Trầm Côn ngồi bệt giống như một cái cây vừa mới đâm chồi, một tay chỉ trời, một tay chỉ đất, bên người có bảy đạo linh phù xoay tròn bay quanh hắn, giống như thất tinh Bắc Đẩu của bầu trời đêm chiếu rọi.
- Bắc đẩu, tụ linh!
Trầm Côn khẽ hét một tiếng, đột nhiên, sau lưng hắn cây cối đất đai khô héo, dường như sao trời cũng mất đi ánh sáng.
Linh khí của vạn vật trong thiên địa cuộn cuồn tới bên cạnh Trầm Côn, chỉ thấy trán, ngực, hai vai, hai đầu gối, còn cả miệng, bảy vị trí xuất hiện bảy tiểu hắc động, không ngừng hấp thu thiên địa linh khí vào nội thể.
- Phù, sau khi tụ linh liên tục mấy lần, bần tăng đã thành thạo bắc đẩu tụ linh trận, hôm nay tụ linh đã không còn cảnh tượng long trời lở đất và cũng không cần A La cùng mình liên thủ chống chọi áp lực linh khí nữa rồi!
Cảm nhận được linh khí sung túc mà nhu nhuận trong thân thể, Trầm Côn thoải mái thở phào một hơi, gọi :
- Sư phụ, linh khí trong thể nội ta đã đạt đến cực hạn rồi, thân thể Hoàng Nguyên trung đoạn đã vô pháp tiếp nhận, tiếp sau đây nên làm thế nào?
A La ngồi đối diện Trầm Côn, trên người nàng cũng hiện ra bảy cái động khẩu hấp thu linh khí. Được sự đồng ý của Vương Kiêu, Trầm Côn đã đem bắc đẩu tụ linh trận dạy cho A La, bất quá điều khiến cho Trầm Côn không hiểu nổi chính là việc cùng là bắc đẩu tụ linh, động khẩu trên người bần tăng là màu đen, A La lại là màu trắng.
- Ngươi tin chắc thân thể đã không thể tiếp nhận thêm linh khí nữa?
A La từ từ mở mắt, lóe lên một tia kinh hỉ.
- Khẳng định không sai, còn tiếp tục hấp thu nữa, thân thể ta khẳng định sẽ nổ tung!
Trầm Côn cười hô hô.
- Thế thì tốt! Nhớ lấy mấy huyệt đạo này, Dũng Tuyền, Túc Tam Lý, Khúc Trì.
A La nhẹ giọng nói ra một loạt huyệt đạo, tiếp tục nói:
- Đem linh khí truyền vào mấy huyệt đạo này, sau đó tuần hoàn mười hai chu thiên, khi tới chu thiên cuối cùng không được hô hấp!
Trầm Côn nhìn A La một ánh mắt rất tin tưởng, sau đó hắn theo lời nói của A La, đem linh khí truyền vào mấy huyệt đạo vừa mới nhớ được. Linh khí nhập vào một huyệt đạo, trên người Trầm Côn lại có thêm một điểm sáng màu vàng, điểm sáng này càng lúc càng nhiều. Từ từ, toàn thân Trầm Côn phát ra hào quang màu vàng chói lọi, mà trong vòng sáng màu vàng này, còn có mấy đường kim sắc, chính là đường nối giữa những huyệt đạo mà A La vừa chỉ điểm.
- Phụt!
Trầm Côn chỉ cảm thấy linh khí trong thể nội từ từ bị huyệt vị nén lại, rồi lại từ từ nở ra, làm cho các mạch máu ở gần huyệt đạo căng phồng. Hắn không chịu được tình trạng như vậy, phun ra một hơi, không thể ngờ, thở ra lại là một đạo hào quang màu vàng.
- Không được để thoát linh khí!
A La vội quát, bất quá nàng rất nhanh liền cười.
Bởi vì linh khí do Trầm Côn thở ra, chuyển động bên người nàng một vòng, lại bị bắc đẩu tụ linh trận hấp thu trở lại.
- Ha ha, bắc đẩu tụ linh trận này quả nhiên là bí pháp thăng cấp thiên hạ đệ nhất, nếu không có bí pháp này, ngươi vừa hít thở, ít nhất cũng mất đi ba thành công lực!
Trầm Côn lè lưỡi, cuối cùng cũng củng cố hoàn toàn linh khí trong thể nội, sau đó, hắn đột nhiên cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng, lực lượng trở nên mạnh hơn, trong tâm tạng có một cỗ lực lượng cuộn trào mãnh liệt dường như muốn phá thể mà ra!
Trầm Côn nói cảm thụ của mình ra, A La mỉm cười, ánh mắt liếc sang đống đá luyện công cấp Hoàng Nguyên ở bên:
- Ngươi tự mình thử là được rồi!
- Thử một chút?
Trầm Côn chọn ra một viên đá luyện công Hoàng Nguyên trung đoạn, trong lòng nghĩ viên đá này với đẳng cấp của mình rất xứng, thích hợp để kiểm tra thành quả tu luyện nhất. Nhưng nhìn viên luyện công thạch Hoàng Nguyên trung đoạn này vài lần, hắn đột nhiên cảm thấy thiếu hứng thú, đem ánh mắt chuyển sang viên Hoàng Nguyên thượng đoạn to hơn, rắn hơn ở bên cạnh.
Sau đó, Trầm Côn định dùng cách cũ, đi tới một đấm đánh nát đá luyện công, nhưng tâm tính cổ quái kia lại đột nhiên phát huy tác dụng, thân thể hắn bất động, chỉ giơ tay phải lên, lòng bàn tay hướng lên trên. Nguồn: https://truyenfull.vn
Vù vù vù.
Trong lòng bàn tay Trầm Côn hình thành một quang cầu màu hoàng kim, sau đó hắn vung tay, ầm ầm, đá luyện công Hoàng Nguyên thượng đoạn bị đánh thành bụi phấn!
- Ta thăng cấp rồi?
Trầm Côn trợn mắt há mồm nhìn thành quả của mình.
- Có gì mà phải kinh ngạc hả?
A La cười nói:
- Đối với người khác mà nói, từ hoàng nguyên trung đoạn thăng cấp lên hoàng nguyên thượng đoạn cần phải tốn thời gian mấy năm. Hơn nữa trong quá trình thăng cấp nếu không cẩn thận có thể tẩu hỏa nhập ma. Nhưng còn ngươi, ngươi có bắc đẩu tụ linh trận, lại có Tàng linh công của ta, muốn hấp thu bao nhiêu linh khí cũng được, muốn tích trữ bao nhiêu cũng được, như vậy tốc độ thăng cấp của ngươi còn có thể chậm sao?
- Tàng linh công? Chính là mấy huyệt đạo mà vừa rồi mà ngươi dạy cho ta?
Trầm Côn hỏi.
- Đúng, đây là nội công gia truyền của ta, dùng để ổn định trạng thái của vũ giả khi thăng cấp, đảm bảo hắn có thể thuận lợi tăng cấp!
A La cười. Trầm Côn cũng cười, hai tay hắn vẩy ra lên liên tục, tạo ra sóng xung kích hoàng nguyên, lại thêm linh phù, mấy chục đạo quang mang từ tay hắn bay ra, lập tức, cát bay đá chạy, mảnh vụn toán loạn, toàn bộ đá luyện công Hoàng Nguyên trong khu luyện công đều bị hắn đánh nát!
Hăng hái đứng lên, Trầm Côn hung hăng chửi một tiếng:
-Mẹ nó chứ!
Trầm Trọng, khoảng cách giữa bần tăng và ngươi lại ngắn thêm một đoạn, hãy đợi đó, mồng ba tháng chạp, Phù Đồ tháp!
Sau khi tiếp nhận tài sản Tô gia, Trầm Côn bỏ ra một số tiền lớn xây nên một khu luyện công khép kín, đủ lớn, cũng đủ bí mật, tụ linh lần này chính là ở trong khu luyện công, cho nên sau khi hắn thu công không phải lo lắng gì, tự khắc có A Phúc đi lo hậu sự.
Về tới tiền viện, Trầm Côn hỏi mấy hạ nhân mà A Phúc vừa thu nạp:
- Tình hình Trầm gia thế nào rồi?
Mấy ngày trước, thành vệ đội suýt nữa nhổ tận gốc Trầm gia, bây giờ mặc dù khôi phục được một chút, nhưng nhiều chỗ vẫn không đủ. Trầm Côn sắp phải rời Tân Nguyệt thành rồi, không thể không lo lắng tương lai của Trầm gia.
- Hồi bẩm tước gia, Trầm Trọng đã đi Thiên Vũ Tông rồi, Trầm Phu Nhân cũng đi theo, còn Trầm Phù Đồ lão gia thì đang chỉnh đốn Trầm gia.
Nghe người hầu nói, tình hình dường như cũng không tệ lắm.
- A di đà phật, xem ra Trầm gia đã không còn thiếu thốn về mặt ngân lượng rồi, bất quá...
Trầm Côn vuốt cằm suy nghĩ, phân phó A Phúc sắp đi dọn dẹp bãi luyện công:
- A Phúc, ta đi Trầm gia một chuyến, nếu như có ai tìm ta, ngươi cứ nói ta ngủ rồi, chưa đi đâu cả.
- Đại thiếu gia, ngài về nhà của mình, sao còn phải bí mật chứ?
A Phúc lấy làm lạ với mệnh lệnh này.
Trầm Côn cũng không giải thích, hắn đóng giả làm lão hòa thượng, lấy thân phận khác mà đến trước cửa Trầm gia sơn trang. Lúc này, người nhà Trầm gia đang buồn vui lẫn lộn. Họ vui chính là, đại thiếu gia Trầm Côn trở thành Trầm tước gia. Trầm gia từ nay về sau trở thành trùm xò ở Tân Nguyệt thành, đây gọi là Một người làm quan cả họ được nhờ, nhưng họ cũng rất lo lắng, Trầm Côn sắp tham gia lưỡng tông chiêu sinh rồi. Sau khi hắn đi, Trầm gia có thực lực để bảo vệ bản thân không đây?
Ám ảnh về cuộc đại đồ sát còn chưa nguôi, người Trầm gia thật sự không muốn mất đi một chỗ dựa vững chắc nữa!
- Gia chủ, ngài có khuyên đại thiếu gia đừng đi tham gia khảo hạch nữa không?"
Trong đại sảnh đường Trầm gia, Hắc Bá đang rất ưu sầu.
- Với địa vị hiện tại của đại thiếu gia, muốn quyền có quyền, muốn tiền có tiền. Một câu nói, mấy chục vạn con dân Tân Nguyệt thành không ai dám hó hé nửa lời, hắn vì sao còn muốn đi lưỡng đại tông môn nhìn sắc mặt người khác?
- Đúng đấy, ở lại Tân Nguyệt thành, hắn chính là đại tướng quân, đại tước gia dẫm đạp lên đầu Hà thành chủ, tới lưỡng đại tông môn, hắn chả còn là cái rằm gì nữa!
Thiết hòa thượng mặt mày cũng không vui vẻ.
- Các ngươi đó!
Trầm Phù Đồ lắc đầu than:
- Tưởng ta không nhìn ra sao? Để Trầm Côn lại, các ngươi muốn dựa hơi nó để thưởng thức tư vị quý tộc sao!
- Hô hô!
Thiết hòa thượng vuốt cái đầu bóng lưỡng cười ngây dại, sau đó thần sắc ngẩn ra:
- Đại ca, sái gia đích xác là muốn dựa hơi con nuôi, nhưng cũng là nghĩ cho Trầm gia. Huynh nghĩ đi, đại tướng quân của chúng ta vừa đi, Hà Sơn còn không ngay lập tức trở mặt hay sao. Cho dù không trở mặt, Trầm gia khẳng định cũng không phong quang như hiện tại, cũng không còn dám cưỡi ngựa nghênh ngang ngoài phố.
- Nói lung tung gì thế?
Trầm Phù Đồ sắc mặt trầm xuống:
Thân là nam nhi đại trượng phu, muốn phong quang, muốn mặt mũi, có thể dựa vào thực lực bản thân mà đoạt lấy, dựa hơi tiểu bối, ngươi không thấy nhục sao?
Thiết hòa thượng mắt trắng dã:
- Không dựa hơi thì phải làm sao? Ai bảo ta không có thực lực đó, trong một đêm có thể xuất động một vạn cấm vệ quân, còn ám sát hai tên lục nguyên cao thủ.
- Không có thực lực thì đi tu luyện.
Trầm Phù Đồ hét lớn.
Đúng lúc này, hạ nhân bên ngoài bẩm báo:
- Lão gia. Một hòa thượng tự xưng là Bất Tham đại sư tới cầu kiến!
- Bất Tham?
Trầm Phù Đồ nhìn mọi người một cái, thấy họ cũng không có phản ứng đặc biệt gì, hỏi:
- Hòa thượng đó tướng mạo ra sao?
- Mặt mày hiền hậu, nói năng nhã nhặn. Lông mi trắng dài tới ngực, nhìn giống như bồ tát trong tranh vậy!
Hạ nhân ngưỡng mộ nói.
- Cũng là tướng mạo của cao tăng, được, ta tự mình tiếp đón.
Trầm gia xưa nay tin Phật, tôn kính tăng nhân, sau khi xác định hòa thượng không phải tới lừa gạt, Trầm Phù Đồ tự mình ra đón tiếp.
Trời ạ!
Vừa nhìn thấy hòa thượng, Trầm Phù Đồ suýt nữa lớn tiếng chửi hạ nhân. Hòa thượng này nào giống bồ tát trong tranh như hắn hình dung? Tiên phong đạo cốt, phong thái dạt dào, đứng trước cửa Trầm gia mỉm cười gật đầu, rõ ràng chính là một vị bồ tát sống cứu khổ cứu nạn. Cảm giác của Trầm Phù Đồ rất bình thường! Phải biết rằng, Trầm Côn hóa trang chính là Địa Tạng Vương! Hai mươi mấy năm sống chung, hắn sớm đã học được y nguyên cử chỉ của Địa Tạng Vương rồi, giơ tay nhấc chân cũng khá có phong phạm Bồ Tát.
- A di đà phật, bần tăng làm phiền rồi!
Trầm Côn chắp tay hành lễ, thanh âm ôn hòa, làm người nghe ấm áp trong lòng.
- Đâu có, đâu có, đại sư pháp giá quang lâm, đây là vinh hạnh của Trầm gia.
Trầm Phù Đồ vội mời lão hòa thượng vào đại đường.
Sau khi ngồi xuống, nói vài câu khách sáo, Trầm Phù Đồ càng thêm kinh ngạc với phật học uyên bác của vị hòa thượng này, mỗi một câu một chữ đều tràn ngập thiên cơ, bất quá trong lòng hắn cũng càng lúc càng kỳ quái, lão hòa thượng như vậy tới Trầm gia làm cái gì?
- Đại sư, dám hỏi ngài giá lâm Trầm gia là vì?
Trầm Phù Đồ nhịn không được hỏi.
- A di đà phật, bần tăng được người nhờ vả, đem một số thứ chuyển cho Trầm gia chủ.
Trầm Côn cởi túi trên lưng xuống, đem đồ vật trong đó đặt lên trên mặt bàn. Hắn cười nói:
- Đồ vật không nhiều, chỉ có hai bộ bí tịch công pháp cấp Vũ Tôn, mười bộ tụ linh pháp trận, ba mươi bộ hộ thân pháp trận, năm mươi bộ liên tỏa bạo viêm trận, bốn mươi tám loại linh phù tính chất công kích cấp Bạch Nguyên, tổng cộng một nghìn sáu trăm ba mươi cái.
Nói xong, hắn áy náy cười cười:
- Đồ vật thực sự không nhiều, nhưng lễ mọn tình ý trọng, mong Trầm gia chủ nể mặt lão tăng, miễn cưỡng nhận lấy đi!
Miễn cưỡng nhận lấy?
Mặt đối với lễ vật lớn như vậy, phòng khách Trầm gia tuyệt đối yên ắng!