Trải qua hai mươi mấy năm phát triển, còn có ba năm đại chiến, một trong năm chư hầu của Thiên minh, Thu diệp thành chỉ có bốn mươi mấy vạn nhân khẩu, hiển nhiên không xứng với địa vị thủ đô của bất kỳ thế lực lớn nào.
Một tòa thiên đô đang được xây dựng ở phía đối diện Thu diệp thành, một khi xây xong Thu diệp thành sẽ trở thành nội thành của Vân tiêu thiên đô, mà tân hoàng đế của Thiên minh sẽ đăng cơ tại Vân tiêu thiên đô.
Vừa là tân đô mới xây, một, vừa là tân quân lên ngôi, đối mặt trường hợp như thế, bằng hữu cũng tốt, địch nhân cũng được, tự nhiên cũng sẽ tới tham gia náo nhiệt !
Dưới tấm cửa sắt của Thu diệp thành, một đội người ngựa đang chậm rãi đi tới.
Đây là một đội kỵ binh mang trường thương, xích hồng sắc khôi giáp, xích hồng sắc chiến mã, nhân số chỉ có ít ỏi tám trăm người nhưng đội quân này vừa xuất hiện, cảnh vệ
Thiên minh liền lập tức khẩn trương, kéo báo động, kết trận phía trước cổng thành, mặt xám như tro tàn nhìn bóng người ở phía trước đội ngũ kkia.
Nhưng bóng người kia chẳng thèm nhìn Thiên minh cảnh vệ một cái, tay trái hắn cầm trường kích, tay phải giơ một điện thờ có mây đen lượn lờ, tựa như lẩm bẩm cầu khấn điều gì .
"Thiên minh nghe …."
Trong đội ngũ kia chợt xuất hiện một thiếu niên xấu xí, thân hình gầy yếu, trên mặt còn có mười mấy vết sẹo.
Hắn quát to:" Mau gọi mười hai thiên quân của các ngươi ra đây, Đại yến hoàng triều, Hoằng võ đại đế giá lâm !" Thu diệp thành trong phút chốc rơi vào sự yên tĩnh như cõi chết, thật sự là hắn, Hoằng võ đại đế tới …
Ba năm gần đây, người nào không biết một trong năm vị vua tài trí mưu lược nhất thiên hạ, Hoằng võ đại đế danh hiệu ? Năm đầu tiên lật đổ Đại triệu vương triều, chiếm đoạt số tài sản nghìn vạn của Bách bảo trai. Năm thứ hai, dùng số tài sản kia trấn an lưu dân, mở rộng quân bị, chỉ trong vòng một năm tăng cường quân binh đến một trăm sáu ba mươi sáu vạn, chung hàng với các quốc gia chung quanh !
Đến năm thứ ba, trường kích của Hoằng võ đại đế vung lên, Đại yến với trăm vạn hùng binh hướng bốn bề xuất kích, đánh Ca thư, bại Tố tất, chống lại trung châu vũ quân ba tháng không phân thắng bại, cuối cùng còn kết minh ngang hàng với hoàng kim huyết tộc, hùng cứ vạn dặm ranh giới, được công nhận là một trong năm bá chủ có khả năng thống nhất cửu châu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Danh hiệu này như sấm bên tai !
Càng khiến cho trí giả cửu châu thêm say lòng chính là : sau mấy trận đại chiến năm ngoái, Hoằng võ đại đế trong buổi lễ lên ngôi đã từng nói … trải qua mấy lần đại chiến,
Đại yến hoàng triều ta, đã có hai mươi năm vững vàng phát triển, như vậy, giải trừ quân bị, khai hoang, sửa thủy lợi, hoàng triều chỉ giữ lại tám mươi vạn quân đội phòng ngự, hai mươi năm tương lai, Đại yến hoàng triều ta không phát động bất kỳ cuộc chiến tranh nào, hai mươi năm vì dân sinh tức, tiềm tàng cho dân, trẫm vẫn chưa tới ba mươi tuổi, có thể chờ đợi được ! Hai mươi năm sau, lúc Đại yến hoàng triều phú giáp thiên hạ, hùng binh tráng đinh ngàn vạn, chư quân hãy theo trẫm phóng gót khắp thiên hạ, thống nhất Cửu Châu !"
Vì dân sinh tức, tiềm tàng cho dân …
Trong cảnh chiến tranh liên miên, các quốc gia đều chiêu mộ binh lính, dân chúng lầm than thì tám chữ Hoằng võ đại đế nói ra khiến trí giả cửu châu không khỏi khuynh đảo !
Chính vì tám chữ này mà không biết bao nhiêu hào kiệt trí sĩ đầu nhập về với Đại yến hoàng triều, không biết bao nhiêu dân chúng Triệu quốc hô to vạn tuế, không biết bao nhiêu địch nhân thở dài bỏ mộng !
Ta trước dùng hai mươi năm để cho dân chúng ăn no bụng, dạy cho dân chúng cái gì gọi là tinh thần thượng võ của Đại yến hoàng triều, sau hai mươi năm, thiên hạ đều ở trong tay !
Đây chính là hào khí của Hoằng võ đại đế cũng chính là mị lực của hắn .
Cũng như thiếu niên xấu xí kia, đứng trước ngựa của Hoằng võ đại đế, ưỡn ngực, luôn miệng rống to :" Thiên minh, không nghe thấy sao ? Hoằng võ đại đế giá lâm, mau mở thành nghênh đón!"
"Nhị cẩu, trẫm cùng chư quân Thiên minh đều là lão bằng hữu, cần gì những lễ nghi phiền phức…" gã thủ lĩnh kỵ binh thu hồi điện thờ, khẽ mỉm cười nói :" Đơn giản chút, nói cho Thiên minh, ta Yến nan quy trở về rồi !"
"Cung nghênh Hoằng võ đại đế !"
Cửa thành mở ra, Cuồng lôi mang theo Thiên minh chiến sĩ vọt ra.
Rồi sau đó Cuồng lôi lạnh lùng ngó chừng Yến nan quy :" Bệ hạ, tình hình Thiên minh người cũng biết, tân đô sắp hoàn thành, mười hai thiên quân đang muốn chọn ra thánh quân thiên triều, ngươi lúc này mang binh mà đến … Hừ, thiên minh không hoan nghênh !"
"Mang binh mà đến ?" Yến nan quy quay đầu lại, kinh ngạc nhìn tám trăm kỵ binh của mình :" Cuồng lôi nguyên soái, trẫm hẳn là nghe nhầm … … Mang binh, nguyên soái từng thấy người đứng đầu một nước mà chỉ đem tám trăm binh lính sao? Mười hai thiên quân của nhà ngươi xuất trận, vạn người trở xuống đều còn không gọi là mang binh sao ? " Vừa nói vừa nhảy xuống khỏi ngựa, đem trường kích cắm trên mặt đất !
"Nếu Thiên minh với ba trăm vạn hùng binh, khống chế đại bộ phận hải vực Cửu Châu mà e ngại tám trăm kỵ binh này của trẫm , được thôi, trẫm cho các ngươi yên tâm !"
Yến nan quy đột nhiên giơ tay lên, tám trăm kỵ binh ngay tại chỗ liền dựng trại, nhanh đến làm cho người ta hoa cả mắt, lại hết sức chỉnh tề khiến người kinh tâm, chỉ chốc lát sau, một tòa quân doanh đã lập lên trước Thu diệp thành .
Làm xong hết thảy, Yến nan quy bước đến trong trận hình của Cuồng lôi, khóe miệng mang tia cười, xuyên qua trận hình mà vào, một thân một mình bước vào Thu diệp thành .
"Trẫm một mình vào thành, không mang theo Phương thiên kích, không cưỡi Liệt diễm câu, Cuồng lôi nguyên soái, Thiên minh yên tâm hay không ?"
Trên mặt Cuồng lôi lúc xanh lúc trắng …
Đường đường vua một nước, một trong năm đại bá chủ thiên hạ, một mình vào thành, ngươi còn có thể nói gì được ?
"Bệ hạ, mời !"
"Đa tạ ! Nhị cẩu, ngươi thay trẫm thống lĩnh tám trăm thiết kỵ này !"
Nhàn nhạt ra lệnh rồi Yến nan quy biến mất trong cửa Thu diệp thành .
Nghe được mệnh lệnh của hắn, thiếu niên xấu xí cả người chấn động:" Bệ hạ, ta , ta chỉ là một vệ binh nho nhỏ mới đầu quân hai năm …" Yến nan quy đã sớm đi xa, hắn khẽ cắn răng, tay đấm ngực nói :" Bệ hạ yên tâm, có mạt tướng, Đại yến thiết kỵ bất bại …"
"Điệu bộ !" xa xa thấy vậy, Triệu lạc trần khinh miệt hừ một tiếng rồi bước đi.
Nàng đang muốn đi vào Thu diệp thành, vừa nhìn thấy đội quân của Yến nan quy tới, lập tức lại quay ra ngoài thành .
Hai năm trước, Yến nan quy lật đổ Đại triệu hoàng triều, giết sạch con em hoàng thất Triệu gia, chỉ còn có Triệu lạc trần ở Xích tiêu thành tránh thoát, hơn nữa nhờ Trầm gia mà cứu được Bắc địa vương thoát ra … thù nước hận nhà, nàng nhìn thấy Yến Nan Quy nên tương đối không vừa mắt !
Bắc địa vương đứng ở phía sau lưng con gái, thấy Yến Nan Quy hắn cũng khẽ thở dài một cái .
Bắc địa vương của ba năm sau, cũng chỉ là một vị vương gia của một nước đã mất, may nhờ có Triệu Lạc Trần mà hắn có thể thoát khỏi tay Yến Nan Quy, đầu nhập dưới thế lực Trầm gia, hôm nay đã là đại đầu lĩnh không quân của Trầm gia, chịu trách nhiệm huấn luyện tuyết điêu kỵ sĩ cho Trầm gia .
"Đừng nhìn, chúng ta cũng vào thành thôi !" Bắc địa vương bất đắc dĩ nói:" Chúng ta là phụng mệnh Trầm phù đồ tiên sinh tới chúc mừng tân đô của Thiên minh hoàn thành, tới muộn là thất lễ !"
"Tại sao không nhìn, con rất muốn nhìn xem !" Triệu lạc trần tức giận cắn răng:" Cha nhìn bộ dáng Yến Nan Quy xem, một mình vào thành chưa tính, còn đem quân đội phó thác cho một tiểu hài tử bộ dáng như một cẩu nô tài… mua chuộc lòng người. Một gã thống lĩnh quân đội quái dị như vậy, quân đội của Yến Nan Quy sớm muộn gì sẽ thất bại, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ phục quốc …."
"Cẩu nô tài ?"
Bắc địa vương khổ sở nhìn gã thiếu niên xấu xí kia, ngốc chỉ huy quân đội, ngay cả lớn tiếng nói cũng không dám, theo lẽ thường thì Yến Nan Quy đem quân đội giao cho một người như vậy rõ ràng là làm điệu bộ.
Nhưng chỉ có Bắc địa vương biết !
Thiếu niên này không hề có tên, chỉ có một danh hiệu bình thường nhất trong sơn thôn "Nhị cẩu tử " . Lai lịch của hắn lại càng vô cùng bình thường- từ nhỏ lớn lên ở khe suối, không biết chữ, chỉ biết trồng trọt chăn trâu, một ngày kia ruộng của nhà hắn bị quý tộc Triệu quốc nhòm ngó, mạnh mẽ cướp đoạt, hắn cũng biến thành một tử tù chờ ngày chết trong nhà lao …
Đúng thời điểm hắn bị đưa đi chém thì Yến Nan Quy lên ngôi hoàng đế, điều tra lại án xử, đại xá thiên hạ, xóa án oan cho Nhị cẩu tử, hắn từ đó khăng khăng trung thành với Yến Nan Quy, quỳ gối mấy ngày trước cửa hoàng cung, thỉnh cầu gia nhập Yến hoàng vệ đội của Yến Nan Quy .
Những chuyện tương tự ở Đại yến hoàng triều mỗi ngày đều xảy ra, nhưng chỉ riêng mình thiếu niên này khác biệt.
Ngay từ lúc nhìn thấy thiếu niên này Yến nan quy liền nhảy xuống ngựa, cúi người chào thật sâu, nói một câu mà chỉ linh hồn mới có thể hiểu được:" Cao tướng quân, ngàn năm trước ta phụ lòng trung thành của ngươi, ngàn năm sau, ngươi có nguyện theo ta chinh phạt cửu châu ?"
Nhị cẩu tử sợ đến choáng váng, chỉ biết ngơ ngác gật đầu, mà từ đó về sau, lấy kỵ binh làm chủ chợt có thêm một binh chủng hoàn toàn mới --- Trọng trang bộ phòng ! Yến nan quy nói, trong loạn thế, Đại yến ta dám giải trừ quân bị, dám chọn dùng sách lược phòng ngự, dám cho dân chúng nghỉ ngơi lấy sức hai mươi năm, một nửa lòng tin chính là vì trẫm tin rằng, tên tiểu tử này sớm muộn gì sẽ có ngày trở thành vị tướng đệ nhất thiên hạ, là bức tường sắt của trẫm, Đại yến hoàng triều là một trường thành không phá!
Lại là câu nói kia, những chuyện tương tự, ở trong vùng đất Yến nan quy thống trị cơ hồ xuất hiện hàng ngày …
Cho nên, bên cạnh Yến nan quy có thêm một Nhị cẩu tử ngây ngô, có thêm một lão đầu cất cao giọng hát ở bên đường, có thêm một đại hán lực lưỡng, kẻ giết tham quan, trốn trong núi sâu năm năm, cho đến lúc Yến nan quy cầm quyền mới dám xuất hiện …
Những người này, thật sự hết sức trung thành đối với Yến nan quy .
Đại yến hoàng triều, quân minh thần hiền, nhân tài đông đúc, dân chúng chung lòng, Triệu quốc có thể phục quốc hay sao ?
Trong đầu xuất hiện những ý niệm lung tung, Bắc địa vương ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng :" Lạc trần, đi thôi, Triệu quốc dân chúng sẽ không theo Triệu gia chúng ta nữa, chuyện phục quốc, không nên nhắc lại nữa …"
"Đi…" Triệu lạc trần còn muốn nói thêm, bỗng nhìn thấy sau khi Yến nan quy vào thành, một con yêu thú thân sư tử mặt người dẫn theo mười mấy con yêu thú bất chợt đi tới, một thanh niên bao phủ trong hắc bào mỉm cười bước hậm, còn có mấy gã hòa thương, một nữ nhân mang theo phi hành yêu thú …
"La bàn, Dương vô mệnh, Đại bồ đề tự Huyền khổ, Bạch tiên nhi, Ca thư tình …." Thấy những người đó Triệu lạc trần thoáng kinh ngạc :" Cha, bọn họ đều chưa tính là bằng hữu Thiên minh, làm sao cũng tới ? Là vì quấy rối Thiên minh sao ?"
"Cũng không nhất định, đại đa số người … có lẽ là vì lời đồn kia !" Bắc địa vương không chút nào hứng thú lắc đầu, nhưng triệu lạc trần lại rất hiếu kỳ hỏi:" Cha, lời đồn gì thế, con vẫn bế quan suốt nên không biết …."
"Còn có thể có lời đồn gì? Huyết Sắc Ánh Sơn Hà xuất hiện, đang ở Thu diệp thành … "
"Huyết Sắc Ánh Sơn Hà? Đây là tên của vũ hồn sao ?"
Triệu lạc trần tò mò mở to hai mắt nhìn .
"Không sai, đó là tên của một vũ hồn lưu lạc, một … Siêu thần giai vũ hồn !"