Ban đêm có chút hơi lạnh, dù sao đến Hồng Diệp vào thời điểm này, lúc này, im lặng cực kỳ, cả nhà mọi người đều đã đi ngủ, chỉ có Lăng Thiếu Nghị không cách nào ngủ yên, anh ngồi ở sofa phòng khách, không mở đèn, mượn ánh trăng ngoài cửa sổ nhìn tờ báo trong tay.
Đây là tờ báo thương mại mới nhất1hôm nay, trang đầu đột nhiên viết” Chi nhánh tài phiệt Lăng Thiếu ở Đài Loan cố ý cùng tranh chén cơm với công ty sản nghiệp nhỏ!” .
Nhìn đến đây, lông mi Lăng Thiếu Nghị khẽ nhíu lên.
Anh từng nhìn kỹ bản bài báo này, thì ra là gần đây Chính phủ Đài Loan đang muốn công khai bán đấu giá một khối đất xây8dựng công trình, thuộc về lĩnh vực khai phá đất, mặc dù lợi nhuận mang lại trong tương lai rất khả quan, quy trình bán đấu giá lại rất đơn giản, chỉ cần người nào trả giá cao là được.
Bởi vì đất xây dựng công trình luôn luôn là sản nghiệp quan trọng đối với tài phiệt Lăng Thị, cho nên đối với đấu thầu đất,2Lăng Thị luôn luôn có một đội ngũ chuyên nghiệp đi thi hành và hoạch định, bất kể là ở nơi nào trên thế giới, chỉ cần Lăng Thị muốn là chắc chắn sẽ giành thắng lợi, hơn nữa trước sau như một tiền tài vật chất cũng làm cho đông đảo đối thủ cạnh tranh chùn bước.
Nhưng là...
Lăng Thiếu Nghị đưa mắt chăm chú vào4một cái tên công ty ở trên.
Công ty địa ốc Thode?
Trong đầu anh nhanh chóng lọc ra tên công ty này, thật ra thì điểm này cũng không khó, có thể cùng Lăng Thị đi cạnh tranh các mục tiêu lớn trên thế giới thì chỉ có le que vài công ty thôi, chỉ cần nhìn qua thôi anh nhất định cũng sẽ không quên , nhưng cái công ty địa ốc Thode này thì một chút ấn tượng với anh cũng không có.
Nhìn công ty này có vẻ là một công ty nhỏ, nhưng vì sao nó thậm chí lại có can đảm cùng Lăng Thị đoạt mối làm ăn đây?
Chẳng lẽ là nghé con không sợ cọp còn là ... bối cảnh thật ra thì rất hùng hậu hay sao?
Điểm này cũng không biết, tóm lại kể từ sau khi thấy bài báo này, Lăng Thiếu Nghị cảm giác có chút gì đó không đúng, nhưng cụ thể là là lạ ở chỗ nào, anh cũng không nói lên được.
Chính thời điểm anh đang khổ sở suy nghĩ, đèn của phòng khách lập tức sáng, ngay sau đó, anh liền nghe được một tiếng thở gấp kinh hãi...
“Ai, A Nghị, thì ra là anh à, làm tôi hoảng sợ, sao lại không mở đèn vậy?”
Người đang bị sợ hãi chính là chị của Dung Thi Âm, Dung Thi Tinh, khi cô thấy A Nghị mặt nặng nề ngồi ở ghế sofa thì chưa hoàn hồn cô liền đi tới.
“Anh đang có vấn đề sao?” Bờ môi cô nở nụ cười mị hoặc hỏi.
Lăng Thiếu Nghị rất dễ nhận thấy nụ cười của cô mị hoặc nhưng anh không có hứng thú, anh từ tốn nói: “Tôi luôn luôn có thói quen ngủ trễ!”
“Thật sao?”
Cho Thi Tinh nhẹ nhàng ngồi ở bên cạnh anh, nhìn hé trong áo sơ mi lộ ra bắp thịt to lớn của anh, tâm thần không khỏi có chút nhộn nhạo, cô nhìn thấy người đàn ông này lần đầu tiên rất có cảm tình, nhưng anh trầm mặc ít nói làm cô có chút bị nhục.
“Tôi thật là số chịu khổ mà, ngày mai là ngày nghỉ mà giờ đã khuya tôi còn phải thức suốt đêm, thật là khổ cực!”
Cô vừa nói, vừa thử dò xét gần sát thân thể anh, tham lam hít hơi thở phái nam trên người của anh.
Hôm nay cô thật vất vả về đến nhà, ai biết lại bị một đống hạng mục phương án lớn làm cho đau đầu nhức óc, làm hại cô vẫn bận đến bây giờ.
Những lời này của Cho Thi Tinh lập tức nhắc nhở Lăng Thiếu Nghị, khi ngón tay dài nhọn của cô nhẹ nhàng chống đỡ trên lồng ngực của anh thì bàn tay to lớn của anh vồ một cái nắm chặt cổ tay của cô.
“A Nghị, không cần dữ dội như vậy nha, người ta chỉ là ...”
“Tôi thiếu chút nữa đã quên cô là người làm việc cho Lăng Thị!”
Lăng Thiếu Nghị đột nhiên xuất hiện một câu nói, tròng mắt đen tĩnh mịch lóe ra một tia sáng ám muội.
Cho Thi Tinh bị những lời nói này của anh nghe không hiểu, ngay sau đó cô cười cười nói:
“Đúng vậy, tôi làm việc ở Lăng Thị, chẳng phải ngay trong ngày đầu tiên anh tới đây đã biết sao? Anh thật là đáng ghét...”
Nói xong, cô lấy thân thể dò ý trước, cố ý đưa môi đến gần bên tai của anh, cúi đầu làm nũng nói.
Lăng Thiếu Nghị nhíu mày lại, giữa hai lông mày khí dữ dội làm Dung Thi Tinh thất kinh hạ xuống, ngay sau đó cô có chút sợ hướng về sau rụt thoáng thân thể một phát, sau đó hắng giọng một cái nhỏ giọng nói ra:
“Có chuyện gì sao!”
“Nghe Âm Âm nói, trước mắt cô đang làm ở hạng mục bất động sản?”
Anh nhỏ giọng hỏi, nếu như cô thật sự phụ trách khối bất động sản, sẽ phải ít nhiều biết những chuyện có liên quan đến bài báo hôm nay.
“Hừ, Âm Âm! Làm sao thân thiết như vậy.”
Dung Thi Tinh ghen tuông nhìn Lăng Thiếu Nghị nói: “Nhìn anh và em gái tôi có vẻ rất thân thiết?”
Tất cả chuyện này cô đều nhớ kỹ trong lòng.
Nha đầu Âm Âm đáng chết, bình thường âm thầm lặng lẽ, không ngờ lại ngầm sử dụng chiêu trò, thừa dịp cô ở Đài Bắc, không ngừng đến gần A Nghị, thật là tức chết nó!
“Quan hệ giữa tôi và em gái cô và vấn đề vừa mới hỏi không liên quan, cô chỉ cần trả lời tôi hoặc không trả lời cũng được!”
Lăng Thiếu Nghị tựa người vào ghế sofa, nhìn Dung Thi Tinh nói.
“Tại sao tôi phải nói cho anh biết, anh đâu có quan tâm tôi!”
Cô muốn đùa giỡn một chút, nhưng ngay sau đó thấy cặp mắt Lăng Thiếu Nghị trở nên kinh người, sắc mặt cũng hơi đổi, không tình nguyện đáp một câu:
“Anh đã biết tôi làm ở hạng mục bất động sản, còn hỏi làm gì!”
Sau khi Lăng Thiếu Nghị nghe xong, đem tờ báo cầm trong tay đưa cho cô, sau đó hỏi:
“Về tin tức này là chuyện gì xảy ra, nếu như cô làm ở hạng mục bất động sản, cho dù không có dính đến cũng có thể nghe được bao nhiêu về chuyện này!”
Trên mặt Dung Thi Tinh hiện lên vẻ nghi ngờ, cô hết sức không hiểu hành động tối nay của A Nghị, sau khi cầm lấy tờ báo, ánh mắt quét về phía trên...
Sau khi xem, chân mày cô nhẹ nhàng nhíu lại nói: “Chỉ là một bài báo mà thôi, có gì ngạc nhiên, hơn nữa chuyện này không có thực, là truyền thông thích giật tít, chỉ sợ thiên hạ không loạn nha, rất bình thường!”