không phục. Cho nên, bọn họ cùng một nhóm Hồng Hoang yêu thú bị chặn ở ngoài Thiên Môn trước họ hợp lại, trở thành Hoàng Kim Thần tộc bây giờ... Ở trên đó, bọn họ mượn lực lượng của Hồng Hoang yêu thú, vây công Thiên Môn nhiều năm. Ở dưới này, bọn họ phá hủy phong thủy số mệnh Cửu Châu, chính là để trả thù thượng giới!
Ầm!
Thì ra là Hoàng Kim Thần tộc ra đời vì trả thù thượng giới không chịu mở cửa...
- Trừ Hoàng Kim Thần tộc, còn có mấy thế lực khác cũng bất mãn với thượng giới... Cơ Na tiếp tục nói:
- Ngươi có nghe nói qua Ngũ Đế quân chưa?
Trầm Côn gật đầu lia lịa, hắn vừa mới gặp Hán Bang, một trong Ngũ Đế quân, dĩ nhiên là biết rồi.
- Ngũ Đế quân gồm Hán Bang, Tần Chính, Chu Vũ, Thương Thang, Hạ Khải. Bọn họ đều từng là đế vương, ngôi cửu ngũ ở nhân gian, nhưng sau khi chết, tất cả bọn hắn cũng bị chặn ở ngoài Thiên Môn!
Cơ Na nói:
- Năm vị đế vương này không phục, liền thần phục dưới trướng một người tên là Đại Long Đầu, đã minh tranh ám đấu cùng thượng giới hơn nghìn năm rồi. Người khởi xướng Phù Vân chi ước lần này chính là bọn họ.
- Bọn họ muốn tụ tập một nhóm người mạnh nhất của phàm giới, hướng thiên giới phát động quyết chiến, mạnh mẽ mở ra Thiên Môn.
- Bất quá bên ngoài Thiên Môn đã bị Hoàng Kim Thần tộc chúng ta chiếm lĩnh. Cho nên điều kiện triệu tập cường giả của bọn họ chính là giết chết một Hoàng Kim Thần tộc, giúp bọn hắn mở ra một con đường công kích Thiên môn!
Trầm Côn nghe mà đổ mồ hôi lạnh khắp người, còn Cơ Na không để cho hắn thời gian hỏi, tiếp tục nói:
- Trừ Hoàng Kim Thần tộc và Ngũ Đế quân, còn một nhóm người nữa. Đó là Vân La tiên phủ và Nữ Oa cung, bọn họ cũng là cường giả phàm giới bị chặn ở bên ngoài Thiên Môn. Bất quá bọn hắn lại lựa chọn trở thành tay sai của thượng giới, làm môn hộ thay thượng giới trông chừng phàm giới!
- Phù Vân chi ước, những người này cũng là những người đầu tiên thủ hộ Thiên Môn, ngăn cản Ngũ Đế quân!
- Ngươi đã hiểu chưa?
Cơ Na lớn tiếng nói:
- Phù Vân chi ước, chính là chiến trường của Ngũ Đế quân cùng thượng giới. Nếu thượng giới chiến thắng, Ngũ Đế quân bị tiêu diệt, nhân gian không còn lực lượng có thể khiêu khích Thần Phật... Nếu Ngũ Đế quân thắng, cường giả dưới trướng bọn họ sẽ đem Thiên Môn đánh nát, trở thành Thần Phật chúa tể mới...
- Một cuộc chiến tranh như vậy, không biết sẽ chết bao nhiêu người, bao nhiêu người sanh ly tử biệt. Ngươi mà đi, rất có thể sẽ không trở về được nữa!
Nghe Cơ Na nói xong một đoạn thật dài, Trầm Côn bỗng nhiên hiểu ra, La gia tại sao không tiếc hiến tế A La, cũng muốn đổi lấy một tờ vé vào cửa tham gia Phù Vân chi ước
Gia nhập Phù Vân chi ước, sẽ có cơ hội đánh nát Thiên Môn, trở thành một Thần Phật chúa tể mới...
Mẹ nó!
La gia đã bị bức đến hỏng rồi. Không tiếc sinh tử đánh cược một lần cũng muốn tranh thủ một cơ hội võ toái hư không, phi thăng Thiên Môn. Thượng giới không cho bọn hắn cơ hội này, bọn họ sẽ tự mình đoạt lấy!
- Đa tạ ngươi đã nói cho ta biết!
Trầm Côn chưa bao giờ cảm giác mình lại thanh tĩnh như hiện tại. Phàm giới cùng thượng giới chiến tranh, còn cả cái gì Ngũ Đế quân, Vân La tiên phủ, hắn cũng không có hứng thú, nhưng hắn phải đi cứu A La!
- Đối với Phù Vân chi ước, Dương gia có thái độ gì?
Trầm Côn hỏi.
Cơ Na suy nghĩ một chút, bất đắc dĩ lắc đầu.
- Thái độ của Dương gia rất quái lạ, ta cũng không rõ, cũng nghĩ không thông. Tóm lại theo như các tin tình báo của ta, lực lượng tinh nhuệ của Dương gia đã vận sức chờ phát động, tùy thời đều có thể xuất thủ!
Dương gia tùy thời sẽ xuất thủ...
Trầm Côn gật đầu.
- Ta còn một chuyện cuối cùng... Nguồn: https://truyenfull.vn
Nét mặt già nua của hắn lần đầu tiên đỏ lên.
- Ta thật sự không có lý do thỉnh cầu ngươi, nhưng... Mỹ nữ, giúp đỡ ta một chút đi, ngươi nói cho ta biết La gia hiến tế ở đâu được không?
- Ngươi còn muốn đi cứu A La sao?
Cơ Na chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Những lời ta vừa nói đều vô ích sao? Ngươi hẳn đã nghe rõ ràng, hiến tế A La, là có thể đổi lấy một tấm vé cuối cùng để đi qua Phù Vân thai. Rất nhiều người sẽ không để ngươi cứu A La... Ngươi đi chuyến này, sẽ thật sự bị cuốn vào tranh đấu ở Phù Vân chi ước, vĩnh viễn không có cơ hội thối lui!
Nàng khẽ cắn răng.
- Hơn nữa, Dương gia tùy thời cũng có thể xuất thủ, môt khi Dương gia nhìn thấy ngươi...
Đột nhiên nàng ngừng lại.
Nàng vô lực nhìn Trầm Côn một trận, thở dài nói:
- Quên đi, ta đã biết ngươi không nỡ bỏ A La, bất kể ta nói gì ngươi cũng sẽ đi... Năm đó ngươi cũng như vậy!
Nàng xoay người đi tới.
- Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi La gia tế đàn...
Trầm Côn mặt dày đi theo Cơ Na, ánh mắt cũng đang liếc thông linh thủ trạc trên tay Cơ Na. Bởi vì Vương Kiêu đã nói với hắn, cái thủ trạc này của Cơ Na có thể triệu hoán ra một Hoàng Kim Thần tộc!
Nếu như... Mình đoạt thủ trạc, có phải có thể đem A La đổi lại từ trên tế đàn không?
Mới vừa có ý nghĩ này, Trầm Côn liền thở dài... Mặc dù hắn tham lam, mặc dù hắn tâm nhãn nhỏ, nhưng hắn vẫn có lòng tự trọng. Hắn đã giết nàng một lần, chẳng lẽ lại không biết xấu hổ cướp bóc nàng một lần nữa sao?
Thôi!
Nếu muốn cứu A La, thì phải sống mái một trận với Vũ Quân La Kiệt.