Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Trên núi sau Vô Tình Cốc, Quân Thanh Vũ thu kiếm đang định xuống núi, bất ngờ trông thấy Tiêu Nguyệt mặc y phục xanh từ chỗ không xa đi đến, nàng nhíu mày lại, đứng ở nơi xa, lạnh nhạt nhìn khuôn mặt thanh tú của thiếu niên.
“Quân tiểu thư.” Tiêu Nguyệt hơi mỉm cười, trên khuôn mặt ngây ngô chứa hơi thở thành thục ổn trọng: “Ta nghe theo công tử đến giao Tẩy Tủy Thánh Thủy này cho Quân tiểu thư.”
“Xin lỗi.” Ánh mắt của Quân Thanh Vũ không dấu vết lướt qua Tiêu Nguyệt, nói: “Loại đồ vật trân quý như Tẩy Tủy Thánh Thủy này, ta sợ là không hưởng dụng nổi.”
Bề ngoài của nam nhân kia như tiên nhân, nhưng lòng lại lạnh nhạt vô tình, nàng không tin hắn sẽ vô duyên vô cớ trợ giúp nàng tăng thực lực lên.
Cho nên, tình của người này nàng không thiếu nổi.
“Quân tiểu thư, nếu ngươi không nhận Tẩy Tủy Thánh Thủy, công tử sẽ không bỏ qua cho ta và Nguyên Nguyên.” Ánh mắt của Tiêu Nguyệt lóe vài cái: “Hơn nữa công tử nói, ngươi có thể yên tâm nhận lấy, hắn sẽ không đề nghị bất kì yêu cầu gì với ngươi, nếu ngươi từ chối, chỉ sợ thời hạn ngươi ở lại Vô Tình Cốc sẽ trở nên lâu một chút.”
Công tử thật đúng là có dự kiến trước, đã sớm dự đoán được Quân tiểu thư sẽ không nhận Tẩy Tủy Thánh Thủy, chẳng qua, đây vẫn là lần đầu tiên công tử uy hiếp người khác.
Bình thường hắn đều trực tiếp ra tay, chưa bao giờ dùng lời nói uy hiếp qua bất kì một người nào.
Quân Thanh Vũ nheo hai mắt lại, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lùng: “Đây là uy hiếp? Được, ngươi đi nói cho hắn, Tẩy Tủy Thánh Thủy này ta nhận.”
Tiêu Nguyệt khẽ thở phào một hơi, hắn thật đúng là sợ uy hiếp cũng không dùng được, đến lúc đó không biết bẩm báo với công tử như thế nào.
“Ha ha, tiểu gia hỏa, vận khí của ngươi thật đúng là tốt, loại đồ vật Tẩy Tủy Thánh Thủy này đều bị ngươi lấy được, phải biết rằng vật phẩm này cũng chỉ có một số đệ tử nội môn trong môn phái mới đủ tư cách dùng, ngươi ở trước ngũ giai tẩy tủy phạt mao, với tu luyện tương lai của ngươi chi sợ sẽ càng dễ dàng.”
Vô Đạo lão nhân hâm mộ than một tiếng, nhớ trước đây lúc ông còn ở thực lực này, một mình vẫn còn đang lần mò, càng đừng