Vô Tự Thiên Thư

Chương 71: THIÊN LÔI UY HIẾP (hạ)

Hết thảy yêu quái tu luyện thành hình người bởi vì bản năng trời sinh, đối với lôi điện phi thường sợ hãi. Mà sau khi bọn họ có ý thức, bọn họ càng biết, thiên kiếp đáng sợ là vì mượn hình thức của lôi điện hàng lâm, mà yêu quái phải thừa nhận thiên kiếp, còn hơn loài người thập bội, cho nên Tiểu Khai lộng xuất ra một tinh không sét đánh, dừng ở trong mắt bọn họ, cơ hồ là khủng bố tận cùng.Người nắm giữ lôi điện, ở trong mắt yêu quái, thì phải là thần.Ngũ Lôi Thiên Tâm kiếm trận của phái Nga Mi sở dĩ có thể chấn nhiếp thiên hạ yêu ma, đúng là vì có thể bằng vào pháp lực trận pháp mà giáng xuống lôi điện, mà người tuổi trẻ thần bí này hắn không có làm gì, không niệm chú, chỉ vừa động một chút, lại có thể trống rỗng sinh ra lôi điện, nhưng rõ ràng lôi điện vạn vạn không có khả năng đả kích được xuống dưới mặt đất mười thước, đây lại là loại thần thông thế nào? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLCho nên lúc tộc trưởng Hồ tộc trung niên mỹ phụ nhìn Tiểu Khai, không phải là sợ hãi, mà là tuyệt đối sợ hãi: Thượng...thượng...thượng tiên...chuyện này...tuyệt đối là hiểu lầm. Nàng run lên, cố gắng hít thở, bộ ngực đầy đặn từ trên mặt đất chật vật đứng lên.Hồ Nhất đáng thương còn đang nằm hôn mê trên mặt đất, nhưng không có sự cho phép của Tiểu Khai, đương nhiên không có một hồ ly nào dám đi tới thử xem nàng ta còn sống hay không.Hiểu lầm cái gì? Tiểu Khai cũng có chút nổi giận, lúc nãy thiếu chút nữa là xong đời, nếu không phải có Vô Tự Thiên Thư nằm trong ngực, phỏng chừng mình đã trở thành một cỗ thi thể.Là như thế này. Trung niên mỹ phụ gian nan nuốt ngụm nước bọt, cố nén sự sợ hãi trong lòng nói: Vừa rồi khi thượng tiên giải trừ giam cầm của chúng ta thì lại nói là không theo chúng ta chơi nữa, Hồ Nhất vừa nghe được thượng tiên nói những lời này, nghĩ là thượng tiên muốn xuất sát thủ, hắn cũng vì có lòng hộ tộc, đã bất chấp mọi thứ, không để ý mà xông lên. Trung niên mỹ phụ lặng lẽ nhìn thần sắc của Tiểu Khai, lại cẩn thận nói: Đương nhiên rồi, với đạo hạnh của nàng ta, muốn làm tổn thương ngài, khẳng định chỉ là trứng chọi đá, thượng tiên chỉ là tiện tay, liền..cấp...cấp..cấp cho một sự trừng phạt.Trung niên mỹ phụ rõ ràng là đang khổ sở, Hồ Nhất thì cũng bị đánh chết rồi, nhưng nàng nghĩ tới nghĩ lui, nếu không muốn đắc tội vị tiên gia trước mắt này, cũng chỉ có thể dùng từ trừng phạt mà nói cho qua.Tiếng Trung bát đại tinh thâm, thông qua ngôn ngữ nghệ thuật của một yêu tinh, đã nói ra vô cùng nhuần nhuyễn.Tiểu Khai gật gật đầu, nhìn Hồ Nhất trên mặt đất: Các ngươi đi xem cô ta đi, ta khống chế không được khí lực, không biết cô ta có chết hay không.Nghe câu đó, Hồ Nhị và Hồ Tam, Hồ Tứ vội vàng chạy tới ngồi xổm xuống bắt đầu xem xét.Cũng may, còn một hơi thở. Hồ Tam ngẩng đầu nói với trung niên mỹ phụ: Cần phải lập tức trị liệu.Trung niên mỹ phụ lại cẩn thận nhìn Tiểu Khai: Xin hỏi thượng tiên, chúng ta có thể đem cô ta xuống trị liệu được không?Ách...đương nhiên có thể. Tiểu Khai kỳ lạ sờ sờ đầu: Nhanh đi xuống đi, nếu không không cứu sống được.Trung niên mỹ phụ cảm kích nhìn hắn, lúc này mới phất tay bảo ba hồ ly đem Hồ Nhất đi xuống.Đây là tác dụng của lực lượng tuyệt đối, năm phút trước, tất cả hồ ly còn đối với Tiểu Khai hô đánh hô giết, nhưng năm phút sau, Tiểu Khai đánh cho một hồ ly chết khiếp, sau đó lại cho phép người khác cứu giúp, vậy mà đám hồ ly còn cảm kích đến sát đất, nghĩ vị thượng tiên này mặc dù thực lực mạnh mẽ cũng không ỷ thế khinh người, thật sự là một người rất tốt.Trường hợp kế tiếp thì có chút kỳ quái, không có một hồ ly nào dám tùy tiện nói chuyện, muốn cho Tiểu Khai tìm một cơ hội để nói lý do mình tìm đến cũng không có, những con hồ ly chỉ trơ mắt nhìn Tiểu Khai, đều cảm thấy một vị cao nhân như vậy không có lý do minh bạch thì sẽ không tìm tới, mà nghĩ cao nhân làm việc thì thường có thâm ý, khi cao nhân không chủ động biểu lộ ý tứ, thì làm kẻ yếu không có tư cách nói chuyện, cho nên các nàng mặc dù cảm thấy khó chịu, cũng không dám tỏ vẻ gì, chỉ chờ đợi cao nhân chỉ điểm, các nàng cũng không thể làm được gì. Nếu cao nhân muốn trầm mặc đến khi trời hoang đất già, thì lựa chọn duy nhất của các nàng chính là cùng cao nhân trầm mặc đến biển cạn đá vỡ.Không khí âm lãnh chừng năm phút, Tiểu Khai rốt cuộc nhịn không được quay về trung niên mỹ phụ đặt câu hỏi: Xin hỏi...ngươi tên là gì?Tiểu nhân tên là Hồ Vân Vũ. Trung niên mỹ phụ trăm phần trăm cho rằng Tiểu Khai ít nhất cũng có cấp bậc Tán tiên, phỏng chừng ít nhất cũng phải hơn một ngàn tuổi, cho nên lời nói khách khí vô cùng: Thượng tiên nếu không chê, có thể gọi tiểu nhân là Vũ nhi.Toàn thân Tiểu Khai nổi da gà, nhìn thế nào cũng xem vị trung niên mỹ phụ này cỡ tuổi a di của mình, câu gọi Vũ nhi thật sự là đánh chết hắn cũng không nói ra lời, vì vậy lại hỏi: Cái...kia..hôm nay các ngươi muốn lấy Tạo Hóa Đan rốt cuộc là...Vấn đề này vừa hỏi ra, các vị mỹ nữ cuối cùng cũng nhớ tới chính sự hôm nay, nhất thời đều lộ ra thần thái bi phẫn.Hồ Vân Vũ há mồm, thở dài thật sâu, thấp giọng nói: Nguyên nhân có chút phức tạp, nếu thượng tiên có lời hỏi, Vũ nhi nguyện kể hết cho thượng tiên nghe.Ân, nói đi. Tiểu Khai cuối cùng cũng tìm được chủ đề để nói, đặt mông ngồi lên ghế, nói: Ngồi xuống nói, ngồi xuống nói, không cần khách khí như vậy, bây giờ chúng ta đã là bằng hữu rồi, còn khách khí như vậy làm gì.Bằng hữu? Ánh mắt Hồ Vân Vũ bỗng nhiên chợt sáng: Thượng tiên nguyện ý làm bằng hữu của chúng ta?Đúng vậy, có vấn đề gì không? Tiểu Khai nói to: Ta cho tới bây giờ cũng không cho rằng yêu quái có gì xấu, ta xem các ngươi cũng thiện lương, làm bằng hữu thì có gì đâu.Hồ Vân Vũ có chút không thể tin, cẩn thận hỏi: Chẳng lẽ thượng tiên không sợ những đồng đạo khác chê cười hay sao?Hứ, có gì phải sợ chứ. Tiểu Khai giơ ngón tay giữa lên: Dù sao bọn họ cũng đã xem thường Thiên Tuyển Môn chúng ta.Thiên Tuyển Môn? Người là người của Thiên Tuyển Môn? Cả động hồ ly bỗng nhiên sôi trào lên: Trời ạ ngài đúng là Thiên Tuyển Môn, chẳng lẽ...chẳng lẽ lão tổ tông lưu lại lời tiên đoán là thật hay sao?Tiểu Khai kỳ lạ nhìn, liền phát hiện đám hồ ly này nhìn mình đã thay đổi, nếu nói vừa rồi là sợ hãi mang theo ánh mắt chờ đợi, bây giờ là thuần túy mang theo nhiệt tình sùng bái và tín ngưỡng.Các ngươi không có việc gì chứ? Tiểu Khai nhịn không được lấy tay sờ vào trán Hồ Vân Vũ, nghiêng đầu nói: Không phát sốt a.Hắn chỉ tùy tiện sờ sờ, không có ý tứ gì muốn chiếm tiện nghi, Hồ Vân Vũ mặc dù nhìn ra rất phong vận, bất quá có trời đất chứng giám, Tiểu Khai đối với nàng không có tà niệm gì cả, bất quá kỳ quái chính là, một lần sờ này của hắn làm cho gương mặt của Hồ Vân Vũ chợt hồng lên như lửa thiêu, ngượng ngùng như một cô gái đang cúi đầu, luôn miệng kêu lên: Trong lời tiên đoán có nói, cứu tinh của chúng ta có nhu cầu trên giường phi thường mãnh liệt, thượng tiên..thượng tiên nếu có yêu cầu gì với Vũ nhi..vô luận cỡ nào..hoang đàng..Vũ nhi đều có thể đáp ứng hết.Nếu nói trên thế giới này có tộc quần nào am hiểu thuật câu dẫn nam nhân nhất, không hề nghi vấn đúng là hồ ly tinh, Hồ Vân Vũ vốn tuổi không còn nhỏ, nhưng một lần biểu hiện này lại có thể câu được trong lòng Tiểu Khai nhảy phanh lên một chút, hoàn hảo trong lòng Tiểu Khai chỉ có Tiểu Trúc, lập tức đè xuống tà niệm, liên tục lắc đầu: Đừng nói bậy, chúng ta nói chính sự.Lời mặc dù nói như vậy, nhưng Tiểu Khai cũng bất đắc dĩ phát hiện, tất cả hồ ly tinh trong động, vô luận là lớn hay nhỏ, tựa hồ như bắt đầu phát ra phong vận, cả đám đều dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, ngay cả ba cô tiểu hồ ly vừa rồi không nguyện ý đi theo mình như tiểu Hân và Vô Song Vô Đối tỷ muội, lúc này như đã phát hoa si, cái loại ánh mắt cô gái hoài xuân này, khiến cho Tiểu Khai vô luận thế nào cũng không sao tiếp tục bình tĩnh.Hồ Vân Vũ mang theo điểm mất mác, lại mang theo chút u oán liếc mắt nhìn Tiểu Khai, thần thái trở nên đoan chính nói: Kỳ thật, chúng ta cần Tạo Hóa Đan, cũng không phải vì chính mình muốn dùng, mà là để hiến cho Thiên Vương thôi.Thiên Vương, lại là một cái tên mới.Tên này vừa nói ra, phần đông đám mỹ nữ đều lộ ra thần sắc bi phẫn bất đắc dĩ, Tiểu Khai âm thầm kinh ngạc, nghĩ người này thật uy phong, nhịn không được nói: Thiên Vương là ai?Hồ Vân Vũ nói: Thượng tiên, nguyên do thập phần phức tạp, vừa lúc quan hệ đến thiên đại nguy cơ của Hồ tộc chúng ta lần này, nếu ngài có thời gian, Vũ nhi có thể giải thích lại cho ngài.Ngươi nói đi. Tiểu Khai nói: Ta nghe đây.Đám hồ ly nhìn nhau, trong lòng tràn đầy vui mừng, vị cao nhân đã nói ra lời này, hiển nhiên là định quan tâm nhàn sự rồi, mà một vị cao nhân cấp bậc Tán tiên thế này một khi nhúng tay, đại nguy cơ của Hồ tộc bên trong cũng tan thành mây khói.Yêu tộc chúng ta từ xưa tới nay luôn bị chính đạo các phái nghiêm khốc đả kích, mắt thấy đã ngày càng suy yếu, rất nhiều tộc nhỏ đã bị diệt tuyệt, mà tộc quần chúng ta sở dĩ còn hậu nhân là bởi vì chúng ta không phải chỉ có một mạch Hồ tộc, mà là cùng mười bảy tộc quần hợp thành một liên minh rất lớn, tên của liên minh chính là Thập Bát Động. Thập Bát Động yêu tộc luôn cùng lui cùng tiến, cộng đồng phát triển, cùng nhau sinh sống, chống cự ngoại lực, lúc này mới sinh tồn cho tới bây giờ.Hồ Vân Vũ dừng một chút, lại nói: Thập Bát Động chúng ta vốn mục đích rất hòa hợp, nhưng theo thời đại thay đổi, thực lực các tộc quần trở nên chênh lệch càng lúc càng lớn, vì vậy dần dần phân ra thành trận doanh mạnh yếu, Hổ tộc, Lang tộc thân thể cường hãn hợp thành một trận doanh, bắt đầu áp bách những tộc quần khác.Thần thái của nàng bất đắc dĩ, lại có chút tức giận: Hồ tộc chúng ta mặc dù trời sinh thông minh, trí tuệ siêu nhân, nhưng đối với tu luyện giả chúng ta mà nói, càng thông minh, lại ngược lại càng dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, tâm ma luôn thừa dịp xâm nhập, rất khó tu luyện thành công, cho nên Hồ tộc luôn là kẻ yếu trong Thập Bát Động, hơn nữa nữ tử Hồ tộc chúng ta mỗi người đều mỹ mạo như hoa, càng làm cho những tộc quần khác khinh dễ, tỷ như Hổ tộc đã nhiều lần yêu cầu chúng ta tiến cống Hồ tộc xử nữ...những năm gần đây, Hồ tộc chúng ta gặp sự áp bách thật là...thật là khổ không chịu nổi, nhưng vì sự sinh tồn của tộc quần, chúng ta vẫn luôn nhẫn nhịn, thẳng đến hôm nay...Ánh mắt nàng trộm nhìn Tiểu Khai, Tiểu Khai truy hỏi: Lần này làm sao?Hồ Vân Vũ thở dài: Lúc này đây, một mạch của chúng ta rốt cuộc đã đi đến bước đường cùng rồi, bởi vì Hàn Ngọc Sàng(giường hàn ngọc) chúng ta luôn dùng để tu luyện đã bị hủy.Tiểu Khai nghe được nhức đầu không thôi, chuyện này xem ra có điểm phức tạp: Hàn Ngọc Sàng là vật gì vậy? Vì sao Hàn Ngọc Sàng bị hủy thì các ngươi gặp bước đường cùng?