Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Lúc này Lưu Nguyệt Môn lại có một loại yên tĩnh kì lạ so với náo nhiệt thường ngày, tất cả mọi người đều tập trung ở trong phòng của môn chủ, trên mặt đầy vẻ lo lắng.
“Môn chủ, Sơn Dung đại nhân ngài……”
Cố Ngôn lắc đầu, trong ánh mắt toát ra một tia thống khổ, tuy ông rất sợ sư phụ, nhưng cũng vô cùng tôn kính, nếu năm đó không phải ông nhặt mình về, có lẽ ông cũng sẽ không có thành tựu như thế.
“Sư phụ bị Thánh Cảnh kia đánh lén trọng thương, có thể kiên trì đến bây giờ đã không dễ rồi, chỉ sợ thời hạn không còn mấy ngày nữa……”
Cố Ngôn vẫn luôn hiểu rõ, trong lòng sư phụ còn đang kiên trì chờ gì đó, ông đang chờ đệ tử đi Phong Vân Thành trở về, nói đúng ra, chỉ là đang chờ đợi một mình Quân Thanh Vũ……
Nếu không thấy nữ tử kia bình an không có việc gì, dù là chết ông ấy cũng sẽ không an tâm.
Nhìn sắc mặt trắng bệch của lão nhân, trong lòng Cố Ngôn đau xót, theo bản năng cầm tay Sơn Dung: “Sư phụ, bọn họ nhất định sẽ bình an trở về, vì không để tiếc nuối người phải kiên trì chống đỡ.”
Nghe thấy lời của Cố Ngôn, các trưởng lão ở đây đều quay đầu đi, vụng trộm lau nước mắt ở khóe mắt.
Như là nghe thấy lời nói của Cố Ngôn, mí mắt của lão nhân khẽ động, cũng đã không có sức lực mở to mắt. Mặt già kia tái nhợt như một tờ giấy trắng, môi phát tím, hô hấp ở chóp mũi vô cùng suy yếu, khiến người ta rất hoài nghi là ở một khắc này ông ấy sẽ ngã xuống hay không……
Ngay ở trong phòng truyền lưu không khí bi thương, một giọng nói vội vã từ ngoài cửa truyền vào: “Môn chủ, tin tức tốt, tin tức tốt!”
Cố Ngôn nhíu mày lại, có chút không kiên nhẫn nhìn ra ngoài cửa, sau khi nhìn thấy người đến thì nhận ra hắn là đệ tử của Lưu Nguyệt Môn.
“Tin tức gì tốt?”
Đệ tử kia còn không kịp hít thở, đã kinh hỉ nói: “Là Hỏa Vân đại nhân và thiếu chủ bọn họ đã trở lại, bây giờ đã ở ngoài sơn môn bị trận pháp ngăn cản không thể tiến vào.”
“Cái gì!”
Xoạt một tiếng, Cố Ngôn đột nhiên đứng lên, như mình nghe nhầm rồi, không nhịn được hỏi một lần nữa: “Ngươi…… Ngươi nói ai đã trở lại?”
“Là…… Là nhóm Hỏa Vân trưởng lão!”
Lúc này, mọi người mới dám tin tưởng lỗ tai của mình, không đợi bọn họ phản ứng, đã nhìn thấy Cố Ngôn lấy tốc độ nhanh như gió xông ra ngoài cửa……
“Nhanh, chúng ta cũng nhanh đi xem!”
Các vị trưởng lão vội vàng thu vẻ mặt lại, đi nhanh ra ngoài……
Ở ngoài sơn môn, vang nhỏ một tiếng, vốn trận pháp hộ sơn cản trở mọi người đã mở ra trước mắt mọi người, rồi sau đó đã nhìn thấy Cố Ngôn dẫn theo một đám người chạy ra.
Sau khi đi ra khỏi sơn môn, ông dừng chân lại, lệ nóng doanh tròng nhìn những khuôn mặt xa cách hai năm đó, yết hầu bất giác có chút nghẹn ngào, vô số lời nói cuối cùng chỉ biến thành một câu: “Hỏa Vân trưởng lão, rốt cuộc các ngươi cũng trở lại……”
Trời biết, từ sau khi Lạc Nguyệt Đảo phát tán ra tin tức như vậy, cuộc sống của bọn họ đều ở dưới áp lực như thế nào, hơn nữa Sơn Dung bị trọng thương, toàn bộ Lưu Nguyệt Môn không còn huy hoàng như trước kia, nếu không phải có trận pháp hộ sơn che chở, sợ là mấy tháng trước đã bị Bắc Tông san bằng……
“Môn chủ, vì sao Lưu Nguyệt Môn phải dùng trận pháp hộ sơn? Trong khoảng thời gian chúng ta rời đi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hỏa Vân nhíu mày lại, nghi hoặc hỏi.
Ngay lập tức, tất cả mọi người trầm mặc xuống, vẻ mặt u ám kia rõ ràng nói cho đám người Hỏa Vân biết, Lưu Nguyệt Môn đã xảy ra chuyện!
Cố Ngôn không trả lời Hỏa Vân, ông quay đầu nhìn về phía Quân Thanh Vũ, bi thương nói: “Sư công, ngươi vẫn là nhanh đi nhìn sư phụ một chút đi, ông ấy vẫn luôn chờ gặp ngươi một lần, nếu chậm, chỉ sợ cũng không được……”
Lòng của mọi người đều lộp bộp trầm xuống, còn đang suy nghĩ muốn hỏi chuyện cụ thể, đã thấy trên người nữ tử vốn còn đang thanh lãnh lạnh nhạt tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, không nói chuyện với bất kì kẻ nào đã bay lên trời, như một ánh sáng bay về phía chỗ không xa……
Cố Ngôn ngây ngẩn cả người, có chút kinh ngạc: “Lăng không phi hành? Thánh Cảnh?”
“Không.” Hỏa Vân lắc đầu, nói: “Đây là võ kỹ phi hành, có thể khiến võ giả dưới Thánh Cảnh lăng không phi hành, bây giờ nàng chỉ tới Tiên Thiên mà thôi……”
Tuy là một câu đơn giản như thế, nhưng cũng khiến tất cả mọi người ở đây bị kinh hãi.
Hai năm trước lúc nàng rời khỏi môn phái, cũng chỉ là Hậu Thiên thập nhị cấp, hai năm ngắn ngủn đã đạt đến Tiên Thiên, đây rốt cuộc là tốc độ gì? Còn muốn biến thái như vậy hay không?
Nhưng nghĩ đến tình hình bây giờ của Lưu Nguyệt Môn, trong lòng mọi người đều trầm xuống, trên người quanh quẩn hơi thở bi thương……
“Lão nhân!”
Quân Thanh Vũ trực tiếp xông vào trong phòng, khi nhìn thấy Sơn Dung trên giường không còn sức sống nữa, đáy lòng bốc cháy lên lửa giận hừng hực, sát khí kia khuếch tán ra, khiến đệ tử môn phái đi theo mà đến cũng không dám nói một lời, sợ hãi đi theo phía sau nàng.
Bây giờ Thanh Vũ sư tỷ quá khủng bố, không tự chủ được khiến người ta nhớ tới trận giết chóc ở ngoài sơn môn hai năm trước kia, bây giờ nàng hoàn toàn có một loại hơi thở giống khi đó, khủng bố mà khiếp người.
Nhớ rõ một lần kia, là Hoa Lạc Y bị giết, nàng mới không thể áp chế được lửa giận đại khai sát giới……
“Lão nhân, xin lỗi, ta về trễ……” Quân Thanh Vũ hơi rũ mi mắt xuống, thu một mảnh sát khí ở đáy mắt lại: “Là ai tổn thương ông ấy?”
Cố Ngôn từ sau lưng đi đến nghe thấy nàng hỏi chuyện, hơi ngẩn ra rồi nói đúng sự thật: “Là người Bắc Tông, Bắc Tông kia vốn chỉ có một Thánh Cảnh, một ngày kia không biết vì sao lại chạy ra một người, hơn nữa đánh lén sư phụ, sư phụ mới có thể bị ông ta đánh trọng thương.”
“Bắc Tông?”
Quân Thanh Vũ nắm chặt nắm đấm, có lẽ là lửa giận mãnh liệt kia khiến khí thế trên người nàng bạo phát ra ngoài, hung hăng hất đổ bàn ghế xung quanh.
“Hay cho một Bắc Tông, ta thật đúng là xem thường Bắc Tông này! Nếu bọn họ dám can đảm tổn thương lão nhân, ta đây nhất định không chết không ngừng với bọn họ!”
Không chết không ngừng, đó là thù hận mãnh liệt như thế nào? Chỉ cần nàng còn chưa chết, thì nhất định sẽ hủy diệt Bắc Tông kia!
“Môn chủ, truyền lệnh xuống cho ta, trong vòng hai tháng, tất cả thế lực nhất lưu ở đại lục đều cần phải tới Lưu Nguyệt Môn, nếu không hậu quả tự chịu!”
Cố Ngôn sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn khuôn mặt thanh lãnh của thiếu nữ, trong lúc nhất thời có chút do dự: “Sư công, Lưu Nguyệt Môn chúng ta đều có quan hệ không tốt với rất nhiều thế lực, những môn phái nhất lưu đó cũng có rất nhiều người khinh thường Lưu Nguyệt Môn chúng ta như Bắc Tông, để cho bọn họ hai tháng cần phải chạy tới, hơn nữa lại là ra lệnh, này……”
“Dựa theo ta nói đi làm!”
Quân Thanh Vũ đưa lưng về phía Cố Ngôn, gió nhẹ thổi qua, tóc đen khẽ bay.
Không biết vì sao, giờ khắc này Cố Ngôn lại cảm giác được trên người nữ tử trẻ tuổi này có một loại khí thế cường đại, loại khí thế này, dù là sư phụ cũng không bằng……
Toàn bộ màn này, biết tình huống cũng chỉ có người trở về từ Phong Vân Thành, bọn họ hiểu rõ lúc này Quân Thanh Vũ là hoàn toàn tức giận, mà Bắc Tông khơi mào lửa giận sẽ ở trên đời không lâu……
Cố Ngôn nuốt nghi hoặc vàob trong, nói: “Sư công, chuyện này ta sẽ để người đi làm.”
Chỉ là những người đó có tới không cũng không nhất định……
“Được.” Quân Thanh Vũ khẽ gật đầu, ánh mắt thanh lãnh dừng ở trên người Sơn Dung: “Lão nhân bị thương còn có thể chờ được mấy ngày, nếu mà trở về muộn mấy ngày, nói không chừng sẽ không còn được gặp lại ông ấy, may mắn chính là bây giờ ông ấy còn có thể cứu chữa……”
“A?”
Đầu óc của Cố Ngôn lập tức xoay tròn, có chút ngây ngốc nhìn Quân Thanh Vũ: “Sư công, sư phụ bị thương cần Luyện Trận Sư luyện chế Trị Liệu Trận thất cấp mới có thể chữa khỏi, chẳng lẽ ngươi muốn thừa cơ hội này đột phá đến thất cấp?”
Quân Thanh Vũ là Luyện Trận Sư lục cấp Cố Ngôn đã biết, nhưng không nghĩ tới bây giờ nàng phải đột phá thất cấp, cho dù thất cấp và lục cấp chỉ kém nhau một bậc, nhưng có khác biệt long trời lở đất.
“Phụt!”
Mị Nhi nở nụ cười, mị nhãn lưu tình nói: “Môn chủ, ngươi nói lời này thật đúng là buồn cười, ngục đầu nhà ta đã là Luyện Trận Sư thất cấp, ngươi lại còn nói bây giờ nàng muốn đi đột phá?”
Chẳng những là môn chủ, ngay cả người khác nghe được lời này cũng ngây dại.
Luyện Trận Sư thất cấp là khái niệm gì không ai không biết, toàn bộ đại lục cũng chỉ có trong Lạc Nguyệt Đảo có được Luyện Trận Sư thất cấp, nhưng Lạc Nguyệt Đảo chính là một lão nhân tóc trắng xoá, nhưng đây lại chỉ là một tiểu cô nương hai mươi tuổi……
Khiếp sợ qua đi, tất cả mọi người chợt kích động, nếu nàng là một Luyện Trận Sư thất cấp, đó có phải đại biểu Sơn Dung đại nhân sẽ không chết hay không?
Đây không thể nghi ngờ là tin tức tốt nhất mấy tháng qua!
“Giúp ta đi chuẩn bị một chút dược liệu, sau đó ta muốn luyện chế trận pháp.” Quân Thanh Vũ nhìn môn chủ đang ngây ngốc, nhàn nhạt nói.
Cố Ngôn bỗng nhiên giật mình, rốt cuộc từ trong khiếp sợ đi ra, nét mặt của ông ta hiện ra tia kinh hỉ, quá mức kích động khiến giọng nói run rẩy không thôi.
“Sư công, bây giờ
//
window.__mirage2 = {petok:"397d4d67b35a37d9b50f00afa6c5edb9c7669c02-1586525634-86400"};
//]]>