Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 149: Huyết chiến Song đầu quái sư

Lúc Sở Nam phóng đến phần bụng của Song đầu quái sư, hung thú nhạy cảm nhận ra nguy hiểm, ánh mắt to như cái chuông nhìn trừng trừng Sở Nam, trong mắt lộ đầy hung quang.

Hơn nữa, Song đầu quái sư này còn xoay cái đầu màu hoàng kim quang, vài đạo quang mang lập tức bắn thẳng về phía Sở Nam.

Sở Nam phòng ngừa vạn nhất, lập tức sử dụng Hỗn Nguyên Ban Chỉ, đồng thời thân thể nhanh chóng áp sát phần bụng Song đầu quái sư, hai tay nắm chặt Long nha đâm về phía bụng của nó.

Lân giáp ám hắc sắc trên người Song đầu quái sư chắc chắn không phải bàn cãi, thế nhưng đối diện với Long nha thì vẫn thua kém hơn không ít, Long nha xuyên qua lân giáp, đâm sâu vào bụng Song đầu quái sư, máu tươi lập tức vẩy ra.

Sở Nam cũng không rút Long nha ra, lập tức lăn trên mặt đất, rống lớn một tiếng, kích phát Kim nguyên lực, cầm Long nha rạch xuống một đường, khiến cho bụng của Song đầu quái sư bị rạch đôi.

Song đầu quái sư tuyệt đối không ngờ rằng lại bị đâm thương, đau đớn kịch liệt khiến Song đầu quái sư đùng đùng nổi giận, bỏ qua công kích Thiết Thương Hùng, móng vuốt sắc bén nhằm về phía Sở Nam mà chộp….

Đúng lúc này, bàn chân của Thiết Thương Hùng cũng vỗ xuống, lực lượng khổng lồ chỉ trong chớp mắt đánh bay Song đầu quái sư.

Thế nhưng Song đầu quái sư vẫn dùng hai chân xiết chặt lấy Sở Nam, mang theo Sở Nam bay đến một hướng xa xa, đồng thời mở hai cái miệng lớn táp về phía Sở Nam, Long nha của Sở Nam vẫn rạch xuống….

Sau khi Thiết Thương Hùng đem Song đầu quái sư đánh bay cũng không lập tức xông lên, bởi vì nước mà lúc trước Song đầu quái sư phun ra khiến mắt Thiết Thương Hùng cảm thấy đau đớn, nhất thời không thể mở ra được.

- Đồ ngốc….

Tử Mộng Nhân hét lên một tiếng đau thương, trong lòng dâng lên hối hận vô cùng, hối hận mình không nên dẫn Sở Nam đi, hối hận không nên tiến vào Bách Uyên Tùng Lâm và đầm lầy độc vụ, hối hận thực lực bản thân không đủ, không chỉ không giúp được gì, ngược lại còn luôn làm vướng víu.

Vẻ mặt Thu Tiểu Mạch lúc này cũng tràn đầy lo lắng, mặc dù đã lắp ba mũi tên lên dây rồi kéo cung, thế nhưng vẫn không dám bắn, bởi vì Sở Nam đang cùng Song đầu quái sư giằng co trên mặt đất.

Tử Mộng Nhân cầm lấy Ly Hỏa Kiếm, đang muốn xông lên lại nghe thấy Sở Nam hét lớn:

- Không được qua đây!


Một bên hét lên, một bên Sở Nam rút Long nha ra, nhằm về phía cái đầu màu hoàng kim của Song đầu quái sư mà đâm đến, phần bụng của Song đầu quái sư lúc này đã xuất hiện cái lỗ hổng lớn chừng một thước.

- Gấu, nhanh đến giúp tên ngốc, gấu, nhanh đi, sau này ngươi muốn ăn bao nhiêu thịt nướng ta cũng cho….

Tử Mộng Nhân hét lớn, Thiết Thương Hùng nhấp nháy đôi mắt vẫn còn đau đớn, chập choạng tiến về phía trước.

Song đầu quái sư đã lâm vào trạng thái cuồng nộ, phần bụng không ngừng chảy máu, cơn đau đớn truyền khắp toàn thân, thế nhưng móng vuốt sắc bén của nó lại không thể cắt vào da thịt Sở Nam được, ngoài ra, miệng của nó cũng không thể cắn xuống được.

Điều này khiến cho Song đầu quái sư càng điên cuồng hơn, mắt thấy Long nha dính đầy máu hướng trán bản thân đâm tới, Song đầu quái sư quyết đoán ném Sở Nam qua một bên, sau đó một miệng phun quang mang, một miệng phun thủy mang, đồng loạt nhanh chóng bắn về phía Sở Nam.

Một phen vật lộn này hung hiểm đến cực điểm, mà có có công lớn nhất, tất nhiên chính là Hỗn Nguyên Ban Chỉ có thể ngăn cản được công kinh nguyên lực, và làm giảm đi lực lượng công kích.

Pháp bảo như thế khiên Sở Nam không hề cố kỵ mà càng tấn công, hăng hái tấn công….

Thế nhưng, lúc trước bị quái điểu hỏa hồng đuổi theo một hồi, nguyên lực đã tiêu hao một phần lớn, giờ phút này lại chém giết kịch liệt, toàn bộ các loại thuộc tính nguyên lực trong cơ thể Sở Nam dường như đã tiêu hao sạch sẽ.

Không có nguyên lực cung cấp, Hỗn Nguyên Ban Chỉ lập tức ảm đạm vô quang.

Kết quả là quang mang và thủy mang đều mạnh mẽ oanh kích lên người Sở Nam.

Ngay lập tức, Sở Nam liền biến thành huyết nhân, toàn thân đầy máu tươi.

Song đầu quái sư bị thương thấy người kia bị trảo không xé nát được, bị cắn cũng không đứt, trong lòng vốn có chút sợ hãi, đang chuẩn bị chạy trốn thì lại bắt gặp bộ dạng toàn thân đầy máu tươi của Sở Nam.

Cặp mắt to như chuông trong nháy mắt phát ra dị quang, hai cái mũi trên hai cái đầu nhúc nhích, dường như đã ngửi thấy mỹ vị….

Mặc dù Thiết Thương Hùng đã đến nơi, ánh mắt hơi mở, nhưng lực công kích đã giảm đi rất nhiều, Song đầu quái sư không để ý đến Thiết Thương Hùng nữa, chậm rãi tiến đến phía Sở Nam, máu từ bụng nó không ngừng chảy ra càng khiến cho Song đầu quái sư tăng thêm vài phần hung bạo.


Sở Nam vội vàng cầm vài khối thượng phẩm nguyên thạch, điên cuồng hấp thu nguyên lực bên trọng, trọng kiếm xuất hiện trong tay, chuẩn bị tùy thời công kích.

Ba mũi tên của Thu Tiểu Mạch ở bên kia đồng loạt phát ra một tiếng “Ô…ô…ô…n…g”, sau đó lao thẳng về phía Song đầu quái sư.

Ba mũi tên lóe lên hỏa quang bay vút đi, Thu Tiểu Mạch thổ ra một ngụm máu tươi, hơn nữa vết máu này còn có chút đỏ sẫm.

Cả ba mũi tên đều bắn trúng đầu Song đầu quái sư, chỉ tiếc là không có mũi nào bắn xuyên vào, lân giáp cứng rắn đã ngăn cản lại toàn bộ.

Đổi lại là ngày thường, nếu có kẻ dám làm như vậy với Song đầu quái sư, nó nhất định sẽ đem kẻ gây ra chuyện này cắn đến huyết nhục mơ hồ, thế nhưng nó lúc này ngay cả tâm tư quay đầu liếc Thu Tiểu Mạch cũng không có, vẫn tiếp tục phóng về phía Sở Nam.

Sở Nam đứng lên, lốc xoáy bên trong cơ thể cấp tốc xoay tròn, nhanh chóng đem nguyên lực bên trong thượng phẩm nguyên thạch hút sạch sẽ.

Đôi mắt lạnh lùng nghiêm túc của Sở Nam nhìn chằm chằm Song đầu quái sư, tay nắm chặt trọng kiếm, vận chuyển Mãng Sơn Quyết tầng thứ chín, đem toàn bộ lực lượng và vòng xoáy nhập vào trong trọng kiếm, trong lòng nghĩ đến vũ kỹ Khai Thiên thức thứ tư từ trước đến nay thử mấy lần vẫn không thành, lúc này, hắn bỗng nhiên ôm lòng liều mạng, được ăn cả ngã về không.

- Khai Thiên, thức thứ tư!

Trong lúc Sở Nam đang muốn điều động toàn bộ nguyên lực để đánh cuộc một phen, còn muốn đem toàn bộ nguyên lực hấp thụ được chuyển hóa thành Kim nguyên lực, bỗng nhiên….

Bỗng nhiên thân trọng kiếm phóng lớn lên gấp ba lần, kim quang lóe sáng, uy thế sát phạt chém về phía Song đầu quái sư.

Mí mắt Song đầu quái sư giật mạnh, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng nó, nó muốn lui, thế nhưng chiếc mũi vẫn hít ngửi không ngừng, trong mắt lóe lên quang mang tham lam, không lui mà tránh sang một bên, muốn tránh khỏi trọng kiếm của Sở Nam sau đó phát động công kích với hắn.

Thế nhưng, công kích của trọng kiếm chỉ trong khoảnh khắc đã đến, Song đầu quái sư cảm thấy giống như bị khóa chặt, muốn trốn cũng không trốn được, dưới cơn hung bạo, hai cái miệng của Song đầu quái sư lập tức phun ra hai luồng thủy mang và quang mang khổng lồ, màu sắc rực rỡ đến lóa mắt, uy thế so với vừa rồi còn lớn hơn gấp đôi, đối kháng với thế công của Sở Nam.

- Ầm ầm….

Từng âm thanh nặng nề vang lên, trọng kiếm đem đao mang và thủy mang lần lượt chém đứt, mặc dù uy lực đã giảm bớt không ít, thế nhưng vẫn hung hăng bổ xuống, chém thẳng lên cái đầu màu hoàng kim….

- Phụt….

Chiếc đầu hoàng kim của Song đầu quái sư trực tiếp bị chém rụng, thân thể cũng bị chém bay ra xa.

- Grào…..

Âm thanh đầy vẻ thê lương vang lên.

Trọng kiếm của Sở Nam lại lần nữa vung lên cao….