- Lôi Đình Tổ Phù?
Mọi âm thanh ồn ào dường như đều biến mất trong khoảnh khắc này. Chỉ còn bốn chữ không ngừng vang vọng trong đầu Lâm Động. Mơ hồ như có tiếng sấm sét nổ tung khiến da đầu hắn như tê dại.
Lâm Động nhìn lên ngọn Ngân tháp trong tay Đường Đông Vũ. Hắn chưa bao giờ lại nghĩ có thể tìm được manh mối về tấm Tổ Phù mình tìm kiếm bao năm nay ở đây!
Có thể người khác không cảm nhận ra được thứ năng lượng đặc biệt phát ra từ ngọn Ngân tháp kia, nhưng Lâm Động có Thôn Phệ Tổ Phù nên có một thứ cảm tri như điện giật!
Thứ năng lượng như xuất ra từ cùng một khuôn đó không thể nào bắt chước được!
Lâm Động nhìn trân trân vào ngọn Ngân tháp, mãi một lúc lâu sau làn sóng kinh hãi trong lòng mới giảm dần, tiếng huyên náo ở xung quanh lại lọt vào tai hắn, đồng thời cũng giúp Lâm Động thoát khỏi trạng thái hoảng hốt. Bạn đang đọc truyện tại
- https://truyenfull.vn
- Ực!
Lâm Động nuốt một ngụm nước bọt, bàn tay hắn đẫm mồ hôi khẽ lau lên quần, sau đó nói trong đầu:
- Cảm ứng… không nhầm chứ?
- Dù ta cảm ứng sai thì phản ứng của Thôn Phệ Tổ Phù trong người ngươi không sai được đâu!
Nham kiên định đáp.
- Thứ năng lượng trong ngọn tháp đó đúng là thuộc về Lôi Đình Tổ Phù!
Nghe được sự xác nhận của Nham, khóe miệng Lâm Động không kềm được nhướng lên, sau đó hắn thở ra một hơi dài, cuối cùng việc tìm kiếm bao năm nay cũng có manh mối rồi!
- Ta nghĩ tấm Tổ Phù thứ hai mà ngươi biết, rất có thể chính là Lôi Đình Tổ Phù, hơn nữa còn có liên quan đến ngọn tháp nhỏ kia!
Lâm Động khẽ gật đầu, hắn cũng có cảm giác đó. Cả thiên địa này chỉ có tám tấm Tổ Phù, ngoài Thôn Phệ Tổ Phù ra, hắn biết được Hắc Ám Tổ Phù của Điện chủ của Hắc Ám Điện, và Hỏa Diệm Tổ Phù của Ma La ở Loạn Ma Hải…
Mà manh mối hiện giờ có lẽ là tấm Tổ Phù thứ tư, Lôi Đình Tổ Phù rồi.
Manh mối này xuất hiện ở Loạn Ma Hải thì hiển nhiên Lôi Đình Tổ Phù cũng được giấu ở đâu đó trong Loạn Ma Hải. Điều này khá khớp với tấm bản đồ mà Lâm Động có được, vì thế rất có thể bọn chúng là một.
- Cũng may chỉ những người có Tổ Phù như ngươi mới cảm nhận được thứ năng lượng đó, nếu không, tin tức này mà lan ra thì chắc Loạn Ma Hải sẽ bạo động mất!
Nham nói.
Lâm Động gật đầu, nếu Thiên Thương Các biết ngọn Ngân tháp kia có liên quan đến Lôi Đình Tổ Phù thì chắc chắn bọn họ sẽ không công bố ra, nhất định bọn họ sẽ thầm lặng tìm kiếm.
Vì ai cũng biết được sức mạnh của Tổ Phù, nếu Thiên Thương Các có được Lôi Đình Tổ Phù thì chắc chắn sẽ trở thành thế lực mạnh nhất Loạn Ma Hải. Như trong tay Ma La có Hỏa Diệm Tổ Phù, cả Loạn Ma Hải này có cường giả Chuyển Luân Cảnh siêu cấp nào dám đối đầu với hắn không? Một cường giả Chuyển Luân Cảnh có Tổ Phù, cho dù là cường giả Luân Hồi Cảnh, đối phó cũng rất khó khăn!
- Nhưng dù vậy, muốn giành được nó cũng rất khó khăn!
Lâm Động nhíu mày. Từ thần thái của những đại thế lực kia có thể thấy rõ ràng mục tiêu của bọn họ chính là ngọn Ngân tháp đó. Tuy bọn họ không biết nó có liên quan đến Lôi Đình Tổ Phù, nhưng chỉ một cái động phủ do cường giả Luân Hồi Cảnh để lại cũng đủ để bọn họ phát điên lên rồi!
Mà rõ ràng Lâm Động muốn giành được ngọn tháp từ những kẻ có tài lực hùng hậu kia là một chuyện cực kỳ khó khăn.
- Đúng là rất khó!
Nham cũng đồng ý, hiện giờ Lâm Động vẫn chưa mạnh đến mức có thể trấn áp tất cả cường giả ở đây, vì thế hắn cũng phải ngoan ngoãn ngồi xuống tranh giành theo cách thông thường, nhưng với tài lực của hắn thì rõ ràng không đủ tư cách!
Lâm Động bặm môi, đôi mắt đen lóe lên ánh sắc lạnh. Để tìm tấm Tổ Phù thứ hai, hắn đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết, giờ đã phát hiện ra manh mối, đương nhiên không thể từ bỏ. Dù thế nào hắn cũng nhất định phải có được ngọn Ngân tháp kia!
- Hửm?
Lâm Động bỗng ngoảnh lại thì ngây người, bởi vì hắn thấy Mộ Linh San cũng đang thất thần nhìn ngọn Ngân tháp.
- Lâm Động ca ca, thứ đó hình như rất đặc biệt!
Mộ Linh San ngẩng đầu lên nhìn Lâm Động với đôi mắt trong veo, sau đó nói với giọng thật nhỏ.
Lâm Động nghe vậy, khóe mắt không khỏi co giật mấy cái, ánh mắt có phần khó tin. Lẽ nào nha đầu này lại cảm nhận được năng lượng Tổ Phù trong ngọn tháp? Nhưng sao có thể? Nha đầu này không có Tổ Phù, làm thế nào mà cảm nhận được?
- Ừm, không tầm thường!
Lâm Động kềm chế sự chấn động, khẽ gật đầu. Hiện giờ hắn không có tâm trạng nghiên cứu xem làm sao Mộ Linh San có thể cảm nhận được thứ năng lượng đó. Điều hắn muốn biết bây giờ là làm thế nào để lấy được ngọn tháp kia!
Đường Đông Vũ thấy không khí bỗng chốc sục sôi thì mỉm cười, ánh mắt nhìn chăm chú vào ngọn Ngân tháp rồi mỉm cười nói:
- Giá ban đầu của ngọn tháp này, ba ngàn vạn Huyền Nguyên Đan!
Giá vừa được đưa ra, toàn bộ đều cứng đờ, sau đó không ít người ủ rũ ngồi xuống. Cái giá đó đừng nói bọn họ, ngay cả những đại thế lực tài lực hùng hậu cũng phải cân nhắc. Đấy còn là giá ban đầu, sau một trận tranh giành nó sẽ lên đến mức nào chứ?
Sự xao động bỗng chốc dịu đi nhiều, ngay cả các đại thế lực cũng nhíu mày, vẻ mặt đầy ngưng trọng.
- Hắc hắc, nếu không ai bắt đầu thì Tà Phong Động Thiên ta sẽ ra trước!
Tạ Diêm nhìn ngọn tháp với ánh mắt tham lam, hắn liếm môi rồi cười nói:
- Ba ngàn hai trăm vạn!
- Tà Phong Động Thiên có tiền như vậy, sao ban nãy không đọ với tiểu cô nương kia? Thiên Bi Phái bọn ta ra ba ngàn năm trăm vạn!
Một nam tử trung niên mặc huyền y mở miệng cười châm chọc. Hắn là người của Thiên Bi Phái ở Bắc Huyền Vực, bối cảnh cũng không phải tầm thường, không hề thua kém Tà Phong Động Thiên.
- Nếu mọi người đã có nhã hứng thì Càn Khôn Động Thiên ta cũng tham gia, ba ngàn tám trăm vạn!
Châu Càn với bộ bạch y, từ đầu đến giờ chưa từng tham gia đấu giá, mỉm cười nói.
- Huyền Không Cốc bọn ta ra giá bốn ngàn!
- …
- Bắt đầu rồi!
Lâm Động ngả lưng ra ghế, nhìn sự tranh đoạt nảy lửa, hai mắt nheo lại, cái giá đó ngay từ ban đều đã gạt hắn ra khỏi cuộc chơi!
Rõ ràng nếu đi theo con đường chính quy thì hắn không có tư cách cạnh tranh với những thế lực kia.
- Đừng tham gia vào!
Lâm Động ngoảnh sang nhìn Mộ Linh San, dường như cô bé đang muốn can dự nhưng hắn lắc đầu.
- Tại sao?
Mộ Linh San không hiểu, cô bé có thể nhận ra Lâm Động cũng rất bận tâm đến ngọn Ngân tháp kia.
- Không nhắc đến việc muội có thể cạnh tranh được với bọn chúng hay không, dù cho có thắng, với thực lực của hai ta, liệu có thể thuận lợi đem nó đi được không?
Lâm Động khẽ nói.
Mộ Linh San ngây người, tuy không muốn nhưng vẫn gật đầu. Dù cô bé có chút tinh nghịch nhưng cũng không phải loại ngu ngốc, cô bé biết trước những đôi mắt đỏ rực kia, dù ai mua được ngọn Ngân tháp kia cũng rất khó để mang được nó đi!
Không chỉ hai người bọn họ, dù là những đại thế lực kia cũng vậy… Các thế lực thất bại trong tranh giành hiển nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Cuộc tranh giành ngọn Ngân tháp chỉ là vòng đầu tiên mà thôi!
- Phù!
Lâm Động khẽ thở ra một hơi, lạnh lùng nhìn cuộc tranh giành ác liệt. Nếu thủ đoạn chính quy không giành được thì phải đi đường vòng vậy!
Dù thế nào thì hắn nhất định phải có được ngọn tháp đó!