Vô Tận Thần Công

Chương 464: Như trước không thể địch nổi Thượng Cổ Long Hoàng!

Huống chi nếu Dương Thạc lấy được Chân Võ bi điển, trao đổi Cửu Dương Huyền Công với Chân Huyền thì trong thời gian ngắn là hắn có thể đi vào đẳng cấp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.

Lúc đó có thể dùng được Đại Bằng Kim Sí Vương ngay.

Bởi vậy hư không thạch có ý nghĩa không bình thường với Dương Thạc. Mới nãy Dương Thạc liều mạng đắc tội ba trưởng lão Chân Võ Môn cũng phải giành hư không thạch từ tay họ về mình, dù sao đây không phải là lần đầu tiên hắn đắc tội Chân Võ Môn. Lúc trước khi Dương Địch thu phục Man Văn Thiên Tượng, môn chủ Chân Võ Môn, Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh ra tay can thiệp, quan hệ giữa Dương Thạc và Chân Võ Môn đã không hòa thuận, bây giờ cướp đi hư không thạch từ tay ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương cũng không có gì.

Dù sao ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương giành hư không thạch từ tay Độc Cáp yêu thánh.

Dương Thạc cất đi hư không thạch, bềnh bồng giữa không trung, mỉm cười chắp tay với ba trưởng lão Chân Võ Môn:

- Ba vị tiền bối, vãn bối đa tạ ba vị tiền bối tặng hư không thạch cho vãn bối.

- Hay cho tiểu tử, được lợi còn vênh váo hả?

Thấy bộ dạng của Dương Thạc, ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương mặt xanh mét.

- Khối hư không thạch này vốn là Chân Võ Môn ta đoạt được, tiểu tử, ngươi dám cướp đoạt khối hư không thạch, leo lên đầu Chân Võ Môn ta, quá càn rỡ rồi!

- Mau mau giao ra hư không thạch, tha cho ngươi một cái mạng!

Từ Thanh Dương, Triệu Kiếm Dương liên tục gầm rống, trường kiếm keng keng chỉ hướng Dương Thạc. Trong phút chốc, Dương Thạc cảm giác có kiếm khí mạnh mẽ sắc bén giăng khắp nơi, nhưng hình thành một nhà giam bao phủ lấy hắn.

- A?

Dương Thạc bản năng nhíu mày nói:

- Ba trưởng lão Chân Võ Môn này muốn ra tay với ta? Muốn cứng rắn cướp hư không thạch?

- Trận pháp của Chân Võ Môn cường đại, ba trưởng lão thi triển tam tài trận pháp, liên hợp lại bùng phát lực lượng e rằng mạnh hơn cả cường giả Trác Tử Dương. Đừng dây dưa với họ, dù gì bây giờ ta đã chiếm được một khối hư không thạch, lập tức rút đi là hơn.

Khi ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương có hành động thì trong óc Dương Thạc nảy ra quyết định này.

Xẹt xẹt!

Dương Thạc vung tay lên, thập phương cà sa rạch phá không gian.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dương Thạc như tia chớp nhảy vào cái khe hư không.

Dù Dương Thạc không thể trực tiếp từ trong Nhân Hoàng huyệt rạch hư không chui ra bên ngoài nhưng ở trong phạm vi Nhân Hoàng huyệt, xé mở hư không tiến lên, ngay lập tức đi ra mấy trăm, hơn một ngàn trượng thì dư sức. Chỉ cần Dương Thạc chui vào hư không, xuất hiện cách mấy trăm trượng thì đám trưởng lão Chân Võ Môn muốn truy kích hắn gần như vô vọng.

- Tiểu tử muốn đi sao?

- Ngoan ngoãn ở lại đi!

Khi Dương Thạc rạch hư không sắp rời đi thì nghe ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương quát to.

Kiếm khí như lưới phong tỏa trước mặt Dương Thạc.

Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cái khe không gian trước mặt Dương Thạc bị kiếm khí của ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương tập kích đã vặn vẹo, vỡ nát.

Vù vù vù vù vù!

Ngay sau đó, ba luồng kiếm khí tới trước mặt Dương Thạc.

Keng keng keng! Keng keng keng!

Kiếm khí đập mạnh vào ngân diệu uy lực khải của Dương Thạc.

Dù ngân diệu uy lực khải có đẳng cấp tứ cấp thần binh nhưg trường kiếm trong tay ba trưởng lão nội đan của hắc hùng cũng là tứ cấp thần binh, cùng nhau chém, dù không thể chém vỡ ngân diệu uy lực khải nhưng để lại ba dấu hằn rõ rệt.

Dương Thạc nghiêm túc nói:

- Thực lực của ba trưởng lão không tệ, ở trước mặt họ không thể phá vỡ hư không rời đi?

Dương Thạc cắn răng thầm nghĩ:

- Cũng được, nếu không thể phá vỡ hư không rời đi, vậy thì dựa vào lực lượng khí huyết mạnh mẽ, phòng ngự của ngân diệu uy lực khải, thần long liệt khôn đao cứng rắn tạo ra một con đường. Phá vỡ tam tài trận pháp trực tiếp rời đi!

Trong đầu nổi lên suy nghĩ, mặt Dương Thạc lạnh lùng, giơ thần long liệt khôn đao chém tới trước.

- Cút ngay!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Grao grao grao grao grao!

Tiếng rồng ngâm không dứt, hơi thở âm sát toát ra từ mặt đất thẳng hướng ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương.


Dương Thạc xoay người như con quay, nhờ vào lực phòng ngự mạnh mẽ của ngân diệu uy lực khải không sợ trường kiếm của ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương công kích, cứng rắn muốn mở đường.

Dương Thạc cứng đối cứng muốn mở đường khiến ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương trưởng lão Chân Võ Môn biến sắc mặt nói:

- Tiểu tử thật hung hãn!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Không chút hoa hòe, gần như hoàn toàn ngay mặt va chạm, liên tục đụng hai, ba lần. Ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương trưởng lão Chân Võ Môn sao có thể chống lại Dương Thạc, bị đâm nghieeng ngả, trận pháp tán loạn, căn bản không thể khép vòng vây.

Dương Thạc hét to:

- Ba vị tiền bối, sau này còn gặp lại!

Dương Thạc lắc người, dọc theo con đường hướng tới mật thất dưới lòng đất bên ngoài, chớp mắt đã ra xa ba, bốn trăm trượng. Ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương muốn truy kích nhưng không đuổi theo Dương Thạc kịp, mặt xanh mét, lòng thầm mắng.

Dương Thạc thoát khỏi vòng vây ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương, thầm thở phào, lòng vui sướng:

- Được đến một khối hư không thạch, lần này tiến vào Nhân Hoàng huyệt thu hoạch rất khá.

Nhưng ngay sau đó Dương Thạc biến sắc mặt nói:

- A?

Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!

Két két két! Két két két!

Khi Dương Thạc chạy ra khỏi vòng vây của ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương trưởng lão Chân Võ Môn liền cảm giác có khí thế mạnh mẽ bao phủ hắn.

Không gian xung quanh phát ra tiếng két két như kết băng nhanh chóng đông lại. Dương Thạc bị đông cứng vào giữa, muốn đi tiếp muôn vàn khó khăn. Dương Thạc có cảm giác Võ Thánh bình thường nếu tiến vào ngân diệu không gian của hắn thì cũng sẽ có cảm giác tương tự.

Dương Thạc biến sắc mặt, trong óc nhanh chóng suy đoán:

- Khí thế này... Ít nhất đạt tới ngũ trọng lôi âm Đẳng cấp Võ Thánh... Trong thiên hạ chỉ vài người ngũ trọng lôi âm Võ Thánh, rốt cuộc là ai...

Ngũ trọng lôi âm Đẳng cấp Võ Thánh!

Dương Thạc có cảm giác khí thế lập tức tỏa định hắn, đóng băng không gian xung quanh hắn tuyệt đối là siêu cấp cường giả ngũ trọng lôi âm Đẳng cấp Võ Thánh.

Tứ trọng lôi âm Võ Thánh tuyệt đối không đạt được loại trình độ này!

Dù sao Dương Thạc cũng là tam trọng lôi âm Võ Thánh, cách tứ trọng lôi âm Võ Thánh chỉ một bước xa, cho dù có chênh lệch cũng không quá lớn. Bình thường tứ trọng lôi âm Võ Thánh, như ba người Triệu Kiếm Dương, Từ Thanh Dương, Tôn Hồng Dương thì Dương Thạc một mình đấu thậm chí có thực lực mạnh mẽ hơn bọn họ.

Cho dù là Nam Man Vương, Bỉ Lạc Duy Kỳ, Mật Tông Lạt Ma, những cường giả trong tứ trọng lôi âm Võ Thánh thì Dương Thạc cũng không sợ.

Chẳng phải ba vị cường giả tứ trọng lôi âm Võ Thánh kia đã chết trong tay Dương Thạc đấy sao?

Bây giờ hơi thở này mới xuất hiện đã vững vàng áp chế Dương Thạc, hiển nhiên không phải tứ trọng lôi âm Võ Thánh có thể làm được.

Ngoài ra không thể là lục trọng lôi âm Võ Thánh hay hư không Võ Thánh.

Hư không Võ Thánh chi cảnh mạnh mẽ cỡ nào.

Trong trung tâm Chân Võ Môn, Dương Thạc đã trực quan cảm nhận loại khí thế này.

Dương Thạc cảm thấy nếu khi đó Chân Huyền có sát ý với hắn thì e rằng mới động ý niệm, khí thế cực kỳ mạnh mẽ có thể giết hắn ngay.

Bây giờ khí thế này dù ngăn chặn Dương Thạc nhưng bị áp chế mà hắn vẫn chưa đánh mất năng lực phản kháng, cho nên hơi thở này tuyệt đối không có khả năng là đẳng cấp hư không Võ Thánh.

Cao hơn tứ trọng lôi âm Võ Thánh, thấp hơn hư không Võ Thánh.

Hiển nhiên chính là ngũ trọng lôi âm Võ Thánh cường giả!

Trong óc Dương Thạc nhanh chóng tự hỏi:

- Rốt cuộc là ai? Ngũ trọng lôi âm Võ Thánh cường giả không có bao nhiêu người sống đến bây giờ. Là Dương Thiên? Hay là Thần Quy Vương? Hoặc là Trác Tử Dương? Đại Bằng Kim Sí Vương? Huyền Vũ yêu thánh? Đám tứ trọng lôi âm Võ Thánh sau khi vào Nhân Hoàng huyệt đột phá thực lực đến ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh?

Hiện nay trong ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chỉ có bấy nhiều người, trong đó cường giả đệ nhất võ đạo nhân loại Dương Thiên là ở đẳng cấp này, đệ nhất yêu thánh thiên hạ Thần Quy Vương cũng vào đẳng cấp này.

Đương nhiên tứ trọng lôi âm Võ Thánh như Trác Tử Dương, Đại Bằng Kim Sí Vương đi vào Nhân Hoàng huyệt, đột phá đến ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh cũng không có gì lạ. Có thể là bọn họ ra tay ngăn chặn chặn Dương Thạc, cướp đoạt hư không thạch.

Trong số ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thì Dương Thiên và Dương Thạc có quan hệ kém nhất, gã có khả năng ra tay nhất. Bởi vậy Dương Thạc lập tức đoán ngay là Dương Thiên xuống tay. Tuy nhiên, mấy ngũ trọng lôi âm Võ Thánh khác cũng có hiềm nghi.

Dù sao Dương Thạc nắm giữ hư không thạch hết sức quan trọng với ngũ trọng lôi âm Võ Thánh, phỏng chừng dù là Thần Quy Vương có tu vi tâm cảnh cao nhất cũng không thể thờ ơ. Bởi vì một khối hư không thạch mà công kích Dương Thạc, loại tình huống này rất có thể xảy ra.

Dương Thạc biểu tình cực kỳ khó xem, lòng thầm suy đoán:

- Rốt cuộc là loại người nào?

Đang khi Dương Thạc suy đoán thì một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang bên tai:


- Tiểu tử, ngươi lấy được khối hư không thạch kia rồi? Ngoan ngoãn đưa ra đây.

Hiển nhiên là giọng của ngũ trọng lôi âm Võ Thánh kia.

- Thanh âm này, nghe quen quen.

Khi Dương Thạc nghe thanh âm thì lòng máy động, hắn cảm thấy rất quen thuộc nhưng không phải giọng của đám người Dương Thiên, Trác Tử Dương.

- Đây là... Giọng của Dương Tử Mặc, là Thượng Cổ Long Hoàng, hắn cũng tới đây!

Dương Thạc rốt cuộc là Đẳng cấp Võ Thánh cường giả, trí nhớ rất dai, nghe thanh âm não chợt lố liền nhớ đó là giọng của ai. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Huynh trưởng của Dương Thạc, Dương Tử Mặc.

Lúc trước trạn chiến tại kinh thành, thần hồn của Dương Tử Mặc bị Dương Thạc, Dương Thành phối hợp nhau giết chết. Thân hình Dương Tử Mặc bị bị thể tập hợp thần hồn Thượng Cổ Thần Long cùng thượng cổ Đạo Hoàng chiếm cứ, hình thành một vị tân siêu cấp cường giả... Thượng Cổ Long Hoàng. Thượng Cổ Long Hoàng này có được cảnh giới thần long võ đạo của thượng cổ Đạo Hoàng, là ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.

Khí thế phát ra ngăn cản Dương Thạc đúng là Thượng Cổ Long Hoàng.

Lúc trước Thượng Cổ Long Hoàng bị Dương Thiên xua đuổi, khó khăn lắm mượn dùng cấm chế Thiên Âm Môn trốn thoát, nay Nhân Hoàng huyệt mở ra, tất nhiên gã sẽ không bỏ qua cơ hội này, đã vào trong Chân Võ Môn.

Thượng Cổ Long Hoàng vẫn rất e ngại Dương Thiên, không vào Nhân Hoàng huyệt ngay từ đầu. Chắc Thượng Cổ Long Hoàng mới bước vào, chưa tiến sâu vào Nhân Hoàng huyệt, ở bên ngoài chờ hư không thạch xuất hiện.

Bây giờ hư không thạch xuất hiện bị Dương Thạc chiếm được, Thượng Cổ Long Hoàng lập tức ra tay muốn cướp đoạt.

- Đưa hư không thạch ra, sẽ cho ngươi chết nhanh chút!

- Nếu không giao ra hư không thạch thì bản long hoàng sẽ giết ngươi, lấy thập phương cà sa vẫn có thể chiếm được hư không thạch ở trong không gian thập phương cà sa.

Vù vù vù vù vù!

Một bóng người màu vàng xuất hiện trước mặt Dương Thạc.

Là thanh niên mặc giáp vàng, che khuất mặt, là thân thể Dương Tử Mặc, hồn thì là Thượng Cổ Long Hoàng. Trên người Thượng Cổ Long Hoàng mặc một bộ thiên đạo thần hoàng giáp, về giá trị không kém hơn thập phương cà sa bao nhiêu.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thân hình Thượng Cổ Long Hoàng xuất hiện, tay động, một thanh kiếm cực kỳ to phát ra tiếng nổ chém hướng Dương Thạc.

Đúng là Đạo Hoàng đại kiếm.

Thượng Cổ Long Hoàng vừa xuất hiện liền bùng phát lực lượng của minh chém giết Dương Thạc.

Thượng Cổ Long Hoàng gầm rống khiến Dương Thạc giao ra hư không thạch thì sẽ chết dễ hơn, nếu không giao, ở trong mắt Thượng Cổ Long Hoàng thì Dương Thạc đã là người chết rồi.

- Thượng Cổ Long Hoàng, ngươi còn dám xuất hiện? Chẳng lẽ không e ngại Dương Thiên sao?

Thấy ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chính là Thượng Cổ Long Hoàng, Dương Thạc biểu tình thả lỏng.

- Muốn giết ta cướp hư không thạch?

- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó không.

- Thượng Cổ Long Hoàng, trên người ta có hai khối hư không thạch, nếu ngươi có bản lĩnh giết ta thì cứ cầm đi hai khối, nếu không giết ta được thì...

Dương Thạc hét to:

- Coi chừng đừng để bị ta giết!

Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một luồng thần hoàng nguyên lực cuồn cuộn trong người Dương Thạc.

Két két két!

Két két két!

Những thần hoang nguyên lực trào ra, cơ hồ lập tức hình thành tinh thể thực chất bao phủ phạm vi ba, bốn trượng quanh người Dương Thạc.

Ngân diệu không gian!

Bí pháp lĩnh vực ngân diệu không gian thi triển ra, năng lực khống chế lĩnh vực của Dương Thạc tăng mạnh. Lực lượng lĩnh vực đẳng cấp tam trọng lôi âm Võ Thánh liền lên tứ trọng lôi âm Võ Thánh, tuy không thể so với lực lượng lĩnh vực đẳng cấp ngũ trọng lôi âm Võ Thánh của Thượng Cổ Long Hoàng nhưng chỉ kém một bậc, không phải lạch trời không thể vượt qua.

Lực lượng lĩnh vực của Thượng Cổ Long Hoàng muốn hoàn toàn ngăn chặn Dương Thạc là điều không thể.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Dương Thạc mạnh xoay người.

Lực lượng khí huyết đẳng cấp hư không Võ Thánh bùng phát uy thế hùng hồn, xoay người kéo theo dòng khí xung quanh, như hình thành lốc xoáy răng rắc áp chế lĩnh vực của Thượng Cổ Long Hoàng, hoàn toàn cắn nát.

- Trở về!

Sau đó Dương Thạc không bị lĩnh vực trói buộc, hai tay vừa động, thần long liệt khôn đao chém mạnh hướng Đạo Hoàng đại kiếm.

Keng keng keng!

Vang tiếng giòn.

Đạo Hoàng đại kiếm dù mạnh mẽ nhưng không thể áp chế thần long liệt khôn đao, trực tiếp bay ngược trở về.

Xẹt xẹt!

Dương Thạc giũ ra không gian thập phương cà sa.

Vù vù vù vù vù!

Cửu Dương chân thân mau chóng xuất hiện.

Keng keng keng!

Cửu Dương chân thân là binh khí hình người ngũ cấp thần binh, tay cầm Man Thần trảo cũng là siêu cấp pháp khí, cứng rắn, sắc bén vô cùng, đâm hướng Thượng Cổ Long Hoàng.

Khi Dương Thạc ra tay, mắt Thượng Cổ Long Hoàng sáng rỡ:

- A? Hay cho tiểu tử, không ngờ trong tay ngươi có pháp khí như vậy.

Lần trước Thượng Cổ Long Hoàng đấu với Dương Thạc thì dù người hắn có nhiều pháp khí nhưng uy lực hạn, hiện tại trải qua hai, ba năm, Dương Thạc gặp các loại kỳ ngộ, trên tay thần long liệt khôn đao tăng mạnh, lại có được Man Thần trảo, một số pháp khí này dù là Thượng Cổ Long Hoàng cũng không thể khinh thường.