Vô Tận Thần Công

Chương 689: Trăm vạn linh thạch, pháp khí mạnh mẽ (2)

Giờ phút này, Cự Kình Vương tuyệt đối có thể nói là hổ lạc bình dương.

Bị chín cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh vây công, khí huyết, thần hồn của Cự Kình Vương giảm thấp đến mức độ suy nhược, chỉ tính sức mạnh sợ là tương đương sơ giai cấp tứ tinh.

Đương nhiên lúc trước Cự Kình Vương dù gì là cường giả đỉnh cấp ngũ tinh.

Nội tình sâu, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nếu đấu sinh tử thì Cự Kình Vương có thể phát huy ra sức chiến đấu đẳng cấp ngũ tinh.

Dương Thạc không sợ sức chiến đấu đẳng cấp ngũ tinh, Cự Kình Vương ở thời kỳ đỉnh cao thì hắn không thể giết, còn gã bây giờ, đấu ngay mặt Dương Thạc có trăm phần trăm nắm chắc chém chết gã. Dương Thạc muốn giết Cự Kình Vương chắc chắn không gây ra tiếng động gì lớn.

Nếu dẫn đến đám cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh của Ngũ Dương thương hội...

Nhẹ thì Dương Thạc lộ thực lực.

Nặng thì nói không chừng đám cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh của Ngũ Dương thương hội sẽ tranh giành chiến lợi phẩm với Dương Thạc sau khi hắn giết Cự Kình Vương.

Nên biết rằng tài sản trên người Cự Kình Vương hơn xa những tên cướp hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh bình thường.

Lúc trước hai huynh đệ Nhân Mã cường giả cấp ngũ tinh cướp đoạt chiến lợi phẩm mà đám cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh của Ngũ Dương thương hội không ra tay một là vì hai huynh đệ Nhân Mã cường giả cấp ngũ tinh có hai người, sức chiến đấu cường đại, tốc độ lại rất nhanh, muốn chạy trốn là chuyện nhỏ. Ra tay với họ xé rách mặt mũi cũng không có khả năng giết hai huynh đệ Nhân Mã cường giả cấp ngũ tinh, có được chiến lợi phẩm. Thứ hai, chiến lợi phẩm chỉ là không gian giới chỉ của tên cướp hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh bình thường, chắc bên trong có đồ tốt nhưng đám cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh của Ngũ Dương thương hội chưa đến mức vì chút tài vật này mà ra tay với hai huynh đệ Nhân Mã cường giả cấp ngũ tinh.

Dương Thạc thì khác.

Cự Kình Vương có rất nhiều của cải.

Thực lực của Dương Thạc khó thể sánh ngang với hai huynh đệ Nhân Mã cường giả cấp ngũ tinh liên hợp.

Tiền tài động lòng người, dưới loại tình huống này, rất có thể đám cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh của Ngũ Dương thương hội sẽ xuống tay với Dương Thạc.

Tóm lại phải giết Cự Kình Vương nhanh như chớp, hơn nữa tuyệt đối không thể kéo dài thời gian quá lâu, cũng không thể gây ra tiếng động quá lớn.


Dương Thạc thầm nghĩ cách:

- Làm sao đây?

Giờ phút này, trong biển lớn dưới thân Dương Thạc, Cự Kình Vương nhướng mày nói:

- Ủa? Sao tiểu tử này dừng ở đây? Không lẽ hắn đã phát hiện ra ta?

Mới nãy Dương Thạc bay qua Cự Kình Vương còn tưởng là hắn tình cờ đi ngang.

Dương Thạc chợt dừng lại hù Cự Kình Vương giật mình, gã trực giác hắn đã phát hiện ra gã.

Vù vù vù vù vù!

Ngay sau đó Dương Thạc lắc người.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Dương Thạc chui vào trong biển, bơi hướng Cự Kình Vương.

- Không lẽ... hắn đã phát hiện ra ta thật sao?

Cự Kình Vương biến sắc mặt, nhanh chóng thu hơi thở thần hồn vào người, không nhúc nhích, che giấu chính mình.

Bây giờ thực lực của Cự Kình Vương chỉ có cấp tứ tinh, leieuf mạng bùngp hát sức chiến đấu sơ giai cấp ngũ tinh, không nói đến có thắng Dương Thạc được không, dù thắng thì gã cũng không dám đánh nhau với hắn. Nếu đánh nhau, hấp dẫn đám cường giả hư không Võ Thánh cấp ngũ tinh của Ngũ Dương thương hội đến thì Cự Kình Vương chết chắc.

Bởi vậy lúc này Cự Kình Vương chỉ có thể hy vọng Dương Thạc không thật sự phát hiện ra gã.

Vù vù vù vù vù!


Động tác của Dương Thạc rất nhanh, lướt qua cách Cự Kình Vương năm trượng.

Dương Thạc lướt qua cạnh Cự Kình Vương, khựng người, nhíu mày nói:

- Ủa? Không có ai? Rõ ràng mới nãy ta cảm giác có tia nguyên tố dao động mà.

- Chắc cảm giác sai rồi. Thôi, dù có người núp ở đây thì sao? Chỉ là hư không Võ Thánh cấp tam tinh hoặc hư không Võ Thánh cấp tứ tinh. Hôm nay ta giết hơn một trăm tên cướp, thu hoạch được nhiều thứ rồi, không thể quá tham lam. Trở về vậy.

Dương Thạc lầm bầm, lắc người, bùm một tiếng lao ra mặt biển, bay hướng phi chu của Ngũ Dương thương hội ở phía xa.

Mãi khi Dương Thạc đi thật xa Cự Kình Vương mới thở phào.

- Phù.

- May mắn, tiểu tử này chưa phát hiện ra ta.

Mới nãy Dương Thạc lặn vào nước, thần kinh Cự Kình Vương căng thẳng như dây đàn, da lông dựng đứng.

Mãi khi Dương Thạc rời đi, Cự Kình Vương biết mình thoát hiểm mới thở phào.

Cự Kình Vương thầm nghĩ:

- Chờ phi chu rời đi ta phải mau chóng rời khỏi, tìm một nơi tiềm tu hồi phục.

Nhưng khi Cự Kình Vương nghĩ như vậy thì...

- A? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Bỗng nhiên lòng Cự Kình Vương tràn ngập cảm giác nguy hiểm.

Cự Kình Vương ngơ ngẩn:

- Có chuyện gì? Bên này không có ai, tiểu tử mới rồi đã rời đi, tại sao có cảm giác nguy hiểm?

Vù vù vù vù vù!

Không đợi Cự Kình Vương kịp phản ứng, gã cảm giác có công kích thần hồn cực kỳ mạnh mẽ đâm vào não, mất ý thức.

Két két két két két!