Hắn càng nghĩ càng thấy hợp lí, thầm nghĩ: " Lực lượng trong Bàn Cổ Phủ là nhờ vào bốn cỗ thần lực tụ tập mà thành, xem ra vận dụng thần lực là một biện pháp xử lí, nhưng ta đi đâu lấy được thần lực đây?"Đầu óc hắn chợt lóe linh quang: " Ba", vỗ tay một cái: " Đúng vậy, là Sáng Thế Lực!"Khó khăn này đã giải quyết xong, Tiểu Khai vô cùng vui vẻ, liền đem nguyên dạng lực lượng trong Di Lạc Chi Tâm trả lại cho Bàn Cổ Phủ, mặc niệm khẩu quyết phóng lớn cây búa, lại cẩn thận hút ra một tia lực lượng.Bàn Cổ Phủ đã không chỉ là một hình thái, vậy khẳng định cũng không cùng một loại cấu tạo, sau khi phóng đại Bàn Cổ Phủ mới có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng, vậy là giờ phút này trong cây búa ẩn chứa lực lượng tự nhiên càng thêm đáng sợ, Tiểu Khai chỉ hút lấy một tia lực lượng, cũng không dám lấy thêm, không chút do dự chặt đứt liên lạc.Quả nhiên, lúc này đây càng thêm kinh người, một chút lực lượng màu vàng này có tốc độ bành trướng thật sự quá nhanh, thế nhưng " ba" một tiếng tạc vỡ ra, Tiểu Khai chỉ cảm thấy cổ họng chợt ngọt" phốc" đã nhổ ra một ngụm máu nhỏ, chỉ cảm thấy Di Lạc Chi Tâm có chút chấn động, nhưng chấn tới phát đau.Đây là thời khắc mấu chốt, Tiểu Khai lập tức đưa tâm thần đắm chìm đi xuống, tra xét lực lượng trong Di Lạc Chi Tâm.Lúc này đây, quả nhiên không giống như vừa rồi, lực lượng trong cơ thể rậm rạp tích đầy, so sánh với vừa rồi bành trướng gấp trăm lần, nói cách khác, ít nhất cũng có trăm vạn chủng loại, Tiểu Khai nhìn thấy đầu cũng phát lớn, nghĩ thầm: " Trên thế giới này thật sự có nhiều chủng phong ấn như vậy sao chứ?"Hắn tinh tế tra xét, lúc này mới giật mình hiểu ra, nguyên lai trong mấy lực lượng này, có rất nhiều là do những lực lượng tổ hợp chuyển hóa mà ra, nếu nói ban sơ hình thái của Bàn Cổ Phủ chỉ là đem tất cả phong ấn lực liệt kê ra, vậy hình thái hoàn toàn của Bàn Cổ Phủ còn lại là đem những lực lượng này hình thành những tổ hợp đều liệt kê ra, đầu tiên là như vậy, số lượng tự nhiên sẽ bành trướng vô hạn.Tiểu Khai cố gắng tìm kiếm, cuối cùng để cho hắn tìm được bốn cỗ thần lực kia, bọn chúng vẫn như cũ chiếm cứ bốn chỗ chính yếu, đem vô số lực lượng đoàn kết cùng một chỗ." Xem ra, muốn cho bọn chúng tụ tập cùng một chỗ, quả nhiên chỉ có thể là thần lực, lực lượng thế giới cấp bậc sâm nghiêm, chỉ có cảnh giới cao mới có thể làm cho cảnh giới thấp vô điều kiện thần phục." Tiểu Khai thầm nghĩ: " Nhưng...đến tột cùng nó làm sao thay đổi hay chủng loại hình thái? Ở trong này, tất nhiên còn có một ít gì đó ta không phát hiện."Hắn suy nghĩ một trận, rốt cuộc cắn răng, nghĩ thầm: " Cho dù có một trăm vạn chủng lực lượng, ta cứ xem qua từng cỗ, vô luận như thế nào, cũng phải tìm được mấu chốt trong đó."Hắn suy tư một lần, rồi trước tiên đứng dậy đi ra bên ngoài. Bên ngoài, Tê Bì quả nhiên phái người đưa hơn bảy ngàn hắc ngọc tới, chất thành một đống trong phòng khách, Ngọc Hồ và Tiểu Hùng Miêu đang vây quanh tấm tắc.Tiểu Khai bảo bọn họ đưa hắc ngọc vào trong phòng, nói: " Lần này ta bế quan có thể cần vài ngày thời gian, các ngươi đừng tới quấy rầy ta."Hắn nghĩ nghĩ, bỗng nhiên lại có một ý niệm trong đầu, nói với Tiểu Hùng Miêu: " Nào, tiểu Ảnh, dùng Phá Thư đánh ta một cái."Tiểu Hùng Miêu lắp bắp kinh hãi, nói: " Khai ca, ngươi làm vậy để chi?"" Đừng lo lắng, ta không có việc gì." Tiểu Khai cười chỉ chỉ vào ngực mình: " Đến, dùng Phá Thư đánh một quyền ở đây, nhẹ một chút, ngàn vạn lần đừng có dùng sức."Tiểu Hùng Miêu nhìn thần thái hắn nghiêm túc, không giống đang nói giỡn, liền thoáng khởi một chút lực lượng, nhẹ nhàng gõ vào ngực Tiểu Khai một cái, Di Lạc Chi Tâm nhanh chóng chuyển động, màu xanh nước biển nơi ngực Tiểu Khai chợt lóe, đã đem điểm lực lượng ấy hấp thu đi vào. Tiểu Khai cười hắc hắc: " Bây giờ ta bắt đầu bế quan, các ngươi chờ ta đi ra, chúng ta sẽ chuẩn bị hành động!"Vẻ mặt mọi người đều có chút ít phấn chấn, đều gật đầu đáp ứng.Tiểu Khai trở lại phòng, lập tức khoanh chân ngồi xuống, cả thần niệm đều chìm vào trong Di Lạc Chi Tâm, bắt đầu tinh tế xem xét cỗ Phá Thư lực của Tiểu Hùng Miêu.Phá Thư lực có thể dùng một pháp phá vạn pháp, tự nhiên có chỗ độc đáo của nó, Tiểu Khai vốn nghĩ đến nó cũng có chiêu số như Bàn Cổ Phủ, cũng nùng súc rất nhiều loại hình lực lượng phong ấn, ai ngờ vừa nhìn thấy, hoàn toàn không phải như vậy.Nguyên lai cỗ lực lượng này, thế nhưng đơn giản tới không gì để nói, khó tin, đó là một cỗ lực lượng vô cùng thuần khiết, cũng không giáp tạp chút tạp chất, cả lực lượng hiện ra vẻ trong suốt, Tiểu Khai lấy một cỗ lực lượng trong hơn một vạn cỗ lực lượng kia ra đối lập, thế nhưng không có cỗ lực lượng nào giống nó.Nói cách khác, Phá Thư lực là một cỗ lực lượng mới mẻ của tam giới, mà cỗ lực lượng này không giống như những cỗ lực lượng khác, nó có thể trực tiếp một pháp phá vạn pháp, cũng không biết Phá Thư đến tột cùng là công pháp của ai lưu lại, không ngờ lại không giống với công pháp của tam giới.Lòng nghi hoặc của Tiểu Khai càng ngày càng sâu, nhưng giờ phút này cũng không phải là thời điểm tìm hiểu, hắn chỉ bỏ nghi hoặc sang bên, tiện tay cầm lấy một khối hắc ngọc bên cạnh, đem Phá Thư lực đi vào, sau đó một lần nữa cầm lấy Bàn Cổ Phủ phóng đại.Công tác gian khổ bắt đầu rồi.Trong Bàn Cổ Phủ có trăm vạn chủng loại lực lượng hoàn toàn khác nhau, ảnh hưởng nhau, bổ sung nhau, toàn bộ tinh thần của Tiểu Khai chăm chú đầu nhập đi vào, dùng tốc độ nhanh nhất bắt đầu tra xét mấy lực lượng này, thần niệm mặc dù bay nhanh, nhưng mấy cỗ lực lượng này thật sự là nhiều lắm, mắt thấy thời gian như nước chảy qua, đảo mắt đã là bốn ngày.Bốn ngày này, Ngọc Hồ và Tiểu Hùng Miêu ở bên ngoài thật nặng nề, chỉ sợ Tiểu Khai xảy ra vấn đề, lại không dám đi vào xem xét, sợ phá hủy đại sự của Tiểu Khai, cuộc sống quả thật một ngày dài như một năm.Lúc này Tiểu Khai bế quan, tính ra là lần mệt nhất, một trăm vạn chủng loại lực lượng nhìn qua lần lượt, lại thấy trong đầu mông mông một mảnh, cũng không nhớ rõ thần niệm đảo qua bao nhiêu lực lượng, chỉ máy móc mà nhìn, cả thần trí có điểm ngây ra như gỗ, rốt cuộc ở một địa phương, thần niệm đình chỉ, rồi sau đó chẳng còn gì, Tiểu Khai sửng sốt vài phút, mới bỗng nhiên phản ứng: Toàn bộ xem xong rồi.Hắn vừa phản ứng, thì nhất thời lại sửng sốt: " Ta muốn tìm cái gì? Quyết khiếu thiết hoán Bàn Cổ Phủ ở nơi nào?"Tiểu Khai dùng sức lắc đầu, chỉ cảm thấy toàn thân nặng nề, phảng phất như có thể nhắm mắt lại ngủ suốt ba ngày ba đêm, nhưng trong đầu lại có một thanh âm: " Ngươi còn chưa làm xong việc đó a."Tiểu Khai dùng sức cắn mạnh vào đầu lưỡi, cắn đến nỗi nước mắt chảy ra, mới có thể đem thần trí mông lung tỉnh táo lại lần nữa.Làm sao bây giờ?Kỳ thật người như Tiểu Khai, cũng có chút tính cứng đầu, nếu tính không ra, thay vì thối lui, hắn lại nguyện ý tiến tới, đây là điển hình ăn mềm không ăn cứng, chỉ một lát hắn lại quật cường, thầm nghĩ: " Ta còn thật không tin ta không tìm ra bí mật của Bàn Cổ Phủ."Không phải chỉ là một cây búa thôi sao?Ý niệm này vừa khởi lên trong đầu, không nói hai lời, rõ ràng nhắm mắt lại, một lần nữa đem thần niệm chìm vào Di Lạc Chi Tâm, quyết định đem hơn một trăm vạn chủng loại lực lượng xem xét lại một lần.Không giống như vừa rồi, lần này là hoàn toàn chăm chú mà xem!Lần này coi như làm khổ bọn người Ngọc Hồ bên ngoài, bọn họ đợi suốt một tháng, cả Tê Bì cũng nhịn không được phái người tới thúc giục vài lần, nhưng Tiểu Khai vẫn lẳng lặng ở trong phòng, cũng không lên tiếng, cũng không mở cửa, đáng thương cho Ngọc Hồ và Tiểu Hùng Miêu ở một bên lo lắng sợ hãi, một bên còn phải liều mạng giải thích với sứ giả của Tê Bì, nháo đến cuối cùng chính Tê Bì rốt cuộc nhịn không được tự mình đi tới, phong thái của một trong năm đại cao thủ ma giới quả nhiên khác hẳn ma tộc tầm thường, Tê Bì đại nhân không nghe không hỏi, không cãi không nháo, chỉ dán lỗ tai vào cửa phòng nghe vài phút rồi gật đầu nói: " Không có việc gì, hắn còn đang bế quan, chờ hắn tỉnh thôi, chúng ta không cần quấy rầy hắn."Vì vậy cuối cùng Ngọc Hồ bọn họ cũng được thanh tịnh xuống.Bên trong cửa, Tiểu Khai đắm chìm trong thế giới của mình, dùng nghị lực biến thái, dám đem hơn trăm vạn lực lượng xem xét qua tám lần, thời điểm lần thứ tám, rốt cuộc đã khác hẳn!Tiểu Khai đã sắp chết lặng, thần niệm chợt nghe được một thanh âm phi thường yếu ớt rồi lại dị thường rõ ràng bỗng nhiên vang lên: " Ngươi là ai? Ngươi rốt cuộc muốn làm gì đây?"Tiểu Khai rùng mình một cái, trong phút chốc tóc gáy dựng đứng, cả kinh nói: " Ai đang nói chuyện?"" Ngươi xem phía trước, đúng vậy, nơi này, là ta." Tiểu Khai nếu có vẻ mặt, tuyệt đối là đang trợn mắt há hốc mồm, bởi vì hắn nhìn thấy một cỗ thần lực trong bốn cỗ, giờ phút này, cỗ lực lượng đang hóa thành sợi chỉ nhỏ đang nhuyễn động có qui luật, không ngừng rót thanh âm vào trong đầu hắn: " Ta nói ngươi, ngươi thật ra thấy phiền hay không a, tiến đến xem thì thôi đi, còn nhìn một lần lại một lần, làm cho chúng ta không cách nào nghỉ ngơi, ngươi không mệt nhưng chúng ta còn mệt đó, thành thật công đạo đi, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"Tiểu Khai không nói chuyện, sửng sốt nửa ngày, mới ha ha nói: " Ngươi là ai?"" Ta là ai không trọng yếu." Ngữ khí của cỗ thần lực nghe thật buồn bực: " Trọng yếu là ngươi đừng có đứng hoài ở đây đi dạo mãi, chúng ta cần nghỉ ngơi a." Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL" Các ngươi còn nghỉ ngơi không đủ sao?" Tiểu Khai nói: " Nơi này có gì làm đâu?"" Vô nghĩa!" Cỗ thần lực có điểm nổi giận: " Bốn huynh đệ chúng ta đâu có ở không, ngươi xem nơi này, dưới tay chúng ta có một trăm hai mươi tám vạn tiểu đệ, mấy tiểu đệ này cần chúng ta thống lĩnh, chỉ cần có người đến, chúng ta phải liệt đội, thao luyện, nhận kiểm duyệt, đó có phải là chuyện dễ dàng đâu."Tiểu Khai càng không thể tưởng tượng, nói: " Các ngươi có bốn huynh đệ?"" Đương nhiên." Thần lực không kiên nhẫn nói: " Ngươi thật là dài dòng, bốn huynh đệ chúng ta đều là ma thần giới tứ đại ma thần lưu lại lực lượng lạc ấn, chúng ta đều là luân lưu thay phiên, bình thường một trăm năm cũng chỉ cần tìm chút khí lực tụ tập đội ngũ, không nghĩ tới làm cho ta gặp gỡ thứ biến thái như ngươi, lúc này mới vài ngày a, ngươi đi tới đi lui làm cho ta phải tụ họp đội ngũ tám lần, ngươi chẳng lẽ không biết, tổ chức một trăm hai mươi tám vạn tiểu đệ xếp hàng là chuyện phải cố hết sức lắm hay sao chứ?"