Vô Tận Thần Công

Chương 429: Ngươi là cái đinh rỉ gì mà đòi dạy dỗ ta?

Nhưng…

Bây giờ, mộ của Nhân Hoàng mở ra sẽ dẫn theo các hiện tượng kỳ lạ, chỉ sợ các cường giả trong thiên hạ cũng đã chú ý tới.

Nếu bây giờ tiến vào mộ của Nhân Hoàng thì đám người Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh còn có thể chiếm chút tiên cơ.

Nếu đợi thêm vài ngày nữa, những cường giả siêu cấp kia sẽ nhao nhao kéo đến. Lúc đó, dù họ có thể dễ dàng tiến vào mộ của Nhân Hoàng nhưng Trác Tử Dương cùng Huyền Vũ yêu thánh sẽ gần như không có tiên cơ gì nữa rồi.

- Trác sư đệ, ngươi cùng mọi người ở đây tạo Chân Vũ Thất Sát Trận, ngăn cản cao thủ ở các nơi. Bổn toạ sẽ dùng thân thể thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng. Tuy năng lượng hư không mênh mông khổng lồ nhưng chưa chắc có thể phá được phòng ngự của thạch quy.

Huyền Vũ yêu thánh nói.

Lực phòng ngự của thạch quy cũng tương đương với đỉnh cấp đương thời.

Tuyệt đối không thua kém so với Đại Bằng Kim Sí Vương.

Huống chi, cảnh giới võ đạo của hắn cũng không yếu, đã đạt đến cấp độ Võ Thánh lôi âm cấp năm.

Ít nhất, loại công kích cấp độ lôi âm cấp năm của Dương Thiên rất khó làm phân thân thạch quy của Huyền Vũ bị thương. Tuy lúc này phân thân thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng sẽ có nguy hiểm nhưng không phải không có cơ hội.

Dù khi phân thân thạch quy tiếp xúc với cột năng lượng hư không rồi bị thương thì Huyền Vũ yêu thánh còn có phân thân huyền xà, có thể nghĩ cách cứu ra phân thân thạch quy được.

Nói tóm lại, để phân thân thạch quy tiến vào mộ của Nhân Hoàng, còn Trác Tử Dương cùng sáu đại Võ Thánh khác bày Chân Vũ Thất Sát trận để ngăn cản các cao thủ khác là biện pháp tốt nhất rồi.


- Được, Huyền Vũ sư huynh, cẩn thận một chút. Truyện được copy tại Truyện FULL

Trác Tử Dương không hề do dự, lập tức gật đầu, trầm giọng nói.

- Ừ.

Hai cái đầu của Huyền Vũ yêu thánh gật nhẹ, bốn chân của phân thân thạch quy nhanh chóng di chuyển đến gần cột năng lượng hư không.

Ầm ầm!

Mà đúng lúc phân thân thạch quy bắt đầu di chuyển, từ trên bầu trới phía xa vang lên mấy tiếng ầm ầm. Đột nhiên, xoẹt một tiếng, hư không bị mở ra một lỗ thủng cực lớn.

Một chiếc chiến xa màu vàng khổng lồ từ trong hư không lao ra.

Giống như Đại Hành sơn đè xuống, phát ra mấy tiếng ầm ầm rồi nhanh chóng đến trước mặt đám Võ Thánh Chân Vũ môn cùng Trác Tử Dương. Không chờ Trác Tử Dương cùng các Võ Thánh của Chân Vũ môn kịp phản ứng, chiếc Thiên Binh Chiến Xa này đã đến trước mặt một gã Võ Thánh của Chân Vũ môn. Chíu...u...u! một luồng ánh sáng trắng loé lên, tên Võ Thánh Chân Vũ môn này lập tức bị bắt lên chiếc Thiên Binh Chiến Xa màu vàng kia. Đứng ở đầu xe, bị một người đàn ông cao lớn, khí vũ hiên ngang túm chặt hắn.

- Trác Tử Dương, Từ Thanh Dương, Triệu Kiếm Dương, Tôn Hồng Dương, hơn mười năm không gặp, phong thái các vị vẫn như trước, trừ Trác Tử Dương thì thoạt nhìn mấy vị cũng không có tiến bộ nhỉ.

Một giọng nói trầm thấp từ trên Thiên Binh Chiến Xa này truyền ra.

- Hừ. Nam Cung Phá Thiên, chuyện riêng của Chân Vũ môn chúng ta mà cần Thiên Kiếm Môn các ngươi nhúng tay vào hay sao.

Sau khi Trác Tử Dương nghe xong mấy lời của Nam Cung Thương liền trầm mặt xuống.


Hắn không trực tiếp nói chuyện với Nam Cung Thương mà nhìn thẳng Nam Cung Phá Thiên bên cạnh Nam Cung Thương, trầm giọng quát nhỏ. Có thể thấy, Trác Tử Dương nghĩ rằng, Nam Cung Thương còn chưa đủ tư cách nói chuyện với mình.

- Tử Quỳnh chính là đệ tử của Chân Vũ môn. Nàng trở lại Chân Vũ môn không phải do bất kì ai bắt buộc. Chúng ta cũng hỏi qua ý kiến của nàng về việc muốn nàng tu luyện bí pháp song tu. Tử Quỳnh cũng không phản đối thì Thiên Kiếm Môn các người có tư cách gì truy hỏi? Nam Cung Phá Thiên, ta khuyên ngươi nên dạy dỗ tốt đệ tử Thiên Kiếm Môn, đừng ăn nói bậy bạ.

Trác Tử Dương vung tay áo, hừ lạnh.

- Ngươi…

Nam Cung Thương nghe được lời này của Trác Tử Dương, liền biến sắc.

Nháy mắt, sắc mặt hắn đã đỏ lên.

Lúc trước, Nam Cung Thương nhìn thấy Lâm Tử Quỳnh lần đầu tiên thì đã có ý với Lâm Tử Quỳnh rồi.

Chẳng qua lúc đó, cảm tình giữa hai sư huynh muội Lâm Tử Quỳnh cùng với Dương Môn rất tốt, mặc dù chỉ là tình đồng môn, không phải tình cảm nam nữ, nhưng cũng không dễ dàng dao động.

Nhưng trong trận đánh trên lôi đài Thiên Vũ Môn ở kinh thành, khi Dương Môn đấu với Dương Thạc, hắn không chỉ thua kém về thực lực mà còn bị mất mặt. Điều này làm cho Lâm Tử Quỳnh đánh giá Dương Môn thấp đi. Mà trong một hai năm gần đây, Nam Cung Thương nhiều lần tiếp xúc với Lâm Tử Quỳnh, nên Lâm Tử Quỳnh cũng có chút ấn tượng tốt đối với Nam Cung Thương.

Nhưng, đó chỉ là ấn tượng tốt mà thôi, không được tính là tình yêu nam nữ.

Về sau, Chân Vũ môn triệu hồi Lâm Tử Quỳnh, khuyên Lâm Tử Quỳnh tu luyện bí pháp song tu của Chân Vũ môn với Dương Môn. Lâm Tử Quỳnh cũng không phản đối quá mạnh. Bởi dù sao, tình cảm giữa nàng với Nam Cung Thương không tính là quá thân thiết, mà từ trước đến nay, môn phái của hai người vẫn luôn bất hoà. Nên sâu trong nội tâm Lâm Tử Quỳnh, nàng cùng Nam Cung Thương gần như không có khả năng tiến tới.

Mà Dương Môn, ngoại trừ lúc trước có biểu hiện không tốt khi đối mặt với Dương Thạc thì những lúc còn lại cũng được coi là quân tử ôn nhu. Lâm Tử Quỳnh coi hắn là huynh trưởng nên cũng không quá bài xích.

Vậy nên, muốn Lâm Tử Quỳnh cùng Dương Môn tạo thành một đôi tu luyện theo phương pháp song tu thì Lâm Tử Quỳnh cũng sẽ không quá phản đối.

Nam Cung Thương cũng biết việc này.

Bây giờ, hắn đến Chân Vũ môn đòi người thì vẫn hơi vô lý.