- Lão phu sẽ ở lại Võ Hội Đảo một thời gian. Tiểu tử, nếu có khí phách thì cứ rụt cổ cả đời này đi! Đừng có nghĩ cách lén trốn đi, ta đã trồng Cốt ấn lên người ngươi, nó đã thâm nhập vào xương tủy của ngươi, dù ngươi có chạy đi đâu cũng khó lòng thoát khỏi sự theo dõi của lão phu. Hừ, lão phu đã nói muốn cái mạng ngươi thì không ai có thể giữ được đâu!
Trên bầu trời, Tà Cốt lão nhân nhìn Lâm Động cười nhạt, lão vung tay áo rồi dẫn bọn Thần La về chỗ của Ngụy gia.
Lúc này không khí căng thẳng mới tạm được thả lỏng. Cường giả của Cổ gia nhìn nhau với vẻ mặt nặng nề, dù thế nào thì Tà Cốt lão nhân cũng là nhân vật vô cùng khó đối phó.
Cổ Thạc cũng đáp xuống, ông ta mím môi, nhìn Lâm Động, nói:
- Lâm Động tiểu bằng hữu, tạm thời ngươi cứ ở lại Võ Hội Đảo đi. Chỉ cần ở đây thì Tà Cốt lão nhân không dám động thủ với ngươi đâu. Tuy lão ta nói vậy nhưng cũng không thể cứ ở đây mãi được!
Lâm Động nheo mắt, Tà Cốt lão nhân không thể ở đây mãi, mà hắn cũng như vậy… Không những hắn phải tìm ra tấm Tổ Phù thứ hai mà còn phải tìm Tiểu điêu, Tiểu Viêm nữa. Vì thế hắn cũng không thể kéo dài thời gian được…
- Hơn nữa, quan trọng nhất là ngươi đã bị Tà Cốt lão nhân trồng Cốt ấn, nếu muốn thoát được sự cảm ứng của lão bắt buộc phải loại bỏ thứ này!
Cổ Mộng Kỳ lo lắng nhìn Lâm Động.
- Cốt ấn à?
Lâm Động siết tay lại, nguyên lực vận chuyển trong cơ thể, hắn có thể cảm nhận thấy sâu trong xương cốt của hắn có một luồng năng lượng bí ẩn, nó không có hại gì với thân thể hắn nhưng lại không ngừng truyền về cho Tà Cốt lão nhân biết vị trí của hắn.
- Mộng Kỳ nói đúng, Lâm Động tiểu bằng hữu, dù ngươi định làm gì thì cũng nên trừ bỏ Cốt ấn đã rồi hãy tìm cơ hội trốn đi!
Cổ Thạc nói.
- Nếu vậy… đa tạ Trưởng lão Cổ Thạc trước!
Lâm Động trầm ngâm một chút rồi gật đầu, hắn cũng không tỏ vẻ gì, đúng là Tà Cốt lão nhân vô cùng khó đối phó, với thực lực của hắn hiện giờ nếu đối đầu với lão nhất thiết phải chuẩn bị cẩn thận.
- Không sao, ngươi đã giúp Cổ gia ta, những điều này Cổ gia nên làm mà! Có điều… Tà Cốt lão nhân có quan hệ với Tà Phong Động Thiên, nếu ngươi rời khỏi Võ Hội Đảo thì Cổ gia cũng không có lý do gì để giúp ngươi được!
Cổ Thạc nói.
- Phiền phức của bản thân cuối cùng vẫn phải tự giải quyết!
Lâm Động cười nhạt, ngữ khí cũng chẳng có vẻ sợ hãi. Những gì Lâm Động đã từng trải qua, đến Cổ Thạc cũng không thể tưởng tượng nổi! Tuy Tà Cốt lão nhân lợi hại nhưng vẫn chưa đến mức khiến Lâm Động rơi vào con đường cùng.
Cổ Thạc thấy vậy cũng không nói nhiều, dặn dò vài câu rồi quay người đi trước, mấy người Lâm Động nhanh chóng theo sau.
Cường giả trên đảo thấy kiểu kết thúc đầu voi đuôi chuột thế này cũng cảm thấy tiếc nuối. Bọn họ cũng khá tò mò xem Lâm Động làm thế nào thoát khỏi tình cảnh này, lẽ nào hắn định làm rùa rụt cổ trên Võ Hội Đảo này cả đời?
o0o
Trong căn phòng yên tĩnh, Lâm Động khoanh chân ngồi trên giường, hai mắt nhắm chặt, thanh quang trên người không ngừng lấp lánh, nguyên lực trong cơ thể cũng cuồn cuộn theo, từng đợt lực thôn phệ từ từ xâm nhập vào cốt tủy để tìm Cốt ấn đang ẩn náu trong đó.
- Xem ngươi trốn đi đâu?
Nửa tiếng sau, tâm thần Lâm Động rung lên, khóa chặt một nơi nào đó trong cơ thể. Tại một nơi trong xương tủy tủy lan tràn thanh quang mơ hồ có một chút hắc quang xuất hiện. Thứ đó chính là Cốt ấn mà Tà Cốt lão nhân để lại trong người hắn!
Tìm được Cốt ấn, Lâm Động lập tức thúc đẩy nguyên lực xâm nhập, nhưng khi nguyên lực chạm vào Cốt ấn thì nhanh chóng biến thành khói trắng, bị Cốt ấn xâm thực hết.
- Cái này…
Biến cố đó khiến Lâm Động giật mình, Cốt ấn lại lợi hại đến vậy sao?
- Trong Cốt ấn có một chút Tử Khí, nguyên lực của ngươi tiến lại là bị xâm thực, muốn trừ bỏ nó chỉ có thể dùng lực thôn phệ!
Một giọng nói khàn khàn vang lên, là Tổ Thạch.
- Tử Khí… lão quỷ đó quả nhiên đã chạm tới Tử Huyền Cảnh!
Lâm Động trầm ngâm nói.
- Chỉ có thể miễn cưỡng coi là Bán Bộ Tử Huyền thôi. Nhưng với ngươi mà nói thì đúng là rất khó đối phó!
Tổ Thạch nói.
- Thực lực của ngươi và hắn cách nhau khá xa, dù có Thôn Phệ Tổ Phù thì cũng phải mất vài ngày mới trừ bỏ được Cốt ấn. Mà khi ngươi bắt đầu trừ bỏ Cốt ấn thì chắc chắn Tà Cốt lão nhân sẽ phát giác ra, lúc đó cũng phải tìm cách khác!
Lâm Động mở mắt ra, hàn quang lóe lên, cười nhạt:
- Nếu lão quỷ đó tưởng Lâm Động ta dễ ức hiếp thì e là lão tính nhầm rồi!
Bán Bộ Tử Huyền đúng là cường hãn, Lâm Động cũng phải thấy đau đầu, nhưng hắn cũng có không ít tuyệt chiêu, nếu hắn liều hết mình thì Tà Cốt lão nhân cũng chẳng dễ dàng gì đâu.
- Bán Bộ Tử Huyền, ngươi có thứ để đối phó nhưng lại không có tài liệu!
Tổ Thạch bỗng nói. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Cái gì?
Lâm Động khựng người.
- Phần Thiên Đỉnh!
- Phần Thiên Đỉnh?
Lâm Động nhíu mày:
- Nó tuy đúng là Linh bảo Thuần Nguyên nhưng dù ta dùng Phần Thiên Trận thì cũng chỉ giữ chân hắn được một lúc…
- Phần Thiên Trận chỉ là một tầng trận pháp của Phần Thiên Đỉnh. Thủ đoạn thật sự của nó là Bát Cực Phần Thiên Môn!
Tổ Thạch nói.
- Bát Cực Phần Thiên Môn?
Lâm Động khựng người, sau đó ánh mắt lóe sáng, ngạc nhiên nói:
- Là tám cánh cửa dung nham mà Phần Thiên lão nhân dùng để trấn áp Ma Tướng?
- Đúng!
- Muốn khởi động Bát Cực Phần Thiên Môn, cần phải có Trận môn đúng không?
Lâm Động lưỡng lự, hắn nhớ lần đó khi Phần Thiên lão nhân khởi động Bát Cực Phần Thiên Môn đã dùng tám đạo quang bài luyện chế từ lâu. Mà hiện giờ bọn chúng đã biến thành những cánh cửa trấn áp Ma Tướng rồi!
- Đúng, vì thế ta mới nói ngươi thiếu tài liệu, nếu không, có Bát Cực Phần Thiên Môn, dù là cường giả Bán Bộ Tử Huyền, không chết cũng mất một lớp da!
Tổ Thạch nói.
- Luyện chế quang bài cần tài liệu gì?
Lâm Động nghĩ một chút rồi hỏi.
- Tám ngọn núi lửa còn hoạt động là được!
Tổ Thạch nói một cách tùy ý, nhưng dường như Lâm Động nhận ra có chút trêu chọc trong giọng nói của hắn. Sắc mặt hắn xanh lại, hắn đâu phải Phần Thiên lão nhân, có thực lực khủng bố để luyện chế tám ngọn núi lửa!
- Ha ha… nếu không có bản lĩnh đó thì lùi xuống một bậc vậy, tìm tám viên Hỏa Sơn Viêm Tinh Thạch, cũng có thể luyện được Trận môn!
- Hỏa Sơn Viêm Tinh Thạch?
Lâm Động lẩm bẩm, sau đó lắc đầu bất lực. Hắn từng nghe đến thứ này, nó là thứ ngưng tụ từ tinh hoa của năng lượng núi lửa. Năng lượng trong nó có ích cực lớn đối với người tu luyện vũ kỹ Hỏa thuộc tính đặc thù, cộng với sự hiếm có của nó, dù có gặp thì cũng vô cùng đắt, muốn có được tám viên đâu có dễ.
Cách này nói ra cũng như không nói!
- Còn cách nào khác không?
- Tạm thời không tìm được Hỏa Sơn Viêm Tinh Thạch thì đành dùng thứ khác vậy…
Tổ Thạch cười.
- Nói cái gì thực tế một chút đi!
Lâm Động nhắc nhở.
- Ngươi vẫn còn Viêm Thần Cổ Bài lấy từ Viêm Chủ mà?
Lâm Động hơi khựng người, rồi lấy ra một tấm cổ bài đỏ rực. Nắm nó trong tay hắn cảm nhận sự nóng bỏng của nó, tò mò hỏi:
- Đây là Viêm Thần Cổ Bài sao? Nó có tác dụng gì?
- Tác dụng rất lớn! Đợi sau này ngươi gặp người có Hỏa Diệm Tổ Phù thì sẽ biết. Vạn nhất hắn muốn động thủ với ngươi thì thứ này có thể bảo vệ tính mạng cho ngươi.
- Người có Hỏa Diệm Tổ Phù?
Lâm Động nheo mắt.
- Nghe nói hắn tên là Mộng La phải không… đó là bá chủ một phương ở Loạn Ma Hải đó!
- Đừng quản mấy điều đó vội, việc cần ngay bây giờ là giải quyết phiền phức trước mắt đã…
- Ngươi làm theo lời ta, chúng ta có thể bày ra một mưu kế cho lão quỷ ấy…
Lâm Động gãi mũi, hắn có thể nghe được sự phấn khích trong lời nói của Tổ Thạch, ánh mắt có phần cổ quái. Hắn ta ngủ vùi quá lâu vì thế mới không chịu yên bình thế sao?
Nhưng mà… như thế cũng tốt!
Trong căn phòng, Lâm Động lắng nghe những điều Tổ Thạch truyền đạt, ánh mắt lấp lánh, khóe miệng dần nhướng lên lạnh lẽo.