Vô Tận Thần Công

Chương 416: Cơ hội hiếm có

Mặt khác, bộ phận năm ngón tay của món pháp khí này có năm móng vuốt sắc bén, đều dụng răng nhọn của Man Văn Thiên Tượng chế tạo thành!

Răng nhọn của Man Văn Thiên Tượng đều cực lớn!

Bên trên binh khí pháp khí này dùng một loại bí pháp đặc thù, thu nhỏ những cái răng này lại mấy chục lần, biến thành dài một thước mà thôi.

Trên thực tế, tuyệt đại đa số pháp khí đều có đặc tính biến lớn nhỏ. Thu nhỏ răng nhọn của Man Văn Thiên Tượng lại cũng không coi vào đâu.

Man Văn Thiên Tượng chính là dị thú thượng cổ, có lẽ linh trí không cao, cảnh giới võ đạo không ổn nhưng lực lượng khí huyết của nó lại vượt qua Võ Thánh, đi vào cấp độ Hư Không Võ Thánh.

Nó hầu như giống thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ Hắc Hùng.

Mà răng nanh chính là bộ phận cứng rắn nhất trên người Man Văn Thiên Tượng.

Theo đó mà nhìn lại, răng nanh của Man Văn Thiên Tượng có độ cứng thậm chí còn vượt xa lợi trảo của thượng cổ Huyền Ưng.

Mà quan trọng nhất là thi thể thượng cổ Huyền Ưng trải qua vạn năm, khí huyết đã yếu bớt rất nhiều. Lúc trước Dương Thạc lấy được đoạn trảo Huyền Ưng, bởi khí huyết hao tổn nên độ cứng mới giảm nhiều, chỉ còn đạt cấp thần binh cấp ba. Mà hàm răng của Man Văn Thiên Tượng này hầu như không hao tổn gì, đạt tới thần binh cấp năm trọn vẹn, thậm chí còn mạnh hơn hai phần so với Thần Long Liệt Khôn đao! Nguồn tại http://Truyện FULL

Đương nhiên Thần Long Liệt Khôn đao có thiên phú thôn phệ. Điểm này thì Man Thần Trảo này còn lâu mới có thể bằng được.

Tóm lại, Man Thần Trảo sử dụng tài liệu cực kỳ quý giá.

Bản thân nó là binh khí cực phẩm!

Hơn nữa bên trong đó còn ẩn chứa xu thế lao nhanh của Man Văn Thiên Tượng, có ảnh hưởng cả với Võ Thánh lôi âm tầng bốn. Tổng hợp lại mà nói, binh khí pháp khí này tuyệt đối là có giá trị vô cùng.

- Món binh khí này nếu Cửu Dương Chân Thân cầm thì có thể sử dụng trong cận chiến!

Dương Thạc thầm nghĩ.

Cửu Dương Chân Thân khi công kích từ xa đã có Cửu Cửu Đạo Hoàng kiếm.

Chẳng qua cận chiến thì vẫn thiếu một ít vũ khí.

Tuy Cửu Dương Chân Thân lúc này đã là Xá Lợi Kim Cương chân thân, bản thân đã là vũ khí cấp độ thần binh cấp năm, là một thần binh hình người mạnh mẽ.

Nhưng thần binh hình người chỉ có thể coi là một loại vũ khí hạng nặng, có thể dùng để va đập nhưng mức độ sắc bén lại kém binh khí bình thường rất nhiều.

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc giống như một pho tượng đồng, mà Man Thần Trảo giống như đôi dao găm bằng đồng xanh. Độ cứng của cả hai giống nhau, đều là thần binh cấp năm nhưng công dụng lại không giống nhau. Hiện tại Dương Thạc đã có pho tượng đồng nhưng cũng cần một đôi dao găm này!

- Có được Man Thần Trảo, ít nhất một mình ta đối phó với Võ Thánh lôi âm tầng bốn như Man Thần cũng có tỷ lệ thắng lớn, trực tiếp áp đảo, thậm chí là chém giết!

Cầm Man Thần Trảo, trong nội tâm Dương Thạc kích động vô cùng.

Ầm ầm!

Nhưng vào lúc này.

Ở ngoài vài dặm, tại địa phương vốn đám người Dương Thạc vây giết Nam Man Vương.

Chân trời có một luồng khí thế mênh mông mạnh mẽ, giống như sấm rền cuồn cuộn, tốc độ nhanh tới cực hạn, hầu như trong chốc lát đã áp bách tới nơi này.

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc còn ở cạnh đó, lập tức cảm nhận được luồng khí thế này.

- Không tốt. Là Dương Thiên đã tới!

Hầu như không cần suy nghĩ, Dương Thạc lập tức biến rõ là Dương Thiên đã tới!

Cảm nhận được luồng khí tức này, sắc mặt Tiển Nguyệt, Minh Kiều, tỷ muội Tô gia đều đại biến.

Lúc trước các nàng chưa bao giờ đối địch với Dương Thiên, chưa cảm nhận chính diện uy thế mạnh mẽ của hắn. Hiện tại Dương Thiên còn chưa tới hẳn nhưng chỉ khí thế tràn ra cũng khiến các nàng biến sắc, tâm thần chấn động.

Không thể địch nổi!

Nếu như nói đối mặt với Nam Man Vương, đám người Tiển Nguyệt cảm thấy áp lực cực lớn, vậy thì đối mặt với Dương Thiên, đám người Tiển Nguyệt căn bản không nổi lên lòng đối địch nổi!

Đây là áp chế tuyệt đối của Võ Thánh lôi âm tầng năm đối với Võ Thánh lôi âm tầng ba.

- Hả? Khí tức của A Cốt Đóa đã tiêu tán? Chẳng lẽ...

Khi khí tức của Dương Thiên ập tới, một tiếng nói hơi âm trầm cũng cuồn cuộn truyền đến.

- Tốt! Tốt! Tốt!

Tựa hồ giận quá hóa cười, Dương Thiên kêu liên tiếp vài tiếng tốt.

- Tiểu súc sinh khá lắm. Không ngờ được bổn công mời Nam Man Vương tới lại cũng bị ngươi chém giết. Không tồi, không tồi. Thảo nào lại có gan đối địch với bổn công. Xem ra những năm nay, ngươi còn nhận được nhiều kỳ ngộ hơn so với bổn công đoán. lần này ngươi chém giết Nam Man Vương, ngược lại nhiễu loạn một kế hoạch lớn của bổn công. Bổn công không thể không giết ngươi rồi!

Một tiếng ầm vang truyền ra. Thân thể Dương Thiên trực tiếp hiện ra tại hư không này.


Hắn đứng trên Thiên Binh Chiến Xa cực lớn.

Hai tay chắp sau lưng, tiến lên có sấm sét cuồn cuộn, hư không gần như bị xé rách.

Xé rách hư không, đó chính là cảnh giới Hư Không Võ Thánh. Dương Thiên là Võ Thánh lôi âm tầng năm, cách Hư Không Võ Thánh một khoảng nhưng lúc tiến lên gần như xé rách hư không, loại uy năng này cũng không hổ là cường giả tuyệt thế có cảnh giới võ đạo cao nhất hiện thời.

- Trốn!

Đối mặt với Dương Thiên này, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc liền cắn chặt hàm răng.

Không thể địch, chỉ có thể trốn!

Vút!

Trong nội tâm hiện lên ý niệm bỏ chạy, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc nhoáng lên, vút một cái, không lúi mà tiến lao thẳng về phía Dương Thiên kia.

Xoẹt!

Cùng lúc đó, thân thể Dương Thạc mở hư không ra, xuất hiện ở chỗ Tiển Nguyệt và Minh Kiều.

Dùng Cửu Dương Chân Thân tạm thời ngăn cản Dương Thiên tiến tới.

Mà thân thể lại mở nhanh không gian của Thập Phương Ca Sa, thu hết Tiển Nguyệt, Minh Kiều vào, sau đó chuẩn bị mở hư không lần nữa mà bỏ chạy.

- Muốn chạy sao?

Không đợi Dương Thạc mở hư không bỏ chạy, tiếng nói của Dương Thiên đã truyền tới.

Rầm!

Một quyền.

Cửu Dương Chân Thân trực tiếp vỡ nát.

Rắc rắc rắc!

Ngay sau đó, Dương Thạc liền cảm thấy hư không trước mặt bị ngưng kết lại, không ngờ bắt đầu tụ thành trạng thái cố định, căn bản không thể mở ra được!

- Dương Thiên, ngươi cũng chỉ có chút bản lãnh này sao? Lại muốn ngưng kết hư không, không cho ta chạy à? Nếu là hơn hai năm trước, ta ở cấp độ Võ Tôn thì ngược lại còn có thể dùng chiêu này ngăn ta. Hiện tại không thì không thể!

Vút vút hai tiếng, trên tay Dương Thạc xuất hiện Man Thần Trảo, xoẹt một tiếng liền mở ra hai khe hở trong hư không vừa gần ngưng kết lại. Ngay sau đó, thân thể Dương Thạc nhoáng lên, không ngờ chui vào khe hở này. Sau đó một khắc, Thập Phương Ca Sa phát động, Dương Thạc tiến tới cả ngàn vạn dặm trong hư không...

Dương Thiên muốn chờ tới khi mộ của Nhân Hoàng mở ra mới ngưng tụ lại thần hồn của Dương Tử Mặc ở trong mộ của Nhân Hoàng, sau đó để thần hồn của Dương Tử Mặc thay thế thần hồn Dương Thành chiếm giữ thân thể Dương Thành. Thậm chí, hắn còn muốn Dương Tử Mặc lợi dụng thân thể của Dương Thành để sát hại Dương Thạc.

Dương Thành nghe được những lời này của Dương Thiên, lập tức thay đổi sắc mặt.

Lông mày hắn nhíu lại.

Chẳng qua, bây giờ, Dương Thành đã bị thần hoang nguyên lực của Dương Thiên hoàn toàn phong toả nên không thể tự bạo thân thể, thậm chí cũng không nói được nửa câu.

Trước mặt Dương Thiên, Dương Thành không thể phản kháng một chút xíu nào.

Vậy nên hắn cũng không thể ngăn cản âm mưu này của Dương Thiên.

- Tối đa một hai tháng nữa là mộ của Nhân Hoàng sẽ mở ra.

- Lúc đó chính là lúc ngươi phải chết.

Giọng nói lạnh như băng của Dương Thiên vang lên.

Hắn vung một tay lên.

Thân thể Dương Thành rơi thẳng vào bên trong Thiên Binh Chiến Xa khổng lồ.

Ầm ầm… Ầm ầm…

Một lát sau, Dương Thiên thúc giục Thiên Binh Chiến Xa, nhanh chóng rời đi, đi về hướng tây Đại Chu Trong nháy mắt, hắn đã đi xa được vài dặm. Thiên Binh Chiến Xa càng ngày càng nhỏ, dần dần biến mất nơi chân trời.

Phù phù!

Ngay sau khi thân ảnh Dương Thiên biến mất, nước biển nơi đó bắn tung toé.

Một vòng xoáy cực lớn xuất hiện trên mặt biển. Bên trong vòng xoáy có một mãnh thú khổng lồ. Đây chính là con cá mập trắng lớn cấp độ Võ Thánh trung kỳ lúc trước đã bị Nam Man Vương thu phục và điều khiển. Lúc trước, con cá mập trắng này biến mất ở gần hải vực này, không ngờ, nó vốn không đi xa mà chỉ lặn sâu xuống đáy biển gần nơi này mà thôi.

Vậy nên nó đã tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình từ khi Dương Thiên đến đây, chỉ bằng một chiêu đã ngưng lại hư không, gần như có thể giữ Dương Thạc ở lại chỗ này. Rồi sau đó, Dương Thạc sử dụng Man Thần trảo để mở ra hư không chạy đi.

Mà con cá mập trắng lớn này cũng nghe rõ ràng mấy lời Dương Thiên vừa nói.


Quan trọng nhất là, Dương Thiên sẽ không nghĩ tới ở sâu trong đáy biển còn có một con cá mập trắng nên lúc nói chuyện mới không kiêng kị gì.

Mà với thực lực của Dương Thiên, dù biết có cá mập trắng ở gần đây thì hắn cũng không cần kiêng kị cái gì khi nói chuyện.

- Mộ của Nhân Hoàng sắp mở ra sao?

Cá mập trắng thì thào nói nhỏ.

Tuy nó là yêu thánh nhưng thực lực cũng không quá mạnh, không có khả năng đoán biết xu thế thời đại như Dương Thiên.

Từ trước tới giờ, nó vẫn sống ở trên biển nên không biết nhiều tin tức.

Vậy nên con cá mập trắng này không biết chuyện mộ của Nhân Hoàng sắp mở ra.

Bây giờ, thông qua Dương Thiên nó mới biết chuyện này.

- Mộ của Nhân Hoàng sắp mở ra, vậy là sẽ có nhiều cơ hội hơn.

- Chỉ tiếc mình là yêu thánh trên biển. Tuy mình có thể sống được trên cạn nhưng một khi lên bờ thì thực lực sẽ bị giảm mạnh, ngay cả khả năng hành động cũng bị giảm nhiều. Mình còn lâu mới đi vào Hư Không Võ Thánh nên không thể trực tiếp phi hành được. Chuyện muốn rời khỏi hải vực này đến Huyền Vũ Sơn là rất khó.

Hai mắt to của cá mập trắng hơi rủ xuống.

Mộ huyệt của Nhân Hoàng mở ra chính là một cơ hội lớn.

Con cá mập trắng này cũng muốn xem thế giới bên ngoài.

Nhưng với thực lực của nó bây giờ chiến đấu trên biển còn được chứ lên bờ thì thực lực sẽ giảm đi rất nhiều. Nó không có tay chân, tứ chi thì rất khó từ Đông Hải đến Huyền Vũ sơn cách đây những mười dặm.

Dù nó đến được đó, đi vào mộ của Nhân Hoàng, lấy được chút đồ tốt nhưng nếu những yêu thánh lục địa hoặc Võ Thánh nhân loại muốn gây phiền phức cho nó hay cướp đồ của nó thì nó cũng khó trốn thoát được.

Chẳng lẽ muốn bỏ qua cơ hội này sao?

Cá mập trắng cảm thấy có chút không cam lòng.

- Đúng rồi.

Bất chợt, hai mắt cá mập trắng sáng ngời.

- Tên Dương Thạc kia có Thập Phương Ca Sa, chắc trong không gian Thập Phương Ca Sa cũng có sông có núi. Nếu mình có thể đi vào không gian Thập Phương Ca Sa, nhờ Dương Thạc để đến mộ của Nhân Hoàng thì sẽ rất đơn giản. Sau này mình lấy được đồ tốt, lại có Dương Thạc giúp đỡ chạy trốn thì cũng không khó.

Cá mập trắng nghĩ thầm trong lòng.

- Nhưng…

Ngay sau đó, cá mập trắng lại thoáng suy tư.

- Mình với Dương Thạc không có giao tình gì, vậy Dương Thạc dựa vào cái gì mà phải giúp mình tiến vào mộ của Nhân Hoàng chứ?

Cá mập trắng nói nhỏ.

Tối đa nó với Dương Thạc chỉ coi như không thù không oán, tuyệt đối không có giao tình gì. Tuy lúc trước cá mập trắng không hề do dự đưa Man Thần trảo cho Dương Thạc nhưng dù nó không giao ra thì với thực lực của Dương Thạc cũng vẫn có thể đoạt được từ trong tay nó. Không thể không nói, bởi vì nó đưa Man Thần trảo cho Dương Thạc nên coi như có ân với Dương Thạc rồi.

- Mặc kệ, đợi gặp được Dương Thạc lại tính.

Cá mập trắng nghĩ thầm.

- Có lẽ Dương Thạc cùng tên Dương Thành trong tay Dương Thiên là huynh đệ tốt của nhau. Bây giờ, Dương Thiên muốn lợi dụng Dương Thành để hãm hại Dương Thạc. Nếu mình nói tin này cho hắn biết thì coi như hắn nợ mình một cái nhân tình rồi. Hy vọng hắn có thể niệm nhân tình này mà đưa mình đoạn đường, cùng nhau tới mộ của Nhân Hoàng. Dù gì thì mình cũng là một Võ Thánh, hợp tác với hắn cũng là tốt cho hắn, chắc hắn sẽ không từ chối đâu.

Trong lòng cá mập trắng thở dài một tiếng, thầm nghĩ.

Bên cạnh Dương Thạc có Hồng Phi, Ngưng Thuý đều là cao thủ Thú Tộc.

Từ điểm này có thể thấy, Dương Thạc không bài xích cao thủ Thú Tộc.

Điều này đã giúp cá mập nắm chắc thêm vài phần.

Chỉ cần chờ khi cá mập trắng gặp lại Dương Thạc rồi nói chuyện của Dương Thành cho Dương Thạc là được rồi. Nghĩ như vậy xong, cá mập trắng không ở đây nữa, hất cái đuôi lên rồi lặn xuống đáy biển.

Cách đây nghìn vạn dặm.

Trên mặt biển Đông Hải, gió êm sóng lặng.

Không gian Thập Phương Ca Sa của Dương Thạc ở gần đây.

Lúc này, Dương Thạc đã tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.

Ngoài ra, Tiển Nguyệt, Minh Kiều, Dương Địch, chị em Tô gia, Huyết Phi, Ngưng Thuý, Thần Long, cùng các cao thủ Thiên Âm môn cũng đã ở trong không gian Thập Phương Ca Sa này.

Huyết Phi cùng Ngưng Thuý đều bị thương, giờ đang khoanh chân ngồi trong sơn cốc trong không gian Thập Phương Ca Sa để tu dưỡng.

Còn đám người Tiển Nguyệt thì đang lo lắng.

- Môn chủ, vừa rồi Dương Thiên muốn truy tung vị trí của chúng ta, nhưng đã bị ta dùng Thập Phương Ca Sa chặt đứt khí cơ cảm ứng của hắn, lại khiến hắn bị chút thương nhỏ. Dù Dương Thiên có giỏi đến đâu thì cũng không thể đuổi theo chúng ta được.

Sau khi Dương Thạc tiến vào không gian Thập Phương Ca Sa, lập tức mỉm cười nói với đám người Tiển Nguyệt.

- Như vậy hả?

Đám người Tiển Nguyệt đều thở dài một hơi.

- Thực lực của Dương Thiên đã vượt xa tưởng tượng của chúng ta. Chỉ sợ, dù chúng ta liên thủ lại thì cũng chưa chắc đỡ nổi một chiêu của hắn. May mắn là hắn không thể luôn theo dõi vị trí của chúng ta như Nam Man Vương. Ít nhất là bây giờ hắn sẽ không tìm được chúng ta, nên chúng ta vẫn còn an toàn.

Tiển Nguyệt nói.

- Đáng tiếc, tạm thời chúng ta không thể trở về căn cứ của Thiên Âm môn được nữa.

Tiển Nguyệt thở dài một hơi, nói.

Bởi vì một khi họ trở lại Thiên Âm môn, nếu Dương Thiên muốn đối phó bọn họ thì chỉ cần đến Thiên Âm môn là được. Trước khi có năng lực tự vệ, thì đám người Tiển Nguyệt đều phải tiếp tục ở trong không gian Thập Phương Ca Sa rồi.

Chút vấn đề này vẫn chưa là gì.

Sau khi Thiên Âm môn trải qua kiếp nạn này, không những không bị tổn hao lực lượng, mà lại có thêm đám người Dương Thạc gia nhập nên thực lực đã tăng lên rất nhiều. Đám đệ tử Thiên Âm môn gần như được bảo toàn hết. Đồng thời, vì công pháp có thêm truyền thừa của Đạo Hoàng nên cũng hoàn thiện hơn. Không cần thời gian quá dài, chỉ cần ba đến năm năm, đợi sau khi đám người Dương Địch đột phá, cũng chính là lúc Thiên Âm môn lớn mạnh. Lúc đó, Thiên Âm môn sẽ lại là thánh địa võ đạo, cũng sẽ không khó để chống lại Dương Thiên nữa.