Editor: Toujifuu
***
Đi vào cung điện, mới phát hiện nhìn gần so với nhìn xa càng thêm đồ sộ. Ngọc trụ quỳnh hoa đong đưa sinh huy, quang ảnh đan xen, sáng đẹp mỹ lệ. Thấy điện vũ một mảnh yên lặng, trong lòng ta càng cảnh giác. Tỏ ý ba nữ hài không nên lên tiếng, ta cùng Lăng Thiên kéo ra cự ly ba bước một trước một sau đi về phía trước.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang vọng trên nền thủy tinh, đi không được vài bước, từ trong một gốc hoa bên cạnh ‘hô’ một tiếng phóng ra một bóng đen. Lăng Thiên cấp tốc nhảy qua bên cạnh, rút kiếm ra khỏi vỏ chỉ nghe một tiếng kim thạch vang lên, chống đỡ cùng bóng đen kia.
Ta lập tức thối lui thêm vài bước, kéo ra khoảng cách khoảng chừng hai mươi mét, hiện tại đây là cự ly tốt nhất mà độ chuẩn xác của tiễn ta tương đối cao, giá trị thương tổn cũng tương đối tốt. Giữa lúc này, Lăng Thiên đã tìm ra bản thể của quái vật kia, chính là gốc hoa bên cạnh kia. Thụ yêu huy động cành cây dài dài, đánh qua từng cái từng cái. Lăng Thiên di chuyển giữa khe hở của những nhánh cây đó, thành thạo mà vừa né tránh vừa đánh trả. Ta rút tiễn xuất cung nhắm chuẩn phương hướng của thụ yêu kia, một tiễn toàn lực bắn ra đâm vào thân cây, thị giác nhạy cảm của cung tiễn thủ khiến ta rõ ràng thấy có chất lỏng lục sắc chảy ra từ bên trong. Thụ yêu run lên, một cái “-30” thật to từ đầu nó dâng lên. Ta âm thầm lắc đầu, xem ra lực phòng ngự của thứ này rất mạnh, nếu như không phải công kích nhược điểm, sợ là tiễn của ta không phát huy được tác dụng gì lớn.
Ba người Tiểu Lộ thối lui đến vị trí so với ta còn xa hơn, mấy nhỏ đã quen đứng ở phía sau ta tiến hành hiệp trợ tiến công, ta không để ý mấy nhỏ, để cho mấy nhỏ tự mình đi chơi, dù sao lấy lực công kích của mấy nhỏ cũng không có khả năng kéo cừu hận từ trên tay Lăng Thiên là được. (Nói là hiệp trợ, bất quá là chơi đến mức cao hứng, không có bất luận kỹ thuật gì đáng nói, chỉ bằng bản thân hệ thống kỹ năng công kích, bất quá ở dưới sự giáo dục của ta sẽ không gây thêm phiền mà thôi. Về điểm này mà nói mấy nhỏ coi như học được tương đối tốt.)
Ta đình chỉ bắn tên, thận trọng quan sát. Lăng Thiên đã đến gần thân của thụ yêu, đang công kích bản thể. Thụ yêu hoảng loạn một trận, vô số cành đong đưa cuốn ngược trở lại, thế nhưng chân chính có thể đến được vị trí Lăng Thiên đứng chỉ có một bộ phận rất ít, đại đa số đều đánh tới chỗ trống, cánh hoa màu trắng trên thân cây tung bay phiến phiến. Ta thầm khen một tiếng, không hổ là cao thủ, nhanh như vậy đã phát hiện phương thức công kích tốt nhất. Nhưng đó cũng không phải nơi bạc nhược nhất của thụ yêu, tiễn của cung tiễn thủ ta có thể tạo thành thương tổn đối với thân cây thụ yêu thực sự hữu hạn. Như vậy nơi nào mới là nhược điểm của nó? Ta đánh giá thụ yêu từ trên xuống dưới một phen, đột nhiên phát hiện ở trên đỉnh thân cây có một đạo khe nứt ngang nho nhỏ, hình dạng hai đầu nhọn trung gian rộng, như là vật gì đang mở ra. Ta bảo chứng ta cho tới bây giờ chưa từng thấy qua thứ này trên những cây khác. Thử bắn một tiễn qua, cư nhiên đánh ra thương tổn cao -98. Thụ yêu đau đến mức toàn thân phát run, hết thảy cành nhất tề quất về phía ta. Thế nhưng ta đứng cách nó hai mươi mét có thừa, vô luận cành cây có dài thế nào cũng không đạt được hai mươi mét a. Mà cành của nó giương lên như thế, vừa vặn tạo ra khe hở, càng thêm thuận tiện ta bắn tiễn về phía khe nứt của nó. Thụ yêu ngốc ngốc kia lại trúng hai tiễn, mới phản ứng lại, vội vàng lùi cành về muốn bảo hộ đạo khe nứt kia, thế nhưng Lăng Thiên làm sao sẽ cho nó cơ hội, trông đúng thời cơ một kiếm chém lên trên khe nứt, cừu hận bị ta lôi đi lập tức lại về trên người anh ta, những cành cây đó lần nữa công kích hướng anh ta.
Chuyện kế tiếp liền rất đơn giản, ta cùng Lăng Thiên không ngừng thay phiên đùa giỡn thụ yêu kia đến mức xoay quanh, rất nhanh liền đánh hết máu của nó. Thụ yêu này vốn không phải BOSS gì, cũng không phải quái vàng kim, vì vậy cũng không tồn tại tình huống ‘nổ’ (ý chỉ rớt ra nhiều vật phẩm). Nó thập phần dứt khoát mà biến thành từng khối thủy tinh, rả rích leng keng tản ra đầy đất. Ba người Tiểu Lộ hoan hô một tiếng, xông lên phía trước lấy thủy tinh ngắm nghía chơi đùa, Lăng Thiên lục lọi từ trong đống thủy tinh ra một kiện đồ vật, đi tới chỗ ta.
“Cho cậu.”
“Đây là cái gì?”
Ta nhìn trái cây nho nhỏ anh ta đưa qua kia, kinh ngạc hỏi. Vỏ của trái cây này là trong suốt, dịch thể màu phấn lam đạm đạm bao bên trong đang lưu động, thoạt nhìn thập phần khả ái, ta cho tới bây giờ chưa từng thấy qua.
“Cái này gọi là Tinh Quả, có rất nhiều loại màu sắc. Ăn rất ngon, thử xem?”
Ta nhận lấy trái cây xinh đẹp kia, cẩn thận mà cắn một cái, một cỗ dịch thể lạnh lẽo chảy vào trong miệng, mùi thơm ngát đạm đạm, có chút vị đạo của việt quất trong hiện thực. Ta hút sạch chất lỏng bên trong không chừa một chút, chậc chậc lưỡi:
“Trong miệng lưu hương, thực sự là thứ tốt. Tinh Quả, tôi hình như nghe qua tên này a.”
Lăng Thiên khó có được mà cười:
“Tôi biết cậu nhất định sẽ thích. Cái này so với những trái cây đỏ của cậu ăn ngon hơn chứ?”
Ta kinh ngạc mà nhìn anh ta:
“Anh hẳn nên cười nhiều, có thể mê chết một tảng lớn nữ hài tử.”
Sắc mặt Lăng Thiên lập tức tối sầm, trừng ta một cái xoay người đi. Ta hì hì cười theo sau. Cùng anh ta ở chung lâu mới phát hiện, người này thực sự rất thú vị, nói không chừng chúng ta có thể trở thành bằng hữu rất tốt.
“Tôi nhớ ra rồi, Tinh Quả kia tôi đã thấy qua giới thiệu ở trên sách ủ rượu, nguyên lai là sản vật ở chỗ này. Tinh Quả lát nữa đánh ra đều cho tôi đi, tôi lấy đi ủ rượu.”
Lăng Thiên nhìn chăm chú ta một lát, không có biểu thị gì. Bất quá về sau chúng ta gặp được vài viên Tinh Quả thụ yêu lưu lại đều vào vòng tay trữ vật của ta.
Đoàn người chúng ta đi đi dừng dừng, không bao lâu liền xuyên qua phiến hoa viên cây thủy tinh này, tiến vào một tòa đại điện. Ở chỗ này, chúng ta mới xem như chính thức tiến vào Thủy Tinh Cung, bởi vì xuất hiện quái chiêu bài của Thủy Tinh Cung —— binh tôm tướng cua.
Ta cho tới bây giờ đều không biết nguyên lai binh tôm tướng cua trong Thủy Tinh Cung đều khả ái như thế, thân mình mập mạp sáng trong, bộ dáng cực kỳ như phim hoạt hình. Chúng nó còn mặc y phục đủ mọi màu sắc, giống như búp bê vải mà nữ hài tử yêu thích. Ba nữ hài tử còn chưa đấu võ đã bị đối phương “chinh phục”, chỉ lo chảy nước miếng với những nhóc con khả ái đó. Ta cùng Lăng Thiên câm lặng, ta căn dặn mấy nhỏ một phen, trực tiếp động thủ khai sát. Những binh tôm tướng cua này so với thụ yêu bên ngoài dễ đối phó hơn một chút, Lăng Thiên chống quái ở phía trước, ta ở phía sau chi viện hỏa lực, không qua bao lâu liền thanh lý một tảng lớn. Những vật nhỏ này cũng không rớt ra trang bị gì, đại thể chỉ rớt một ít khối đá thủy tinh bình thường, không có tác dụng gì. Ba nữ hài tử ngược lại rất yêu thích, chứa hết vào trong vòng tay của mấy nhỏ, nói là trở về tìm người làm một ít trang sức cho mấy nhỏ.
Cung điện tiếp nối cung điện, dùng hành lang gấp khúc nối tiếp giữa các tòa thính đường, chúng ta tại địa phương giống như mê cung này vòng vòng quanh quanh nửa ngày, càng ngày càng vào sâu. Đẳng cấp quái càng ngày càng cao, từ tiểu binh khoảng chừng cấp mười bốn mười lăm trước đó, đến cận vệ cấp mười sáu mười bảy chúng ta đối phó bây giờ, chúng ta đi càng ngày càng chậm. Trong một đội cận vệ ban nãy gặp phải còn xuất hiện đội trưởng cận vệ, một quái tinh anh dẫn theo một đội tiểu quái, chỉ dựa vào ta cùng Lăng Thiên đối phó vẫn có chút phiền phức. May mắn ba người Tiểu Lộ cũng nhìn ra chúng ta đánh không nhẹ nhõm bằng trước đó, chủ động qua hỗ trợ. Dựa theo thói quen đánh quái trước đây của chúng ta, Tiểu Lộ triệu ra một con Phong Thử dẫn dắt vài con quái rời đi, Thủy Tinh tăng thêm cho chúng ta hiệu quả “lực lượng”, kỹ năng duy nhất mà nhỏ hiện tại học được, Mã Não dùng hỏa phù công kích con quái vật ta công kích. Đây là kế hoạch ngay từ đầu chúng ta đã định tốt, có mấy nhỏ gia nhập tốc độ có thăng một ít, ta cùng Lăng Thiên đều có thể rảnh tay để chuyên tâm công kích. Lăng Thiên ngay từ đầu đã đi về phía đội trưởng kia, ta thì đem mục tiêu đặt trên người hộ vệ bình thường. Nhược điểm của chúng nó ta đã tìm ra rõ ràng trong đối chiến ban nãy, một người dẫn đi vài con, vừa chạy vừa bắn, vận dụng đầy đủ chiến pháp “diều giấy”, khiến những nhóc con cùng cấp với ta này hao chết ở trên đường.
Chờ ta giải quyết những tiểu binh này, bên Lăng Thiên cũng gần xong. Anh ta dựa vào kỹ thuật cao siêu của bản thân một mình đấu đội trưởng toàn thắng, còn đánh ra được một thanh trường kiếm Thủy Tinh, so với kiếm Thanh Đồng trên tay anh ta tốt hơn một chút, anh ta lập tức liền đổi.