Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Đau!
Quân Thanh Vũ chỉ cảm thấy đầu óc như sắp nổ tung, toàn thân trên dưới cũng như bị xé rách, nàng đau đớn khiến ngay cả sức lực xoay người cũng đều không có.
Đột nhiên, một lực lượng ấm ấp tràn vào thân thể của nàng, sưởi ấm lục phủ ngũ tạng đang bị đau nhức của nàng, ở dưới lực lượng này, hình như đau đớn kia có khuynh hướng dần bình thường trở lại.
Nàng từ từ mở hai mắt thanh lãnh ra, ngay lập tức một khuôn mặt anh tuấn đập vào mắt.
Nam nhân tóc đỏ như lửa, mày kiếm nằm ngang, trên khuôn mặt anh tuấn như đao khắc ư vẫn luôn lãnh khốc, nhưng khi nhìn thấy Quân Thanh Vũ tỉnh lại, mắt đỏ yêu dã lại là xẹt qua một tia sáng nhàn nhạt.
“Ngươi tỉnh rồi.”
Giọng nói lãnh khốc không có một xhust cảm tình, đúng như tính tình máu lạnh tàn nhẫn kia của nam nhân.
“Ta đây là……” Quân Thanh Vũ đỡ người ngồi dậy, ánh mắt nhìn bốn phía xung quanh, mày đẹp nhíu chặt lại, nói: “Ở trong Bảo Đỉnh?”
Nam nhân không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn nàng.
“Vì sao không đánh thức ta từ trong bế quan?”
Quân Thanh Vũ cười khổ một tiếng: “Nói thật, lần trước khi nguy hiểm là ngươi đã cứu ta, lần này gặp phải nguy hiểm, cái đầu tiên ta nghĩ đến chính là ngươi, chỉ là, võ đạo thì vốn nên tự mình cố gắng, nếu mọi chuyện ta đều dựa vào ngươi, mọi việc đều cho rằng có ngươi giải quyết, vậy ta sẽ bước lên đỉnh cao như thế nào? Sao có thể tự mình cố gắng tự lập?”
Khuôn mặt của Chu Tước vẫn là không thay đổi, ánh mắt lại đã có dấu vết buông lỏng, hắn khẽ nhếch môi đỏ mê người, ánh mắt vẫn nhìn thiếu nữ quật cường này.
“Thật ra ta đã đoán được suy nghĩ của ngươi, người được Chu Tước Bảo Đỉnh tán thành, chắc chắn có ưu điểm của nó.”
Có lẽ lúc ban đầu là Chu Tước Bảo Đỉnh, nhưng bắt đầu khi nào thì hắn cũng tán thành nữ tử này? Tuy hai người quen biết chỉ hơn năm tháng, nhưng hành động của thiếu nữ lại in sâu vào trong lòng của hắn.
Nữ nhân này nhất định đứng ở đỉnh đại lục, nhìn xuống thiên hạ thương sinh.
“Tiểu chủ nhân.” Vô Đạo lão nhân mỉm cười, không đúng lúc chặn ngang giờ phút yên bình này: “Ngươi cảm giác thân thể của mình thế nào?”
“Thân thể?”
Quân Thanh Vũ ngẩn ra, đột nhiên phát hiện vết thương của mình tốt lên không sai biệt lắm.
“Kia đều là công lao của Chu Tước đại nhân.” Vô Đạo lão nhân đắc ý nở nụ cười: “Chu Tước đại nhân dùng công lực của bản thân giúp ngươi trị liệu thương thế, chỉ là loại cách làm này sẽ tổn hại tu vi của hắn, cho nên bình thường chắc là sẽ không có chỗ dùng.”
Tiếp nhận ánh mắt kinh ngạc của Quân Thanh Vũ, Chu Tước theo bản năng nghiêng đầu đi, nói: “Ta cảm giác được ngươi có nguy hiểm, cho nên mạnh mẽ rời khỏi trạng thái bế quan, nếu bây giờ ngươi không có chuyện gì, ta đây sẽ tiếp tục đi bế quan khôi phục thực lực.”
Nhìn y phục đỏ kia biến mất, Quân Thanh Vũ tâm tư trăm chuyển, một lát sau, mới quay đầu nhìn về phía Vô Đạo lão nhân, hỏi: “Tiền bối, ngươi có phương pháp gì tăng thực lực lên hay không?”
“Nhanh chóng tăng thực lực lên?” Vô Đạo lão nhân ngẩn ra, nghi ngờ nhìn về phía khuôn mặt tinh xảo của thiếu nữ: “Tiểu chủ nhân, loại phương pháp này đều có di chứng không nhẹ, ngươi muốn cái này làm gì?”
Khóe môi của Quân Thanh Vũ cong lên một nụ cười khổ: “Bây giờ thực lực của ta quá thấp, lại ở vào bị động, hôm nay bị đuổi giết chính là ta vậy còn tốt, nhưng nếu về sau xảy ra chuyện chính là người của ta, ta lại không có thực lực bảo vệ bọn họ chu toàn…… Tiền bối, từ sau khi trùng sinh, ta đã thề, một đời này, mọi người không được tổn thương bọn họ chút nào! Vì thế ta không tiếc trả giá bất kì đại giới gì!”
Thiếu nữ đứng ở phía trước đỉnh lò, ánh sáng đỏ phản chiếu khuôn mặt càng thêm kiên nghị kia của nàng.
Thật lâu sau, Vô Đạo lão nhân thở dài: “Ở đây ta có một quyển công pháp, có thể khiến ngươi tăng thực lực lên một bậc ở trong nửa canh giờ, tỷ như nói, bây giờ ngươi là Hậu Thiên ngũ cấp, sau khi vận dụng công pháp này, có thể nhanh chóng đến Hậu Thiên lục cấp, nhưng chỉ có thể liên tục nửa canh giờ, sau nửa canh giờ, ngươi chẳng những sẽ khôi phục đến thực lực ngũ cấp, còn sẽ sẽ hư thoát vô lực, đó chính là di chứng, mà loại di chứng này không thể dùng Trị Liệu Trận, nhưng qua hai canh giờ sau sẽ tự động khôi phục.”
Công pháp và võ kỹ khác nhau ở chỗ